Lão phu nhân thản nhiên nói:“Làm ra vẻ đi, phải uống canh trước khi ăn cơm.”
Nhị tiểu thư động tác tay sững lại một chút, có chút xấu hổ, Vương phu nhân nói:“Nhị nha đầu đi làm việc của mình đi.”
Nhị tiểu thư cắn cắn môi, lui xuống.
Tô Mạt cười hơi nhìn nàng, thu hồi ánh mắt nói với lão phu nhân:“Lão tổ mẫu, ta muốn cùng tỷ tỷ đi ra ngoài xem có cửa hàng thích hợp hay không.”
Lão phu nhân mày nhíu lại, không đợi bà nói chuyện, Vương phu nhân trách mắng:“Không biết quy củ, tiểu thư khuê các, làm sao có thể tùy tiện chạy nhảy ở bên ngoài.”
Tô Mạt không để ý đến nàng ta, chỉ nói với lão phu nhân:“Để nhị ca cùng đi với chúng ta. Ngồi xe ngựa đi, treo mành sa mỏng, tỷ tỷ cũng đội mũ có sa che mặt......”
Lão phu nhân để mắt tới nàng, cười nói:“Việc xem xét cửa hàng vừa mệt vừa phiền, ngươi tự mình phiền đi. Cho tỷ tỷ ngươi ở nhà ở bên cạnh giúp ta.”
Tô Mạt biết nàng không muốn cho đại tỷ xuất môn, dù sao cũng có khả năng làm thái tử phi.
Nàng chu miệng,“Lão tổ mẫu chính là bất công.”
Nàng ôm lấy gáy đại tiểu thư,“Tỷ tỷ, ta tự đi xem xét, xem xong trở về nói cho ngươi nghe.”
Đại tiểu thư cười cười, lôi kéo tay nàng nói:“Ta cũng không có gì, còn không muốn ra ngoài đâu. Ta đem trở về rất nhiề nữ, phải cần phân loại, còn muốn thử nghiệm một chút. Sau đó đem kết quả phái người đi nói cho sư phụ biết.”
Vương phu nhân nghe xong, truy vấn nói:“Cái gì sư phụ? Có phải nam nhân hay không?”
Đại tiểu thư nhíu mi không để ý tới.
Lão phu nhân nói:“Không lo cái đó, ta đã thấy. Là người có tâm địa tốt.”
Vương phu nhân nóng nảy.
Đại tiểu thư đứng dậy, hành lễ với lão phu nhân, sau đó lộ ra vẻ mặt lãnh nghiêm lôi kéo Tô Mạt đi mất.
Thanh âm của Lão phu nhân truyền đến,“Cho nhị ca ngươi cùng ngươi đi.”