Các đại thần âm thầm lặng lẽ nghị luận vấn đề theo phe cánh, đều cảm thấy thái tử cùng ngũ hoàng tử, thậm chí bao gồm cả lục hoàng tử, rất có khả năng tạo lên thế cục tranh đấu.
Bọn họ thực tự nhiên đem nhị hoàng tử Hoàng Phủ Cẩn bài trừ ra bên ngoài.
Nguyên nhân của nó, lại nói tiếp vẫn là vấn đề xuất thân.
Hoàng đế hiện nay, vốn là hoàng phu của tiền triều nữ đế, kết quả bởi vì đủ loại nguyên nhân, sau đó nữ đế lại nhường ngôi cho hắn kế vị. Kỳ thật mọi người đều biết, đã ngồi lên cái ghế đó, có mấy ai là sẽ cam tâm nhường ngôi? Bất quá là do năng lực không bằng người ta thôi.
Hoàng phu sau khi lên ngôi, cũng không có đối triều đình tiến hành bất kì hành động tẩy trừ gì cả, ngược lại bởi vì thời điểm hắn làm hoàng phu nhiếp chính vương lúc trước đã vang danh khắp thiên hạ, triều thần đều nghe theo hắn. Hắn sau khi yên vị, lập niên hiệu “Thủ Chính”.
Thủ Chính đế sau khi đăng cơ, phong nữ đế làm hậu, nhưng nhi tử của hai người họ trước kia là thái tử lại chết bất đắc kỳ tử.
Hoàng hậu thương tâm quá độ, ở sâu trong thâm cung không gặp người ngoài, tiếp đó lại sinh hạ một nhi tử, ai ngờ lại chết non.
Hoàng hậu rốt cục chịu không nổi đả kích, kết quả đã qua đời khi còn rất trẻ.
Hoàng đế bi thống vạn phần, không lập hậu tiếp, chỉ lập tiểu thư Tống gia làm hoàng quý phi, sau đó lại sắc lập tam điện hạ nhi tử của Tống hoàng quý phi làm thái tử.
Nay hoàng tử mà hoàng đế sủng ái nhất là ngũ điện hạ Hoàng Phủ Giác, Hoàng Phủ Giác tuổi còn trẻ đã chín chắn lão luyện, được ca ngợi là Hiền vương. Nghiễm nhiên ngang vai ngang vế cùng thái tử Hoàng Phủ Tuyên, rất ghen tị phòng bị với thái tử.
Mà nhị hoàng tử, cũng chính là nhi tử của Thục phi Hoàng Phủ Cẩn.
Tuy rằng võ công trác tuyệt, dụng binh như thần, là trợ thủ đắc lực nhất của hoàng đế.
Nhưng lại là một người quái gở lãnh ngạo, không thích cùng người khác giao tế, hơn nữa sát phạt quá nặng, tuổi còn trẻ mà sát khí rất nặng, làm cho người ta không dám tới gần.
Hơn nữa bởi vì Thục phi là tỳ nữ của hoàng hậu, cho nên Hoàng Phủ Cẩn xuất thân thấp hèn, cộng thêm một vài nguyên nhân không thể nói ra, hoàng đế tuy rằng trọng dụng hắn, nhưng lại phòng bị thậm chí khinh thị hắn.
Đúng vậy, không ai sẽ đưa hắn xếp vào vị trí tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, đều đem hắn nghĩ thành một vương tướng quân.
Thời chiến xuất chinh, thời kì hòa bình chính là một vương gia nhà hạ.
Tuy rằng như thế, nhưng cũng không ai dám chân chính khinh thị hắn, dù sao hoàng đế đều chính miệng hạ chỉ, hắn là trụ cột của Đại Chu quốc, chỉ cần có hắn, Đại Chu sẽ vững vàng bền chắc.
Tuy rằng hắn không tham dự tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, điều này càng làm cho các lực lượng phe cánh khác càng không dám khinh thường hắn, ngược lại sẽ tìm mọi cách nịnh bợ hắn kéo về phe mình.