Yêu Em Thêm Một Lần Nữa

Chương 1



Ở một thành phố tấp nập , đông đúc xô bồ ấy, có đôi lúc dòng người vội vã ta vô tình tìm thấy nhau - để lạc mất nhau rồi lại tìm đến nhau quay trở lại bên nhau.

Đó cũng thật là duyên phận mà không phải ai cũng có được.

Chap 1

Sài Gòn ngày 5 tháng 5 năm 2026 khung cảnh dường như thật yên bình và ấm áp, lãng mạng có một màn cầu hôn của một ông chú đã 29 tuổi rồi mà đến bây giờ mới tìm thấy bến đỗ.

Cách đây vài ngày:

" Azzz chết tiệt không ngờ đường đường là Phan Nhất Minh đẹp trai ngời ngợi như tôi ,còn phải quỳ xuống cầu xin một con bé kém mình 6 tuổi ư."

Phan Nhất Minh tổng giám đốc công ty giải trí OEV là hình tượng của rất nhiều cô gái. Đẹp trai nhà giàu cao 1m85 nặng 75kg .Phía trong một toà nhà cao lớn của công ty giải trí OEV có 4 người đàn ông đang trong tình trạng vô cùng căng thẳng và gay cấn. Xung quanh văn phòng bây giờ là những phương án do 4 người đàn ông này tạo ra vứt lung tung ,còn 4 người đàn ông này thì mỗi người một góc đủ kiểu tư thế mà than ngắn thở dài.

"Anh ba à anh không còn lựa chọn nào khác đâu anh , kén chọn cho lắm chị dâu mà đi mất ,em không giúp anh tìm lại đâu ."

Phan Nhật Khánh em trai của ông chú già này cũng bất lực lắm rồi .Đem hết bao nhiêu kinh nghiệm tình trường của mình để dạy cho anh ta cách cua gái. Vậy mà bây giờ đến cầu hôn cũng để thằng em tội nghiệp gái theo nườm nượp này chỉ. Người ta nói đàn ông đẹp trai IQ cao thì EQ thì ngược lại đúng thật không sai mà.

" Ayyda mọi người nói gì đi ,em khổ với người anh này lắm rồi ."

Một trong 4 người ngồi trên ghế sofa tay cầm phương án ,tay thì ấn xoa xoa giữa hai hàng lông mày thở dài một tiếng rồi nói.

"Anh không cầu hôn thì để tôi nhé dù sao tôi cũng không thua kém gì anh cả."

"Cậu dám không? Đừng hòng lại cướp cô ấy khỏi tay tôi , cậu không cướp được đâu Trường à."

Trần Quốc Trường vẻ ngoài đẹp trai hơn nữa còn là một người nổi tiếng lúc bây giờ . Còn là tình địch của anh chú này.

Sài Gòn ngày 28 tháng 4 năm 2023.



" BoBaPop xin chào ,anh chị dùng gì ạ."

"Cho chị 1 trà thanh xuân size L 50 đường thôi nhé và 1 trà sữa khoai môn size M 50 đường luôn nhé chị thanh toán qua momo."

" Dạ của chị là 81.000 chị quét mã ở đây rồi cho em chụp lại bill với nha."

" Đây em ."

" Dạ Bopabop xin cảm ơn. "

(Cô nhân viên này là nữ chính đó nha)

Cô tên Trần Minh Ngọc cao 1m68 nặng 52kg dáng người không gầy cũng không béo .Năm nay cô 19 tuổi, đang làm thu ngân cho một quán trà sữa chi nhánh của BoBaPop ở quận Bình Tân . Một ca làm lại chỉ có hai người, lúc này cô đang làm việc chung với một tên nghiện game chính hiệu khó ưa ,khó chịu lại còn cổ hủ. Nhưng đành chịu thôi tên này là pha chế còn là cấp trên của cô không thể đắc tội được.

" Làm nước đi kìa ."

" Ừ tao làm cho, lát mà có gì ,không phải lỗi tại tao nha ."

