Yêu Giả Vi Vương

Chương 1093: Thần Chí Cao Tu La



Thiên Tôn Hiên Viên vì Tiêu Lãng dám nói rõ ý đồ định khai chiến với Tu Duyên, điều này đã khiến mọi người kinh ngạc. Dù sao Tu Duyên cũng là tôn tử của Thần Chí Cao Tu La. Đổi lại ngươi là Thần Chí Cao, một thủ hạ của ngươi khai chiến với cháu mình, cho dù không tính đến, nhưng khó tránh khỏi có chút không thoải mái?

Có Thiên Tôn Hiên Viên đứng ra, trận chiến này ngày hôm nay xem như không đánh được. Tại Hủy Diệt Chi Địa, sức chiến đấu của hắn chỉ đứng sau mãnh nhân Lưu Hỏa, còn kiên cường như vậy, cũng không ai dám xé rách mặt hắn. Tu Duyên chỉ có chút sức chiến đấu như vậy có khả năng thắng được hắn sao?

Hiện tại Luyến Tâm vừa ra, còn nói rõ là Thần Chí Cao Luyến Ca chính miệng nói che trở cho Tiêu Lãng, càng không ai dám động. Cho dù Tu Duyên cũng không có tư cách dám nói Thần Chí Cao Tu La đứng ra che chở hắn.

Khóe miệng Tu Ngư Nhi giật giật, muốn nói cái gì nhưng cũng không dám nói ra. Ở bên ngoài nàng có thể vênh váo hò hét. Nhưng hiện tại thực sự không dám trâu bò. Nàng xuất thân trong gia tộc Thần Chí Cao, nàng biết rõ rất nhiều chuyện.

Cơn giận hôm nay xem ra không có biện pháp nào trút ra được. Nàng oán độc nhìn Tiêu Lãng. Nàng vốn cho rằng mình có chỗ dựa cũng khá lớn, có thể dễ dàng ép được tên rác rưởi này, nhưng không nghĩ tới tên thần khí thể này lại có chỗ dựa càng mạnh hơn, lớn hơn nàng...

Tu Duyên bĩu môi, muốn kiên cường nói vài lời nhưng cuối cùng vẫn không nói ra miệng. Luyến Tâm là đại biểu cho Thần Chí Cao Luyến Ca. Hắn căn bản không có tư cách đối thoại với Luyến Tâm, trừ phi Thiên Tôn Lưu Hỏa đến.

Vù!

Không gian đột nhiên lại vặn vẹo một hồi. Nghĩ tới ai, người đó liền đến. Một nam tử cao lớn có mái tóc huyết hồng giống như Ma Thần xuất hiện ở trong không trung. Một khí tức bao trùm khắp thiên hạ phủ xuống toàn bộ Xích Long Thành.

Thiên Tôn Hiên Viên hơi nhíu mày. Luyến Tâm thản nhiên thoáng nhìn, nở nụ cười. Vẻ mặt Tu Duyên như thức tỉnh, gầm thét:

- Lưu Hỏa, ngươi đến thật đúng lúc.

- Tham kiến đại nhân Lưu Hỏa!

Đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hoàn Nhan Tuyệt Sát quỳ một chân xuống. Đây là người số một dưới Thần Chí Cao tại Hủy Diệt Chi Địa, còn là người duy nhất có thể đại biểu Thần Chí Cao, đương nhiên phải cho đủ tôn kính.

- Thiên Tôn Lưu Hỏa?

Mắt Tiêu Lãng hơi nheo lại. Vị này chính là cường giả tuyệt thế giống như hắn cảm ngộ được trạng thái du hồn sao? Quả nhiên khí tức cường đại. Vừa nhìn đã biết chính là cấp bậc như Hình Thiên. Nếu như hắn và Hình Thiên chiến đấu một trận, ai có thể thắng?

Thiên Tôn Lưu Hỏa không để ý đến Tu Duyên, ánh mắt tập trung vào Luyến Tâm, trong mắt lộ ra chiến ý, hắn nhìn một hồi mở miệng nói:

- Luyến Tâm, chuyện ở Hủy Diệt Chi Địa không phiền người của Luyến gia các ngươi quan tâm. Chuyện nơi đây ta sẽ xử lý. Ngươi trở về đi thôi.

