Trước khi Trương Dương tới Nhân Gian Cung Khuyết vẫn gọi điện thoại cho Triệu Quốc Cường, Triệu Quốc Cường nghe thấy tên của Cảnh Thiên Thu thì rõ ràng ngây ra một thoáng. Hắn nói khẽ: "Anh có thể xác định cô ta có liên quan tới Quản Thành không?"Trương Dương nói: "Quản Thành bởi vì Lý Thượng Chí cho nên rất chiếu cố con ông ta, nếu hắn có thể bảo Lý Vĩ Quân gặp phiền toái thì tới tìm Cảnh Thiên Thu, đủ để chứng minh quan hệ của Cảnh Thiên Thu và hắn không bình thường, hoặc là hai người là bạn tốt, hoặc là Cảnh Thiên Thu nợ hắn nhân tình. Vu Cường Hoa bảo tôi trước tiên gọi điện thoại cho anh, anh và Cảnh Thiên Thu có phải rất thân hay không?"Triệu Quốc Cường thở dài: "Trương Dương. Anh trước tiên đừng tới chỗ Cảnh Thiên Thu vội, tôi sẽ lập tức tới kinh thành."Trương Dương nói: "Vu Cường Hoa tạm thời đã bắt Lý Vĩ Quân rồi, chuyện này là bịt được lâu đâu, nếu như Quản Thành biết được Lý Vĩ Quân đã bị bắt. Khẳng định sẽ rời khỏi kinh thành. Về sau chúng tôi muốn bắt hắn càng khó."Triệu Quốc Cường vẫn do dự, hắn nói khẽ: "Tôi ngày mai có thể tới kinh thành."Trương Dương nói: "Quản Thành vô cùng nguy hiểm, hắn từng là chuyên gia gỡ bom quan trọng của Quốc An, về sau lại làm phản. Gần đây rất nhiều vụ án nổ bom có liên quan tới hắn. Tôi có lý do để tin rằng Ngay cả vụ nổ xe của Văn Hạo Nam ở Bắc Cảng cũng có quan hệ mật thiết tới hắn. Quốc Cường, thời cơ tốt sẽ không tới hai lần đâu."Triệu Quốc Cường nghe Trương Dương nói như vậy thì trong lòng cũng khẽ động, hắn lại thở dài: "Cảnh Thiên Thu là dì của Cơ Nhược Nhạn, cũng là..." Hắn tựa hồ có chút khó có thể mở miệng, tạm dừng một chút rồi mới quyết tâm nói: "Cũng là bạn tốt của cha tôi."Trương đại quan nhân nghe thấy Triệu Quốc Cường nói như vậy thì lập tức minh bạch, chẳng trách Vu Cường Hoa bảo hắn trước tiên tìm Triệu Quốc Cường đã, thì ra Cảnh Thiên Thu và nhà lão Triệu có quan hệ rắc rối phức tạp như vậy, Cơ Nhược Nhạn thiếu chút nữa thì trở thành vợ của Triệu Quốc Lương, nhìn bộ dạng rối rắm của Triệu Quốc Cường, Cảnh Thiên Thu này mười phần có chín là người tình cũ của lão tử hắn Triệu Vĩnh Phúc, có điều thế cũng chưa có gì, loại người như Triệu Vĩnh Phúc có một hai hồng nhan tri kỷ tuyệt đối không tính là nhiều, huống chi lão bà của y đã qua đời nhiều năm.Trương đại quan nhân bỗng nhiên phát hiện, thường thường nam tử có thành tựu rất dễ có vợ chết, Cố Doãn Tri như vậy, Tiết Thế Luân như vậy, Tiêu Quốc Thành như vậy, Hà Trường An như vậy, Tống Hoài Minh như vậy, Triệu Vĩnh Phúc này cũng như vậy, Trương đại quan nhân không khỏi hít một hơi lạnh, xem ra thành tựu của mình vẫn quá nhỏ, mình có nhiều hồng nhan như vậy, nếu thực sự mất đi người nào cũng đủ để mình thương tâm cả đời, hắn lại nghĩ tới Cố Giai Đồng, thật ra mình cũng có thể được xếp vào trong đó, thành tựu của bạn hữu thật ra cũng không nhỏ.Trương đại quan nhân ngồi đó nghĩ miên man, Triệu Quốc Cường ở bên kia thì có chút buồn bực, sao hắn vào những lúc này lại trầm mặc? Triệu Quốc Cường nói: "Trương Dương!"Trương đại quan nhân bị hắn