Yêu Chiều Tổng Giám Đốc Phúc Hắc

Chương 85: Người là ai ?



Khốn khiếp! Ai cho các ngươi ra tay? - Người đàn ông ngồi trên ghế chủ tức giận rống to. 

_ Thưa! Nếu thuộc hạ không xuống tay thì khó mà đưa cô ấy về đây! - Tên áo đen đánh vào gấy của Song Y đang quỳ nơi giữa sảnh lớn. 

_ Nếu Song Y có vấn đề gì, ta xem ngươi chết ra sao... Cút! - Người đàn ông đứng dậy đi đến tên áo đen nắm đầu của hắn đưa lên rồi liện sang một bên. 

_ Thuộc hạ luôn chờ lệnh! - Tên áo đen bị đẩy ngã không hoản hốt mà rất bình tỉnh điều chỉnh lại tư thế cung kính. 

Người đàn ông không để ý đến hắn nữa quay lưng bước đi. 

Nơi căn nhà lớn này, màu sắc u tối dọc hai hành lang là dãy phòng lớn hắn ta đi xuyên qua hai dãy hành lang đến căn phòng cuối cùng. 

_ Cô ấy thế nào? - mở cửa bước vào, câu đầu tiên hắn ta hướng đến tên bác sĩ hỏi. 

_ Thưa ngài! Tiểu thư bị đập mạnh, có dấu hiệu máu tụ trong não, có lẽ sẽ mất một phần kí ức! - Tên bác sĩ cung kính cuối thấp người, trình bày rõ ràng.

_ Mất đi kí ức? Cũng tốt - Hắn ta môi lên một nụ cười nhạt người nhìn sẽ cực kì kinh sợ. 

Tên bác sĩ không dám động đậy, chỉ đứng yên một chỗ chờ lệnh. 

_ Khi nào cô ấy tỉnh dậy? - Hắn ta đi đến bên giường ngồi xuống kế bên người đẹp đang ngủ say. 

_ Thưa! Phải mất 1-2 ngày - Tên bác sĩ rung rẫy nói, hắn ta thừa biết chủ nhân của mình tính cách thế nào. 

_ Được ngươi lui ra, bảo Trần Điền vào đây!- Giọng nói sắc bén của hắn hướng đến tên bác sĩ. 

Được lệnh lui, tên bác sĩ nhanh thật nhanh thu gọn sau đó biến nhanh ra cánh cửa. 

_ Song Y, cuối cùng em cũng ở đây với anh! - Khi gian phòng này chỉ còn mình hắn với người đẹp đang ngủ. 

Khuôn mặt lãnh khốc kia biến mất nhanh vô cùng giờ trên mặt hắn là sự yêu chiều dịu dàng. 

_ Thủ lĩnh! Người gọi tôi. - Một người đàn ông khác gõ cửa bước vào, bộ dáng của hắn nữa phần cung kính. 

_ Đem được Song Y về là công lớn, nhưng lại dám ra tay với người phụ nữ của ta là một đại tội. - Hắn ta nhàng nhạt nói, động tác trên tay không ngừng vuốt ve mặt của cô. 

_ Thuộc hạ đã rõ! Thuộc hạ lệnh người làm ngay - Trần Điền cuối người hồi đáp sau đó quay lưng ra khỏi phòng. 

Căn phòng tiếp tục chỉ còn lại hai người, hắn ta nở một nụ cười dịu ngọt, hướng đến má của Song Y hôn nhẹ một cái.

" Um! Em thật ngọt "

Trong đầu hắn hiện lên dòng chữ này, sự tham lam của người đàn ông không hề dừng lại, hắn hôn nhẹ từng ngụm, từng ngụm từ má chuyển qua bờ môi của Song Y. 

Bờ môi căn mộng, hồng hồng, lại thơm mùi dâu tây khiến hắn không thể kềm chế mà tham lam hôn lên môi của cô. 

_ Song Y! Em thật vô tình, anh mặc kệ em cùng với tên kia đã xảy ra chuyện gì, nhưng giờ em đã ở đây với anh thì em là của anh! - Hắn ta nói nhỏ trong lỗ tai của cô phả hơi thở nóng bỏng của mình vào vành tai của cô. 

_ Song Y, ngủ ngoan sau khi tỉnh dậy anh sẽ dẫn em đi chơi! - nhìn khuôn mặt của cô, hắn không nhịn được mà phải yêu chiều đến lạ thường. 

Nói xong, hắn không ở lại mà môt chút lưu luyến rời đi. 

Ra đến cửa hắn lệnh cho các người hầu phải chăm sóc cho cô cẩn thận. 

Giao phó xong tất cả, một thân hình bước vào chiếc xe màu đen chỉ có 2 chiếc trên thế giới. 

_ Đến công ty! - Tiếng nói lạnh lẽo vang lên. 

Tài xế nghe lệnh liền di chuyển, phía sau hắn là 4 chiếc xe cận vệ chạy theo nối thành một hàng dài nhìn đầy uy lực