Yêu Giả Vi Vương

Chương 1031: Tình hình có biến



Hoàn Nhan Lệ Sát đương nhiên sẽ không ra ngoài. Nếu như Hoàn Nhan Tuyệt Sát được cứu sống, hắn không chết cũng bị lột một lớp da. Ít nhất một mạch của hắn sẽ hoàn toàn bị chèn ép đến mức không ngóc đầu lên được.

Con ngươi hắn xoay chuyển một cái, quyết định ở lại tùy cơ ứng biến. Nếu như có cơ hội, hắn còn có thể lựa chọn giở trò, khiến Hoàn Nhan Tuyệt Sát hoàn toàn chết hẳn.

Rất nhanh, người của ba phái đi ra ngoài, mỗi bên lưu lại ba người mạnh nhất. Tiểu thiếu gia bị Hoàn Nhan Nhược Thủy đưa đi, nhưng hai tỷ muội đều ở lại. Các nàng quan tâm tới phụ thân, lưu lại mà nói vẫn chấp nhận được.

Một khắc sau khi một đám cường giả lui ra ngoài, tinh thần Tiêu Lãng trở nên khẩn trương cao độ. Hắn muốn lập tức động thủ. Tuy rằng giờ phút này hắn đã nắm giữ ưu thế tuyệt đối, nhưng cường giả Thần Tổ hậu kỳ động thủ, một khi không tốt hắn và Độc Long đều phải bỏ mạng.

Quan trọng nhất là... sau khi giết người, bọn họ làm sao lui ra được? Nếu như chẳng may Nhược Thủy không khống chế được tình thế, hắn chết không sao, nhưng cường giả của Mai gia và Hiên Viên gia chết, vậy thì xong rồi...

Hắn lựa chọn hoàn toàn tin tưởng vào Hoàn Nhan Nhược Thủy. Tiểu cô nương này có khí chất khác thường, có thể làm cho hắn an tâm.

Hắn và Hoàn Nhan Nhược Thủy giao lưu ánh mắt một cái, sau đó mở miệng:

- Đóng cửa lớn. Trưởng lão Long Hổ, phiền trưởng lão phái người canh phòng cửa lớn. Những người còn lại nhớ kỹ, đợi lát nữa ta bắt đầu trị liệu, nhất định phải làm theo chỉ thị của ta, không được phát ra bất kỳ âm thanh nào!

- Được!

Long Hổ vung tay với hai người phía sau. Hai người nhanh chóng đi tới cửa lớn, chuẩn bị đóng cửa lớn.

- Chuẩn bị động thủ. Chờ sau khi ta ra lệnh, trong nháy mắt giết Hoàn Nhan Lệ Sát, sau đó giết chết hai thủ hạ của hắn!

Mắt Tiêu Lãng thần hoàn toàn không biến đổi, nhưng lại truyền âm cho cường giả Mai gia và Hiên Viên gia trước. Hoàn Nhan Nhược Thủy và Hoàn Nhan Như Ngọc cũng bắt đầu truyền âm, bảo ba thủ hạ của các nàng chờ người của Tiêu Lãng vừa động thủ, lập tức qua bảo vệ Tiêu Lãng cùng các nàng.

Tiếng bước chân của hai trưởng lão giống như tiếng chuông đoạt mệnh vang ở trong lòng mọi người. Thời điểm hai trưởng lão sắp đóng cửa lớn, sát khí trong mắt Tiêu Lãng lóe lên một cái rồi biến mất, gầm thét nói:

- Bắt đầu trị liệu!

Câu nói này đại biểu cho ý nghĩa, tất nhiên không phải là trị liệu, mà là bắt đầu giết!

Thân thể hai người Hoàn Nhan Nhược Thủy và Tiêu Lãng Độc Long đồng thời bắt đầu lùi sang một bên để mười người kia động thủ.

Trong mắt Hoàn Nhan Lệ Sát loé ra một sự cảnh giác. Khí thế trên người hắn tuôn ra. Trong mắt trưởng lão Long Hổ cũng lóe lên vẻ tàn khốc, hai bên lông mi trắng đột nhiên dựng đứng.

Ánh mắt ba người Tiêu Lãng và Hoàn Nhan Nhược Thủy đồng thời nhìn về phía mười Thần Tổ hậu kỳ.

