Sau khi trở về Lý Tuệ Nhiên chưa đi làm mà xin ba một tháng ở nhà đi chơi cùng với bạn, ba Lý thấy con gái đi học cũng nhiều năm rồi nên không ép và đồng ý, huống chi hiện nay ở cty cũng có Lý Thế Bảo quản lý tiếp rồi.
Hôm nay Lý Tuệ Nhiên hẹn hai cô bạn thân của mình đi chơi, ba cô gái lựa tới lựa lui kết quả chọn đi biển.
Đến một bãi biển không quá đông người để chơi được thoải mái hơn, tuy không đông lắm nhưng ở đây là bãi biển thích hợp để nghỉ dưỡng, vì ở đây không khi trong lành và mát mẻ.
Khởi hành từ sáng mà trưa là ba cô gái đã đến nơi, chọn ở một khách sạn năm sao đẹp nhất ở đây để nghĩ lại.
Không biết là tình cờ hay duyên phận mà hôm nay Trần Quang Đạt cũng đi đến đây, anh được nghĩ phép mấy ngày anh muốn đi biển để giảm bớt căng thẳng. Anh là người ít nói, sống nội tâm và cũng không thích ồn ào, những khi mệt mỏi căng thẳng anh thích đi chơi một mình giảm stress và suy nghĩ lại mọi thứ trong đầu.
Mà không biết tình cờ đến mức nào mà phòng của anh đối diện với phòng của Lý Tuệ Nhiên, khi anh vừa mở cửa chuẩn bị bước ra thì cũng là lúc cô ấy vừa kéo Vali đến trước cửa phòng.
Hai người chạm mặt nhau mất hết mấy giây, Lý Tuệ Nhiên mới bình tĩnh lại và lên tiếng trước:
- Chào anh, lâu rồi không gặp anh cũng đến đây chơi à?
- Ừm, em dạo này thế nào? Vẫn sống tốt chứ?
Ánh mắt của Trần Quang Đạt từ đầu đến cuối chưa hề rời khỏi cô, Lý Tuệ Nhiên trả lời:
- Em khỏe, thôi em vào phòng trước để nghĩ ngơi một chút, em chào anh nha!
Nói rồi cô vội mở cửa phòng đi vào rồi đóng cửa lại, dựa vào cửa một tay đặt lên trái tim đang nhảy loạn xạ của mình. Khi vừa gặp anh cô đã rất bất ngờ, kế đó là nổi nhớ bấy lâu nay tưởng như đã chôn vùi vào đáy lòng của cô một giây phút đó đã ùa về, cô nhớ anh thật sự rất nhớ.
Lúc nãy nếu không nắm chặt lấy vali không chừng cô đã chạy đến ôm lấy anh cho thỏa nỗi nhớ rồi.
Ở bên ngoài Trần Quang Đạt cũng đứng nhìn cánh cửa rất lâu, anh đến đây cũng vì sợ chạm mặt với cô, nhưng sao ông trời lại đưa đẩy như thế này chứ.
Cười buồn rồi anh đống cửa rời đi, anh muốn tìm một nơi nào đó để uống chút rượu xả stress.
Lý Tuệ Nhiên sau khi bình tĩnh lại cũng muốn ra ngoài, cô với anh chắc chắn sao này sẽ còn gặp lại, không thể cứ né tránh như vậy hoài được.
Thôi giờ đi ăn rồi uống chút gì đó để giảm căng thẳng, ngày mai nếu đối diện với anh cô cũng sẽ tự tin hơn bây giờ. Nghĩ là làm Lý Tuệ Nhiên gọi điện rủ hai cô bạn đi chơi, các cô đi ăn trước để có gì đó trong bụng rồi mới đi uống rượu. Ở nhà hàng cô nói với bạn mình:
- Hai người có biết lúc lên mở cửa phòng mình đã gặp ai không?
- Cậu đừng nói với tớ là Trần Quang Đạt anh ấy cũng ở đây nha?
Phạm Mai Ái Linh định nói đùa để trêu ghẹo cô bạn của mình, ai dè.
- Không những ở đây mà anh ấy còn ở đối diện với phòng của mình nữa.
- HẢ??? CÁl GÌ???
Sau khi cô vừa dứt lời thì Phạm Mai Ái Linh và Trương Ái Như đều đồng thanh hô lên, không phải trùng hợp đến vậy chứ?
Đáng lẽ ra ba người sẽ cùng ở một tầng nhưng bởi vì hứng lên là đi nên ba cô không đặt phòng trước, nên đến khách sạn đã không còn phòng gần nhau.
Nên Phạm Mai Ái Linh và Trương Ái Như cùng ở tầng 8 chỉ có mình Lý Tuệ Nhiên ở tầng 9, mà làm thế nào Trần Quang Đạt cũng ở tầng 9 mà còn đối diện với cô ấy nữa vậy?
Lo lắng bạn mình sẽ buồn Phạm Mai Ái Linh hỏi:
- Vậy cậu có ổn không? Có cần đi đến khách sạn khác ở không?
- Không cần là tớ bị từ chối tình cảm, chứ đâu phải tớ thiếu nợ anh ấy đâu mà sợ.
- Chị có sao không hay là em đổi phòng với chị nhé!
- Không sao chị ổn mà, sau này thế nào cũng còn gặp lại không lẽ chị trốn anh ấy cả đời được à? Vậy nên hai người đừng lo cho tôi mà, ăn xong chúng ta đi bra chơi đi.
- Được thôi bọn tớ sẽ đi theo cậu xả stress.
Ba cô gái ăn uống xong thì đến Burning Desire một trong những quán bar lớn nhất ở đây, ba cô gái bước vào và kêu một ít rượu để uống.
Biết tâm trạng của Lý Tuệ Nhiên không tốt thế nào cũng uống nhiều nên hai cô bạn chỉ kêu một ly cho có chứ không uống say.
Bởi vì gia đình Phạm Mai Ái Linh có kinh doanh quán bar, nên cô thừa biết những nơi thế này con gái say rượu sẽ không an toàn.
Bản thân của cô ít nhiều được anh hai dạy võ nên tự bảo vệ mình được, Trương Ái Như không giỏi võ như cũng biết chút ít phòng thân, còn Lý Tuệ Nhiên thì không được.
Ba cô gái ngồi ở quầy ba uống rượu lại không biết được khi ba người bước vào luôn có một ánh mắt lạnh lẽo giỏi theo.
Ánh mắt đó luôn quan sát từng cử chỉ hành động của người con gái có khuôn mặt sắc sảo và mái tóc dài hơi xoăn nhẹ, khi cười hai bên má có lúm đồng tiền rất đáng yêu.
Anh công nhận càng lớn cô càng xinh đẹp, không một cô gái nào có thể thay thế được cô.