Giai Kỳ vẫn cho Cao tổng ngồi ở đó.
Cô tiếp tục họp.
- "Mọi người có muốn đổi chủ tịch nữa không? Nếu muốn thì mọi người cứ tự nhiên mà nói.
Tôi thì dễ tính lắm."
- "Chúng tôi không đâu"
- "Mọi người đừng nói như vậy chứ.
Tôi sinh con rồi nên cũng không có thời gian làm việc như trước đây.
Với lại chồng tôi cũng rất thương tôi.
Không thích tôi làm mấy việc nặng nhọc"
- "Chủ tịch cô nói đùa rồi...!chúng tôi không có ý đó"
- "Tôi đâu có đùa đâu.
Hay mọi người sợ ba tôi làm khó mọi người.
Ba tôi rất thương tôi nên mọi người đừng có lo lắng.
Trong mọi người ngồi ở đây có ai hứng thú với chức vụ này không? Tôi nhường"
- "Chủ tịch chúng tôi sai rồi"
- "Tôi ghét nhất là bị người khác nói xấu sau lưng.
Nhất là nói xấu mà không giám nhìn thẳng mặt"
Bọn họ bây giờ mới biết.
Vị chủ tịch bình thường dịu dàng, dễ gần và dễ tính cũng có bộ mặt lạnh lùng như vậy.
Họ cảm giác như có một Đình Thiên thứ hai vậy.
Và mọi người cũng rất là sợ gia thế của cô.
Nhưng gia thế của cô đâu chỉ có thế.
Gia thế của cô cũng không lớn lắm: Đại tiểu thư Phó gia _ Đại thiếu phu nhân Lục gia _ Vợ của Lục Đình Thiên( Chủ tịch Lục thị) _ Chủ mẫu của gia tộc sau Kiều Y Nguyệt _ Chủ tịch Eternal Love _ Nhà thiết trang sức nổi tiếng _ Cháu dâu của Kiều gia _ Cháu dâu họ của Hạ gia _ Chị dâu tương lai của chủ tịch tập đoàn AD _ Chị dâu của tổng giám đốc MT.
Sau một lúc trong căn phòng im lặng đến lạ thường.
Không một ai dám nhúc nhích.
Chỉ có vị Cao tổng nào đó tìm cách liên lạc với người có thể giúp mình.
Ông biết liên lạc với Phó Thần chỉ có chết.
Nên ông đã liên lạc với Hạ Nam Kỳ.
Hạ Nam Kỳ dù gì cũng coi như là bạn học của ông.
Nhưng ông nào có ngờ ông đang tìm đường chết.
Hạ gia
Hạ Nam Kỳ vừa thấy ông nhắn tin thì ông cũng không nhắn lại.
Lục An Nhã thấy vậy thì lấy điện thoại từ tay ông xem tin nhắn.
Lục An Nhã tức giận nói:
- "Giám hãm hại cháu dâu của bà.
Bà cho chết"
- "Bà xã, bình tĩnh cái nào"
- "Bình tĩnh cái đầu ông.
Cháu dâu ông bị người ta hại suýt nữa mất cả tập đoàn.
Ông làm thế mà được à"
- "Giai Kỳ nhất định sẽ giải quyết được mà.
Bà xã đừng có lo.
Còn có Đình Thiên ở bên cạnh nữa"
- "Không được.
Em phải báo cho vợ chồng anh cả.
Anh báo cho vợ chồng Phó Thần đi.
Sau đó chúng ta cùng đến tập đoàn Giai Kỳ"
- "Tuân lệnh bà xã"
Hạ Nam Kỳ và Lục An Nhã báo cho mọi người.
Biết được tin Phó Thần tức giận đưa theo vệ sĩ đến Eternal Love.
Lục Đình Phong biết tin cũng đi.
Còn hai người bà Kiều Y Nguyệt và Lâm Du còn phải trông cháu nên không đi được.
Hai bà tức lắm nhưng không thể đi.
Tất cả mọi người trong nhà đã đứng dưới cửa.
Từng người lần lượt đi lên.
