"Thật sự không còn! Tôi có thể thề!” Mạc Lâm Kiêu lạnh lùng cười nhạo một tiếng.
Thê?
Anh không bao giờ tin vào lời thề thốt!
Có thời gian nói, còn không bằng đi làm.
Lâm Khiết Vy bắt đầu không thành thật di chuyển thân thể, văn vặn vẹo vẹo, "Ngài Mạc, có thể nói thật tôi đều nói thật, xem xét tôi
thành thật thú nhận như vậy, chúng ta về nhà đi?" Hai người ở gần sát nhau như vậy, cô hơi chút động đậy, liền cọ tới anh rồi.
Mạc Lâm Kiêu khế nhíu mày, đột nhiên hít một ngụm khí lạnh, "Hừ Lâm Khiết Vy, nếu như em không thành thật, ngay bây giờ tôi liền làm em!"
Chết tiệt! Trông cô gầy như vậy, trên mông lại có không ít thịt, vừa mới nãy cô cứ đung đưa thân hình như vậy, chính xác trêu chọc tới anh rồi!
Nếu không phải xem xét cô đang đến tháng, giờ phút này anh thật sự đúng là muốn thử một chút ở chỗ này, liền với tư thế này, thử xem có mùi vị gì.
Chuyện giữa nam nữ, thật đúng là rất huyền diệu.
Lúc trước cô chưa đến tháng, anh cũng không gấp gáp như vậy, càng không được đụng chạm vào cô, ngọn lửa dục vọng này của anh, càng thêm căng tràn.
Một tay dùng sức kìm ở eo cô, không cho cô lộn xộn, một mặt anh âm thầm điều chỉnh hô hấp, hít vào thở ra, có ý định dập tắt ngọn lửa cháy bừng bừng kia.
Nhưng ôm cô mềm mại trong lồng ngực như vậy, nơi bàn tay tràn ngập mềm mại, hương thơm tràn vào mũi, dường như hơi thở của cô cũng mang theo mùi vị ngọt ngào, trêu chọc con thú nhỏ của anh bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy!
Làm thế nào cũng không dập tắt được!
Lâm Khiết Vy sợ tới mức hai chân run run.
Vật khổng lồ phía sau càng ngày càng thêm rõ ràng, cô nhúc nhích cũng không dám nhúc nhích, nhưng lại vô cùng muốn chạy trốn, trái tim đều treo nơi cổ họng, hô hấp cũng trở nên thận trọng.
Rốt cuộc cũng nghe thấy anh ảo não không thôi mà mắng nhỏ, "Em đúng là đồ chuyên gây rối thiếu trừng phạt!”
Lâm Khiết Vy khẽ bĩu môi. Oan uổng quá! Cô đâu có gây rối? "Trần Kiệt!" Mạc Lâm Kiêu hít sâu một hơi, lạnh lùng quát.
“Có! anh Kiêu!" “Bắt đầu đi!”
"Vâng!"
Lâm Khiết Vy chớp chớp đôi mắt trong trẻo, không hiểu có chuyện gì. Bắt đầu cái gì?
Sau vài giây, chợt nghe thấy âm thanh đoàng đoàng đoàng liên tiếp không ngừng, bầu trời trên mặt biển, nở rộ từng chùm pháo hoa rực rỡ sáng lạn.
"Wow
Hai mắt Lâm Khiết Vy tỏa sáng, kêu lên vui mừng, "Những chùm pháo hoa này đẹp quá, thật là lớn!"
Gần như một nửa bầu trời đêm đều bị pháo hoa chiếm đóng, từng chùm nối tiếp từng chùm, thậm chí có mấy chùm liên tục nở rộ, so với pháo hoa Hạ Dịch Sâm cho người ta bắn lên, còn xinh đẹp hơn mấy trăm lần!
Mạc Lâm Kiêu liếc mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn phấn khởi của cô, ôm chặt lấy cô, cùng cô nhìn về phía không trung, "So với pháo hoa mà em nhìn thấy ở phố đi bộ, thì như thế nào?”
"Cái này đương nhiên là đẹp hơn, lộng lẫy hơn!”
Không chút suy nghĩ, Lâm Khiết Vy quả quyết đáp lại, nói xong, đột nhiên nhận ra một vấn đề, hơi xoay mặt, không cẩn thận liền hôn lên chiếc cằm thon đẹp của anh, cô bị hù dọa vội vàng trốn tránh, Mac Lâm Kiêu rõ ràng cũng bị giật mình một lúc, vẻ mặt không cảm xúc, nhưng mà lông mày anh khẽ khàng nhíu lại một chút.
"Những chùm pháo hoa này, không phải là do anh chuẩn bị đấy chứ?"
Vừa rồi nghe thấy anh dặn dò Trần Kiều bắt đầu linh tinh gì đó....
