Lý Ngôn nhận bóng của Hạo Ân xuất sắc ghi ba điểm một cách dễ dàng. Sau đó Gia Thuần bật cao người chặn tấn công của đối thủ trước rổ nhân cơ hội ghi liên ba điểm lúc đối thủ lơ là.
Người của trường Phổ thông trực thuộc số 2 bị Lý Ngôn cướp bóng. Lý Ngôn chuyền sang cho Gia Thuần. Gia Thuần lại tích tắc ghi thêm ba điểm. Hai người nhìn nhau mỉm cười.
Lúc này cả hai không giống tình địch mà giống đồng đội hơn.
Gần cuối trận bóng, chỉ còn lại ba mươi tám giây, Gia Thuần vừa tâng bóng vừa chịu bao vây của hai người đội đối thủ. Lý Ngôn gật đầu ra hiệu, Gia Thuần tìm ra sơ hở chuyền cho Lý Ngôn. Lý Ngôn ghi bàn xuất sắc, tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên.
Trường Phổ thông Nghi Hà chiến thắng vẻ vang với tỉ số 27 - 12. Tỉ số áp đảo, trường phổ thông trực thuộc số 2 thua một cách tâm phục khẩu phục.
Đội cổ vũ trường Phổ thông Nghi Hà cùng với Nhã Lâm và Diễm Tinh nhảy cẫng lên vui sướng. Trên khán đài, ba mẹ của Diễm Tinh và Gia Thuần cũng cười tít mắt tự hào. Ba mẹ Diễm Tinh tự hào vì đứa con rể tương lai mà lão Hứa ưng ý từ lâu.
Gia Thuần, Hạo Ân và Lý Ngôn đi về phía hai cô gái đang đứng kia.
Nhã Lâm theo thói quen đưa nước cho Hạo Ân, Diễm Tinh định đưa cho Gia Thuần thì một chai nước khác chìa ra trước.
Chủ nhân chai nước suối "ngán đường" kia là Vũ Giai Kỳ của lớp 10/2 cũng là hoa khôi của khối
"Nước của cậu" Vũ Giai Kỳ nói.
Chai nước của Diễm Tinh đang đưa về hướng của Gia Thuần đã ngập ngừng rồi tụt về phía chủ nhân luôn.
Gia Thuần không ngần ngại lấy chai nước của Diễm Tinh mở nắp ra và uống một hơi, không quên nói "Cảm ơn Nhị Tinh"
Diễm Tinh ý cười lộ rõ hết lên.
Vũ Giai Kỳ bị lơ đi nhưng không hề mất mặt hay nhục chí. Diễm Tinh nhớ ra Lý Ngôn thì thấy anh ấy đang uống nước suối không biết từ đâu ra. Nhã Lâm đẩy khuỷu tay Diễm Tinh nói nhỏ "Mình giúp cậu đỡ khó xử"
Diễm Tinh vô cùng biết ơn "Không sợ Hạo Ân ghen à ?"
"Đồ đầu gỗ đó thì biết gì đâu!"
"Đa tạ Đại Lâm Lâm, công ơn của cậu mình sẽ ghi nhớ đời đời"
Diễm Tinh cảm tạ xong thì bén mãng sang hỏi "Cậu học lớp 10/2 phải không? Rất vui được gặp"
"Chào bạn học Hứa"
Nhã Lâm cố ý hỏi khó "Lớp 10/2 không có thành viên thi đấu không biết bạn học Vũ đến để cổ vũ ai thế ?"
Vũ Giai Kỳ không hề ấp úng, do dự quay sang nhìn Gia Thuần "Tớ đến cổ vũ cậu ấy"
Gia Thuần đang uống nước cũng phải sặc ngang. Diễm Tinh nhìn sang Gia Thuần ý trách móc. Lý Ngôn bên ngoài nhìn thấy hai người liền chỉ biết cười *Hai cái đứa này, cứ như tình trong như đã mà mặt ngoài còn e*
Diễm Tinh lại hỏi "Cậu quen lớp trưởng của tôi à ?"
Câu nói này nghe thì có vẻ bình thường nhưng thật ra Diễm Tinh đang cố khẳng định chủ quyền, chứng tỏ sự thân thiết giữa cô và Gia Thuần.
"Đúng là có quen, ngày đầu vào năm bọn tôi cùng ngồi ăn chung và trò chuyện đôi chút"
Gia Thuần bỗng nhiên lên tiếng "À, hôm đó nhà ăn còn chỗ, cậu đến hỏi chỗ ngồi bên cạnh tôi, nếu tôi nhớ không lầm thì cậu nói rất nhiều thứ mà hình như tôi chưa hỏi tên cậu. Bạn học cậu tên gì vậy ?"
Chỉ với câu nói của Gia Thuần đã khiến mọi người xung quanh như tỏ chuyện. Ý của Gia Thuần chính là nhà ăn còn nhiều chỗ nhưng Vũ Giai Kỳ lại cố ý đến ngồi cạnh cậu ta. Đồng thời cũng là giải thích hai người không trò chuyện chỉ có Vũ Giai Kỳ tự nói, họ cũng không thân thiết đến mức biết tên của đối phương.
Diễm Tinh và Nhã Lâm phụt cười. Vũ Giai Kỳ không hề nao núng chìa tay ra "Chào cậu, tôi là Vũ Giai Kỳ của lớp 10/2"
Gia Thuần cũng lên tiếng "Chào cậu, tôi là Lục Gia Thuần lớp trưởng của mấy cậu ấy"
Nói là "mấy cậu ấy" nhưng Gia Thuần chỉ nhìn về phía Diễm Tinh.
Vũ Giai Kỳ hết trò để bày bèn kiếm cớ rời khỏi.
Diễm Tinh nở nụ cười toại nguyện, gương mặt thể hiện vẻ đắc ý. Lâm Hạo Phong gọi cả ba vào phòng thay đồ. Ba người rời đi, còn lại hai cô gái. Nhã Lâm gục đầu vào vai Diễm Tinh nói
"Nhị Tinh, ngưỡng mộ cậu thật ! Lục Gia Thuần cứ như dũng sĩ diệt trà xanh ấy. Chẳng buồn cho Chu Hạo Ân, thấy Vũ Giai Kỳ là hai mắt sáng rỡ dán vào người cậu ta. Đúng là Chu đầu gỗ"
"Tớ cũng không biết Gia Thuần lại giỏi mấy việc này như vậy. Ừm, tớ phải lên kế hoạch đi bắt hồ ly càng sớm càng tốt. Kẻo để ai đó tiếp cận cậu ấy nữa thì khó cho tớ quá. Nhiều vệ tinh như vậy sẽ khó lên kế hoạch lắm"
"Nhị Tinh, cậu thông suốt rồi. Đúng là cậu nên kết thúc việc yêu thầm của cậu bằng sự theo đuổi từ lâu rồi. Sao mà đợi đến qua tận năm năm cơ chứ"
"Không hẳn là năm năm. Chỉ là năm năm tớ phát hiện mình đã thích cậu ấy nhiều lắm rồi mà thôi. Bắt đầu thích từ bao giờ thì tớ không nhớ rõ"