Yêu Anh Là Chấp Niệm Của Em

Chương 29: Kì nghỉ hè đã đánh dấu cho con đường sự nghiệp của mỗi người



Thời gian thấm thoát thoi đưa thế là bọn cậu đã cùng nhau làm bánh cùng nhau trải qua hai ngày đáng nhớ với những kỉ niệm khó quên. Có lẽ đã đến lúc cậu phải rời đi rồi, và tất nhiên trước khi đi cậu đã làm rất nhiều mẻ bánh cùng với rất nhiều lời chúc khác nhau, trong đó Sang chính là người đặc biệt nhất. Một lá thư riêng biệt.

Bây giờ cậu cũng chuẩn bị lên máy bay rồi nhưng cậu không cô độc nữa vì không có Sang tiễn đi thì cậu vẫn có Hòa và Hoa tiễn đi, điều đó không tồi, và trước khi lên máy bay cậu đã hứa hẹn rằng

" Nhất định lớp 10 bọn mình sẽ gặp lại, mà không biết khi gặp lại Sang và Đức sẽ có biểu cảm gì ha "

Hoa nghe vậy thì bật cười nói " Chắc là giật mình, bất ngờ và bật ngửa quá chứ gì, hahah "

Hòa nghe vậy thì nhéo mũi Hoa rồi nói

" Còn mày thì khóc đến lụt nhà "

Hoa bực tức mà kêu lên " A mày xấu tính quá à, xuốt ngày chỉ biết bắt nạt tao thôi "

Hòa phụt cười khi nghe Hoa hờn dỗi trách mắng cô nhưng cô chỉ không dám bật lại vì sợ đêm nay không được ôm Hoa nữa. Thấy vậy Liên liền bĩu môi nói

" Khiếp, sắp lên máy bay rồi còn ăn cơm chó của hai cậu nữa, thì còn gì tệ hơn "

Cô nghe vậy thì chỉ biết cười gượng nói

" Yên tâm sau hôm nay cậu sẽ không thấy được nữa đâu "

Vừa nói đến đây không khí như trùng hẳn xuống, Hòa biết mình lỡ lời liền bào chữa

" Ý nhưng mà vẫn thấy qua video call nha "

Nói xong cả người cùng bật cười rồi chúc nhau sống thật hạnh phúc, sau đó Liên cũng lên máy bay luôn để bay sang Hà Nội tránh bị trễ giờ. Trong lúc bay cậu mải suy nghĩ đến Sang mà chẳng biết mình ngủ đi lúc nào không hay.

Lúc cậu tỉnh lại thì cậu đã đến Hà Nội nơi mà cậu sẽ có một cuộc sống mới, ở nơi đó cậu sẽ phải bước ra đời và kiếm tiền, sẽ có những điều điều mới mẻ đang chờ đợi cậu và một năm học mới đầy hy vọng. Vừa xuống đến nơi cậu liền gọi taxi đã đặt sẵn trước đó để đưa cậu đến một tiệm bánh nơi mà Bác Minh đã giới thiệu cho cậu vào tuần trước, vừa đi cậu vừa hồi tưởng lại câu chuyện tình của một Bác Minh số khổ và một cô gái đã phải gồng gánh sự nghiệp một mình và làm nên cơ đồ.

Lúc đó cậu đã nghe Bác Minh kể lại rất nhiều và cậu còn nhớ cậu lúc đó cậu đã ngưỡng mộ biết bao, một mình chống chọi với thế giới để đến với người mình yêu, một chuyện tình thật đẹp với những trông gai sắc nhọn.

