Yêu Cũng Được Nhưng Phải Trả Thêm Tiền

Chương 21



Ba người Đỗ gia cầm tiền xong, cùng ngày liền dọn đi khỏi nhà Hà Húc.

Hà Húc thuê dì giúp việc quét dọn tất cả trong ngoài nhà một lần, bảo đảm ba người kia ngay cả sợi tóc cũng không để lại mới dọn từ chỗ Tạ Thanh Dao về ở.

Hình xăm bên hông khôi phục cũng không tệ lắm, Hà Húc đứng trước gương xoay người đánh giá bộ lông vũ trông rất sống động kia, cảm thấy rất tương xứng với mình, giơ điện thoại di động chụp một tấm ảnh, đăng lên mạng xã hội.

Không tới hai phút, Hà Húc nhận được bình luận đầu tiên, là của Ava.

[Hình xăm đã được công ty đồng ý chưa?]

Bình luận của Eva quá dài, trang đầu hiển thị không hết, Hà Húc mở ra muốn đi xem bình luận đầy đủ, nhưng mở ra lại nhận được thông báo "Bình luận này đã xóa bỏ".

Hà Húc đang buồn bực, bỗng nhiên phát hiện Tạ Thanh Dao đang like dưới bài đăng này của cậu.

Hà Húc mỉm cười, đoán chừng Ava thấy Tạ Thanh Dao like, mới yên lặng xóa đi những lời răn dạy dài dòng kia.

Cảm giác có người chống lưng thật sự là không tệ.

Hà Húc nằm trên sofa khoanh chân, gối lên cánh tay nhắm mắt suy nghĩ, âm thầm cầu nguyện cây đại thụ này có thể cho cậu thêm vài năm râm mát.

Có lẽ là suy nghĩ quá nhập thần, Hà Húc không bao lâu liền buồn ngủ, trong lúc chìm vào giấc ngủ, điện thoại di động vang lên một tiếng nhắc nhở có lời mời kết bạn.

Hà Húc tiện tay sờ qua di động, mơ hồ liếc mắt một cái, thấy được một cái thông báo kết bạn.

Một người đàn ông tên là "Yêu như vây thành" thêm cậu làm bạn tốt, ghi chú viết: Sao em xóa tôi đi? Buồn quá.

Nhìn ảnh đại diện, Hà Húc lập tức tỉnh táo.

Công tác quay MV tới gần, chỉ sợ Thẩm Thành muốn trêu chọc cậu trước vài câu, kết quả không ngờ bị cậu xóa, lúc này mới chủ động tới thêm bạn.

Hà Húc cảm thấy trong lòng có một vạn con lạc đà đang lao nhanh, muốn thêm hắn vào danh sách, nhưng lại cũng không muốn. Nhưng không thêm, lại không được, lúc quay cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, nể mặt Tạ Thanh Dao cũng không thể tổn thương hòa khí.

Rối rắm nửa ngày, Hà Húc dứt khoát ném điện thoại qua một bên giả vờ không phát hiện, chờ tỉnh ngủ rồi xử lý.

Đến chạng vạng tối, Hà Húc mới thông qua lời mời kết bạn của Thẩm Thành, nhưng lạnh lùng không nói gì, ngược lại bên kia gần như ngay lập tức gửi tới một biểu tượng cảm xúc.

Hà Húc không muốn nói chuyện, nhưng vừa mới chấp nhận lời mời, không trả lời rõ ràng là không muốn để ý đến người ta, vì thế kiên trì cắn răng mỉm cười đáp lại.

Thẩm Thành vẫn trước sau như một không biết nói chuyện phiếm, Hà Húc trò chuyện hai câu liền có chủ ý muốn xóa bỏ anh ta, đang nghĩ kiếm cớ kết thúc đề tài, Thẩm Thành đột nhiên nói một câu: "Từ nay trở đi em có thể làm nam chính trong MV của anh không?"

Hà Húc không chút suy nghĩ đáp: "Không cần, hợp tác nghiệp vụ xin liên hệ trực tiếp với công ty."

"Có nghĩa là bên công ty đồng ý, em liền cũng đồng ý phải không?"

Bên kia màn hình, lông mày anh khí của Hà Húc hơi nhíu lại, bỗng nhiên cảm giác cách nói này của mình dễ dàng lừa gạt người, vì thế phủ nhận câu trả lời này.

Nhưng Thẩm Thành bên kia lại không có chút biểu hiện nản lòng, ngược lại càng hăng say, có một loại sức mạnh thôi thúc anh ta nhất định phải thu phục Hà Húc.

Hà Húc không nhịn được nghĩ đến câu đùa cũ rích kia, muốn hỏi Thẩm Thành rốt cuộc thích cậu cái gì, cậu sửa còn không được sao?

Bất quá vì sự hợp tác hài hòa của hai bên, Hà Húc cân nhắc một hồi, uyển chuyển biểu đạt cảm tạ đối với Thẩm Thành, nói tiếp một đống khuyết điểm của mình, cuối cùng nhiệt tình đề cử mấy mục tiêu "nạn nhân" cho Thẩm Thành.

Thẩm Thành nghe xong lập tức bày tỏ, Hà Húc là đặc biệt nhất, độc nhất vô nhị, trong mắt anh ta cậu là diễn viên hoàn mỹ nhất.

Hà Húc cũng chỉ nghe một chút, hắn nói như vậy cũng đơn giản coi mình là "thế thân" của Tề Nhạc, có lẽ đối tượng anh ta thích hẳn là Tề Nhạc.

"Là bởi vì tôi giống Tề Nhạc sao?"

