Yêu Em Vĩnh Viễn

Chương 4: Chương 4





[Mùa xuân] Ngày mới quen
Chủ tịch Mao từng nói, phe phái phản động chỉ toàn là lũ hổ giấy mà thôi.

Tôi không có tài thao lược như người ta nhưng lại có cái thói coi thường khó khăn.

Tôi vốn cứ tưởng cuộc sống vợ chồng của một người đồng tính chẳng có vấn đề gì to tát cả, trước hết cứ chăm chỉ rồi sinh con, vợ tôi há có thể có dư thừa sức lực mà để ý tôi chứ?
Tôi và vợ coi như là cùng nhau lớn lên; cấp hai, cấp ba đều là bạn cùng lớp.

Đến lúc học đại học, cô ấy theo học kinh tế tài chính, còn tôi thì theo học ngành công nghệ thông tin.

Sau khi ra trường, chúng tôi lại đi làm cùng thành phố, mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió.

Hồi cấp ba chúng tôi còn tình chàng ý thiếp, thế nhưng giờ nghĩ lại, đó có lẽ là vì cô ấy là người bạn nữ duy nhất của tôi, lại cũng là một người phụ nữ rất sắt đá.

Năm 25 tuổi chúng tôi kết hôn rồi cùng nhau mua nhà, cuộc sống giản dị của đôi vợ chồng rất đỗi hạnh phúc.

Sau khi kết hôn, bố mẹ tôi và bố mẹ vợ bắt đầu quan tâm đến bụng bầu của vợ tôi, nhưng cô ấy thì lại không thế, dù sao cũng còn trẻ, cô còn muốn hưởng thụ thế giới riêng của hai người thêm mấy năm nữa.

Nhưng chẳng ai biết người sốt ruột muốn có con nhất lại là tôi.

Cơ thể mềm mại của đàn bà thật là nhàm chán.


Có con là có được sự tự do, đây là suy nghĩ thật sự của tôi khi đó.

Nửa năm sau, vào một ngày cuối thu mát mẻ, ánh nắng rọi sáng chói chang, tôi bí mật đến bệnh viện để xem mình có vấn đề gì trước không.

Bác sĩ phụ trách khám cho tôi là một anh chàng trẻ tuổi, cùng lắm là 30, tính tình hơi ương ngạnh.

Anh ta hỏi tôi một số thông tin cơ bản, có khó cương cứng không, có bị xuất tinh sớm không, tần suất giao hợp như thế nào, kích thước của dương v*t ra sao.

"Hay là để tôi lấy ra cho bác sĩ xem nhé?" Tôi cố tình trêu anh bạn bác sĩ trẻ tuổi này, không đợi anh ta tỏ thái độ đã tự mình móc ra.

Cách đó nửa mét là một anh chàng đẹp trai, cương cứng là chuyện dễ dàng, vuốt hai cái là nó đã ngóc đầu dậy rồi.

"Được rồi, cất đi, cái đấy không có vấn đề gì." Bác sĩ liếc mắt một cái.

"Không cần kiểm tra thêm gì à bác sĩ?" Đã hơn nửa năm rồi, tôi ở nhà suốt ngày cứ cắm mặt vào giường, thành ra ở gần một anh đẹp trai như này, trong lòng tôi lại thấy ngứa ngáy, không thành thật chút nào.

"Đừng có đùa nữa, đi lấy t*ng trùng đi."
Tôi vừa đứng dậy muốn mặc lại quần thì có người gõ cửa bước vào.

Người vừa tới liếc mắt thấy dương v*t cương cứng đang lộ ra bên ngoài của tôi thì liền choáng váng, mặt hơi đỏ, mắt hơi sáng, dừng mắt chỗ đó 3 giây rồi mới dời đi.

Tôi vừa mặc quần, vừa đánh giá người mới tới.

Cẳng chân thô dày, bờ vai rộng rãi, cơ ngực no đủ, chiều cao vừa phải; khuôn mặt đầy đặn có thần thái; môi nhỏ nhưng đường nét cứng rắn; mũi thấp nhưng rắn chắc lại thon mượt; mày rậm, mắt nhỏ vừa trầm tĩnh lại vừa ẩn chứa cảm xúc bên trong; nhất cử nhất động đều lộ ra sự vững chãi.

Tôi đến phòng lấy tinh, nhưng ra tới cửa thì lại không đi nữa.

Tôi muốn nghe xem anh thanh niên vạm vỡ kia mắc bệnh gì.

He he, thì ra là mắc bệnh dễ mắc tiểu, muốn kiểm tra tuyến tiền liệt.

