Yêu Giả Vi Vương

Chương 522: Nhân phẩm này xấu



Thiên Đế Chí Tôn nghi ngờ hỏi:

- Cái gì mà Âu Dương gia? Cái gì mà bay vượt qua hư không? Đây là thần thông bản đế tự nghĩ ra!

Tiêu Lãng sửng sốt. Nhưng vừa nhớ tới lịch sử Âu Dương gia, hắn lập tức liền trở nên thoải mái. Âu Dương gia là do Hồng Đế sáng tạo. Mà Hồng Đế là đại đế cuối cùng trên đại lục Thiên Châu. Thời điểm Hồng Đế nhất thống Thiên Châu là hơn mười ngàn năm trước. Khi đó Thiên Đế Chí Tôn này đã sớm rơi vào vực sâu tử vong mấy chục ngàn năm. Âu Dương gia còn không biết ở đâu.

Chỉ có điều Tiêu Lãng lại càng kính phục Thiên Đế Chí Tôn này. Bay vượt qua hư không chính là tuyệt kỹ thành danh của Âu Dương gia. Thiên Đế Chí Tôn này lại có thể cảm ngộ ra được?

Năm đó Hồng Đế có thể bởi nhờ bay vượt qua không gian và giết chóc chi đạo mới nhất thống Thiên Châu. Âu Dương gia cũng bởi vì thần thông bay vượt qua không gian, mới trở thành gia tộc đứng đầu thập đại gia tộc. Có thần thông này, bất kỳ cường giả Âu Dương gia nào khi giao chiến vẫn chiếm tiện nghi cực lớn trong việc bảo vệ tính mệnh.

Nếu như phủ vực nào muốn giao chiến cùng Âu Dương gia, nhà bọn họ chỉ cần phái ra một Thiên Đế tu luyện thần thông bay vượt qua hư không, công kích thành trì xung quanh. Chờ sau khi cường giả gia tộc quân địch đến tiếp viện, trực tiếp vỗ mông bay vượt qua hư không rời đi, tới thành thị kế tiếp, tiếp tục tàn sát.

Chưa đầy nửa tháng, con cháu gia tộc kia tuyệt đối sẽ bị giết chết hơn nửa. Nếu như có mấy cường giả Thiên Đế biết bay vượt qua hư không đồng loạt ra tay, sợ là gia tộc kia chẳng mấy chốc sẽ bị chém tận giết tuyệt...

Hiện tại Thiên Đế Chí Tôn này muốn truyền thụ cho hắn thần thông bay vượt qua hư không sao? Ngẫm lại Tiêu Lãng cũng cảm thấy kích động. Chỉ có điều nghĩ đến thần thông bay vượt qua hư không của Âu Dương gia, không phải người nào trong gia tộc bọn họ cũng có thể tu luyện được. Hơn nữa tỷ lệ tu luyện thành công của gia tộc của bọn họ đều không cao sao? Tiêu Lãng lại lo lắng.

Hắn đột nhiên mở miệng hỏi:

- Đại nhân, người bạn đồng hành của ta có thiên phú không tồi. Không bằng để hắn đồng thời cảm ngộ? Như vậy tỷ lệ cảm ngộ thành công cũng cao hơn một chút!

- Hắn sao?

Tàn hồn Thiên Đế Chí Tôn khinh thường nhìn Phá Hài một chút. Mà vào thời điểm này, Phá Hài vừa vặn tỉnh lại. Trong mắt tàn hồn Thiên Đế Chí Tôn lại phát ra hai chùm ánh sáng, trực tiếp đánh trúng thân thể Phá Hài. Toàn thân Phá Hài run lên, hai chân co giật một cái, tiếp đó lại ngất đi.

Lúc này, Thiên Đế Chí Tôn mới cười lạnh một tiếng nói:

- Người này phẩm tính xấu, còn cảm ngộ thiên đạo lung tung, bản đế không thích. Muốn học thần thông của bản đế? Nằm mơ đi! Tiểu tử ngươi đừng dong dài nữa. Nhanh chóng cảm ngộ đi. Trong vòng nửa tháng nếu ngươi không cảm ngộ ra được, các ngươi vĩnh viễn ở lại nơi này chôn cùng với bản đế đi!