Sau khi Hà Húc nói ra những lời này, bên Thẩm Thành bỗng nhiên im lặng. Đang lúc Hà Húc âm thầm vui vẻ nói chuyện, Thẩm Thành lại trả lời tin nhắn.

"Không phải, anh cảm thấy hai người không giống nhau."

*Wattpad: LinhLam1301*

Hà Húc nhìn hồi âm, trong lòng vui buồn lẫn lộn.

Vui chính là rốt cục có người không phải bởi vì coi cậu là thế thân của Tề Nhạc mà thích cậu, điều tệ hại hơn chính là người thích cậu vậy mà là một tên đạo diễn biến thái.

Tâm tình phức tạp ngồi một hồi, Hà Húc đột nhiên nghĩ đến mình có lẽ có thể từ Thẩm Thành hỏi thăm một chút chuyện bình thường mình không nghe thấy.

Ví dụ như, Tề Nhạc là người như thế nào.

Đi theo Tạ Thanh Dao bốn năm, Tạ Thanh Dao ngoại trừ nói cho cậu biết thói quen sở thích của Tề Nhạc, những tin tức khác về Tề Nhạc cũng không nhắc tới với cậu nữa.

Hà Húc mơ mơ hồ hồ làm thế thân bốn năm, nhưng lại hoàn toàn không hiểu biết gì về người mà mình sắm vai. Ava lúc trước nói đúng, bề ngoài bọn họ có thể có chỗ tương tự, nhưng những thứ bên trong lại hoàn toàn không cùng một trình độ.

Hà Húc cũng mê mang khó hiểu, nhưng theo thời gian chậm rãi trôi qua, cậu cũng hiểu động cơ Tạ Thanh Dao làm như vậy.

Hà Húc không khỏi bội phục sự cao minh của Tạ Thanh Dao, để cho mình giống Tề Nhạc, lại không hoàn toàn biến thành Tề Nhạc, có thể vĩnh viễn bảo trì lý trí với chính mình, để cho phần quan hệ này vĩnh viễn không biến chất.

Cẩn trọng bắt chước một người nhiều năm như vậy, Hà Húc nếu nói hoàn toàn không có hứng thú với Tề Nhạc đó là giả, có đôi khi cậu cũng tò mò vị ảnh đế mà người người khen ngợi này, rốt cuộc có bao nhiêu tốt đẹp.

Dưới sự thẩm vấn của Hà Húc, Thẩm Thành nói rất nhiều tin tức về Tề Nhạc, nhưng đại đa số đều có thể tra được trên mạng, những thông tin riêng tư hiểu biết rất ít.

Nhưng dù vậy, Hà Húc cũng hiểu rõ Tề Nhạc hơn. Ví dụ như thái độ làm người hiền lành, không đùa giỡn đại bài, không kiêu ngạo, tâm tư tinh tế tỉ mỉ, thành thục ổn trọng, chuyên nghiệp nhiệt tình, tóm lại đều là từ hình dung tốt.

Hà Húc yên lặng ghi chép trong lòng, nếu Tề Nhạc tồn tại tốt đẹp như vậy, Tạ Thanh Dao nhiều năm như thế còn không bỏ xuống được cũng đâu có gì ngạc nhiên, đừng nói là Tạ Thanh Dao, đổi thành chính cậu, phỏng chừng cũng không bỏ xuống được.

Chẳng biết tại sao, Hà Húc lại cảm thấy tiếc nuối vì hai người này chia tay, hơn nữa càng thêm kỳ quái vì sao Tề Nhạc lại chia tay với Tạ Thanh Dao.

Dựa theo tính cách Tề Nhạc, sẽ bởi vì cái cớ sứt sẹo "phát triển sự nghiệp" này mà rời khỏi Tạ Thanh Dao sao? Hình như sẽ không.

Hà Húc suy nghĩ lung tung rất nhiều, nhưng dù sao cậu cũng không phải Tề Nhạc, tự nhiên cũng không nghĩ ra lý do, liền ngừng suy đoán không mục đích, bắt đầu nhớ lại miêu tả vừa rồi của Thẩm Thành.

Trong đầu phục hồi bộ dáng bình thường của mình, Hà Húc lần lượt so sánh sự khác biệt giữa mình và Tề Nhạc, yên lặng sửa sang lại những chỗ mình cần thay đổi trong lòng.

Muốn ôm chặt cây đại thụ Tạ Thanh Dao, không phí chút công phu là không được. Nếu như chỉ một mực làm mọi thứ một cách hời hợt, bắt chước đều là quá giả tạo, Tạ Thanh Dao sớm muộn gì một ngày cũng sẽ chán, việc cậu cần làm chính là đến gần với bản chính Tề Nhạc hơn, khiến Tạ Thanh Dao luyến tiếc không nỡ thả cậu ra.

Hà Húc cần thay đổi, nhưng lại không thể bị Tạ Thanh Dao nhìn ra quá rõ ràng, cậu cần chậm rãi chuyển biến, vô tri vô giác đem những đặc điểm này xoa vào trong xương cốt.

Cuộc sống của cậu thật đúng là đáng buồn a, Hà Húc cười tự giễu, bất quá nghĩ lại, chờ sau khi cậu hoàn toàn trở thành Tề Nhạc, Thẩm Thành phỏng chừng sẽ không có hứng thú với cậu, Hà Húc lại bất giác vui vẻ trở lại.

Cậu đứng trước gương, điều chỉnh nụ cười cho giống Tề Nhạc nhất, khẽ gật đầu chào hỏi mình trong gương.

"Xin chào, Tề Nhạc."