Yêu Một Người Nợ Một Đời

Chương 1417



Chương 1417:

 

Cô từng là con chuột đội lốt mèo chạy đến đây, ngông nghênh gây sự chú ý.

 

Bây giờ cũng nên đến lúc anh chơi trò mèo vờn chuột với cô rồi.

 

Trong buổi huấn luyện sáng, vì hôm qua mưa lớn suốt đêm nên nhiệt độ hôm nay chợt giảm mạnh, trong không khí toàn là hơi lạnh.

 

Trạng thái huấn luyện của Phong Lăng hôm nay vẫn như thường ngày, nhưng vì “bà dì” ghé thăm sớm hơn, trước đây, cô chưa từng bị đau bụng khi đến tháng nhưng bây giờ lại đau âm ỉ. Quả nhiên, cô bị cảm lạnh khi ở miệng núi Rogers, sợ là phải nghỉ ngơi tử tế một thời gian mới được.

 

n Lăng cố nhịn cơn đau để cố gắng huấn luyện, Kiều Phỉ đã nhìn ra sắc mặt cô đang dần trở nên tái nhợt, lúc bảo mọi người xếp hàng, anh ta bước đến, rũ mắt nhìn cô hỏi: “Sao thế?”

 

Phong Lăng lắc đầu: “Tôi không sao, bụng hơi khó chịu thôi.”

 

Kiều Phỉ quan sát Phong Lăng một cách kỹ càng, sau đó thấy vẻ mặt có nỗi niềm khó nói của cô, dù anh ta không biết câu hỏi của mình có quá mạo phạm hay không, nhưng vẫn thấp giọng hỏi một câu: “Có phải là… Mấy ngày mà tháng nào con gái cũng phải trải qua không?”

 

Phong Lăng lập tức liếc nhìn anh ta.

 

Một người đàn ông trưởng thành quả nhiên hiếu biết nhiều.

 

Dù cô không muốn nói chuyện này ra, nhưng vẫn gật đầu: “Nhưng tôi không sao, cứ huấn luyện bình thường đi.”

 

Bây giờ, hàng ngày đội bản tỉa đều phải tăng cường huấn luyện, dù trời lạnh nhưng họ vẫn không thể tùy tiện bỏ dở hay nghỉ ngơi giữa chừng. Dẫu sao Liên Hợp Quốc và quân đội Mỹ cũng sắp cử các lãnh đạo đến đây, họ vô cùng quan tâm đến việc khảo sát tình hình của đội bản tỉa.

 

“Vẫn chịu được chứ?”

 

“Vâng.”

 

“Vậy được, hôm nay chỉ luyện súng thôi, các động tác khác thì làm ít đi, biên độ hoạt động cũng đừng quá lớn.”

 

Kiều Phỉ thấy Phong Lăng không muốn làm chậm trễ buổi huấn luyện vì chuyện này, vậy nên dù anh ta muốn bảo cô đi nghỉ ngơi, nhưng quay đầu nhìn thấy bốn người khác vẫn đang tập luyện, anh ta chỉ đành tiếp tục để cô tập. Dẫu vậy trong thời gian nghỉ ngơi, thi thoảng anh ta lại đưa cho cô một cốc nước nóng.

 

Buổi sáng thường là thời gian nghỉ của dì Cherry, bà chỉ làm việc vào buổi trưa và tối.

 

Lúc tới căn tin, Phong Lăng định đi cảm ơn dì Cherry vì chuyện tối hôm qua nhưng lúc này cô mới biết đì Cherry đã đột ngột nghỉ việc vào tối qua rồi, đồng thời cũng đã rời khỏi căn cứ ngay trong đêm.

 

Nghỉ việc?

 

Chẳng lẽ là vì cô?

 

Có khi nào là vì bà ấy muốn giúp cô che giấu bí mật này nhưng lo bản thân quá thật thà nên bối rối, sợ chẳng may bản thân lỡ miệng thì sẽ gây ra chuyện nên mới dứt khoát rời khỏi căn cứ để tránh gây chuyện thi phi?

 

Dì Cherry luôn làm việc rất tốt trong căn cứ, nếu không vì vô tình phát hiện bí mật của cô thì sao tình hình lại biến thành thế này…

 

Phong Lăng không ăn được mấy, cứ mải nghĩ mãi đến chuyện này, nhân lúc những người khác vẫn đang dùng bữa, cô đứng dậy đi ra ngoài gọi điện thoại cho dì Cherry.

 

Nhưng sau khi điện thoại được kết nối, phía bên kia lại thông báo đã tắt máy.

 

Phong Lăng không cam chịu, sợ vì chuyện gì đó khác nên dì Cherry mới phải rời khỏi căn cứ nên cô quay lại căn tin, hỏi những nhân viên làm việc khác và cả đầu bếp, nhưng mọi người đều nói không rõ nguyên nhân vì sao.

 

Họ chỉ nói dì Cherry đã thu dọn đồ đạc và rời đi ngay trong đêm qua. Lúc đi, bà ấy cũng không nói gì, nhưng nhìn thái độ thì dường như bà ấy rất bình tĩnh, không giống đang tức giận hay uất ức, cũng không giống như có điều gì khó nói. Gói ghém đồ đạc xong, dì Cherry lập tức rời đi, cũng không để lại lời nhắn gì cho bọn họ cả.

 

Chuyện này bỗng chốc trở thành hòn đá nặng đè trong lòng của Phong Lăng. Trong buổi huấn luyện chiều, cô luôn thấy bất an, một phần cũng vì tối qua ngủ không ngon.

 

Ngày hôm sau tỉnh dậy, bụng cô không còn đau như hôm qua nữa nhưng vẫn có cảm giác đau lâm râm. Hơn nữa, vào ngày này mỗi tháng, thể lực của cô sẽ không tốt như ngày thường, rất dễ cảm thấy uể oải.

 

Lúc đến buổi tập sáng, có lẽ Kiều Phỉ cũng đã lường trước, anh ta bảo họ làm các động tác đơn giản có biên độ nhỏ để làm nóng cơ thể trước, sau đó chỉ luyện súng, hoàn toàn không làm những động tác huấn luyện quá kịch liệt.

— QUẢNG CÁO —