Yêu Giả Vi Vương

Chương 878: Không huyền thạch thì đi cướp



- Nghĩa phụ, ngươi làm sao lấy được những tình báo này?

Tiêu Lãng, Trà Mộc bình tĩnh nỗi lòng rung động, khó hiểu hỏi. Tiêu Lãng mới bế quan chín tháng, Quân Thần Độc Cô Hành nhận ngành tình báo cỡ sáu, bảy tháng. Có lẽ nhìn thì sáu, bảy tháng rất dài, nhưng tưởng tượng hoàn toàn nắm chắc một bộ môn lớn là rất khó khăn. Biết đám Lăng Đế đầu phục Diệt Hồn Điện đã là rất ghê gớm rồi, Quân Thần Độc Cô Hành còn tra xét được tình báo Vân Tử Sam, Diệt Hồn Điện, Man Thần? Mặc dù Tiêu Lãng, Trà Mộc biết rõ năng lực của Quân Thần Độc Cô Hành nhưng thế này là quá kinh khủng rồi.

- Ha ha ha ha ha ha!

Quân Thần Độc Cô Hành mỉm cười, thản nhiên nói:

- Vì có được những tình báo này mà ta tiêu phí mấy ngàn vạn huyền thạch, mấy ngàn người chết, còn thay ngowi nhận bốn nhân tình. Sau này ngươi phải trả lại hết nhân tình đó. Còn tình báo thì... Đương nhiên là lấy các đại gia tộc, Diệt Hồn Điện. Ta sắp xếp mấy vạn gián điệp đi vào nhưng có nhiều người chết, không rót vào nội bộ thật sự, nếu không thì sẽ được càng nhiều.

- Bốn nhân tình?

Tiêu Lãng mờ mịt chớp mắt, rất nhanh hiểu được. Chắc Quân Thần Độc Cô Hành lấy danh nghĩa của Tiêu Lãng hợp tác với thế lực khác. Tiêu Lãng không có vẻ gì khó chịu việc Quân Thần Độc Cô Hành tự tiện quyết định, nhân tình gì đó có thể từ từ trả lại, những tình báo mới là quan trọng nhất.

Tiêu Lãng hoàn toàn tin tưởng Quân Thần Độc Cô Hành, không hỏi chi tiết gã đạt được tình báo như thế nào. Tiêu Lãng trầm ngâm. Vân Tử Sam có được thần binh tuyệt thế? Tiêu Lãng nhớ đến Vân Tử Sam dễ dàng ra vào Phàm Tâm điện, hắn đoán rất có thể nàng có được vũ khí trong đó. Chuyện đám người Lăng Đế, Ma Đế đầu vào Diệt Hồn Điện thì không ngoài dự đoán của Tiêu Lãng. Dù sao đám người Lăng Đế, Ma Đế vốn có thù với Tiêu Lãng, Diệt Hồn Điện làm áp lực liền phản chiến ngay. Tiêu Lãng rất hiểu đại gia tộc kiểu này, tất cả lấy lợi ích của gia tộc làm chính, trung thành gì đó chỉ là chó má.

Man Thần đứng về phía Tiêu Lãng?

Điều này làm Tiêu Lãng bất ngờ, ngẫm nghĩ lại thì không lẽ là bởi vì Mộc Tiểu Đao.

Thái độ của Mê Thần Cung không rõ ràng, Tiêu Lãng tin điều này. Dù Mê Thần Cung không giúp đỡ Tiêu Lãng thì ít nhất sẽ không cùng Diệt Hồn Điện đối phó hắn đi?

Vọng Nguyệt các chủ là một con thần thú, tuy chơi thân với Diệt Hồn Điện nhưng chắc sẽ không tham gia vào cuộc chiến giữa Diệt Hồn Điện và thế lực nhân loại. Nói sao thì đám Huyết Tháp, Ngao Cổ có quen biết với Tiêu Lãng.

Diệt Hồn Điện không được ra tay trong vòng ba mươi năm. Đám Lăng Đế không đáng sợ, uy hiếp duy nhất với Tiêu Lãng chính là Vân Tử Sam.

