Yêu Giả Vi Vương

Chương 717: Đánh chìm hải đảo



Trước tiên lui về Sát Đảo!

Ánh mắt Sát đế lóe lên, cuối cùng không hạ lệnh công kích nữa. Bởi vì khai chiến với hải thú là không có lời nhất. Giết hải thú cũng không thể đổi được bao nhiêu huyền thạch, ngược lại sẽ hoàn toàn chọc tức hải thú. Vậy không bằng lui về chờ hải thú ngừng bạo động.

Vô số người lập tức bay trở lại đường cũ, bay vào trong Sát Đảo của bọn họ. Ảo cảnh, nơi ở của bọn họ trong hải đảo đã được mở ra. Nhìn từ phía xa hoàn toàn không nhìn thấy hải đảo, cũng cảm giác từng người bọn họ biến mất ở trong hư không.

- Lui về? Hừ hừ, ta thiếu chút nữa bị các ngươi giết? Chuyện ngày hôm nay không để yên đâu!

Hải thú tất nhiên không phải vô duyên vô cớ bắt đầu bạo động, mà do Tiêu Lãng triệu tập bọn chúng!

Hải thú mấy chục vạn năm linh trí cũng không phải quá cao. Có lẽ người và hải thú rất khó giao lưu, nhưng hải thú và hải thú thực sự rất dễ dàng giao lưu. Vừa nãy Tiêu Lãng truyền mệnh lệnh cho một con hải thú. Mệnh lệnh này liền lập tức lấy tốc độ nhanh như tia chớp truyền rộng ra. Chỉ cần là hải thú bị Tiêu Lãng thuần hóa, đều vội vàng bắn về phía này.

Quân đoàn Quỷ Vũ Sát biến mất, hải thú mất đi mục tiêu không tiếp tục bạo động nữa. Tiêu Lãng cũng lập tức truyền tới mệnh lệnh, bảo bọn chúng lui về trong biển, ở gần đó chờ đợi mệnh lệnh của hắn!

Hắn lấy chiến xa ra, bổ sung một chút năng lượng, cứ như vậy ngủ say ở trong biển sâu. Tâm thần hắn quá mệt mỏi, nhất định phải nghỉ ngơi cho tốt.

Phần lớn hải thú ẩn nấp ở xung quanh, nhưng còn có gần mười vạn hải thú ở xung quanh chiến xa chí tôn của Tiêu Lãng, đề phòng Tiêu Lãng ngủ say bị người khác quấy nhiễu, cũng đề phòng có người đến công kích.

Tiêu Lãng ngủ rất say sưa, ngủ suốt hai ngày ba đêm. Thật ra Thiên Đế Quỷ Vũ Sát đã đến dò xét hai lần. Chỉ có điều phát hiện trong hải vực gần hải đảo có vô số hải thú tập trung một chỗ, nên không dám tới gần tra xét. Bằng không hắn sẽ dễ dàng tra xét được Tiêu Lãng bị hải thú vây quanh đang ngủ say như chết.

- Thật thoải mái!

Tiêu Lãng tỉnh lại, thoải mái duỗi lưng mệt mỏi. Thực lực đạt đến tình trạng như hắn, thật ra có thể không ngủ một, hai tháng cũng được. Cách một thời gian ngồi thiền một chút là có thể khôi phục tinh lực. Chỉ có điều ngủ say là phương thức khôi phục lại tốt nhất. Bởi vì thời điểm ngủ say, cơ bắp, thân thể, tinh thần đều hoàn toàn thanh tĩnh, giảm đi cảm giác mệt mỏi.

Sau khi Tiêu Lãng lấy lương khô ra ăn một bữa, bổ sung năng lượng lập tức dẫn đầu mấy vạn hải thú phóng xuống biển sâu. Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, chính là thuần hóa một con Thú Vương trăm vạn năm cách nơi đây trăm vạn dặm.

Trên đường đi gặp được mấy vạn hải thú, linh hồn Tiêu Lãng đã khôi phục tới toàn thịnh, không chút kiêng kỵ đánh ra “Động tình” thuần hóa hải thú. Sau nửa ngày hắn đã tới chỗ cần đến. Đó là bên ngoài một sơn động khổng lồ!

Một tiếng kêu kì quái trầm thấp khiến người ta khiếp sợ lại từ trong sơn động truyền ra, lan theo sóng nước khiến màng tai Tiêu Lãng cảm giác đau nhói. Mắt hắn hơi nheo lại. Chính chủ đi ra!

Một Man Xà cực lớn từ trong sơn động nhanh như tia chớp thoát ra. Toàn thân nó có sấm sét chớp hiện, lại là một Điện Man. Thân thể Điện Man màu đen, có vô số vảy nhỏ. Trên đầu còn có hai sừng cong nho nhỏ. Cặp mắt lạnh lẽo của nó quét qua, trước tiên tập trung vào Tiêu Lãng được hải thú tập trung!

Vèo!

Vô số đạo hồ quang từ trong thân thể nó bắn ra, nhanh chóng lan truyền trong nước biển, tạo thành từng cơn sóng biển từ bốn phương tám hướng phóng về phía chiến xa của Tiêu Lãng.

- Động tình!

Trong nháy mắt Tiêu Lãng đánh ra mấy ngàn chữ tình chín màu, vọt về phía Man Điện cực lớn kia. Tuy rằng hải thú trăm vạn năm công kích sắc bén, nhưng Tiêu Lãng không cho rằng công kích này có thể đánh tan vòng bảo hộ của chiến xa. Hắn cũng tin tưởng tình đạo của mình có thể thuần hóa hải thú này.