Hồi tưởng xong cũng là lúc cậu đã đến nơi trước mắt cậu chỉ là một cửa hàng nhỏ nhưng rất ấm cùng khiến cậu hoài niệm cái lúc mà còn ở nhà Sang. Haiz đã đến lúc phải bước tiếp rồi, cậu đi thẳng vào trong đó với một bụng hồi hộp khó tả và cậu đã gặp một người đúng với với miêu tả của Bác Minh, một cô gái còn rất trẻ với làn da trắng sứ cùng với đôi mắt hồ ly động lòng người

, phải đến lúc chị chủ lên tiếng thì cậu mới hoàn hồn mà nói chuyện

" Em … em chào chị " nói xong cậu lễ phép cúi người khiến chị chủ kia xua tay mà nói

" Ai Zà em đừng cúi người như thế làm chị ngại lắm đó biết không " nói xong thì cô cười khiến cho Liên ngại đỏ mặt chết đi được. Cậu liền nhanh chóng giới thiệu tên mình

" Hihi em tên là Phan Minh Liên, ừm em muốn vô đây để làm việc á, nên là … không biết chị có nhận tuyển nhân viên không ạ " Cậu nói trong hồi hộp sợ chưa làm việc đã bị đuổi rồi. Thấy cậu hồi hộp như vậy chị chủ cũng niềm nở để xua tan bầu không khí

" Haha, sao phải hồi hộp như thế chứ, chị cũng xin tự giới thiệu luôn chị là Phan Mai chắc em cũng biết anh Minh nhỉ, chị nghe anh Minh kể rất nhiều về em luôn đó "

Nghe vậy thì cậu cũng bớt sợ hơn rồi nên cũng mỉm cười nó chuyện

" A cái này em biết, chị không biết thôi chứ cứ mỗi lần rảnh là á hả anh Minh kể về chị quá trời luôn á "

" Ghê vậy sao haha, mà thôi chắc em cũng mới đến đây chưa có chỗ ở mới thôi thì ở tạm chỗ chị nha, nhìn quán này nhỏ vậy thôi chứ còn dư một phòng để cho em ở đó, mà phòng đó cũng hơi hẹp nếu em không chê thì cứ ở thoải mái nhé "

Liên nghe xong thì sửng sốt, cậu ấp a ấp úng nói " Chị … chị nói thiệt sao nhưng … nhưng "

Như biết cậu tính nói gì nên cô liền bảo

" không sao, không sao cùng lắm thì chị trừ tiền lương của em nhé, à chưa nói với em trừ đi mấy khoản tiền thì lương của em còn 1 triệu rưỡi cho một sáng, mặc dù hơi bèo nhưng biết sao được vì em chỉ cần làm vào buổi tối thôi "

Cậu nghe vậy thì ngạc nhiên nói " 1 triệu rưỡi á " Ôi tại sao lại còn nhiều như vậy

"Ừ đúng rồi sao vậy em "

Cậu ấp a ấp úng mãi mới nói lên câu" Em … em sẽ làm thật chăm chỉ ạ với … với lại em không cần nhiều như vậy đâu, vì em chỉ làm vào buổi tối và ở nhờ nữa nên là em không cần nhiều vậy đâu "

Nghe cậu nói như vậy thì cô phụt cười như được mùa vì sống lâu nay mới thấy có vài đứa ngây ngô dễ sợ. Và Thế là những ngày làm việc cứ thế bắt đầu, vì để có tiền tích góp nên buổi sáng cậu sẽ làm thêm ở nhà hàng để kiếm thêm chút tiền cứ mỗi ngày như thế cậu sẽ được 150 nghìn cho mỗi hôm, còn buổi chiều thì cậu được chị Mai dạy học miễn phí để tiến vào lớp 10 một cách suôn sẻ, tối thì cậu sẽ phụ giúp chị Mai bán bánh và tiện thể học luôn cách nấu ăn để sau này có thể tự nấu cho chính mình.



Thời gian cứ thế thoi đưa mỗi ngày cậu đều tấp nập làm việc khiến cho cả người cậu mệt lả thậm chí còn không có thời gian chăm sóc cho chính mình nữa nhưng cứ mỗi lần như thế cậu đều nhớ đến gia đình Sang nhớ đến các bạn, lấy đó làm động lực để cậu vươn lên từng ngày,nhan sắc của cậu cứ thế thăng hạng khiến bao người phải mê đắm trước vẻ đẹp phi giới tính đó. Khác với cuộc sống đầy màu sắc của Liên thì Sang lại khác.

