Y Đạo Quan Đồ

Chương 1302: Chiêu binh mãi mã (4)



Khâu Phượng Tiên giơ ngón tay chỉ chỉ Trương Dương nói: "Con người của cậu, càng ngày càng không phúc hậu.", Trương đại quan nhân làm vẻ mặt vô tội nói: "Lời này từ đâu mà ra, cô nghĩ rằng tôi đang nói dối?", Khâu Phượng Tiên nói: "Trước khi tôi tới Nam Tích, đã tìm hiểu tình huống của cái khối đất này một ít, hình như ngoại trừ chúng tôi không ai biểu hiện hứng thú đối với cái khối đất này."

Trương Dương nói: "Xem ra tin tức của cô không đáng tin, Kiều Bằng Cử vẫn đều nhìn chằm chằm cái khối đất này."

Khâu Phượng Tiên cười nói: "Tôi đã nói cậu càng ngày càng không phúc hậu, Kiều Bằng Cử đã từ bỏ suy nghĩ đầu tư cái khối đất này, chuyện này tôi chính mồm hỏi qua hắn.", Trương đại quan nhân bị vạch trần tại chỗ, trên mặt quả thật có chút không nhịn được, bất quá thằng nhãi này có da mặt đủ dày, một chút đỏ mặt cũng không có, cười hắc hắc nói: "Khâu tiểu thư, chúng ta tuy rằng là bạn tốt, nhưng cô đại biểu lợi ích của Tinh Toản, tôi muốn tận lực tranh thủ lợi ích cho Nam Tích, cho nên chúng ta tốt nhất có thể tìm được một chổ cân đối."

Khâu Phượng Tiên nói: "Tôi đồng ý, trên sinh ý, sinh ý thành công nhất chính là phải làm được cộng doanh, chỉ có tất cả mọi người có lợi, loại quan hệ hợp tác này mới có thể làm lâu dài." Cô ấy xuất ra một phần kế hoạch chuẩn bị từ lâu nói: "Cái này là bản quy hoạch do chúng tôi làm, cậu có thể lấy về nghiên cứu một chút, phương án đầu tư cùng với kế hoạch khai phá cái khối đất này đều ở trong đó, hy vọng tôi từ Hongkong trở về, cậu có thể cho tôi một tin tức tốt.", Trương Dương nhận bảng kế hoạch, mỉm cười nói: "Tôi sẽ chăm chú đối đãi chuyện này."

Khâu Phượng Tiên nói: "Chúng tôi khẳng định không ra giá giống Hải Sắt phu nhân, bất quá kế hoạch của chúng tôi làm rất chi tiết, tận lực chú ý đến lợi ích hai bên, nếu như chúng tôi có thể lấy được quyền khai phá của cái khối đất này, chúng tôi sẽ đem một phần xây thành khu thương nghiệp cao cấp của Nam Tích.", Trương Dương nói: "Tôi cũng hy vọng chúng ta có thể hợp tác thành công!"

Khâu Phượng Tiên nâng ly rượu nói: "Vậy cầu chúc chúng ta hợp tác thành công, cụng ly!", Trương Dương cười cùng cô ấy cạn ly, thật ra Khâu Phượng Tiên có một câu nói không sai, cái khối đất của sân thể dục cũ Nam Tích này ngoại trừ Tinh Toản ra, quả thật không có người khác cảm thấy hứng thú, Kiều Bằng Cử lúc đầu nhất định đòi lấy cho được, hiện tại cơ hội tới, hắn ta lại rút, hẳn là sợ người khác nói xấu lão gia tử của hắn. Trương Dương vốn tưởng rằng chuyện này rất bí ẩn, nhưng nghĩ không ra Khâu Phượng Tiên cũng biết, xem ra Khâu Phượng Tiên đã điều tra chuyện tương quan với cái khối đất này rất rõ ràng, người làm ăn cũng không đánh mà không có chiến thắng. Vô luận mục đích của Khâu Phượng Tiên là cái gì, đối với Trương Dương mà nói, có người nguyện ý đầu tư luôn luôn là một chuyện tốt.

Cái phần kế hoạch này đối với Trương Dương mà nói không có ý nghĩa đặc thù gì, phương diện này cũng không phải của hắn, cho nên hắn đem phần kế hoạch giao cho Thường Lăng Phong, Thường Lăng Phong sau khi xem xong phần kế hoạch này biểu thị tán thưởng đối với bảng kế hoạch của Tinh Toản, xem ra Tinh Toản lần này đích thật là có chuẩn bị mà đến. Khâu Phượng Tiên có câu nói không sai, ngoại trừ bọn họ, hiện nay cũng không có bất luận đơn vị và cá nhân nào biểu thị ý nguyện đầu tư đối với cái khối đất này. Cho nên Tinh Toản cho ra giá cũng không cao, bọn họ tham khảo giá đất dùng trong thương nghiệp của Nam Tích, cho ra định giá một tỷ, hơn nữa giá giao trước là năm trăm triệu, năm trăm triệu còn lại hy vọng tại trong một năm sẽ trả hết.