Nghĩ đến Vân Tử Sam là Tiêu Lãng nhức đầu. Bản thân Vân Tử Sam đã rất mạnh, giờ nghe nói nàng đang đột phá Bán Thần cảnh nữa? Cộng với báu vật Diệt Hồn cho nàng, rồi còn thần binh tuyệt thế trong cấm địa cổ thần, vậy thực lực của Vân Tử Sam rất là khủng bố.

Người so với người tức chết người.

Tiêu Lãng hơi buồn bực. Tiêu Lãng đi cấm địa cổ thần một chuyến vậy tại sao Vân Tử Sam dễ dàng có được chí bảo thần binh tuyệt thế? Tiêu Lãng khó khăn lắm mới gặp Thiên Vũ Đại Thần, kết quả gã không truyền thừa Tình Đạo của mình chứ đừng nói tới đưa tặng búa vật thần binh tuyệt thế.

Diệt Hồn Điện dốc sức bồi dưỡng thần thể, cơ duyên nghịch thiên, tốc độ tu luyện nhanh như sao xẹt.

Tiêu Lãng cảm giác siêu áp lực, đè ép hắn ngộp thở. Vân Tử Sam tu luyện nhanh, không gặp nguy hiểm gì. Tiêu Lãng tu luyện thì cửu tử nhất sinh, hơn nữa hiện thậm chí không có cơ hội đó. Không có huyền thạch thì làm sao Tiêu Lãng độ qua tâm ma lần thứ bảy đây?

Tiêu Lãng nhìn ánh mắt trưng cầu của Quân Thần Độc Cô Hành, Trà Mộc.

Tiêu Lãng ngẩng đầu lên, cười khổ nói:

- Nói nắm chắc thì nếu ta có thể độ qua tâm ma lần thứ bảy sẽ có năm phần. Nếu không có cả cơ hội đô tâm ma lần thứ bảy thì chỉ có chờ chết.

Quân Thần Độc Cô Hành, Trà Mộc liếc nhau, hai người biểu tình trầm trọng. Cho dù Quân Thần Độc Cô Hành có thông minh tuyệt đỉnh đến đâu thì không bột đố gột nên hồ. Trước lực lượng tuyệt đối, hết thảy âm mưu quỷ kế đều như mây bay.

Quân Thần Độc Cô Hành trầm ngâm một phen, nói:

- Vậy ngươi hãy mau trùng kích tâm ma lần thứ bảy đi, mặc kệ như thế nào thì nên liều một phen. Tới lúc người sắp độ Cuồng Nhân Thiên Đế thì nhớ đến tìm ta, ta sẽ tặng ngươi hai quyển sách, có lẽ sẽ giúp ích cho ngươi độ tâm ma.

Tiêu Lãng cười khổ nói:

- Nghĩa phụ, bây giờ ta còn chưa đạt đến đỉnh, không biết khi nào tâm ma lần thứ bảy mới tới. Nay ta thiếu rất nhiều huyền thạch, ta đang nhức đâu nên đi đâu mượn.

Nói đến huyền thạch là cơ mặt Trà Mộc co giật. Trà Mộc không có bao nhiêu huyền thạch, chắc Tiêu Lãng sẽ không tìm đến gã đi? Trà Mộc có nhiều thuộc hạ như vậy e rằng sẽ bụng đói theo.

- Huyền thạch

Quân Thần Độc Cô Hành nhướng mày, không cho là đúng nói:

- Cái này mà cũng lo? Không có huyền thạch thì đi cướp! Lăng Đế phủ, Ma Đế phủ, Lãnh Đế phủ, tùy tiện cướp đi. Bây giờ Vân Tử Sam chưa xuất quan, Diệt Hồn Điện sẽ không hành động.

- A?

Tiêu Lãng, Trà Mộc liếc nhau, tinh thần rung lên. Nếu Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế đầu phục vào Diệt Hồn Điện rồi thì không thành vấn đề, tùy tiện đi trấn lột.

Tiêu Lãng mặ mày hớn hở, hắn vốn muốn bán thần binh Chí Tôn, Vô Tình kiếm. Bây giờ Quân Thần Độc Cô Hành chỉ điểm sơ đã giải quyết vấn đề khó khăn nhất.

- Tuy nhiên...