Thật là không thể trông mặt mà bắt hình dong mà, thanh niên trai tráng mà như vậy đấy.

Phòng khám có một cái bình phong giản dị, kỳ thật cái bình phòng này cũng chỉ là để trông cho lịch sự thôi, chứ che cũng không kín.

Sau bình phong là một chiếc giường, anh thanh niên vạm vỡ kia quỳ gối trên đó, vừa cởi quần ra thì tôi lập tức đẩy cửa vào.


Tôi đi đến sau bình phong, giơ cái cốc đựng tinh lên mà ầm ĩ: "Bác sĩ, cửa phòng lấy tinh không mở ra được."
"Sao lại thế được." Bác sĩ vừa đeo găng tay bôi trơn định khám, nghe thấy tôi nói thế thì định đi kiểm tra.

"Không cần phải đi xem đâu, tôi lấy ở đây cũng được.

Đằng nào thì ở đây cũng toàn là đàn ông mà.

Người anh em kia không ngại đâu, đúng không?" Tôi cuống quýt cản bác sĩ lại, vội vàng hỏi ý kiến anh bạn trên giường.

Anh hẳn sẽ không thể từ chối.

"Ừm..." Anh bạn kia nằm chổng mông trên giường, quay đầu nhìn nụ cười nở rộ của tôi, nhẹ nhàng đáp lại.

"Cũng được.

Anh sang bên kia bình phong mà lấy, chỗ này không có cung cấp hình ảnh hỗ trợ." Bác sĩ trở lại vị trí chiến đấu, một tay ấn lên cái mông mịn màng, rắn chắc của bệnh nhân.

Mịa, giá mà ông đây được làm người khám thì tốt biết mấy.

Tôi ra sau bình phong, tìm một vị trí thích hợp để bản thân có thể thấy cảnh tượng kia, mà người anh em vạm vỡ kia cũng có thể thấy được bộ dáng tuốt *** của tôi.

Người nọ dẩu mông quỳ gối ở đó, thằng nhỏ chỉ lộ đầu ra bên ngoài, nhưng quy đầu cũng không nhỏ, thân cây đều chìm trong một rừng cây màu đen.

Đầu anh không quay đi nữa mà vẫn mãi nhìn về phía tôi.

Lúc tôi móc cây dương v*t to lớn đã cương cứng kia ra, tôi thấy mắt anh sáng rực lên.

Theo đà động tay của tôi, dương v*t anh cũng mau chóng cứng lên, tuy nó vừa ngắn vừa dày, nhưng tôi biết anh mà nằm thẳng thì nhất định cũng sẽ to lắm.


Lúc bác sĩ mát xa nơi cửa động, dương v*t của anh đã dán lên trên bụng; bác sĩ mới chỉ vừa cắm ngón tay vào, d*m thủy của anh đã li ti tràn ra ngoài.

Khi những ngón tay của bác sĩ đang khuấy trong hậu môn anh, tôi nghe thấy tiếng anh hít thở nặng nề, từng giọt nước dâm chảy ra khỏi niệu đạo rồi rớt lên trên giường.

"Lúc dịch tuyến tiền liệt ra thì đừng quên hứng." Bác sĩ không nhìn được tới dương v*t anh, chỉ đứng sau ấn ấn lên tuyến tiền liệt của anh mà nhắc nhở.

"Ưm...!ra rồi." Anh lấy dịch tuyến tiền liệt ra khỏi đũng quần rồi đưa cho bác sĩ xem.

"Nhiều vậy? Đủ rồi, đủ rồi."
"Anh còn chưa xong cơ à?" Bác sĩ liếc mắt nhìn tôi một cái, ngồi vào bàn viết biên nhận xét nghiệm cho người nọ...!Nghe thấy thế, tôi nhìn chằm chằm vào chiếc cổ to dày và cái đầu đinh gợi cảm của anh mà rùng mình bắn tinh.

Tôi đi ra khỏi phòng khám, thấy trước cửa sổ xét nghiệm không có ai nhưng cửa phòng lấy tinh lại đóng chặt.

Hehehe...!Tôi gửi tinh dịch của mình đến cửa sổ xét nghiệm rồi dựa vào cửa phòng lấy tinh mà cẩn thận lắng nghe.

Không sai, tiếng thở dốc nặng nhọc trong kia nhất định là của anh.

"Ôi!"
Khỏi phải nói, anh vừa mở cửa lại đột nhiên thấy tôi đang đứng đó nên quả thực giật mình một phen..