Yêu Em Cô Người Hầu

Chương 49: 49




Trần Gia Huy thấy hai người họ thân thiết như vậy thì chỉ biết lắc đầu rồi quay lại làm công việc.
Tiểu Vy đứng được 45 phút thì chân cô bé đã tê rần.

Bình thường cô bé có làm gì sai thì cũng chỉ bị mẹ của mình bắt đứng có 30 phút.
Hôm nay lại bị anh bắt đứng tận 1 tiếng, mặc dù mỗi chân hay khó chịu nhưng cô bé vẫn kiên trì đứng mà không hề kêu ca vì cô bé biết đây là lỗi của cô bé nên cô bé phải chịu phạt.
Trần Gia Huy tuy làm việc nhưng mắt anh lâu lâu lại hướng về Tiểu Vy, thấy sắc mặt của Tiểu Vy thì anh biết con bé sắp không chịu nỗi nhưng anh vẫn muốn chờ cho đến khi nào con bé xin không phạt con bé nữa thì thôi.
Nhưng anh đợi mãi đợi mãi đến khi đồng hồ điểm một tiếng đồng hồ thì Tiểu Vy tự động lại sofa ngồi nghĩ.

Do đứng quá lâu nên chỉ ngồi được một lúc thì con bé đã lăng ra ngủ.

Trần Gia Huy thấy vậy thì đứng dậy bế con bé vào phòng riêng của mình rồi đắp chăn gọn gàng sau ra ngoài làm việc tiếp.
Anh không ngờ Tiểu Vy còn nhỏ như vậy mà lại có một sự kiên trì như vậy.

Dù bản thân có mệt có không đứng nỗi nhưng con bé vẫn cố đứng hết thời gian.
Nhìn gương mặt đang ngủ say của Tiểu Vy thì đột nhiên anh lại nhớ đến Như An Nhã.

Trần Gia Huy không kiềm lòng được mà đưa tay lên vuốt ve gương mặt đang say ngủ Tiểu Vy, miệng của anh không tự chủ được mà thì thầm:
"An Nhã bây giờ em đang ở đâu, còn sống hay đã chết.

Em đúng là một người phụ nữ vô tâm mà, em có biết rốt cuộc anh yêu em, nhớ em đến mức nào không???
Năm xưa tại sau em lại bỏ anh chứ, em đã hứa là mãi không rời xa anh rồi mà nhưng cuối cùng em lại rời xa anh.

Em là đúng là đồ thất hứa"
Không biết từ lúc nào anh đã khóc.
"Có phải là do anh vô vụng nên mới không bảo vệ được em, để em phải chịu bao nhiêu là thiệc thồi ấm ức không.

Tất cả là tại anh, tại anh vô vụng"

Đã bao năm nay anh cho người tìm kiếm cô nhưng thứ anh nhận lại chỉ là số không nên mọi người đã đưa ra kết luận có thể là cô đã mất nhưng anh không tin.
Mấy năm trước sau khi đều tra thì anh phát hiện sau khi cô bị đuổi khổi trường, ba của cô thì mất còn sức khỏe của mẹ cô lại không tốt.
Nên cô phải một mình chật vật kiếm sống, anh còn điều tra được là có một lần cô mém bị xâm hại và từ sau lần đó cô đã bị chứ ám ảnh tâm lí nặng.
Anh cũng đã đi tìm bác sĩ chữa bệnh cho cô, lúc đó anh mới biết tại sau lúc trươc đi chơi vô tình gặp trời mưa và lúc đó cô đã tỏa rất hoản loạn.
Khi biêt những gì mà cô đã trãi qua thì tim anh đã đau thắt lại, anh nghĩ cũng một phần do bản thân của mình nên cô mới khổ như vậy.
Anh ở bên Tiểu Vy được một lúc thì đi ra ngoài làm việc.

Lắm lúc Trần Gia Huy nghĩ nếu như ngày đó cô không rời đi thì có lẻ bây giờ hai người đã có một gia đình hạnh phúc nói không chừng có có một đứa con dể thương như Tiểu Vy nữa.
Trần Gia Huy ở cùng Tiểu Vy một lúc thì anh ra ngoài làm việc.
Một lúc sau do có cuộc hợp nên anh đi ra ngoài.
Khi tỉnh giất thì Tiểu Vy cũng rất tự giác đi rửa mặt rồi mở cửa ra ngoài vì trước đây cô bé có nghe anh nói về căn phòng này rồi nên cô bé cũng không có biểu hiện hiện lạ lẫm hay sợ hãy gì cả.
Vừa mở cánh của phòng thì cô bé không nhìn thấy ba của mình đâu mà chỉ thấy một người phụ nữ rất xinh đẹp trẻ tuổi đang gồi xem điện thoại.
Tiểu Vy nhìn dáng vẻ, cách ăn mặt của người này thì đoán chắc chắn không phải là người hầu đem cơm trưa đến nên cô bé rất cảm giác mà lên tiếng.

"Chị là ai vậy"
Nghe có tiếng nói thì cô gái kia ngước lên, vừa thấy bóng dáng của Tiểu Vy thì cô ta trợ tròn mắt kinh ngạc.
Đúng lúc này cửa phòng được nhiên được mở ra, từ bên ngoài đột nhiên có một người phụ nữ trung niên bước vào.
Thời gian lúc này cứ như ngưng động lại, cả hai người kia đều nhìn Tiểu Vy với gương mặt kì ngoặc khiến cô bé có chút khó chịu.
Tự nhiên cô bé ngủ một giất rồi đi ra đây, đột nhiên không biết từ đâu ra có một chị gái xinh đẹp nhìn cô bé thì không nói đi, bây giờ lại thêm một người nữa xuất hiện rồi nhìn cô bé như người ngoài hành tinh vậy.
Đột nhiên lúc này Tiểu Vy suy nghĩ mình giống như một ngôi sao sáng, là tâm điểm của sự chú ý.

Mội người gặp cô bé đều nhìn cô bé với một cặp mắt ngưỡng mộ tôn sùng.