Mạc Lâm Kiêu cười lạnh một tiếng, "Nếu không thì?”
Anh chính là cố ý sắp xếp việc châm ngòi những chùm pháo hoa này, nhất định phải đem tên Hạ Dịch Sâm kia hạ thấp xuống!
Mấy thứ pháo hoa của Hạ Dịch Sâm thì tính là cái gì, đều là nhỏ bé tép riu, còn thứ mà anh tìm tới chính là pháo hoa cao cấp nhất, đắt tiên nhất, phức tạp nhất cả nước!
Nam Cung Hào nhìn pháo hoa, đứng ở bên cạnh Trần Kiệt, không nhịn được mà xúc động nói, "Ái chà, nhìn thấy pháo hoa lãng mạn như vậy, đột nhiên cũng rất muốn nói chuyện yêu đương. Suốt ngày đổi phụ nữ ngủ cùng, có vẻ rất không thú vị!”
"Cát!" Trần Kiệt vứt lại một ánh mắt trợn trắng, da mặt không nhịn được mà co rút, tức giận mà lẩm bẩm, “anh Kiêu tại sao phải vì người phụ này tiêu tốn nhiều sức lực như vậy, tiêu tốn nhiều tiền như vậy? Càng giống như nói chuyện yêu đương! Tức chết tôi!” Những chùm pháo hoa cao cấp đất tiền này được chuyên cơ vận chuyển đến trong vòng một ngày, tiêu tốn không biết bao nhiêu là tiền, nói ra có thể dọa chết một đám người.
Chỉ vì để người phụ nữ Lâm Khiết Vy xem cho đã nghiện.
Đột nhiên cảm thấy, Lâm Khiết Vy có phần giống Đát Kỷ hại nước hại dân.
Một nửa thành phố, cũng có thể nhìn thấy màn pháo hoa hoành tráng này.
"Tại sao đột nhiên anh lại nghĩ đến chuyện bản pháo hoa vậy?" Lâm Khiết Vy tò mò mà liếc mắt nhìn Mạc Lâm Kiêu.
Không lễ không tết, nhưng lại tình cờ như vậy, cố tình lại bắn pháo hoa cùng ngày với Hạ Dịch Sâm, giống như đang cùng cạnh tranh với người ta vậy.
Mạc Lâm Kiêu ung dung thản nhiên mà nói, “Đột nhiên muốn mà thôi, không vì cái gì cả!
Lâm Khiết Vy khóe miệng run rẩy.
Không hổ danh là người giàu có nhất, không hổ danh là người giàu có sáng ngang một quốc gia, pháo hoa chiếm đóng cả bầu trời này, đúng là đắt đỏ xa xỉ!
Lâm Khiết Vy nhìn hoa lửa rực rỡ sáng lạn trên bầu trời, không nhịn được mà ngẩn người.
Đột nhiên nghĩ tới thời thơ ấu, khi bố còn sống, mỗi khi đến lễ mừng năm mới, nhất định sẽ mang theo cô ra ngoài sân bắn pháo hoa.
Khi đó, hạnh phúc đơn giản chỉ là như vậy, thân thiết biết bao. + Cô ngẩn ngơ nhìn pháo hoa, mà anh, lại rũ đôi mắt sâu thẳm, ngắm nhìn cô.
Một giây cả đời.
Phảng phất giống như câu chuyện cổ tích trên trần gian.
Da cô trắng như tuyết, đôi môi đỏ mọng giống như là yêu tinh trong bóng đêm, xinh đẹp đến lạ thường.
Anh nhìn mà trong lòng trở nên rối bời.
Đôi môi mỏng không nhịn được liền tiếng sát lại gần, đến gần viền môi đỏ mọng của cô khẽ khẽ nói nhỏ, “Lúc nhìn thấy vị đàn anh Sâm kia của em, cầu hôn Kim Ngọc, tâm trạng của em như thế nào? Hửm?"
"Tôi là một trong những người đứng xem thì có thể có tâm trạng gì chứ, chính là cảm thấy hai người bọn họ vô cùng lãng mạn, vui mừng? Cảm động? Chúc phúc? Tất cả đều có
Lâm Khiết Vy ngắm nhìn pháo hoa vô cùng chuyên chú, cũng không để ý tới, bên môi mình lưu lại một tia phần lửa nóng. "Người ta còn có nhân cầu hôn đấy, em không hâm mộ sao?" "Cũng không phải chuyện liên quan đến tôi, tôi hâm mộ làm gi."
Lại một chùm pháo hoa màu bạc nở rộ thành đóa hoa, Lâm Khiết Vy nhìn đến mê mẩn, đôi mắt to lấp lánh ánh nước, chẳng thèm để ý có lệ nói, “Nói chung là, hai người họ rất là xứng đôi."