Trương Dương vô cùng bất mãn với cái giá này, hắn thấp giọng nói: "Lúc trước Vương Quân Dao bỏ ra hai tỷ mới lấy được cái khối đất này, hiện tại Tinh Toản muốn dùng một tỷ, căn bản là nhân lúc cháy nhà đi hôi của mà."

Thường Lăng Phong cười nói: "Ngoại trừ tập đoàn Tinh Toản, hiện tại cũng không có những ai cảm thấy hứng thú đối với cái khối đất này, bọn họ sở dĩ dám hạ giá cái khối đất này, nguyên nhân cũng là thiếu người cạnh tranh."

Trương Dương nói: "Tôi có thể từ chối."

Thường Lăng Phong nói: "Từ chối thì ý nghĩa là làm cho cái khối đất này tiếp tục để đó không dùng, Vương Quân Dao gặp chuyện không may, làm cái khối đất này trở nên mẫn cảm, cái này cũng là nguyên nhân đa số người không dám giao thiệp."

Trương Dương nói: "Cái giá này quá thấp, ít nhất cũng phải một tỷ năm trăm triệu."

Thường Lăng Phong nở nụ cười ha ha: "Tôi thấy Tinh Toản chưa chắc chịu bỏ ra nhiều tiền như vậy, nếu như bọn họ có đối thủ cạnh tranh, còn có thể tăng giá lên một ít, nhưng hiện tại chỉ có bọn họ cảm thấy hứng thú đối với cái khối đất này, đổi lại bất luận kẻ nào cũng đều phải nhân lúc cháy nhà đi hôi của."

Trương Dương nói: "Muốn cướp của tôi không dễ dàng như vậy."

Thường Lăng Phong nói: "Thành phố tuy rằng đem quyền xử lý cái khối đất này của giao cho cậu, không có nghĩa là, thành phố thì không hỏi, căn cứ tình huống tôi lý giải, Nam Tích hiện tại rất thiếu tiền, thành phố đem quyền lực giao cho cậu mục đích cũng là cho cậu mau chóng đem cái khối đất này tống đi, thông qua cái khối đất này thu hoạch một số tiền, nếu như cậu chậm chạp không làm được, thành phố khẳng định sẽ không để cái khối đất này tùy ý không dùng tới, rất mới có thể bọn họ sẽ thu hồi quyền lực của cậu tự mình tới thao tác chuyện này."

Trương Dương gật đầu, theo như lời của Thường Lăng Phong thì rất mới có thể, hắn thấp giọng nói: "Tra Tấn Bắc khẳng định nhìn chuyện này rất rõ ràng, cho nên ông mới có thể cho ra một cái giá thấp như thế."

Thường Lăng Phong nói: "Thương nhân sẽ nghĩ biện pháp làm giảm chi tiêu của mình, trong chuyện của cái khối đất này chuyện chúng ta quả thật không có ưu thế quá lớn, Tra Tấn Bắc hẳn là sẽ không đơn giản nhượng bộ."

Trương Dương nói: "Một ty còn con mẹ nó muốn phân hai lần, Tra Tấn Bắc thật sự là tính tới đầu khớp xương, chuyện này tôi không thể đáp ứng."

Thường Lăng Phong nói: "Vậy chỉ có thể cùng ông ta kéo dài xuống phía dưới, chỉ mong thành phố mình có kiên trì."

Trương Dương nói: "Thật sự là kỳ quái, một khối đất tốt như vậy, bởi vì chuyện của Vương Quân Dao đột nhiên trở nên không người hỏi thăm."

Thường Lăng Phong nói: "Cái khối đất này, thương nhân có thực lực khai phá của lúc đầu đã không, cao tầng của Nam Tích xảy ra biến cố lớn như vậy, rất nhiều kẻ có tiền đều là ngồi chơi ngó người khác, cũng không dám đơn giản đem tiền đầu tư đến một thành phố vừa vừa phát sinh biến động chính trị."

Trương Dương cầm lấy phần kế hoạch nói: "Vậy tôi sẽ chơi với bọn họ, nhìn xem ai có kiên trì hơn, nói không chừng, vài ngày nữa còn có thể có đầu tư mới tìm tới cửa."

Thường Lăng Phong mỉm cười nói: "Thật sự là như vậy, tôi chỉ có thể cảm thán chủ nhiệm Trương hồng phúc tề thiên."

Lúc này ngoài cửa phòng làm việc vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, Trương Dương nghe được âm thanh của Thường Hải Tâm: "Chủ nhiệm Trương, Kiều tiểu thư đến!"