Yêu Em Từ Lần Đầu Gặp Nhau

Chương 2: Cuộc Phỏng Vấn



"Điều tra toàn bộ thông tin về cô gái này!"

Anh xoay người thoạt nhìn qua bóng dáng người phụ nữ đó.

"À....Vâng thưa Sếp" - cô gái kia thật ngốc

"Không phải chứ!" - Anh trợ lý ngơ ngác

"Sếp lạnh lùng mà anh ta biết hôm nay đụng phải một cô gái mà dễ dàng bỏ qua sao. Ai đó làm ơn đánh anh ta một cái xem có phải là thật hay mơ thế..."

Anh ta không thèm để ý tên trợ lý mà trực tiếp đi vào... Đến anh còn không hiểu mình đang làm cái quái gì thì ai hiểu được chứ.

Phải nói cô gái này rất đặc biệt. Phụ nữ cả thành phố S này dù là thiên kim tiểu thư hay phụ nữ bình thường gặp anh đều bất chấp nhào tới. Nhưng cô gái này lại không thèm nhìn đến anh mà còn làm ngơ luôn...

Chính sự bất cẩn đó lại khiến anh phải để ý đến cô...

-------------------------------~~~------------‐---------------------

Sau khi bắt xe taxi trở về nhà, Nguyệt Lam vừa bước vào thì ba và anh trai cô đã đợi sẵn cô trở về... Ba cô liền hỏi:

"Sao hôm nay con về muộn vậy? Xảy ra chuyện gì à... Con có bị làm sao không?" - Lâm Thiên Minh ở nhà rất lo lắng cho con gái mình khi tối muộn mới về.

* Lâm Thiên Minh ba của Lâm Nguyệt Lam và cũng là Chủ tịch của tập đoàn Hồng Thiên, là một người rất yêu thương cô con gái út và nuông chiều cô hết mực. Ai làm tổn thương đến cô ông đều cho người đó bị phá sản và không có nơi để sống...

"Con không sao đâu ba! Tại con gặp phải người không đâu thôi ạ." - Cô tuy rất mệt mỏi nhưng vẫn tươi cười để ba không phải lo quá cho cô.

"Ai dám động đến em của anh! Anh sẽ sử người đó." - Anh cô rất quan tâm cô mỗi khi cô gặp chuyện và luôn giúp em giải quyết hết...

* Lâm Thiên Hàn là con trai cả của Lâm Thiên Minh và là một người anh trai rất sủng em gái vô độ, bên ngoài lạnh lùng, nghiêm khắc nhưng khi có cô em gái bên cạnh biểu cảm của anh sẽ thay đổi ngay tức thì ( lật mặt rất nhanh ). Cũng là bạn thân của Nam chính...

"Em không sao mà anh, người đó cũng bị em dọa cho chạy mất tăm mất tích rồi. Nên anh không phải lo đâu." - Nếu nói ra không biết hắn còn bị làm sao nữa chứ không đơn giản là bị dọa đâu.

Nói xong cô quay người lên lầu. Ba và anh trai cô đứng nhìn bóng dáng cô đi và không nói gì thêm...

Vừa vào phòng cô liền đi tắm. Cô thay một bộ đồ thoải mái mà cô yêu thích, vừa tắm xong nên tóc cô vẫn còn ươn ướt chưa khô hẳn...

Cô bước ra khỏi phòng và xuống nhà bếp rót một ly rượu vang rồi ra ban công ngắm cảnh đẹp buổi tối.

Cũng đã 5 năm rồi cô mới quay trở lại đây. Quả thực có nhiều cái thay đổi mới. Cô cũng không biết bản thân đang suy nghĩ cái gì và hoài niệm điều gì chưa quên...

Cô cười với vẻ mặt buồn chán có chút buồn. Uống hết ly rượu trong tay và đi về phòng của mình...



Sáng hôm sau, ánh nắng mặt trời le lói qua lớp sương mỏng chiếu đến chiếc giường giữa căn phòng lớn. Nơi đó có một cô gái giống thiên thần đang say giấc ngủ.

Người đang ngủ say đó bị ánh nắng mặt trời chiếu làm cho thức giấc. Cô từ từ ngồi dậy và bước xuống giường và tiến lại kéo chiếc rèm ra...

Sau đó cô vệ sinh cá nhân và chuẩn bị cho một cuộc phỏng vấn sáng nay.

Cô vừa xuống nhà ba và anh đang đợi cô cùng ngồi ăn sáng...

Đang ăn anh trai liền hỏi cô:

"Hôm nay em có cuộc phỏng vấn à? Có cần đưa đi không..." - Anh nói với giọng nhẹ nhàng hỏi

"Dạ! Vâng anh... Nhưng em đi một mình là được rồi cũng không có gì đâu anh..."

"Vậy thôi em đi nha, tạm biệt anh! tạm biệt ba con đi đây." - Nói dứt câu cô liền đi luôn.

Nhưng với một người luôn quan tâm đến em làm sao có thể để em đi một mình được. Liền cho người đi theo để đảm bảo an toàn cho cô em.

Cô lái xe đến tập đoàn Thịnh Giang. Cô có cuộc hẹn phỏng vấn vị trí giám đốc kinh doanh tại đây. Khi ở Anh cô tốt nghiệp đại học nổi tiếng ở đó với tư cách là một sinh viên ưu tú xuất sắc nhất và nhận được rất nhiều giải thưởng danh giá. Khi cô vừa ra trường rất nhiều tập đoàn lớn nhỏ chiêu mộ, cuối cùng có phải do duyên cô vào làm một năm tại chi nhánh con của Thịnh Giang tại Anh. Sau đó tập đoàn công ty Thịnh Giang ở thành phố S muốn cô trở về đảm nhận chức vị trí giám đốc kinh doanh...

