Lâm Khiết Vy cũng hiểu được Trần Kiệt thật là ngốc.
Cho dù người bị vứt bỏ thật sự là cô, anh ta cũng không nên thò tay ra đón, cao như vậy, còn không đem anh ta đè bẹp.
Cô không nghĩ tới, bình thường Trần Kiệt đối với cô hung tợn như vậy, sẽ làm ra những việc như vậy.
Máy bay trực thăng càng bay càng cao, Lâm Khiết Vy nhìn xem phía dưới, tâm tình dần dần chìm vào đáy cốc. "Thuộc hạ của Mạc Lâm Kiêu, không có
cứu cô đi, có phải em rất thất vọng?"
Hạ Dịch Sâm yếu ớt nghiêng người dựa
vào cô, hai con ngươi hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm vào Lâm Khiết Vy, đem giấy niêm phong trên miệng cô xé toang.
Lâm Khiết Vy ghét bỏ mà nhìn anh ta một cái: "Anh có biết hay không, bộ dạng này của anh như con ma liên tục bị ốm yếu, còn nữa khuôn mặt tiều tụy của anh hiện tại, thật sự rất kinh tởm"
Hạ Dịch Sâm khẽ giật mình, sau đó tức giận đến mức hai tay đều phát run.
Không biết ở đâu nổi lên đến một lượng ê ẩm ghen tuông chua chát, xông vào ý nghĩ của anh, chanh chua nói: "Đợi anh khỏe lại rồi, thì sẽ khôi phục lại vẻ ngoài như công tử Như Ngọc rồi, khi đó, cuối cùng anh cũng có biện pháp, cho em đầu hàng ở dưới thân thể của anh"
"Ha ha, vậy sao? Tôi thế nhưng mà lại để cho Mạc Lâm Kiêu ăn được rất kén chọn, đến lúc đó không thể hầu hạ được tôi thỏa mãn, như vậy tôi sẽ cười anh đấy."
Nói những lời rất hung tàn, ai sẽ không!
Hạ Dịch Sâm cắn chặt hàm răng, sau nửa ngày nói không một chữ nên lời, chỉ có
thể nghe được tiếng thở dốc đang áp chế lại cơn tức giận của anh.
Lúc Nam Cung Hào đuổi tới phòng cấp cứu của bệnh viện, sau khi xem xét tình huống của Trần Kiệt, ở ngay tại chỗ khóc rồi.
"Thằng nhóc anh có phải là ngốc hay không, chuyện gì không thể làm, anh không rõ ràng lắm đúng không? Một cái gân cốt ah, vì một người phụ nữ như vậy, liền mạng cậu đều không cần sao?"
Bác sĩ bên cạnh gấp đến độ mồ hôi lạnh toát ra mất: "Thần y Nam Cung, tình huống của người bệnh vô cùng nguy cấp, sẽ chết bất cứ lúc nào, làm sao bây giờ?"
Nam Cung Hào khóc quát: "Còn có thể làm sao? Tất cả bác sĩ có thể điều đến đều kêu đến, tất cả mọi người dốc hết sức lực cứu giúp anh ta. Không phải tôi nói những lời độc ác hù dọa các người, nếu như không cứu sống anh, cậu Kiêu tuyệt đối sẽ không tha cho các người"
Mạc Lâm Kiêu từ máy bay đặc biệt riêng bước xuống, trực tiếp lên chiếc xe
sang trọng, một mặt gọi điện thoại ra mệnh lệnh: "Hãy yêu cầu cho Nam Cung Hào cần phải cứu sống Trần Kiệt"
"Vâng! Cậu Kiêu, vệ tinh đã không dò ra hướng đi của máy bay trực thăng."
Mạc Lâm Kiêu cau mày, hơi suy nghĩ một chút: "Chào hỏi những người cấp trên, tôi muốn điều động sử dụng vệ tinh quân sự cấp bậc cao nhất."
Thủ hạ khẽ giật mình, "Đã rõ!"
Trong biệt thự Bắc Sơn.