Tiêu Lãng xấu hổ sờ sờ mũi. Tính khí Thiên Đế Chí Tôn này thực sự đủ kỳ quái. Không chờ hắn suy nghĩ nhiều, trong mắt Thiên Đế Chí Tôn lại bắn ra hai chùm sáng, trực tiếp nhập vào trong đầu hắn. Thân thể Tiêu Lãng cũng run lên. Chỉ có điều hắn không hôn mê, trái lại trong đầu có thêm rất nhiều tin tức.

- Đại pháp tu luyện bay vượt qua hư không!

Tiêu Lãng lập tức sắp xếp lại các tin tức, trong lòng thầm vui mừng như điên. Sau đó hắn trực tiếp ngồi thiền nhập định bế quan cảm ngộ.

Tàn hồn Thiên Đế Chí Tôn cũng không tiếp tục để ý tới hắn nữa, một mình sừng sững trên hư không, trên mặt đang hồi tưởng lại, cảm khái:

- Mấy vạn năm, cũng không biết gia tộc của ta còn có người nào sống hay không? Lấy tính cách của con tiện nhân kia, sợ là bọn họ dữ nhiều lành ít. Ai...

Sau khi thở dài một tiếng, tàn hồn Thiên Đế chậm rãi tiêu tan trên không trung, hóa thành một làn gió xanh bay vào bên trong thần binh chí tôn. Nơi hoang dã này lại trở nên yên tĩnh.

- Bay vượt qua hư không? Lại rắc rối như vậy? Khó cảm ngộ như vậy? Một khi làm không tốt có khả năng rơi vào trong không gian hỗn độn?

Trong lòng Tiêu Lãng kích động, sau khi đọc hết tin tức trong đầu, lập tức lạnh xuống.

Nguyên lý bay vượt qua không gian hết sức phức tạp rắc rối. Không cần thực hiện, chỉ xem qua tin tức này, đã có thể biết thần thông bay vượt qua hư không này là chuyện khó khăn tới mức nào.

Trong không gian có vô số không gian hư vô nhiều không kể hết. Trừ phi bị người ta luyện hóa, không gian hư vô còn lại cơ bản đều là không gian chết, hoàn toàn không có dưỡng khí. Còn có rất nhiều không gian cực kỳ không ổn định, rất dễ dàng bị sụp đổ. Có không gian lại rất khó xuyên qua được. Nếu như không thể nhanh chóng tìm kiếm được con đường xuyên qua thích hợp nhất, sẽ vĩnh viễn ở lại trong không gian hư vô.

Thiên Đế Chí Tôn này đã từng tiến vào trong vô số không gian hư vô. Hắn có chút nghiên cứu đối với không gian hư vô. Tuy nhiên đại pháp bay vượt qua không gian này chỉ có cảm ngộ của riêng hắn, cũng chưa từng thực hiện. Ai biết thời điểm thực sự bay vượt qua không gian có thể xảy ra vấn đề gì hay không? Vạn nhất không gian hư vô thật sự sụp đổ, hắn sẽ tiến vào trong không gian hỗn độn, trực tiếp đi gặp phật tổ mong lấy chân kinh.

Đương nhiên giờ phút này Tiêu Lãng hoàn toàn không có thời gian suy nghĩ tới chuyện thực hiện. Bởi vì Thiên Đế Chí Tôn này chỉ cho hắn thời gian nửa tháng. Nếu như hắn không cảm ngộ được, sẽ vĩnh viễn ở lại đây làm bạn với lão nhân gia hắn.

Loại trừ tạp niệm trong đầu, Tiêu Lãng bắt đầu hết sức chăm chú cảm ngộ.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đã qua ba ngày. Tiêu Lãng vẫn chưa tỉnh lại, nhưng Phá Hài đã tỉnh lại. Hắn lắc lắc đầu, nhìn xung quanh một chút, phát hiện tàn hồn Thiên Đế kia đã biến mất, Tiêu Lãng lại đang bế quan?

