Hoàng đế đã định chuẩn bị khởi giá, tự mình xoay người nâng nàng dậy, chúng thần kinh hãi, cho dù là trọng thần, đều không có vài người có thể hưởng thụ quang vinh đặc biệt này đâu.
Muốn thần tử bình thân, chỉ dùng một câu, dù cho tốt hơn nữa cũng chỉ là Lưu Ngọc cùng Tiền cô cô nâng dậy.
Bảo hoàng đế tự mình xoay người...
Vài vị đại thần sắc mặt phức tạp lên.
Tô Mạt nói: "Bệ hạ, ngự thiện phòng có sư phó điểm tâm tốt nhất thế gian, vi thần là muốn đến lúc đó có thể thỉnh bọn họ đến chỉ đạo vài điều. "
Hoàng đế vui vẻ nói: "Chuẩn, tất cả nhà bếp có thể tùy ngươi điều động. Chỉ có một điều kiện, ngươi làm điểm tâm, phải cho trẫm nếm thử trước. "
Tô Mạt thấy hoàng đế chuẩn tấu, trong lúc nhất thời cao hứng có hí hửng, cười duyên nói: "Đó là đương nhiên, hơn nữa có đi có lại, bệ hạ cho nhiều tiện lợi như vậy, ta nhất định sẽ kinh doanh thật tốt, tranh thủ để bệ hạ kiếm nhiều chút tiền riêng! "
Hoàng đế có nội khố, là độc lập với triều đình hộ bộ, tiền nơi đó là tiền riêng của hoàng đế, để hắn sử dụng riêng.
Nhưng Thủ Chính đế có vẻ tiết kiệm, thương cảm dân sinh, tiền riêng của bản thân cũng không nhiều lắm, cũng thường xuyên lấy tiền riêng ra nữa cứu trợ thiên tai hoặc là khao thưởng tướng sĩ biên cương.
Hộ bộ Thượng Thư vừa nghe, tự nhiên vui vẻ, tiền riêng của hoàng đế có gia tăng, vậy áp lực của hắn tất nhiên không lớn như thế.
Không cần luôn sợ hãi hoàng đế sẽ giơ tay ra đòi tiền hắn, dù sao làm chủ quản tài chính của một quốc gia, đó cũng không phải là việc nhẹ nhàng, thường thường mệt mỏi đêm không chợp mắt được.
Hoàng đế dẫn theo người trở về Hồi Hành lâu, nơi đó đã quét tước sạch sẽ, thay mới huân hương, một chút mùi kì lạ cũng không có.
Hoàng quý phi bởi vì tinh thần có chút không được tốt, hơn nữa hoàng đế tựa hồ cùng Lương phi gần gũi hơn, thời điểm thương lượng ban thưởng cho trận đấu nhóm nữ tử, đều là cùng Lương phi nói chuyện.
Tuy rằng hoàng quý phi tạm thời thay hoàng hậu quản sự hậu cung, nhưng cũng không phải hoàng hậu, chỉ là hoàng đế để nàng ta làm, nàng ta mới có thể làm.
Nếu hoàng đế không cho nàng làm, vậy nàng sẽ không có loại tư cách này.
Cho nên nàng ta mới lập tức.
Nữ tử tham gia trận đấu, ai cũng có thưởng, nếu đạt được thứ hạng, đương nhiên ban thưởng càng nhiều.
Hoàng đế dẫn dắt mọi người ở Hồi Hành lâu ban thưởng yến, buổi chiều tham gia trận đấu kỵ xạ.
Cái gọi là trận đấu, chỉ là có thêm vài phần thưởng, làm cho hoạt động càng thêm sinh động mà thôi.
Ở dưới con mắt của hoàng đế mà nói, chính là náo nhiệt, chỉ có người tham gia, hiếu thắng, giành giật sự chiến thắng, hoặc là ngày thường chất chứa oán hận gì gì đó, mới muốn lợi dụng trận đấu tìm kiếm cơ hội trả thù.