Hạ Dịch Sâm nằm trên ghế salon ở phòng ngủ, tay cầm bình truyền nước, sắc mặt rất kém cỏi: "Mạc Lâm Kiêu trở về rồi hả?"
"Italy bên kia đã hoàn toàn thất bại, kể cả người của chúng ta, tất cả thế lực của ba hướng đều bị tan rã, Mạc Lâm Dương đã chết ở trong trận hỗn chiến rồi."
Hạ Dịch Sâm ho khan vài tiếng, sắc mặt càng kém rồi: "Không thể tưởng được thủ đoạn Mạc Lâm Kiêu tàn nhẫn như thế, kể cả em họ của anh ta đều không có buông
tha. Anh ta thật đúng là người đáng để cho tôi coi là kẻ thù mạnh nhất."
"Cậu ba, tiếp theo nên bố trí như thế nào?"
"Mạc Lâm Kiêu phải chết, nếu không tôi cùng Khiết Vy sẽ vĩnh viễn không có một ngày yên tĩnh." "Có thể thế lực của Mạc Lâm Kiêu quá lớn mạnh, chúng ta nhất thời sẽ không có cơ hội tổn thương đến anh ta dù là một phần. Nhất là khi anh ta trở về nước, sẽ càng là như hổ mọc thêm cánh"
"Trong tay chúng ta không phải còn có người phụ nữ mà anh ta để ý sao?"
Thủ hạ kinh ngạc không thôi: "Mạc Lâm Kiêu sẽ vì Lâm Khiết Vy mà không muốn sống sao?"
Nói như thế nào, thì Mạc Lâm Kiêu cũng là vị vua hung hãn lạnh lùng trong truyền thuyết không gần nữ sắc.
Hạ Dịch Sâm nhe răng cười lấy: "Đối với tình cảm dành cho Lâm Khiết Vy, anh ta có lẽ so với tôi không có kém hơn. Đây chính
là điểm yếu của anh ta, là chỗ dùng để uy hiếp"
"Cậu ba, ta lo lắng chúng ta ở đây, rất nhanh cũng sẽ bị Mạc Lâm Kiêu tra ra được vị trí."
"Được, anh chủ động liên hệ với Mạc Lâm Kiêu, nói cho anh ta biết vị trí ở đây, yêu cầu anh ta một mình lên trên núi, nếu không sẽ giết chết Lâm Khiết Vy."
"Được, tôi sẽ làm ngay"
Lâm Khiết Vy ở trong phòng khách tắm rửa, sấy khô tóc, lung tung mở kênh đài truyền hình, trong lòng nhịn không được cảm thấy rối bời.
Kế tiếp, cô nên làm cái gì bây giờ?
Có người gõ cửa, sau đó có người tiến vào, lạnh lùng nói: "Cậu ba của chúng tôi mời cô đến phòng của cậu chủ"
"Được"
Lâm Khiết Vy vẻ mặt không biểu tình theo sát đi ra ngoài.
Đi vào phòng ngủ của Hạ Dịch Sâm, nhìn thấy Hạ Dịch Sâm ngồi ở trên mép
giường, vừa mới nhổ kim châm trên cổ, anh dùng một tay kìm lấy vị trí ghim kim.
"Lấy thuốc này uống hết"
Hạ Dịch Sâm dùng ánh mắt ra hiệu một viên thuốc trên mặt bàn.
"Đó là cái gì?" Lâm Khiết Vy nhíu mày, ánh mắt lộ ra đề phòng. Hạ Dịch Sâm nở nụ cười: "Không cần biết nó là cái gì, anh muốn cho em uống, em có thể từ chối được hả?"
Thuộc hạ bên cạnh nhịn không được quát: "Nhanh chóng uống đi, đừng để cho cậu ba của chúng tôi lặp lại lần nữa"
Ánh mắt Hạ Dịch Sâm sâu kín mà nhìn chằm chằm vào Lâm Khiết Vy, thở dài nói: "Mạc Lâm Kiêu trở về rồi, anh ta rất nhanh sẽ tìm tới nơi này.