Nhưng mười người này lại không động, cũng không phóng thích khí thế, trái lại lùi theo hướng mấy người Tiêu Lãng, bao vây xung quanh ba người. Trong lòng Tiêu Lãng chợt căng thẳng. Tình hình có biến!

- Vì sao đóng cửa lớn? Mở cửa lớn ra!

Quả nhiên, bên ngoài truyền đến một tiếng quát lớn. Ngay sau đó cửa lớn mở ra, ba lão già mặc áo bào màu xám nhanh chân đi vào. Ba đôi mắt lạnh lẽo nhìn về phía này, khiến tim Tiêu Lãng và Hoàn Nhan Nhược Thủy chìm vào đáy cốc.

- Tiêu Lãng, ba người này là Thần Tổ đỉnh cao! Là thái thượng trưởng lão Hoàn Nhan gia! Bọn họ có thể nhìn thấu thực lực của chúng ta. Ngươi thấy thế nào? Xông ra ngoài sao?

Trong đầu Tiêu Lãng vang lên tiếng truyền âm của đội trưởng cường giả Hiên Viên gia và Mai gia. Tiêu Lãng tất nhiên cũng biết vì sao vừa nãy mười người này không động thủ? Bên ngoài có ba Thần Tổ đỉnh cao đến. Nếu như bọn họ động thủ, hôm nay tất cả đều phải lưu lại nơi này!

- Tham kiến thái thượng trưởng lão!

Long Hổ và Hoàn Nhan Lệ Sát, còn có đám người Hoàn Nhan Nhược Thủy lập tức khom người hành lễ, có thể thấy được địa vị của ba người này trong Hoàn Nhan gia cao thế nào.

Nhưng ba người kia lại không để ý đến các nàng, trái lại ánh mắt tập trung vào đám người Tiêu Lãng. Một người trầm giọng hỏi:

- Bọn họ là ai? Các ngươi đang giở trò quỷ gì vậy? Tộc trưởng xuất quan, bảo ta đến đưa Tuyệt Sát một đoạn đường.

- Tiêu Lãng tuyệt đối đừng vọng động! Kế hoạch hôm nay hủy bỏ.

Hoàn Nhan Nhược Thủy cực kỳ cay đắng truyền âm nói. Tiêu Lãng vô cùng tức giận. Chỉ lát nữa là sẽ thành công, nhưng kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Hiện tại không chỉ không thể giết, một khi không tốt bọn họ còn phải lưu lại nơi này.

Hoàn Nhan Nhược Thủy tất nhiên không thể để cho đám người Tiêu Lãng bị giết. Nàng đứng ra giải thích:

- Trưởng lão Nộ Giang, vị này là Tiêu tiên sinh, những người này là hộ vệ của hắn. Tiêu tiên sinh muốn thử xem, có thể giúp phụ thân giải độc hay không...

- Ồ?

Ba đại thái thượng trưởng lão rất nghi ngờ nhìn Tiêu Lãng một chút. Trong mắt ba người đều lộ vẻ đề phòng. Dù sao Tiêu Lãng dẫn theo mười Thần Tổ hậu kỳ, lại ở trong tình huống quỷ dị như thế?

Tuy rằng Hoàn Nhan Lệ Sát không biết hành động của Tiêu Lãng và Nhược Thủy vừa nãy có ý nghĩa gì, nhưng hắn mơ hồ đoán được một chút. Giờ phút này có ba đại thái thượng trưởng lão ở đây, hắn tất nhiên không cần phải sợ hãi điều gì nữa.

Mắt xoay chuyển một cái, hắn có chủ ý, nở nụ cười lạnh lùng nói:

- Vừa nãy vị Tiêu tiên sinh này nói, trị không hết có thể lấy mạng đổi, chúng ta mới cho hắn một cơ hội. Ha ha... Tiêu tiên sinh, tiên sinh có thể tiếp tục trị liệu. Có ba đại thái thượng trưởng lão ở đây, không ai dám làm ảnh hưởng tới tiên sinh.