Tên này thừa biết cô không biết pha chế còn cố chọc ghẹo cô . Lúc nào cũng chọc cô ấy như vậy khiến cho cô tức xì khói .

Tên này là Phát bằng tuổi với cô cao 1m77 dáng người gầy, mảnh da lại trắng khiến cô ghen tị ,vì bản thân mình bộ xương không cũng đủ to hơn người ta rồi.

" Ủa sao nay không thấy chị Phương qua làm ta. "

Cô đã quá khó chịu khi phải làm chung với cái tên này rồi nên không muốn làm chung ca với cậu ta. Chỉ muốn làm chung với chị Phương để tâm sự mỏng và tia trai thôi.

" Nay chị Phương làm bên Hậu Giang rồi . Mà sao zậy mày nhớ chị Phương hay mày ghét tao không muốn làm chung ca với tao."



" Đâu tao có ghét mày đâu ,tại không thấy qua nên hỏi thôi."

Cô cũng đâu thể nói là mình không ưa cái bản mặt của cậu ta chứ. Nhưng cậu ta không tin xoay mặt cậu ta nhìn vào gương mặt đang né tránh của cô hỏi lại.

" Thiệc không hay mày ghét tao."

" Không có nha , khách vô kìa."

Thực ra nhiều lúc cô cũng thấy tên này rất đẹp trai với cũng chỉ trẻ con chút thôi mà nhiều lúc cô còn cảm thấy hình như cậu ta thích mình.

Bình thường 22h30p cô bắt đầu tan làm nhưng vì hôm nay kết bill hơi rối nên tận gần 23h đêm cô mới bắt đầu về được.Cũng như mọi hôm tạm biệt tên kia rồi cô về trước.

Ngày nào cũng vậy lúc chạy xe về cô không bao giờ tập trung được. Cứ suy nghĩ lung tung hết cái này đến cái kia . Tháng trước mới mượn tiền dì của cô để trả tiền phòng , bây giờ lãnh lương lại trả lại cho dì rồi giờ trong tài khoản chẳng còn bao nhiêu. Cô thở dài một tiếng nhìn người ta vẫn vui vẻ xung quanh cô mà có chút thấy tủi thân.

" Tháng này lại nghỉ nhiều rồi lương đã ít giờ còn lại bao nhiêu đâu làm sao đây sắp đóng tiền phòng rồi."

Không trách cô lười ,chỉ trách trước đây giảm cân không đúng cách bây giờ sức khỏe đi xuống không còn được như trước nữa. Tháng nào cũng vậy hết đau bụng ,rồi trúng thực , rồi lại sốt hết cái này đến cái kia hành hạ cô . Ăn uống không đều đặn , nhịn ăn để tiết kiệm tiền ráng kiếm đến tết còn có tiền về ăn tết.

Về đến nhà trọ cũng muộn quá rồi quán xá cũng đóng cửa hết cô lại nhịn đói thêm một đêm.

" Hazzz dù sao cũng không đói lắm thôi kệ đi, ngủ một giấc sẽ không cảm thấy đói nữa..."

Mặc dù tự an ủi mình nhưng nước mắt cô vẫn rơi sáng may mẹ mới ở nhà gọi điện lên bảo cô kiếm thêm việc khác làm, nhưng mà giờ làm của cô không theo buổi khó tìm được công việc phù hợp . Hơn nữa cô còn đang bệnh làm sao nổi đây.

Bảo bản thân đi ngủ nhưng làm sao cô ngủ được khi trong đầu một đống suy nghĩ. Cô mặc dù cãi nhau với gia đình để đi lên đây một mình nhưng đôi lúc cô cũng nhớ gia đình muốn về nhà. Cô mở điện thoại ra vào ứng dụng tìm xem có công việc nào phù hợp không.

" Azzzz!!Sao cái nào cũng quá giờ hết vậy ? Mình làm từ 15h30 đến 22h30 sao được đây?Chán thiệc chứ!!!"

Chán quá cô lên litmatch tìm người nói chuyện nhưng không nói với ai được lâu cả đành bỏ điện thoại xuống mà ngủ.