Tô Mạt giơ giơ đầu lên,“Ta không có ý tứ gì, ta chỉ là nói thật sự là một vị quan tốt, đáng tiếc, Trần Lượng không được rồi......”
Nàng cái này gọi là gậy ông đập lưng ông!
Hắn muốn cho nàng làm ra chuyện tổn hại đến mặt mũi hoàng đế, như vậy nàng nay đã làm cho hắn tổn hại không còn đất dung thân nữa.
Chẳng lẽ hoàng đế còn có thể để hắn làm Kinh Triệu Doãn?
Coi nhu chưa từng phát sinh qua?
Những lời này, cho dù hắn chưa từng nói qua, nhưng có nhiều quan viên trong lòng chính là nghĩ như vậy.
Hoàng đế há có thể không biết?
Vừa vặn cho hoàng đế một cơ hôi cái Kinh Triệu Doãn nanh vuốt của Tống gia này bẻ mất đi!
Tống Dung Hoa dám đắc tội với nàng, tới tận cửa khiêu khích.
Nếu bọn họ dám giở trò sai đám khiếu hóa tử đến làm hỏng ngày khai trương đại cát đại lợi của nàng, vậy thì tốt thôi, nàng liền nhổ răng của bọn họ, làm cho bọn họ đau đớn phải lôi cả ‘ nương’ ra chửi thôi!
Nàng hướng Hoàng Phủ Giác vái chào,“Ngũ điện hạ, ta còn có chính sự, ngươi tiến cung cùng bệ hạ trần thuật tình hình thực tế đi. Ta phải đi giải quyết cho xong chuyện còn lại.”
Nói xong nàng nói với Tô Việt:“Nhị ca, ngươi phải lưu lại giúp ta nha.”
Tô Việt cười nói:“Đương nhiên, nguyện vì tiểu muội cống hiến sức lực.”
Tô Mạt lập tức dẫn người đi.
Hoàng Phủ Giác kinh ngạc nhìn nàng, trong đầu “ong” một tiếng, việc nâng thủ xoa xoa ót,“Bản thân không phải bị thần kinh rồi chứ.”
Nha đầu này......
Thời điểm Tô Mạt nhìn đến đám kia ăn mày, liền lập tức đã nghĩ tới đối sách, đối phó xong với hậu thuẫn có vũ lực của bọn chúng, còn lại đám khiếu hóa tử này, vậy đã có thể dễ đối phó rồi.
Đám ăn mày này nhìn Trần Lượng bị người mang đi, lập tức cảm thấy không tốt, còn có người rút lui.
Kết quả lúc này có người vội vàng đến truyền tin,“Công tử cho các ngươi một nửa người trấn thủ ở đây, một nửa người rút trước.”
Đám ăn mày này vừa nghe, nghĩ một chút, lập tức đều nhìn về phía người kia.
Người đến truyền tin giương mi, hướng đến trên lầu ra hiệu.