Toàn thân Tiêu Lãng hoàn toàn lạnh hẳn. Hoàn Nhan Lệ Sát đã phản kích. Tiêu Lãng trị tốt còn nói được, trị không hết, tất cả mọi người chắc chắn phải chết. Đây chính là gậy ông đập lưng ông, gậy ông đập lưng ông. Bản thân Tiêu Lãng nói ra, giờ phút này vừa đúng lúc bị hắn lấy ra công kích.

Tiêu Lãng có thể trị được không? Đây không phải là lời vô nghĩa sao? Hắn hiểu giải độc cái rắm? Nếu như cho hắn trị liệu, Hoàn Nhan Tuyệt Sát kia bị chết càng nhanh hơn...

- Ồ, Tiêu tiên sinh dám nói như thế, nhất định có đã nắm chắc? Thật ra lão phu cũng muốn xem Tiêu tiên sinh có thủ đoạn nghịch thiên gì!

Một vị thái thượng trưởng lão lên tiếng, ánh mắt thản nhiên đảo qua trên mặt Hoàn Nhan Nhược Thủy, ánh mắt cơ trí kia dường như nhìn thấu tất cả.

Nếu như Hoàn Nhan Nhược Thủy lợi dụng thủ đoạn đàng hoàng giết chết Hoàn Nhan Lệ Sát, bọn họ sẽ không quản. Nhưng mượn người ngoài đến giết người mình, bọn họ tất nhiên có chút khó chịu. Giờ phút này thật ra bọn họ đã có suy nghĩ chuẩn bị giết chết tất cả những người người này.

Bọn họ cũng mặc kệ những người này từ đâu tới. Bất kỳ gia tộc nào muốn nhúng tay vào nội vụ Hoàn Nhan gia, đều phải trả giá đắt. Bằng không mặt mũi Hoàn Nhan gia còn đâu?

- Khụ khụ!

Dù Hoàn Nhan Nhược Thủy luôn có sẵn mưu kế, nhưng hiện tại cũng hoàn toàn không có cách nào. Nàng giả vờ ho khan cúi đầu, trong đôi mắt liên tục lóe sáng, trong đầu nhanh chóng chuyển động, xem có cách nào bảo vệ tính mạng đám người Tiêu Lãng hay không.

Tiêu Lãng cũng không có cách nào. Trong lòng hắn nóng như lửa đốt. Hắn chết không sao, nhưng hiện tại lại liên luỵ tới năm vị cường giả Hiên Viên gia và Mai gia! Mười người này chết, sợ là hắn và ngọn nguồn Hiên Viên gia Mai gia sẽ hoàn toàn bị cắt đứt. Nói không chừng đám người Tiêu Ma Thần, Tiểu Đao, Vô Ngân ở Mai gia cũng sẽ bị liên lụy...

- Tiêu tiên sinh, tiên sinh còn đứng ngây ra đó làm gì? Không muốn trị liệu sao? Hay là căn bản không biết trị liệu? Hoặc là muốn chơi đùa với một đám người Hoàn Nhan gia chúng ta cho vui?

Hoàn Nhan Lệ Sát từng bước ép sát, khí thế trên người không ngừng dâng cao, nói rõ một khi không tốt hắn sẽ động thủ giết người.

Ba đại thái thượng trưởng lão cũng không nói chuyện, ánh mắt tập trung vào mười người phía sau Tiêu Lãng. Nếu như bọn họ dám cả gan có bất kỳ hành động khác thường nào, bọn họ tuyệt đối sẽ ra tay giết chết.

Thần Tổ đỉnh phong và Thần Tổ hậu kỳ, đừng tưởng rằng chỉ kém nhau một chút, nhưng thực lực lại cách biệt như trời và đất. Ba đại thái thượng trưởng lão đã kẹt ở Thần Tổ đỉnh phong vô số năm. Tu vi một đời đừng nói mười Thần Tổ hậu kỳ này, cho dù số lượng người gấp đôi cũng chỉ là chịu chết.

Hoàn Nhan Nhược Thủy cảm thán, bất lực truyền âm cho Tiêu Lãng nói:

- Tiêu Lãng, ta bảo người của chúng ta làm phản, gây hỗn loạn. Các ngươi nhân cơ hội chạy trốn đi. Xin lỗi... sợ là lần này sẽ liên lụy tới các ngươi! Nếu như có kiếp sau, Nhược Thủy lấy thân báo đáp báo đáp đại ân của ngươi!

...