Luyến Tâm mỉm cười cũng không để ý tới Lưu Hỏa, trái lại xoay người nhìn Tiêu Lãng nói:

- Tiêu Lãng, Luyến Ca Chi Địa vĩnh viễn hoan nghênh ngươi. Nếu như ngươi đến, ta cho ngươi một thành chủ để ngồi.

Vèo!

Luyến Tâm xoay người hai tay vung lên trong không trung. Trong không trung liền xuất hiện một hố đen. Hắn quay đầu hướng Thiên Tôn Hiên Viên gật đầu, phi thân đi vào biến mất không thấy. Mục đích hắn tới hôm nay đã đạt được. Nếu Lưu Hỏa đã đến hắn lưu lại cũng không có ý nghĩa, đương nhiên phải cho Lưu Hỏa và Thần Chí Cao Tu La chút mặt mũi.

Thiên Tôn Hiên Viên thản nhiên đứng sững trong không trung nhìn Thiên Tôn Lưu Hỏa, chờ đợi kết quả hắn xử lý. Kỳ thực một khắc khi Lưu Hỏa xuất hiện, hắn đã hiểu được một vài chuyện, chỉ có điều cố ý không nói ra, muốn nhìn chuyện cười một chút.

Tu Duyên nhìn thấy Thiên Tôn Lưu Hỏa không để ý tới hắn, dường như đã hiểu rõ được một chút. Chỉ có điều hắn vẫn có chút không cam lòng nói:

- Lưu Hỏa, chuyện ngày hôm nay ngươi đến phân xử thử đi. Ngư Nhi bị rất nhiều oan ức.

Tu Ngư Nhi vừa nhắc tới nàng, nàng vội vàng gào khóc nhìn Thiên Tôn Lưu Hỏa nói:

- Lão gia gia Lưu Hỏa, lão gia gia làm chủ cho Ngư Nhi...

Lưu Hỏa vẫn trầm mặc đảo mắt nhìn qua mọi người một chút, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Tiêu Lãng, hắn trầm giọng mở miệng nói:

- Ngươi đi theo ta. Những người còn lại tản ra đi. Chuyện ngày hôm nay đến đây chấm dứt. Đây là... ý của đại nhân.

- Ý của đại nhân!

Câu nói này đủ phân lượng. Bản thân Lưu Hỏa là người đứng đầu dưới Thần Chí Cao. Đại nhân của hắn chỉ có thể là Tu La. Đám người Thiên Ma tộc, Tu Ngư Nhi, Tu Duyên vừa nghe, lập tức nhụt chí. Đám người Thiên Tôn Hiên Viên và Hoàn Nhan Thiên Tâm, Hoàn Nhan Tuyệt Sát nở nụ cười. Thật ra Thiên Tôn Hiên Viên đã sớm biết kết quả này, ngày hôm nay Luyến Tâm có thể tới, Thần Chí Cao Tu La nhất định sẽ cho chút mặt mũi.

Thiên Ma tộc và Tu Ngư Nhi lập tức dẫn người truyền tống rời đi. Tu Duyên cũng truyền tống trở về Tu La Thành. Đám người Tiêu Lãng lẳng lặng đứng đưa mắt nhìn mọi người rời khỏi.

Tiêu Lãng nhìn thấy Tu Ngư Nhi trước khi đi còn oán độc nhìn mình, âm thầm lắc đầu. Thiên kim tiểu thư này tâm nhãn quá ít, sợ là sau này sẽ còn có thể gây phiền phức...

- Ngươi, đi theo ta!

Lưu Hỏa lại chỉ vào Tiêu Lãng, thân thể lóe lên nắm lên Tiêu Lãng, Đại Na Di biến mất trong không. Thiên Tôn Hiên Viên cũng khoát tay nói:

- Thiên Tâm, dẫn bọn họ trở về Hiên Viên Lĩnh. Ta còn phải đi Tu La Cung. Tiểu Vũ đã sống lại chỉ có điều vẫn đang ngủ say. Chắc hẳn sau một, hai tháng nữa ta có thể dẫn hắn trở lại.

- Tốt!

Đám người Hiên Viên Thiên Tâm nhất thời vô cùng kích động. Nếu không phải hắn không có tư cách đi vào Tu La Cung, hắn tuyệt đối sẽ lập tức chạy tới đó. Hắn dẫn theo đám người Tiểu Đao,Ma Thanh Thanh, Tiêu Ma Thần một đường truyền tống về Hiên Viên Lĩnh.

