Yêu Một Người Nợ Một Đời

Chương 1265



Chương 1265:

 

Nhìn về phía đó, Nam Hành bỗng giơ tay ra hiệu Hàn Kình lái trực thăng dừng ở một chỗ khác phía sau. Sau khi hạ cánh xuống mặt đất, tháo tai nghe ra, anh quay đầu lại nhìn Phong Lăng: “Trong căn cứ, cậu và Kiều Phỉ có kỹ năng bơi tốt nhất, nếu cả nhà ba người họ gặp bất cứ vấn đề gì trên du thuyền, chỉ dựa vào đội cứu viện tiếp cận thì e là không cứu được người ra. Bên cạnh họ còn có trẻ con, chúng ta cần phải tự lên du thuyền cứu người, cậu và Kiều Phỉ phối hợp cứu trợ trên biển đi, chỗ này giao cho bọn tôi.”

 

“Nhưng lão đại à, nơi này có nhiều phần tử khủng bố mai phục ở trong bóng tối như thế, căn cứ chúng ta phái không nhiều người lắm đi, bây giờ lại phân tôi với Phong Lăng đến bên kia…” Kiều Phỉ nhíu mày.

 

“Thời gian cấp bách, không rảnh để nghe cậu nói lời vô ích, nghe tôi sắp xếp là được rồi.” Nam Hành lạnh lùng nói: “Mục đích số một của chúng ta hôm nay là cứu được cả nhà Ritter ra. Đừng quên Ritter là em trai của ai. Sau đó mới là đối mặt với những phần tử khủng bố kia. Ở đây có rất nhiều người, thiếu hai người các cậu cũng chẳng ảnh hưởng gì, mau qua đó đi.”

 

Tối qua, trong phòng họp của căn cứ, Phong Lăng đã nghe được chuyện liên quan tới mai phục và bom mìn được bố trí ở xung quanh vị trí làm nhiệm vụ. Tuy những người thực hiện nhiệm vụ lần này đều là tinh anh trong căn cứ, nhưng tình hình nguy hiểm là thế, bây giờ lại điều nhiều người đi mất, cô cảm thấy lẽ ra mình nên hỗ trợ ở tiền tuyến chứ không phải qua chỗ du thuyền kia.

 

Cô tháo tai nghe xuống định nói chuyện thì Kiều Phỉ đã đứng dậy mở cửa khoang ra, đồng thời còn nói: “Lời của lão đại là mệnh lệnh, trong bất kỳ thời khắc khẩn cấp mấu chốt nào, nhất định phải ưu tiên nghe theo sắp xếp của lão đại. Phong Lăng, xuống với tôi.”

 

Phong Lăng khựng lại một lát, đảo mắt nhìn về phía Nam Hành. Người kia lại lấy hai cái áo phao dưới chỗ ngồi ném thẳng qua cho cô rồi lạnh nhạt bảo: “Biết kỹ năng bơi lội của cậu tốt, không cần thứ này, nhưng cứ mặc vào trước, chuẩn bị cho lúc cần thiết.”

 

Phong Lăng không nói gì, chỉ nhặt áo phao lên kẹp vào nách, thấy Kiều Phỉ đã nhảy xuống, cô cũng nhảy theo xuống mặt đất, từ đầu đến cuối chỉ mất hai phút. Sau khi cô và Kiều Phỉ lui về phía sau vài mét, trực thăng trước mắt lại bay lên lần nữa, hướng thẳng về nơi cách mục tiêu của nhiệm vụ hai, ba trăm mét.

 

“Đi, cứu người quan trọng hơn, đừng làm lỡ thời gian. Nếu như cả nhà Ritter thật sự xảy ra chuyện gì bất trắc thì phía bên tổng thống sẽ nói ra nói vào, đến lúc truyền vào tai Liên Hợp Quốc, danh tiếng của căn cứ chúng ta sẽ bị ảnh hưởng. Lão đại rất lý trí, sắp xếp nhiệm vụ nào cần ưu tiên trước sau, chúng ta phải phối hợp theo.”