Do Lục Đình Phong và Phó Thần mặc đồ tối màu nên họ tưởng mọi người đến gây chuyện.
Còn có một dàn vệ sĩ đi theo sau nữa.
Nhưng cản đâu được gia đình này.
Mọi người cứ như vậy mà đi vào phòng họp.
Căn phòng họp chỉ còn nghe tiếng Giai Kỳ đang nói.
Bỗng cánh cửa được mở ra.
Vì mở cửa quá manh nên khiến cô giật mình mà ngã xuống.
Đình Thiên thấy vợ bị ngã nên đỡ cô dậy.
Cô nhìn về phía cửa thấy Lục Đình Phong, Phó Thần.
Còn có cả Hạ Nam Kỳ và Lục An Nhã nữa.
Cô cũng hỏi mọi người đến đây làm gì.
- "Ba...!ba...!ba đến đây làm gì vậy?"
- "Con gái...!sao con không nói chuyện này cho ba"
- "Con xử lý được.
Với lại Đình Thiên cũng ở đây với con mà.
Ba đừng có lo"
- "Ông ta đâu rồi?"
- "Đang ở đầu kia.
Con đã báo cho công an rồi.
Họ nói sẽ đến ngay"
- "Để ba xử lý ông ta"
Đình Thiên cũng chào mọi người trong nhà:
- "Ba...!Dượng...!cô út..."
Giai Kỳ cũng nhìn sang mọi người trong nhà để chào hỏi:
- "Con chào ba...!Cháu chào dượng út, chào cô út"
Đám vệ sĩ vừa gặp Đình Thiên và Giai Kỳ cũng thể hiện lòng thành kính.
Với tiếng chào rất lớn.
Hai bên người của Lục gia và Phó gia chia ra để chào.
Bên của Lục gia cúi người chào trước.
- "CHÚNG TÔI KÍNH CHÀO ĐẠI THIẾU GIA"
- "CHÚNG TÔI KÍNH CHÀO ĐẠI THIẾU PHU NHÂN"
Bên của Phó gia cúi người chào:
- "CHÚNG TÔI KÍNH CHÀO ĐẠI TIỂU THƯ"
- "CHÚNG TÔI KÍNH CHÀO LỤC ĐẠI THIẾU GIA"
Cao tổng lại chỗ Hạ Nam Kỳ cầu xin.
Ông ta quỳ xuống mà năn nỉ Hạ Nam Kỳ.
- "Hạ tổng, làm ơn cứu tôi.
Ngài không cứu tôi...!tôi chết mất"
- "Ông chết thì kệ ông.
Liên quan đến tôi sao"
- "Hạ tổng dù gì chúng ta cũng từng là bạn học mà"
- "Bạn sao? Tôi không nhớ chúng ta là bạn học đấy"
Lục An Nhã thì thấy ông ta ngứa mắt nên đá cho ông ta một phát rồi hùng hổ nói:
- "Đây là Cao tổng sao"
- "Hạ phu nhân giúp tôi với"
- "Giúp.
Tôi không thích giúp"
- "Hạ tổng, Hạ phu nhân làm ơn cứu tôi với"
- "Cứu cái con khỉ.
Bà đây nhịn lâu lắm rồi đấy nhá.
Dám hại cháu dâu của bà à.
Bà đây cho đi từ mọt gông bây giờ"
- "Cháu dâu..."
- "Cháu dâu bà là đứa được gia đình bảo vệ và yêu thương.
Đừng tưởng cháu dâu bà hiền mà bắt nạt nhá.
Bà đây không có hiền đâu.
Người Lục gia không dễ bắt nạt đâu"
- "Hạ phu nhân...!tôi sai rồi.
Làm ơn giúp tôi"
- "Quá muộn rồi.
Mà tôi không phải người thích tha thứ và giúp đỡ những người phản bội"
Lục An Nhã đánh mệt rồi nên nghỉ ngơi và nói Hạ Nam Kỳ lên đánh cho ông ta vài cái.
Hạ Nam Kỳ đánh được vài cái thì Phó Thần lao lên đánh ông ta..