Yêu Không Thể Yêu

Chương 175



Đương nhiên, mục đích ban đầu của bà ta là khiến tôi không tố cáo nữa, tôi lại không đồng ý. Châu Tư Dĩnh gả cho Trang Dật Thần, là con dâu của bà ta, bọn họ bên ngoài đúng là giống nhau.

“Nếu đã không nhận con gái tôi, vậy thì mẹ chồng ở đâu ra, cô chồng ở đâu ra, em dâu ở đâu ra? Trang Dật Dương, bữa cơm này vẫn muốn ăn tiếp sao?”

Mẹ tôi đứng bật dậy, đứng bên cạnh tôi, hoàn toàn là tư thế bảo vệ.

“Cô ấy là người phụ nữ của Trang Dật Dương tôi, là vợ tương lai của tôi, đương nhiên mẹ con cô ấy không liên quan gì đến nhà họ Trang, cũng không cần bất cứ ai phải thừa nhận. Nếu các người vân không chịu đi, tôi sẽ báo cảnh sát!” Trang Dật Dương không một biểu cảm nói với bọn họ.

Liêu Phàm cũng đứng dậy, Hôm nay chúng tôi đến đây là để chúc mừng Quả Quả đầy tháng, thật không ngờ lại được xem một màn kịch, xem ra khi nào có thời gian phải đi thăm ông Trang, bàn bạc về môn phong nhà họ Trang, cô Trang và bà Trang đây nói toàn những lời thô tục, nếu ở nơi quan trọng, không phải sẽ khiến người ta cười vào mặt nhà họ Trang sao?”

Tôi không nhịn được mà “like” cho Liêu Phàm, nói rất hay, nói rất tuyệt, bọn họ mới là không có văn hóa. Rõ ràng biết là có khách, vẫn làm làm đến mất mặt như thế.

Châu Tư Dĩnh không nói gì từ đầu đến cuối, cô ta dường như là một người ngoại cuộc.

Trang Giai Kỳ tức giận, “Liêu Phàm, cậu có tư cách gì mà nói tôi, tốt xấu gì thì tôi cũng là thím họ cậu!”

“Thím họ? Lễ nào cô Trang chưa nghe, họ hàng xa hàng ngàn cây số sao? Huống hồ cô còn là vợ cũ của chú họ tôi, thím họ bây giờ của tôi, đã sinh cho tôi hai đứa em trai họ đáng yêu!”

Liêu Phàm trang trọng nói, tôi phải học tập anh ấy, hoàn toàn không nói lời lẽ thô tục, nhưng lại có thể làm cho quân đối phương tan rã.



Tôi mừng thầm khi thấy Trang Giai Kỳ hoảng loạn mà trốn chạy, nhưng còn Trần Lệ Nhã, Châu Tư Dĩnh, hai mẹ con này vẫn chưa đi, bọn họ ngồi xuống bàn ăn.

“Chúng tôi cũng chưa ăn cơm, trên đường kẹt xe! Dật Dương, con ở đây hơi hẻo lánh, đoạn ở nhà cũ tốt hơn, ông nội nói rồi, sẽ mở cho con một cửa khác, miễn là con đồng ý trở về!” Trần Lệ Nhã lại bắt đầu rặn ra một khuôn mặt tươi cười, đúng là co giãn tốt, có lẽ ông Trang ở đó đã ra lệnh.

Nếu chúng tôi không về, e là bà ta không được yên ổn! Cho nên vừa mới bị mất mặt, không có lỗ chui thì phải tự tạo lỗ chui xuống, đã nói đến nước này rồi, Trang Giai Kỳ tức giận bỏ về rồi, Trang Dật Dương cũng không thể làm khó mẹ kế của mình.

Tôi cũng không nói gì nữa, chỉ cần bà ta ăn xong rồi đi, tôi bảo Tiểu Tú mang bát đũa ra cho bọn họ.

Châu Tư Dĩnh ăn uống nghiêm túc, không nói lời nào, xem ra lâu nay được Trân Lệ Nhã dạy dỗ rất tốt. Lần này dọn vào ở nhà họ Trang với thân phận vợ của Trang Dật Thần, không những phải chấp nhận sự khác biệt về thân phận, mà còn phải chấp nhận những ánh mắt dò xét của người khác.

Tiêu Viện Viện bị dọa sợ đến mức không dám thở, tôi đưa mắt an ủi cô ấy, cô ấy mới dần dần bình tĩnh lại, cười cười với tôi và Liêu Phàm.

Khoảnh khắc đó, dường như tôi đã nhìn thấy ánh mắt khác lạ mà Tiêu Viện Viện dành cho Liêu Phàm, con bé ngốc này, không phải lại đâm đầu vào lần nữa chứ? Mặc dù tôi không yêu Liêu Phàm nhưng cũng biết rằng hai người họ không hề phù hợp.

Một người theo chủ nghĩa tình yêu lý tưởng, một người theo chủ nghĩa siêu hiện thực. Trong suy nghĩ của Tiêu Viện Viện, cô ấy có thể kiếm tiền nuôi đàn ông, nhưng nhất định phải trên phương diện tình yêu.

Còn Liêu Phàm cần một người có thể chăm sóc con anh ta, đồng thời giúp anh ta hàn gắn mối quan hệ nội bộ trong gia đình.

Tôi ủng hộ Tiêu Viện Viện đi tìm một người đàn ông phù hợp với cô ấy. Còn về Liêu Phàm, có thể ngồi ở vị trí của anh ta, không hề thiếu phụ nữ, lựa chọn như thế nào là chuyện của anh ta, tôi không có quyền, cũng không muốn xen vào.