"Vì để cho anh ta đừng có hy vọng tình cảm đối với em, anh cũng chỉ có thể đi một bước này rồi, chống đỡ thân thể ốm yếu này, cùng em ngủ.
Lâm Khiết Vy có chút luống cuống: "Anh điên rồi sao? Anh không muốn sống nữa rồi hả?"
"Có thể cùng em điên loan đảo phượng, chết ở trên người của em thì như thế nào? Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu. Huống chi, anh cũng uống thuốc rồi, vị thuốc dũng mãnh đó, nhất định có thể làm cho em thỏa mãn."
Lâm Khiết Vy càng nghe càng tức giận, thật sự nhịn không được, cầm lên ly nước trên bàn, ném tới Hạ Dịch Sâm, Hạ Dịch Sâm có chút nghiêng đầu, tránh đi.
Thuộc hạ hùng hổ đi tới bắt lấy hai tay của Lâm Khiết Vy, vặn ra sau lưng, Lâm Khiết Vy lập tức đau đớn hừ một tiếng. "Đừng có tổn thương cô ấy! Nhẹ một
chút! Chỉ cần cho cô ấy uống thuốc xuống là được rồi"
Thuộc hạ một tay kẹp hai cánh tay của Lâm Khiết Vy ở phía sau, như là mang theo con gà con chết, tay kia hung hăng véo lấy cằm của Lâm Khiết Vy, cứ thể mà đẩy miệng của cô ra, Hạ Dịch Sâm đem viên
thuốc đưa vào trong miệng của cô, sau đó nắm cái mũi của Lâm Khiết Vy, Lâm Khiết Vy sắp hít thở không thông, đần độn, u mê đem thuốc hoàn toàn tiến vào trong bụng.
Ánh mắt Hạ Dịch Sâm ôn nhu mà nhìn Lâm Khiết Vy: "Đừng sợ, không phải là thuốc độc, chỉ có điều chính là thuốc làm tăng hứng thú, thân thể của anh dù sao cũng suy yếu, chút nữa khả năng sẽ cần em chủ động một ít."
Lâm Khiết Vy căm hận mà trừng mắt với Hạ Dịch Sâm: "Tôi chán ghét anh, đời này đều buồn nôn anh! Cái khuôn mặt này của anh tôi nhìn đều muốn ói! Anh là đồ hạ lưu bại hoại!"
Bộ dáng tươi cười của Hạ Dịch Sâm vỡ vụn ra, lạnh lùng nói: "Đã lắp xong camera, anh cùng vợ lần đầu tiên, cần phải lưu lại kỷ niệm. Chắc hẳn khi Mạc Lâm Kiêu nhìn thấy, sẽ vô cùng sung sướng đấy"
Hạ Dịch Sâm nói xong, dựa vào bên giường, bắt đầu chậm rãi cởi bỏ nút áo, lộ ra lồng ngực như ngọc của anh.
Một bộ dạng ốm yếu của ngọc công tử phong lưu gầy yếu.
Lâm Khiết Vy chán ghét quay mặt đi, không nhìn anh ta, nhưng cô lại sợ hãi phát hiện, tác dụng của cái viên thuốc kia đã bắt đầu phát tác.
Thân thể của cô bắt đầu nóng lên, phát nhiệt, hơi khô khát, tay chân bắt đầu tê tê đấy, một luồng nhiệt ở trên bụng nhộn nhạo.
Cô vậy mà còn nghe được tiếng thở gấp gáp của chính mình phát ra!
Hạ Dịch Sâm hai mắt như lửa, đắc ý nói: "Đưa cô ấy tới đây. Thuốc của cô ấy đã tác dụng, không cần lo lắng rồi." phát huy Tác dụng của thuốc một khi phát tác, sự tình đằng sau, chính là sức người cũng không có thể ngăn cản được rồi, làm tình tất nhiên là nước chảy thành sông.
Anh vô cùng chờ mong sự nhiệt tình như lửa của Lâm Khiết Vy, cảnh tượng bổ nhào vào chính mình.
Thuộc hạ bắt đầu xách Lâm Khiết Vy lên..., đưa đến bên trên giường, sau đó đi