Lan Nhược gật đầu: "Đúng, Đại công tử nhờ Tam công tử mời chúng ta qua giúp một tay."
Có thể xảy ra quá đột ngột, lại quá kỳ lạ, bọn họ trong lúc nhất thời cũng không có biện pháp, dù sao cũng không sợ bọn họ biết, dĩ nhiên là tới tìm nàng rồi.
"Ta lập tức rời giường."
Tô Mạt mặc quần áo, xuống đất, Lan Nhược giúp nàng mặc xong áo khoác, Hoàng Phủ Cẩn đã ở ngoài cửa rồi.
Đợi hai người xuống lầu, Vân Thiếu Khanh cũng đã mặc chỉnh tề, chờ đợi ở trong viện.
Lúc này đã quá nửa đêm, không trăng không sao, chỉ có đèn lồng ở hành lang phía dưới nhẹ nhàng lắc lắc, tản ra ánh sáng mờ mờ.
Thẩm Tam thay đổi dáng vẻ thường ngày không nhanh không chậm, cười ha hả không đứng đắn, hôm nay sắc mặt nghiêm túc: "Vương gia, chuyện đột nhiên xảy ra, chỉ có thể xin mấy vị đi qua xem một chút."
Mặc dù Thẩm phủ nuôi không ít năng nhân dị sĩ, người cao võ công cũng không ít, nhưng dính dáng đến bí mật gia tộc, chuyện này mấy người Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Mạt đã biết, không bằng để cho bọn họ đi luôn.
Hơn nữa, tự nhiên bọn họ so với đám cao thủ kia thì cao minh hơn.
Mấy người đi theo Thẩm Tam vội vã đi tới phòng ngủ của Thẩm lão gia.
Lão cũng không ở cùng chỗ với lão phu nhân, hai người phân chỗ ở, lão có lúc sẽ ngủ lại ở di nương viện, nếu như không có việc thì an giấc tại phòng mình.
Đêm qua bởi vì nhiều chuyện, lão muốn nghỉ ngơi, cận thân đại nha hoàn Thụy Thanh phụ trách chăm sóc cuộc sống thường ngày của lão.
Thụy Thanh cũng không phải thị thiếp, chỉ là nha hoàn, vốn chăm sóc lão là Tứ di nương, mấy ngày nay Tứ di nương bởi vì lo lắng cho nữ nhi Thẩm Tinh Tinh, cộng thêm bị bệnh thương hàn, bệnh ở trong phòng, cũng không ra ngoài.