Một trận phong ba, sau khi Thần Chí Cao tham gia, đã theo gió nhạt đi. Chỉ có điều ảnh hưởng của việc này bây giờ mới bắt đầu. Chuyện huyên náo lớn như vậy, vô số thám tử trong Xích Long Thành đã sớm truyền chuyện này đi khắp Hủy Diệt Chi Địa.

Một thần khí thể dẫn người xông vào Thiên Ma Thành, dùng công tử Ma Đằng làm con tin cứu hai người trong đội buôn của Mai gia ra ngoài, sau đó một đường truyền tống về phía bắc. Tại Xích Long Thành, bọn họ bị Tu Duyên chặn lại, cuối cùng đại nhân Lưu Hỏa đứng ra đưa đi, đồng thời truyền lời của Thần Chí Cao xuống, chuyện này như vậy là kết thúc.

Trước tiên bất luận Tiêu Lãng bị Thiên Tôn Lưu Hỏa đưa đi làm gì, nhưng ít nhất tên Tiêu Lãng này đã phát hỏa. Có thể đại náo ở trong Thiên Ma Thành việc này đã hết sức kinh thiên. Sau khi gây sự đối đầu với người của Tu gia còn có thể không chết? Điều này đúng là nghịch thiên! Có người nói hắn còn lấy ra lệnh bài của bộ tộc Tử Mị Đằng, còn có lệnh bài của Tinh quân Hình Thiên người đứng đầu biển sao Hỗn Loạn? Hơn nữa, Thần Chí Cao Luyến Ca chỉ đích danh muốn che chở cho hắn?

Ban đầu cái tên Tiêu tiên sinh chỉ vang dội ở Hủy Diệt Chi Địa, nhưng giờ phút này xem như đã hoàn toàn dương oai. Chí ít tại Hủy Diệt Chi Địa không có bất kỳ gia tộc nào dám động tới Tiêu Lãng. Không nói tới thực lực của Hiên Viên Huyết Kỵ lúc này, chỉ nói ngươi động tới Tiêu Lãng, sau này còn dám đi Luyến Ca Chi Địa, còn dám đi biển sao Hỗn Loạn nữa sao?

Chuyện rất nhanh đã truyền khắp Thần Vực, chủ yếu vì câu nói của Luyến Tâm, lệnh bài của Hình Thiên. Tiêu Lãng ở toàn Thần Vực đã được xem là một nhân vật lớn. Một thần khí thể lại được nhiều nhân vật lớn để ý như vậy, sự chênh lệch này quá lớn, tất nhiên dễ dàng khiến người ta nhớ kỹ.

Tiêu Lãng không có thời gian bận tâm về những việc này. Giờ phút này trong lòng hắn hết sức khẩn trương. Bởi vì hắn phát hiện mình bị Thiên Tôn Lưu Hỏa dẫn tới phía trước một cung điện. Mà hắn đã từng nhìn thấy cung điện này từ phía xa. Đây là Tu La Cung.

- Vù!

Thiên Tôn Lưu Hỏa tiện tay đánh ra một năng lượng, cung điện phát ra hào quang chói lọi. Cánh cửa lớn lặng lẽ mở ra. Hắn nhìn Tiêu Lãng một chút, lại không đi vào, trái lại quay về phía Tiêu Lãng nói:

- Vào đi thôi, Tiêu Lãng, đại nhân muốn gặp ngươi.

Trong đầu Tiêu Lãng cực kỳ lo lắng, cũng khẩn trương tới cực điểm. Mặc dù hắn biết Thần Chí Cao sẽ không giết hắn, nhưng lần này một mình gặp mặt bá chủ Hủy Diệt Chi Địa, đổi lại là bất kỳ ai cũng sẽ không thể nào bình tĩnh được?

Hắn nhìn Thiên Tôn Lưu Hỏa gật đầu, cắn răng bay vào bên trong. Thân thể vừa tiến vào cửa lớn, lại thấy bạch quang lóe. Hắn liền được truyền tống đến một sơn cốc non xanh nước biếc. Trước mặt hắn chính là một hồ nước khổng lồ. Trên hồ nước có một chiếc thuyền con. Một nam tử đang ngồi trên đó thả câu.

Tuy rằng Tiêu Lãng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng, nam tử kia cũng không phóng thích bất kỳ khí tức nào, nhưng hắn lập tức kết luận người này chính là Thần Chí Cao Tu La.