* ( Bật bí nhỏ )Công ty Thịnh Giang cũng là một công ty cũng do nam chính đang điều hành tại thành phố S...

Nói là vậy nhưng cô phải thử qua 2 tháng làm việc mới có thể nhận chức chính thức. Hôm nay cô đến đây để gặp ban quản lý cũng như nắm bắt công việc của công ty.

Cô vừa vào sảnh công ty mọi người ai ai cũng chìm chằm chằm vào cô bởi vẻ đẹp lạnh lùng, xinh đẹp thu hút mọi ánh nhìn về phía cô...

Cô đi đến chỗ lễ tân hỏi:

"Cho tôi hỏi phòng nhân sự của tập đoàn ở tầng mấy, hôm nay tôi có lịch hẹn phỏng vấn..."

"Cô là Kalila. Vậy mời cô lên tầng 12." - lễ tân lịch sự trả lời

* Kalila là tên của cô khi cô còn học tập và làm việc tại Anh. Lễ tân đã được thông báo sẽ có người từ chi nhánh tại Anh đến đây nhận chức nên rất nhanh lễ tân sẽ nhận ra cô...

"Tôi cảm ơn nhé!" - Nói rồi cô chỉ gật đầu rời đi.

Thật là lạnh lùng. Đúng là người tài giỏi có khác. Phong thái khác nhiều cô gái khác họ gặp.

Có thể nói độ lạnh lùng của cô gái đó chỉ sau sếp của họ.

Nguyệt Lam ra chỗ thang máy bấm tầng 12 đi lên. Thang máy vừa mở cửa cô đã thu hút mọi ánh nhìn của mọi người...



Phụ nữ trong công ty ghen tỵ với sắc đẹp và phong thái lạnh lùng, ngưỡng mộ cô. Đàn ông nhìn cô không khỏi rời mắt.

"Cô gái đó là ai vậy, người mới đến à."

Mọi người xôn xao nhìn cô. Có nhiều người tỏ vẻ không thích vì sự thu hút của cô. Nhưng cô không quan tâm để ý bọn họ nói gì.

Cô thản nhiên bước đi, lên tầng 12 cô hỏi một người ở gần đó.

"Cho hỏi trưởng phòng nhân sự là ai vậy?"

"À.....là người bên kia ạ. Cô là....." - người này trước mặt cô có vẻ nói hơi ấp úng chỉ về phía cuối hàng lang.

"Cảm ơn." - Cô gật nhẹ.

"À, tôi là Bạch Hàn Thanh. Tôi làm ở bộ phận nhân sự. Cô là người mới đến à." - người đàn ông nhìn cô cười nhẹ.

"Phải. Tôi còn có việc. Xin phép rời đi."

Không để người kia phản ứng lại, Nguyệt Lam lập tức rời đi luôn không nói lời nào...

Người đàn ông kia có vẻ không thích, nhìn cô với ánh mắt khác.

Cô đi đến cuối căn phòng gõ cửa. Cô vào một lát rồi cùng trưởng phòng nhân sự rời đi.

Trưởng phòng nhân sự dẫn cô lên phòng 15. Anh dẫn cô vào phòng họp đợi mọi người đến cô vài câu rồi sẽ đưa cô đến bộ phận kinh doanh của công ty.

Khoảng một lúc sau đó, cô được gọi vào phòng họp. Anh trưởng phòng nhân sự giới thiệu cô với mọi người trong phòng.

"Giới thiệu với mọi người đây là cô Kalila đến từ chi nhánh tại Anh của tập đoàn Thịnh Giang chúng ta. Cô ấy sẽ tạm thời đảm nhiệm chức vụ giám đốc kinh doanh của tập đoàn.."

"Xin chào mọi người, như anh ấy đã giới thiệu tôi đến từ công ty con Thịnh Giang tại Anh. Mọi người có thể gọi tôi là Kalila hoặc gọi tôi là Lâm Nguyệt Lam. Mong người giúp đỡ." - cô tự tin giới thiệu về bản thân mình, nhưng cô vẫn giữ được phong thái lụng lùng của mình.

Mọi người trong phòng họp rất ngạc nhiên. Cứ tưởng cô là người nước ngoài mới đến. Gương mặt cô rất có khí chất của một người lãnh đạo cấp cao. Khi nghe đến cô là người tài giỏi xuất sắc đến từ công ty của tập đoàn Thịnh Giang ở nước ngoài, nên mọi người có chút bất ngờ về cô.

"Tôi là con út của gia đình Lâm gia. Tôi sang Anh du học và làm việc ở bên đó 5 năm. Cũng được công ty bổ nhiệm về đây làm việc. Mong mọi người sẽ giúp đỡ cô trong công việc..." - cô chủ động giới thiệu về mình.

Mọi người lại một lần nữa bất ngờ về thân phận của cô khi nhắc đến Lâm gia. Mọi người bắt đầu xôn xao với nhau. Vì thân phận của cô rất cao quý trong giới kinh doanh...

Ai ai cũng biết về Tập đoàn Hồng Thiên một trong những tập đoàn thần bí trong giới kinh doanh, với nhiều công ty lớn nhỏ trong và ngoài nước. Với nhiều tài sản lên đến hàng nghìn tỷ. Đặc biệt các doanh nghiệp muốn hợp tác với họ nhưng có không ít doanh nghiệp bị họ từ chối.

Nghe đến đây mọi người bắt đầu dần trở về vị trí ổn định. Nhưng rất nhiều thắc mắc được đặt ra. Tại sao con gái của Lâm gia lại làm việc ở công ty Thịnh Giang...