Hắn đoán không sai. Chữ tình thực sự lập tức thu hút Điện Man, sau đó từng chữ đánh vào trong trán Điện Man. Nó cũng giống như hải thú ở ngoài Thần Khải Thành lần trước, lập tức nhắm mắt lại, khí tức bạo ngược trên người nhanh chóng biến mất.

Chiến xa chí tôn cũng chống đỡ được vô số hồ quang kia. Chỉ có điều hắn đã đoán sai một điểm, những hồ quang này lại truyền tới một vài điện lưu tiến vào bên trong chiến xa. Cho nên hắn gặp bi kịch. Thân thể của hắn bị điện quang bắn tới, run lên một cái. Toàn thân đã cháy đen. Tóc từng sợi dựng thẳng. Áo khoác bên ngoài bị điện đánh tới. Nếu không phải hắn phản ứng nhanh, chắc hẳn lông mi râu mép tóc cũng sẽ bị đốt rụi...

- Khụ khụ khụ, phi phi!

Tiêu Lãng phun khói lửa trong miệng ra, âm thầm tức giận. Là do hắn bất cẩn, sớm biết ban đầu phóng thích chữ tình công kích trước là tốt rồi. Hiện tại bị điện lưu bắn trúng, cảm giác thực sự khổ sở.

Chỉ có điều cũng may con Thú Vương trăm vạn năm kia bị thuần hóa, không xảy ra nửa điểm bất ngờ, khiến trong lòng Tiêu Lãng dễ chịu không ít. Tinh thần hắn phấn chấn. Thú Vương dễ dàng thuần hóa như vậy, xem ra chuyến đi chinh phục biển Băng Tuyết này sẽ không quá lao lực.

Hắn ra lệnh cho Điện Man kia đi phía trước mở đường. Có một con hải thú trăm vạn năm ở bên cảnh, Tiêu Lãng cảm thấy sức lực được tăng cường lên rất nhiều. Hắn lấy tốc độ nhanh nhất phóng về phía sào huyệt của con Thú Vương thứ hai.

Sau hai ngày, hơn mười vạn hải thú lại bị thuần hóa. Con Thú Vương thứ hai gia nhập trong đại quân hải thú!

Sau năm ngày, con Thú Vương thứ ba và thứ bốn bị thuần hóa. hai con hải thú này còn là phu thê, là hai con Sư Đồn cường đại.

Ngày thứ mười, bên cạnh Tiêu Lãng Thú Vương đã có tới tám con. Đại quân hải thú phía sau cũng đạt tới hơn hai trăm vạn con. Quân đoàn cường đại như vậy cho dù đi công kích vực diện lớn của Bắc Minh, Tiêu Lãng cũng cảm thấy tiêu diệt mấy vực diện lớn không phải là vấn đề lớn.

Sau hơn một nửa tháng, Tiêu Lãng thuần hóa mười tám con Thú Vương. Quân đoàn hải thú phía sau cũng đạt tới hơn ba trăm vạn con!

Hắn ngừng lại, không tiếp tục thuần hóa hải thú nữa. Một là hắn cảm giác tâm thần mệt mỏi muốn nghỉ ngơi. Hai là thời gian đã qua hơn một tháng. Đám người Mộc Sơn Quỷ chắc hẳn đã sắp tới được dưới chân núi Khuynh Thành. Không chạy tới, sợ là Hồng Đậu các nàng sẽ lo lắng gần chết.

Đương nhiên còn có một nguyên nhân quan trọng nhất, hắn thực sự kiêng kỵ Thú Hoàng. Hắn rất sợ thuần hóa quá nhiều hải thú sẽ khiến cho con Thú Hoàng kia kinh sợ, đến lúc đó nếu như nổi giận ra tay, hắn chắc hẳn một chiêu sẽ bị giết chết.

Hắn sai một con hải thú bạch tuộc cuốn lây chiến xa chí tôn, mang theo hắn phóng tới một địa điểm. Tất cả hải thú còn lại đi theo ở bên cạnh, phóng về địa điểm hắn chỉ định.

Hắn ở trong chiến xa chí tôn rất an nhàn ngủ, nghỉ ngơi!

Sau một ngày hắn tỉnh lại, đám hải thú đã ngừng di chuyển. Hắn khống chế chiến xa bay ra khỏi mặt biển. Khi hắn nhìn thấy phía xa có một bóng đen mơ hồ, khóe miệng lộ ra một nụ cười!

Bóng đen phía trước giống hệt với bóng đen mà hắn từng nhìn thấy trước đây. Đó là Sát Đảo căn cứ địa của quân đoàn Quỷ Vũ Sát. Hơn nửa tháng trước, hắn từng bị trọng thương ở nơi đây thiếu chút nữa đã chết. Ngày hôm nay hắn dẫn theo nhiều hải thú đến đây như vậy, mục đích không cần nói cũng biết.

Hắn muốn san bằng hải đảo này thành bình địa, muốn tiêu diệt quân đoàn hải đạo lớn nhất biển Băng Tuyết!

Chiến xa chí tôn chậm rãi chìm xuống dưới biển. Tiêu Lãng quay về phía Thảo Đằng hạ lệnh:

Mị Nhi, truyền lệnh xuống bảo Thú Vương công kích từ dưới biển trực tiếp đánh chìm hải đảo. Ta thật ra rất muốn xem thử, hải đảo chìm rồi ảo cảnh của bọn họ còn có thể có tác dụng nữa hay không?

Mệnh lệnh vừa được truyền xuống, hải thú nhất thời bạo động. Mười tám con Thú Vương kia lập tức phóng xuống dưới hải đảo. Chúng không phát ra năng lượng công kích hoặc là thần thông. Tất cả... dùng thân thể khổng lồ lao về phía dưới hải đảo. Chúng nó muốn đánh chìm hải đảo kia.