 

Phong Lăng nhanh chóng ra biển theo Kiều Phỉ.

 

Trên mặt biển có một chiếc trực thăng cứu viện đã áp sát từ lâu, bây giờ đang chậm rãi hạ xuống.

 

Mà xe cùng thuyền cứu viện được quân đội cử tới cũng đã đỗ ở vùng lân cận.

 

Du thuyền đã chạy ra giữa biển được hơn hai ngàn mét, thế lửa trên du thuyền lan ra rất nhanh. Ban đầu trong tầm nhìn chỉ thấy được khói đen dày đặc và một ít lửa bốc lên, nhưng đến lúc trực thăng cứu viện hạ xuống một độ cao nhất định thì có thể thấy rõ ánh lửa ở phần đuôi thuyền.

 

Có vài tên thuộc phần tử khủng bố áp giải cả nhà Ritter đã nhảy thẳng xuống biển từ đầu thuyền, dự định đào thoát suôn sẻ ngay trên mặt biển.

 

Mà cả nhà Ritter lại chẳng thấy đâu, sợ rằng họ đã bị trói ở trong khoang thuyền chờ chết.

 

Thuyền cứu viện của quân đội phối hợp với trực thăng cứu trợ chuẩn bị áp sát, nhưng bấy giờ sóng gió trên biển quá lớn, cả hai chiếc thuyền đều lay động dữ dội, rất khó để đến gần.

 

Lúc này cô chỉ nghe thấy giọng nói của đội trưởng đội cứu viện trên trực thăng: “Báo cáo, sóng quá lớn, gió quá mạnh, không thể lên du thuyền cứu người được. Đội cứu viện xin được thả xuồng phao, mong trung tâm căn cứ thông báo cho nhân viên cứu viện của quân đội chuẩn bị đầy đủ tất cả trang bị cứu sinh. Đội viên của đội tôi sẽ dùng cách cứu viện trực tiếp ngay trên thuyền, cần phải cứu người ra trước khi lửa lan khắp thuyền.”

 

Trung tâm căn cứ lập tức truyền thông báo cho thuyền cứu viện của quân đội phái đến.

 

Phong Lăng và Kiều Phỉ đã leo lên thuyền cứu viện gần nhất của quân đội. Thuyền không tài nào đến gần được, hai người chỉ nhìn chằm chằm vào chiếc du thuyền kia, đợi mệnh lệnh tiếp theo.

 

Không bao lâu sau, họ đã thấy chiếc xuồng phao màu da cam được thả từ trên thuyền cứu viện xuống. Trên trực thăng có hai thành viên đội cứu viện nhảy xuống nằm trong xuồng, hai tay quạt nước, bắt đầu thử tiếp cận du thuyền cuồn cuộn khói kia.

 

Hiện nay trên du thuyền không thấy bất kì người nào ở ngoài khoang, thế nhưng cả nhà Ritter vẫn đang ở bên trong, không biết tình hình thế nào.

 

Phong Lăng cùng Kiều Phỉ ngồi trên một chiếc xuồng phao được thuyền cứu viện của quân đội thả xuống, sau đó bắt đầu áp sát chiếc du thuyền.

 

Toàn bộ quá trình mất khoảng hai đến ba phút, xuồng phao rốt cuộc cũng đến gần được du thuyền. Mọi người vịn mép thuyền leo lên trên, bám vào tất cả những nơi có thể dùng lực đạp chân nhảy lên, thuận lợi leo lên được du thuyền đang giăng kín khói đen.

 

Trực thăng của đội cứu viện vẫn đang lượn vòng trên không trung, sẵn sàng đợi mệnh lệnh tiếp theo. Dù sao thế lửa mạnh như vậy, nếu máy bay cứ tiếp tục hạ thấp xuống thì có thể sẽ gây thêm nhiều nguy hiểm không đáng có.