Hắn không rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng không dám quấy nhiễu Tiêu Lãng, cũng không dám lại đi tới thần binh chí tôn kia. Hắn ngồi nghiêm túc ở phía sau Tiêu Lãng, trong lòng lạilo lắng bất an.

Chỉ Tiêu Lãng vẫn chưa tỉnh lại. Tàn hồn Thiên Đế cũng không xuất hiện lần nữa. Hắn chỉ có thể ngồi một bên chờ đợi.

Nửa tháng nháy mắt trôi qua!

Ngay thời điểm Phá Hài không nhịn được muốn đánh thức Tiêu Lãng tỉnh lại, trường kiếm màu xanh lóe lên hào quang, một hư ảnh một lần nữa xuất hiện ở giữa không trung. Phá Hài nhìn thấy tàn hồn Thiên Đế kia, kinh hoàng vội vàng dùng một chân quỳ xuống chuẩn bị hành lễ. Không ngờ trong mắt tàn hồn Thiên Đế kia lại bắn ra hai chùm sáng. Hai chân Phá Hài cứng lại, thân thể run lên, lại khổ sở ngất đi.

- Thiếu niên, đã đến giờ rồi!

Tàn hồn Thiên Đế Chí Tôn lạnh lùng mở miệng, sau đó có chút ngạo nghễ nói:

- Thần thông bay vượt qua hư không này của ta khá cao thâm ảo diệu. Nếu như không có thiên phú trong vòng nửa tháng không cảm ngộ được, vậy thì cả đời cũng không cảm ngộ được.

Tiêu Lãng đột nhiên mở mắt, khóe miệng thoáng cong lên, trên mặt đầy yêu khí lẫm liệt, nhếch miệng cười nói:

- Đại nhân, vận khí của ta không tệ, đã cảm ngộ được!

Trong mắt Thiên Đế Chí Tôn nhất thời bắn ra hai đạo tinh quang, quan sát trên người Tiêu Lãng một hồi, nở nụ cười:

- Quả nhiên bản đế không nhìn lầm người. Đúng là đã cảm ngộ được! Tiểu tử ngươi ngộ tính rất cao. Đáng tiếc... lại là đồ đầu lừa ngang bướng, không chịu học vô tình chi đạo của bản đế. Bằng không ngươi rất có hi vọng trở thành đại đế mới!

Tiêu Lãng xấu hổ sờ sờ mũi, không biết nên trả lời thế nào. Hắn cân nhắc một hồi, đột nhiên rất lớn gan phản bác nói:

- Đại nhân, ta tu luyện chính là chiến kỹ Thiên Ma... Sợ là không thể cảm ngộ thiên đạo? Còn nữa, có khả năng ta sống không được mấy năm nữa. Cho nên dù cảm ngộ vô tình chi đạo cũng vô dụng!

- Vớ vẩn!

Thiên Đế Chí Tôn tức giận mắng một tiếng, nói:

- Ai nói cho ngươi biết, tu luyện chiến kỹ Thiên Ma không thể cảm ngộ thiên đạo? Người dạy ngươi chiến kỹ Thiên Ma nhất định là đồ đầu lừa. Nếu muốn tu luyện chiến kỹ Thiên Ma đến tầng thứ năm trở lên, nhất định phải cảm ngộ thiên đạo, bằng không tuyệt đối không thể đột phá! Còn ngươi nữa, sắp gặp tâm ma lần thứ ba đúng không? Chỉ cần vượt qua tâm ma lần này, ngươi có thể dễ dàng sống một trăm năm. Nếu như tại tâm ma lần thứ tư ngươi không cảm ngộ thiên đạo, căn bản sẽ không qua được. Nếu như vượt qua tâm ma lần thứ tư, sống hai trăm tuổi cũng không thành vấn đề. Người tu luyện chiến kỹ Thiên Ma thân thể cường đại, nguyên lực sinh mệnh càng cường đại hơn, tuổi thọ trái lại càng dài. Ngươi lo lắng cái gì! Tiểu tử... Nếu không ngươi cùng bản đế học vô tình chi đạo đi? Bản đế giúp ngươi vượt qua tâm ma lần này. Ngươi thấy thế nào?