YÊU PHẢI TỔNG TÀI CUỒNG CHIẾM HỮU

Chương 254: Hai người bọn họ sẽ lâu ngày sinh tình



"Cái gì? Không phải chứ? Anh Sâm không phải loại người nóng nảy! Anh ta vẫn luôn lịch sự nhã nhận, có vẻ anh Sâm sẽ không thể làm ra loại chuyện này."

"Thật đấy! Lúc ấy, dáng vẻ của bác sĩ Sâm cực kì cực kì đáng sợ, giống như là muốn giết người, tất cả người ở chỗ này đều sợ choáng váng."

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó anh ta liền đi, mặt tức đến xanh lét."

Lâm Khiết Vy giật mình, thực sự không hiểu vì sao Hạ Dịch Sâm lại phản ứng lớn như vậy.

Tối hôm qua, anh ta vẫn luôn nhắc đi nhắc lại là nhận nhầm người, không phải Kim Ngọc, thật chẳng lẽ là nhận nhầm thật? Nhưng cái tên xuất hiện, từ đầu tới đuôi đều là Kim Ngọc mà!

Hỗn loạn rồi.

"Khiết Vy, cậu xem, chính là video này, quá lãng mạn!"

Hứa Tịnh đưa điện thoại qua, Lâm Khiết Vy ẩn phát, càng xem càng kinh ngạc.

Đúng là đã bị chỉnh sửa, hơn nữa hắn là một người cực giỏi chỉnh sửa là, toàn bộ quá trình đều tràn ngập ngọt ngào và lãng mạn, nhìn qua, đàn anh Sâm và Kim Ngọc đơn giản chính là trời đất tạo nên một đôi!

Chỉ xem video, người nào không biết, sẽ cảm thấy Hạ Dịch Sâm cực kfi yêu Kim Ngọc!

"Hả? Khiết Vy, cậu mua dây chuyền lúc nào thế? Ôi chao, viên kim

cương to như vậy, cái này tốn bao nhiêu tiền chứ?" Hứa Tịnh kinh ngạc đến mức mở to đôi mắt. Lâm Khiết Vy âm thầm thở dài, giá bộ như không có việc gì, nói, "Ôi trười, đây là giả, đeo chơi thôi, nếu như là thật, ai mà dám đeo chứ?"

"Đúng thế. Nhưng mà sợi dây chuyên này của cậu thật đẹp, nhìn qua, giống như là thật, đã đạt đến trình độ lấy giả thay thật rồi.

"Ha ha, giả, giả" Lâm Khiết Vy âm thầm đổ mồ hôi lạnh,

Cái tên Mạc Lâm Kiêu này rất biết trêu ngươi, cứ phải bắt cô đeo hơn ba mươi lăm tỷ trên cổ, quá phiền toái, đúng là buồn bực.

Tin tức của Hạ Dịch Sâm và Kim Ngọc, hôm nay đã trở thành việc

nổi bật nhấ trong bệnh viện Nhân Ái.

Nhân lúc ngọn gió đông này áp đảo tất cả, Lâm Thúy Lan tới làm. Kim Ngọc đang vui vẻ rạo rực thấy được Lâm Thúy Lan, ra đón, cười nói, "Tới làm rồi à? Vết thương trên mặt gần khỏi rồi kìa!"

Lâm Thúy Lan giật khóe miệng một cái.

Không trách người khác không thích Kim Ngọc, cái miệng này đúng là có thể khiến người ta hận chết cô ta.

Đáy lòng mắng Kim Ngọc một ngàn lần, nhưng trên mặt Lâm Thúy Lan vẫn nở nụ cười nhẹ nhàng, ôn nhu hiền lành giống trước đó. "Chúc mừng cô nhé Kim Ngọc, tôi vừa tới bệnh viện, liền nghe nói

về tin tức tốt của cô và Hạ Dịch Sâm! Nào, để cho tôi ngắm nhẫn kim cương lớn của cô nào."

Kim Ngọc được lấy lòng đến mức cực kì thoải mái, thản nhiên chìa tay mình ra, trên ngón áp út đang đeo một chiếc nhẫn kim cương lớn.

"Oa! Thật xinh đẹp! Chắc chắn là không rẻ nhỉ? Xem ra Hạ Dịch Sâm thật lòng với cô, lúc nào được uống rượu mừng thế?"

Lòng hư vinh của Kim Ngọc đạt được thỏa mãn trước nay chưa từng có, cả người đều nhẹ nhàng, thậm chí vào lúc này, cô ta đã quên mất sự khó xử khi Hạ Dịch Sâm phẩy tay áo bỏ đi.

"Ôi chao, người ta còn chưa có ý gì, kết hôn là chuyện lớn như vậy,

có lẽ còn phải để người lớn hai gia đình bàn bạc. Tôi không vội, tất cả đều nghe Dịch Sâm." Ánh mắt Lâm Thúy Lan lấp lóe, hạ giọng, thần bí nói, "Sao tôi nghe nói, tối hôm qua Lâm Khiết Vy cũng đi vậy?"

Nụ cười của Kim Ngọc lập tức cứng đờ, không vui gật đầu.

Lâm Thúy Lan rất quan tâm nói, "Kim Ngọc à, không phải tôi nói cô đâu, cô quá đơn giản, không có suy nghĩ đề phòng gì cả. Cô nghĩ xem, chuyện tối hôm qua, sao cô ấy lại phải chạy tới cắm một gậy chứ? Có chuyện gì của Lâm Khiết Vy à?"

Sắc mặt Kim Ngọc trong nháy mắt đen đi.

