Yêu Một Người Nợ Một Đời

Chương 1066



Đôi môi mỏng của anh áp lên gò má mềm mại và trắng trẻo của cô, cất giọng khàn khàn: “Hiếm khi đến Los Angeles mấy ngày, ngoan ngoãn ở bên anh đi, đừng hòng tránh quá xa, cũng đừng hòng đến ở mấy phòng khác. Trong phòng anh có đủ không gian làm việc và không gian ngủ. Vì anh không trả lời tin nhắn mà không vui thế này, chứng tỏ trong lòng em vẫn rất quan tâm. Đến cũng đến rồi, em không cần phải giữ khoảng cách đâu.”

 

“Không nói đến chuyện giữ khoảng cách, nhưng cũng đâu nhất thiết phải ở chung với nhau.” Hạ Mộc Ngôn cố gắng tránh né anh: “Dù sao em cũng không muốn ở chung phòng với anh. Hơn nữa anh về Mỹ có việc, em cũng có việc, dù phòng anh có to cỡ nào đi nữa thì cũng vẫn nghe được tiếng của nhau. Lỡ như anh đang làm việc qua video, tự nhiên em xuất hiện trong hình, có vẻ như sẽ ảnh hưởng không tốt lắm.”

 

“Có gì mà không tốt? Em tưởng chỉ có mấy người biết chuyện em là Bà Lục thôi sao?”

 

“…”

 

Dù gì Lục Cẩn Phàm cũng là người nắm quyền của Tập đoàn Shine, có lẽ truyền thông bên Mỹ cũng sẽ phát sóng công khai tin tức của anh ở Trung Quốc. Vì vậy, ở bên Mỹ cũng có rất nhiều người, đặc biệt là tất cả nhân viên trong công ty anh, đều biết chuyện anh chưa ly hôn với cô.

 

“Lục Cẩn Phàm, em phát hiện anh là người thuộc phái lạnh lùng cool ngầu luôn luôn tỉnh táo khôn khéo.”

 

“… Tỉnh táo thì anh thừa nhận, nhưng phái lạnh lùng cool ngầu là sao?”

 

“Càng tỉnh táo thì anh càng lạnh lùng cực ngầu, không phải sao?”

 

Lục Cẩn Phàm: “…”

 

“Anh lạnh lùng với em bao giờ? Lần duy nhất lạnh lùng với em là ba năm trước, lúc đó không phải là vì tốt cho em sao?” Trán anh cụng trán cô, hơi thở nam tính quanh quẩn trong mũi, mùi hương mát lạnh tràn ngập khứu giác cô: “Em tự nghĩ đi, anh có lỗi với em chỗ nào, hử?”

 

“Dù là chuyện gì thì anh cũng nên nói với em một tiếng, chứ không phải tự làm một mình, gánh chịu một mình. Em không phải trẻ con, không nên chuyện gì cũng biết sau cùng.” Trước khi đến Los Angeles, Hạ Mộc Ngôn đã suy nghĩ, rất nhiều chuyện phải nên nói rõ ràng.

 

“Vì anh thường gánh chịu cho em trong tình huống mà em không hề hay biết, nên bị kết tội lớn là lạnh lùng hà khắc sao?”

 

Hạ Mộc Ngôn định đẩy tay anh ra: “Không phải kết tội, chỉ là tự nhiên nghĩ đến nên nói ra thôi. Ở đây có thể tiếp tục lái xe bất cứ lúc nào, anh thả em ra trước đi.”

 

“Ngồi trên đùi anh thì ngồi đàng hoàng, đừng có xoay lung tung, em cọ thế này dễ xảy ra chuyện lắm đấy.”

 

Hạ Mộc Ngôn: “…”

 

Trong lúc đường cao tốc kẹt xe thế này mà còn có thể lưu manh như vậy! Bây giờ nếu cô đến chỗ anh ở, cơ bản là dê vào miệng cọp.

 

Lúc này, mấy chiếc xe bị chặn phía trước đã vang lên tiếng khởi động máy, xem ra đã hết tắc đường, chuẩn bị tiếp tục di chuyển.

 

Hạ Mộc Ngôn lại đẩy anh ra: “Anh buông ra đi.”

 

Lục Cẩn Phàm nâng cằm cô lên, nhìn dáng vẻ muốn nói chuyện rõ ràng của cô, nhưng rốt cuộc lại kìm lại, cười nhẹ, nói: “Về rồi bàn lại, đừng nổi cáu.”

 

“Vậy anh thả em ra trước đi.”

 

Dù sao ở đây cũng là đường cao tốc, anh cũng không ép cô phải quay mặt lại nữa, chỉ hôn lên má cô, rồi buông cô ra, để cô ngồi lại chỗ kế bên ghế lái.

 

Hai người trở về khách sạn mà Lục Cẩn Phàm nói tới, quả nhiên là anh không có ý định đặt thêm một phòng cho cô.

 

Phòng của anh là phòng thương vụ rộng hơn hai trăm mét vuông, không gian gần bằng ba phòng ngủ của một khách sạn bình thường gộp lại. Trong phòng gồm có một phòng sách và hai phòng ngủ riêng biệt rất lớn, còn có phòng khách, quả thật là đủ cho hai người ở. Dù anh đang làm việc, Hạ Mộc Ngôn gọi điện thoại trong phòng ngủ kế bên cũng không quấy rầy đến anh.

 

Vào phòng, sau khi ngồi xuống, Hạ Mộc Ngôn mới nói: “Hình như khách sạn này rất gần căn cứ XI, có chuyện gì vậy? Là bên Nam Hành xảy ra chuyện gì sao? Nếu không, sao anh không ở công ty mà lại ở đây?”

 

Lục Cẩn Phàm gọi nhân viên khách sạn đưa nước trái cây lên, sau đó lấy nước trái cây để lên bàn trà cho cô, nói một cách thản nhiên: “Gần đây quả thật có việc cần Nam Hành tham gia, nhưng chỉ là chút việc thôi, giải quyết xong sẽ về công ty. Em không cần phải để ý, cứ yên tâm làm việc của em đi, không được ra ngoài một mình bất cứ lúc nào là được rồi.”

— QUẢNG CÁO —