Tiêu Lãng chợt nghĩ đến một vấn đề, nhíu mày nói:

- Nghĩa phụ, lần trước Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế mua mạch khoáng, chắc huyền thạch hai phủ không còn nhiều. Bây giờ ta cần mấy ức huyền thạch!

Quân Thần Độc Cô Hành phất tay nói:

- Gia tộc sừng sững mấy vạn năm tại Thiên Châu làm gì có có của để giành? Lại nói cho dù bọn họ không có thì chắc chắn Diệt Hồn Điện có. Đi, làm việc theo tình huống.

Thời gian gấp gáp, Tiêu Lãng nghĩ một lúc quyết định hành động ngay. Tiêu Lãng khiến người kêu Tiêu Ma Thần, Sát Đế, mười mấy Thiên Đế được hắn ban cho thần binh Chí Tôn đến, truyền tống đi Ma Đế thành.

Đám người Tiêu Ma Thần, Sát Đế, mười Thiên Đế luôn tu luyện trong quân doanh, đột nhiên bị Tiêu Lãng kêu tới không hiểu có ẩn ý gì. Thấy Tiêu Lãng dẫn mọi người dùng truyền tống trận đi Ma Đế thành thì đám người Tiêu Ma Thần, Sát Đế, mười Thiên Đế hào hứng. Dẫn nhiều người đi thế này không lẽ sắp đâm 'hoa cúc' của Ma Đế sao?

Vù vù vù vù vù!

Trong Ma Đế thành chợt lóe ánh sáng trắng. Mười ba người hiện ra trong truyền tống trận. Hộ vệ trông thấy toàn bộ là Thiên Đế, người đi đầu là Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần thì quỳ rạp xuống, có người nhanh chóng báo tin cho Ma Đế.

Thủ lĩnh các thế lực thường khi đi ra tối đa chỉ mang theo một, hai thuộc hạ. Tiêu Lãng đến Ma Đế thành rất nhiều lần, không mang ai theo. Lần này Tiêu Lãng dẫn theo nhiều Thiên Đế như vậy không lẽ là muốn huyết tẩy Ma Đế thành sao?

Vù vù vù vù vù!

Trên bầu trời phủ thành chủ nhanh chóng có mấy cường giả bay ra.

Từ xa Ma Đế đã nhíu mày truyền tâm đến:

- Tiêu phủ chủ, ngươi làm vậy là sao?

Tiêu Lãng không đáp, dẫn theo đám người Tiêu Ma Thần, Sát Đế, mười Thiên Đế nhanh chóng lao vào trong phủ thành chủ.

Tiêu Lãng vừa đi vừa mỉm cười nói:

Ma Đế, cũng không có chuyện gì. Gần đây bên Tiêu Đế thành đói, các huynh đệ không ăn được một bữa cơm nó nên ta dẫn bọn họ tới ăn no nê. Đương nhiên chủ yếu nhất là liên lạc cảm tình.

Ma Đế sắc mặt âm trầm nhưng không dám nói thêm cái gì. Ma Đế âm thầm đề phòng, hơn nữa truyền âm cho thuộc hạ triệu tập Thiên Đế phương bắc. Truyền tin xong Ma Đế chỉ vào tửu lâu xa hoa nhất trên quảng trường.

Ma Đế nói:

- Nếu vậy thì Tiêu phủ chủ đái nhân đi vào tửu lâu trước, lát ta theo sau. Ăn cơm là chuyện nhỏ, vừa lúc ta có chút chuyện cần bàn với Tiêu phủ chủ.

Kế hoãn binh?

Tiêu Lãng thầm cười trong bụng, người thì không chút dừng lại, khiến Ma Đế mang theo Tiêu Lãng bay vào trong phủ thành chủ.

Tiêu Lãng càng cười tươi, cười dài nói:

Ma Đế nói đùa, ngươi vẫn cứ khách sáo như vậy. Lần này kiếm ngươi có chút chuyện gấp, đi vào rồi nói.

Thấy mười mấy người Tiêu Lãng cười tủm tỉm, nhanh như chớp bay đi không chút e dè thì đám người Ma Đế biến sắc mặt. Không lẽ chuyện đầu vào Diệt Hồn Điện đã bị Tiêu Lãng biết? Hắn định mở sát giới sao?