"Tôi quá hiểu rõ cô em họ này của mình, thủ đoạn đối phó với đàn ông sao, mười người chúng ta cộng lại, cũng không phải là đối thủ của một mình cô ấy. Sau khi Tạ Nguyên Thần nhà chúng tôi đính hôn với tôi, cô ấy cũng có ý đồ xấu, may mà tôi nhìn chằm chằm, mới không để cô ấy đạt được. Tôi thấy cô ấy thấy không làm gì được chỗ Tạ Nguyên Thần, tiếp lấy liền nhắm vào Hạ Dịch Sâm đấy!""Cô ta dám!"

"Lâm Khiết Vy làm việc không có giới hạn, còn có thể qua đêm với kẻ có tiền để kiém tiền, còn có chuyện gì mà cô ấy không dám làm sao? Hạ Dịch Sâm nhà cô ưu tú như vậy, đã sợ kẻ trộm, cũng sợ có kẻ nhớ thương!"

Lâm Thúy Lan vừa quan sát sắc mặt Kim Ngọc, vừa vỗ nhẹ lên tay của cô ta, dáng vẻ rất quan tâm đến chị em.

Trái tim của Kim Ngọc lập tức loạn cả lên.

Chuyện tối ngày hôm qua, cô ta lại không phải kẻ ngu, rõ ràng nhìn ra Hạ Dịch Sâm chán ghét mình, chắc chắn bên trong có nội tình gì!

Hạ Dịch Sâm thích Lâm Khiết Vy, đây là chuyện mà người mù cũng có thể nhìn ra được! Cô ta đường đường con gái của giám đốc Long, sao có thể bại

bởi một người vô dụng như thế chứ! Giọng nói trầm ổn của Lâm Thúy Lan chậm rãi vang lên, "Cái gọi là lâu ngày sinh tình! Lâm Khiết Vy và Hạ Dịch Sâm ở một bệnh viện, một phòng, mỗi đều đối mặt, với thủ đoạn kia của Lâm Khiết Vy, Hạ Dịch Sâm rất khó có thể chống lại sự quyến rũ của cô ấy. Trừ khi..."

"Trừ khi thế nào?"

"Trừ khi Lâm Khiết Vy không công tác ở bệnh viện này nữa, Hạ Dịch Sâm không thể thường xuyên nhìn thấy cô ấy, dần dần, trái tim của người đàn ông cũng sẽ ; đứt mất."

"Đúng, cô nói rất có lý."

Sự độc ác lướt qua đáy mắt của Lâm Thúy Lan, "Lâm Khiết Vy chỉ là một y tá thực tập, bố cô lại là phó giám đốc... Muốn cho cô ấy đi, đây không phải rất đơn giản sao?"

Trên mặt Kim Ngọc hiện lên vẻ đắc ý và độc ác, nghiến răng nghiến lợi, "Dám quyến rũ người đàn ông của tôi, cô ta phải trả giá lớn!"

Lâm Thúy Lan dịu dàng cười một tiếng, Tôi nên đi làm rồi, lúc uống rượu mừng của cô, nhất định tôi sẽ mừng thật nhiều" Lúc đi qua Kim Ngọc, trong nụ cười của Lâm Thúy Lan có vẻ tính toán.

Nếu như Lâm Khiết Vy bị bệnh viện Nhân Ái đuổi việc, chẳng khác nào có chỗ bẩn, về sau đừng hòng tìm việc ở bệnh viện nữa. Một khi ông nội sĩ diện biết cô bị đuổi việc, chắc chắn sẽ nổi giận lôi đình.

Nhìn ánh nắng phía ngoài, ha, thời tiết hôm nay cũng không tệ. Tổng thanh tra bộ phận kỹ thuật đến báo cáo công việc với Mạc Lâm Kiêu, vậy mà một đường đèn xanh, cũng không cần phải chờ, mà được thư ký Hoàng dễ vào văn phòng của Mạc Lâm Kiêu. "Tổng giám đốc Kiêu, video Hạ Dịch Sâm cầu hôn Kim Ngọc, đã đưa lên đến tất cả các quảng cáo bắt mắt rồi, cung tung hết lên trên internet rồi, bây giờ đã làm thành trình độ người người đều biết."

Mạc Lâm Kiêu vẫn đang viết cái gì đó, cũng không ngẩng đầu lên, có vẻ như không quá để ý, lạnh lùng nói, "Nhà họ Hạ có phản ứng gì không?"

"Đã hành động, bọn họ tìm người để gỡ quảng cáo, trên mạng cũng đang tìm người chèn ép. Anh Kiêu, chúng ta làm sao bây giờ?"

Dừng lại một ngày, sau đó lại để nhà họ Hạ gỡ xuống" Một ngày, đủ để biến tin tức râu ria này thành ầm ĩ.

"Tôi hiểu rồi, tổng giám đốc Kiêu!"

Chưa được bao lâu, thư ký Hoàng liền dẫn đàn em của Phùng Thiên Long vào văn phòng của Mạc Lâm Kiêu. "Tổng giám đốc Kiêu, đây là quà mà anh Long đưa cho anh, bảo tôi cần phải giao tận tay anh."

Đàn em của Phùng Thiên Long dâng lên một cái hộp da đẹp đẽ bằng hai tay.

"Được, để ở đây đi."

Đến khi thư ký Hoàng và người kia lui ra, Mạc Lâm Kiêu mới nhướng mày lên, rất hứng thú mở hộp da ra, không ngờ bên trong có một chiếc USB xinh xắn.

Dung lượng tận 500G!

Bên trong là cái gì, không cần nói cũng biết.

Đôi môi mỏng của Mạc Lâm Kiêu cong lên thành một độ cong hoàn mỹ, đáy mắt xẹt qua một ánh sáng tà mị, cắm USB vào máy tính.