gọi mới hồi phục lại tinh thần, ho khan một tiếng: "Cà, càng là như vậy thì anh càng không tiện ra mặt, anh yên tâm đi, tôi tới xem hư thật, nếu cô ta là... Ặc, là dì của Cơ Nhược Nhạn thì tôi dù sao cũng phải nể mặt anh chút đúng không?"Triệu Quốc Cường nói: "Anh trăm ngàn lần đừng làm ẩu."Trương Dương nói: "Tôi là loại người này ư?"" Anh trăm ngàn lần đừng nói quen tôi.""rồi rồi."Số lần Trương đại quan nhân tới kinh thành tuy rằng không ít, nhưng hắn đối với nơi giải trí của kinh thành thì cũng không biết nhiều, hắn vốn định tìm bạn hữu cùng đi, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, không khéo lần này lại đắc tội với người ta, tội gì liên lụy tới người khác, kết quả là thằng cha này vẫn một mình tới Nhân Gian Cung Khuyết.Quy mô của Nhân Gian Cung Khuyết so với vương phủ hội quán thì tựa hồ kém hơn không ít, ít nhất mặt tiền không bắt mắt, nhưng nơi này lại thực hành hội viên chế rất nghiêm khắc.Trương đại quan nhân tới bãi đỗ xe thì bị cự tuyệt, lý do rất đơn giản, hắn không phải hội viên của nơi này.Trương đại quan nhân cười nói với bảo vệ: "Tôi không phải đến tìm vui, tôi đặc biệt tới tìm bà chủ Cảnh Thiên Thu của các anh bàn chuyện làm ăn."Bảo vệ cười nói: "Chỗ chúng tôi mỗi ngày đều có vô số người đến tìm bà chú bàn chuyện là ăn, nhưng ít nhất cũng phải hẹn trước một tuần, tiên sinh, hay là ngày đăng ký đi, nếu vận khí tốt thì có lẽ tuần sau bà chủ sẽ gặp ngài."Trương đại quan nhân mắng thầm trong lòng, không phải là tú bà của hộp đêm ư? Khệnh cái đéo gì? Còn con mẹ nó thực sự coi mình là người thượng đẳng ư?Trương Dương nói: "Tôi đã hẹn với bà chủ các anh rồi, không tin anh gọi điện thoại cho cô ta đi." Bảo vệ đó nói: "Xin lỗi, tôi cũng muốn gọi điện thoại cho cô ta lắm, nhưng cấp bậc của tôi quá thấp, không đủ trình độ."Trương đại quan nhân nheo mắt lại nhìn tên bảo vệ này, không ngờ tên trông cửa cũng gian xảo như vậy.Bảo vệ nói: "Tiên sinh, ngài hay là đi về trước đi, đừng làm ảnh hưởng chúng tôi tiếp đãi khách nhân." Hắn cười về phía chiếc ô tô đằng sau, một chiếc Mercedes màu đen đỗ song song với ô tô của Trương Dương, cửa kính xe hạ xuống, từ bên trong lộ ra một khuôn mặt quen thuộc, là một trong những Tam công tử của kinh thành Lương Khang.Trương đại quan nhân và Lương Khang cũng có thù xưa, có điều thời quá cảnh thiên, Trương đại quan nhân cũng không để ở trong lòng, gật đầu với Lương Khang.Lương Khang cũng cười cười với hắn: "Bí thư Trương, khéo thế, anh cũng đến chơi ư?"Trương đại quan nhân mắng thầm trong lòng, anh sao cứ phải hô to thân phận của tôi làm cái gì, sợ người khác không biết tôi là ai ư? Có điều hắn vẫn cười: "Vốn định vào để kiến thức một chút, đáng tiếc bị chắn lối."Lương Khang bật cười ha ha, hắn nghe ra Trương Dương đang quanh co lòng vòng mắng bảo vệ là chó, hắn lấy ra thẻ hội viên rồi đứa cho tên bảo vệ, lại nói: "Vị Trương tiên sinh này là bằng hữu của tôi, tôi mời hắn tới."Trương đại quan nhân vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng, đúng là đi tìm mòn giày cũng không thấy, vô