Tân Ngải tức giận nói: “Lục tiên sinh, anh là một ảnh đế, tốt nhất đừng có làm ra chuyện gì quá phận.”
Lục Cẩm Thành quan sát cô từ trên xuống dưới, mỉm cười nói: “Chiếc cổ xinh đẹp như vậy mà bị dính bẩn thì không tốt rồi.”
Nói xong thì ngón tay lau phía sau tai bên trái cho Tân Ngải, sau đó đưa đến trước mặt cô, trên ngón tay của anh có một chút dấu vết màu đỏ.
Tân Ngải lập tức lấy ra chiếc gương, chắc chắn là tay dính phải máu của Trần Minh, không cẩn thận lại quệt lên cổ.
Nếu giả vờ ngốc nghếch cũng không tránh được, sắc mặt Tân Ngải thay đổi, hai tay đột nhiên dùng sức đẩy Lục Cẩm Thành ra, uy hiếp nói: “Lục tiên sinh là người lăn lộn trong giới giải trí phức tạp này, tin chắc rằng anh hiểu hơn tôi, không nên xem thì đừng nên xem, chuyện không nên nói thì đừng đi nói lung tung, nếu không…”
Video lén lút ghi lại từ khe cửa, thiếu nữ mặc bộ lễ phục thiên nga đen, chân giẫm lên người đàn ông ở trên đất. Dáng vẻ độc ác kia, nhìn vào khiến cho người ta lạnh sống lưng, nhưng anh lại càng nhìn càng thấy mê người.
Lục Cẩm Thành chịu không nổi những người cứ kéo anh chụp ảnh, ký tên ở trong hội trường, thậm chí còn đủ các loại người nói bóng gió về những quy tắc ngầm nên tranh thủ thời gian rảnh rỗi đến đây hút điếu thuốc.
Nhưng không ngờ rằng lại đụng phải chuyện vui như vậy.
So với ứng phó những người kìa thì thú vị hơn nhiều, anh nhìn video một lát rồi đẩy cửa nhà vệ sinh đi ra.
Anh đi được mười phút thì ở trước cửa treo bảng “đang sửa chữa, tạm ngưng sử dụng”.
Tân Ngải vội vã trở về sảnh yến tiệc, ở xa đã nhìn thấy Giản Trạch Xuyên như ‘hạc đứng giữa bày gà’ trong đám đông.
Cho dù lúc nãy gặp được nam thần cực phẩm như Lục Cẩm Thành nhưng khi nhìn thấy Giản Trạch Xuyên trong lòng cô vẫn là ngưng đọng, bởi vì người đàn ông như Giản Trạch Xuyên không phải là nam thần cực phẩm, anh là độc nhất vô nhị có một không hai.