Lương phi cả giận: “Nô tài này cãi nhau với Ấn Nguyệt, ta mới mắng hắn mấy câu mà hắn dám …. Thứ nô tài như vậy, đuổi đi càng tốt.”
Hoàng Phủ Giác nhìn Tô Mạt một cái mới nói với Lương phi:“Mẫu phi, Lai tinh không phải người như vậy, hắn chắc không vì một chút chuyện nhỏ liền bỏ đi, chắc hắn gặp chuyện gì khó xử, chỉ tại lúc đó con bận quá, chưa kịp hỏi hắn.”
Hoàng đế thản nhiên nói: “Cũng không có gì gấp, lấy nước tạt cho hắn dậy rồi hỏi là được.”
Xem ra, Lương phi cùng Hoàng Phủ Giác muốn hợp lại hãm hại hoàng quý phi, nói người ép Lai Tinh giám thị Lương phi, Lai Tinh không chịu, cho nên mới bị hoàng quý phi tìm cách đánh chết hắn..
Lúc này Hoàng Phủ Giới đột nhiên mở miệng, hắn nhấc áo choàng, quỳ trước mặt hoàng đế: “Phụ hoàng, con có chuyện muốn nói. Đúng là con biết Tô VănNhi cùng Tô Mạt làm điểm tâm giống nhau. Con cũng muốn nhắc Tô Mạt, nhưng cuối cùng vẫn im lặng. Nhưng con thấy, từ cách làm bánh của hai bên, Tô Văn Nhi giống như mới là người trộm công thức làm bánh của Tô Mạt.”
Tô Văn lập tức phản bác: “Bệ hạ, không phải, là thần nữ tự mình đọc sách kết hợp lời nói của đầu bếp mà nghĩ ra được.”
Hoàng Phủ Giới lạnh lùng hỏi: “Ngươi nghe ai nói?”
Tô Văn há miệng thở dốc, hoàng quý phi lập tức nói: “Bệ hạ, Tôn Nhất Đao - Tôn đầu bếp là người phụ trách giúp Văn Nhi.”
Hoàng đế lập tức sai người truyền Tôn Nhất Đao vào điện.
Tôn Nhất Đao được người dẫn tới, vội quỳ xuống hành lễ. Lưu Ngọc đem toàn bộ câu chuyện kể lại, Tôn Nhất Đao nghe xong lắc đầu: “Tuy nô tài làm điểm tâm đã nhiều năm, cũng được sư phụ khen ngợi nhưng nô tài chưa từng gặp qua loại điểm tâm thần kì như vậy bao giờ.”
Hắn vừa dứt lời, mọi người đồng loạt ồ lên. Lời này của Tôn Nhất Đao đủ để chứng minh, Tô Văn nói dối.
Hoàng quý phi âm trầm nghiến răng nói: “Tôn Nhất Đao, ngươi biết ngươi đang nói gì sao?”
Tôn đầu bếp dập đầu nói: “Nương nương lệnh nô tài giúp Tô tiểu thư, nô tài đều giúp. Tô tiểu thư sai làm cái gì, nô tài liền làm cái đó. Ban đầu, Tô tiểu thư nói đem bánh đi hấp, nhưng bánh hấp ăn không được, nô tài mới đề nghị nướng.Từ đầu đến cuối nô tài đều làm theo lời của Tô tiểu thư, không dám sai khác.”
Mặt Tô Văn Nhi tái mét nhưng vẫn gắng chống chế: “Thần nữ đọc được trong sách, sau đó nghĩ ra cách làm này, nên nhờ Tôn đầu bếp giúp đỡ thêm.”