…----------------…

Giống với Liên, Sang cũng không ngừng phấn đấu cho cái ghế chủ tịch ở tập đoàn Hoa Thịnh, nơi mà gia đình cậu làm chủ với những chi nhánh khác nhau trên khắp cả nước và Hà Nội chính là nơi hưng thịnh nhất.

Cậu bắt đầu tập tành xử lý từ những tài liệu nhỏ nhất nó như là nền tảng cho một người mới bước vào thế giới kinh tế. Từ những tập tài liệu ấy cậu bắt đầu biết xem xét kinh tế thị trường rồi đưa ra phương án tốt nhất khiến tập đoàn đã hưng thịnh nay còn hưng thịnh hơn. Theo chân Sang là Đức và Hòa, cả ba người họ đều tương trợ lẫn nhau vì lợi ích riêng của gia tộc và trong giới quý tộc hay những bữa tiệc giao lưu của quý tộc thì họ là người được săn đón nhất.

Chỉ trong một kì nghỉ hè không có Liên thôi thì cậu dường như đã trưởng thành không ít,ở cái tuổi còn đang học hành thì cậu đã tự mình kiếm được rất nhiều tiền mà không hề có một ai nâng đỡ. Chính vì thế cậu đã trở thành một ứng cử viên sáng giá cho cái ghế chủ tịch trong tương lai. Nhưng cậu chả vui tí nào vì không có Liên thì mọi thứ đều vô vị một cách kì lạ.

Chính vì vùi đầu vào việc sổ sách nên cậu đã bỏ bê việc học hành, mặc dù kiếm tiền giỏi nhưng để việc học sa sút đến trầm trọng như vậy đã khiến bố mẹ cậu lo lắng rất nhiều, và những cuộc cãi vã cứ thế không hồi kết.

Cậu càng lớn thì cậu lại càng ngỗ ngược, kiêu ngạo và lạnh lùng.

Cậu bắt đầu chán ăn và bỏ bữa khiến ba mẹ cậu rất lo lắng nhưng nói gì cậu cũng không nghe, chính vì vậy cậu có dáng người cao gầy nhưng do luyện võ và tập gym thường xuyên nên múi nào chắc múi đó, đi kèm theo đó là cơ tay săn chắc và cơ ngực hoàn hảo, vì những điểm này thì dù cậu có ngỗ ngược hay kiêu ngạo bao nhiêu thì vẫn có rất nhiều người thích cậu và tiếp cận cậu, tất cả là vì cậu không điểm nào để chê trừ việc học.

Nếu Liên không bỏ cậu thì cậu cũng sẽ không uất hận Liên vô cớ. Cảm giác được yêu thương từ Liên nay đột nhiên biến mất khiến nỗi bất an của cậu trỗi dậy, nó đã lấn áp cậu và buộc cậu phải tìm sự an ủi mới bằng những cuộc tình ngắn ngủi.

Sáng làm việc, chiều hẹn bạn chơi bóng rổ, tối lên bar. Cuộc sống tẻ nhạt cứ thế tiếp diễn khiến cậu dần trở nên bất cần đời.

…----------------…

Mọi người đều có sự nghiệp cho riêng cho mình nhưng Hoa thì khác ước mơ của Hoa là trở thành một nhà thiết kế thời trang và gia đình Hoa cũng ủng hộ điều đó. Để trở thành một nhà thiết kế thì phải đáp ứng 3 điều kiện cần thiết, 1 là kĩ năng, 2 là tiền và 3 là quan hệ. Cô có thể đáp ứng đủ hai điều kiện ở đầu nhưng cái cuối thì chưa chắc nhưng không sao có gì khó cứ để Sang lo.

…****************…

…****************…

…****************…

Và thế là hết chương hôm nay sẽ đánh dấu mốc cho một tương lai đầy tươi sáng nhưng cũng không kém trông gai. Nhóm bạn còn nhỏ nay đều đã lớn và tự chọn cho mình một con đường riêng cho tương lai của họ. Liệu Sang và Liên có đến được với nhau nữa hay không hay là một lần nữa tổn thương nhau và rời bỏ nhau trong nước mắt. Nếu các bạn tò mò thì cùng đón chờ nhé