tình tìm được chẳng tốn công, không ngờ Lương Khang vừa ra mặt đã giải quyết nan đề cho mình.Bảo vệ nghe nói Trương Dương cùng đi với Lương Khang thì không ngăn trở nữa, rất sảng khoái cho bọn họ vào.Trương đại quan nhân đỗ xe song song với Lương Khang, mở cửa xe bước xuống, cười cười vươn tay về phía Lương Khang: "Đa tạ."Lương Khang bắt tay hắn, nói: "Không có gì mà phải đa tạ, thật ra gần đây tôi cũng muốn mời anh uống một bữa."Trương Dương nghĩ thầm tôi và anh làm gì có giao tình đến mức đó! Chẳng lẽ anh và Cơ Nhược Nhạn cãi nhau, muốn tìm người thổ lộ? Có điều nghĩ lại, cho dù tâm sự cũng không tìm tới mình.Lương Khang một câu giải khai mê hoặc của hắn: "Tôi nghe nói anh và Phó Hải Triều có xích mích, tôi rất không hợp với hắn."Trương đại quan nhân bật cười ha ha, xem ra điều có thể khiến hai người nhanh chóng tìm đến với nhau không chỉ là tình bạn, còn có một khả năng chính là có cùng kẻ địch, có điều chỉ dựa vào những lời này của Lương Khang thì rất khó khiến hắn tâm phục, Trương đại quan nhân nói: "Tôi và Phó Hải Triều cũng không có mâu thuẫn gì, đều là bên ngoài đồn ác thôi."Lương Khang cũng không tiếp tục đề tài này, cùng Trương Dương đi vào cửa lớn Nhân Gian Cung Khuyết, hắn giới thiệu: "Nơi này là nơi giải trí số một số hai của kinh thành, địa phương khác chỉ cần anh giơ tiền ra là có thể tùy ý ra vào, nơi này thì khác, cho dù anh là phú ông có bạc tỉ, không phải hội viên của nơi này thì vẫn sẽ bị cự tuyệt ngoài cửa."Trương Dương: "Nói Có tiền không kiếm thì còn gọi là thương nhân ư?"Lương Khang nói: "Thương nhân cũng có rất nhiều loại, có người trong mắt chỉ có tiền tài, lại có người chỉ quan tâm tới quan hệ, thật ra làm sinh ý ở Trung Quốc chỉ cần có quan hệ thì căn bản không lo không kiếm được tiền." Nói tới đây hắn bỗng nhiên nhớ tới mục đích của Trương Dương: "Anh hôm nay đến là để chơi hay là có việc gì khác."Trương đại quan nhân cũng không giấu hắn: "Hôm nay là tới tìm bà chủ nơi này hỏi chút chuyện."Lương Khang gật đầu, hắn trước đây cũng không nghe nói Trương Dương và Cảnh Thiên Thu có quan hệ gì. Có điều hắn cũng không dò hỏi tới cùng, hôm nay Lương Khang tới là để bàn chuyện làm ăn với người khác, hắn nói với Trương Dương: "Có muốn ngồi cùng nhau không?"Trương Dương lắc đầu nói: "Không được, để hôm khác tôi mời anh uống."Lương Khang bật cười, hắn và Trương Dương chia tay. Trương đại quan nhân không có hẹn trước, tới nói với nhân viên lễ tân: "Bà chủ Cảnh ở phòng nào."Tiểu thư tiếp khách mặc sườn xám màu đỏ, trên vai khoác áo choàng lông cừu trắng, mắt đẹp chớp chớp, hiển nhiên hoài nghi Trương Dương: "Anh tìm bà chủ có việc gì?"Trương Dương nói: "Tôi là người của cục an toàn quốc gia, tìm cô ta có chuyện quan trọng." Bởi vì vừa rồi ở cửa bị bảo vệ ngăn lại gây khó dễ, cho nên Trương đại quan nhân nghĩ ra biện pháp như vậy, những lời này của hắn cũng không thể tính là nói dối, dù sao trước đây hắn cũng từng làm ở cuộc an toàn quốc gia.Tiểu thư Tiếp khách quả nhiên bị những lời này của hắn hù dọa, cầm gọi cho Cảnh Thiên Thu.