Nàng gầm gừ, bọn nha hoàn khúm núm, không dám rời đi, cũng không dám đánh.
Lý mụ mụ thấy vậy cáu lên, thoáng cái giật lại một cái chổi quét nhà không nể mặt gì đánh Đỗ di nương.
Đánh luôn cả Tô Mạt.
Tô Mạt không không kịp tránh né, bị một chổi quất trên cổ, qoét luôn qua mang tai và má, mặt mũi đều nóng rát.
Trương mụ mụ giận sôi lên, tuy rằng phu nhân kêu bà giám sát tứ tiểu thư, nhưng thể diện của tiểu thư chính là mệnh của nô tài bọn họ. Nếu giờ mà bị bắt nạt sau này bọn họ làm gì có địa vị mà sống. Liền lao đến hung mãnh đẩy Lý mụ mụ, bà ta lảo đảo một chút, cái chổi liền quăng tới hướng của tam tiểu thư.
Đỗ di nương đột nhiên lao tới, thoáng cái đã ôm tam tiểu thư tránh được, cái chổi đó đập vào đầu nàng ta.
Tam tiểu thư đá đạp lung tung “ Mụ mụ, mụ mụ, Đỗ di nương muốn bóp chết ta!”
Lý mụ mụ lấp tức chỉ huy đám mụ mụ nha hoàn tiến lên đánh, lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Hỷ Thước động tác linh hoạt vội vàng bước vào, trách mắng: " Nửa đêm khuya khoắt, làm cái gì vậy hả? Còn ra thể thống gì nữa?"
Trương mụ mụ tinh trí, lập tức giả bộ bị Lý mụ mụ đẩy nghã xuống đất, kêu oai oái, nhưng Lý mụ mụ lại bị bà ta cấu véo mạnh một cái bên sườn, đau nhức cực kì.
Xem thường Hỷ Thước chỉ là nha hoàn, Lý mụ mụ hừ lạnh một tiếng, không thèm nhìn nàng ta.
Đỗ di nương buông tam tiểu thư ra, tam tiểu thư giương tay “ bốp” một tiếng, tát vào mặt nàng ta một cái, phỉ nhổ nói: " Ngươi không thử nhìn lại mình là cái thứ tiện nhân rác rưởi gì? Dám chạm vào ta. Ngươi muốn trèo vào đây đọc hại ta, ta nhất định mách với phụ thân, lấy roi đánh chết ngươi."
Tô Mạt lạnh lẽo nói: " Vừa rồi Lý mụ mụ lấy chổi đánh Đỗ di nương, lại tiện đánh luôn cả ta" nàng liền ngước mặt lên, Hỷ Thước liền nhìn thấy trên cổ nàng có một đường vết máu, tim đập lộp bộp, vội bước lên xem xét, sai người đi lấy nước, lấy thuốc mỡ đến.
Tô Mạt đảy nàng ta ra: " Hỷ Thước tỷ, tỷ không cần giúp ta bôi thuốc, không bằng lấy dây thừng thắt cổ chết ta và Đỗ di nương đi. Đằng nào thì chúng ta tuy là chủ tử, nhưng thực chất đến hạ nhân tam cấp cũng không bằng. Lý mụ mụ cũng dám đánh chúng ta. Vừa rồi Lý mụ mụ lỡ tay, chổi bay tới tam tiểu thư, Đỗ di nương có lòng tốt liền bế nàng ta tránh đi, ngược lại nàng ta nói Đỗ di nương muốn bóp chết nàng. Trời đất chứng giám! "