Hoa mai ngoài sân cũng đã nở hết, cánh mai màu vàng nhạt dưới ánh nắng lóng lánh như pha lê, hương thơm phảng phất, dì Đinh còn cắt vài nhánh đem cắm vào một chiếc bình bạc cổ dài đặt ở trong phòng khiến cả phòng đều tràn ngập hương thơm.
Bệnh nhẹ một trận, đáng lẽ cậu phải gầy đi một chút mới phải nhưng vì dì Đinh nấu ăn một ngày ba bữa rất đa dạng, hôm trước còn làm bánh canh hoa mai rất hợp với tình hình bấy giờ nữa, nuôi cậu trắng hồng từ trong ra ngoài. Khi đứng lên cân người thế mà lại tăng được 3 cân*.
*Bánh canh hoa mai.
*=1.5kg, 1 cân TQ=0.5kg.
Ngay cả Thích Tầm khi nhéo eo cậu cũng vô cùng hài lòng, " thêm được chút thịt rồi."
Bách Tây không thích nghe những lời đó một chút nào, dùng tay hất tay của hắn ra.
Cậu vẫn luôn duy trì vóc dáng tiêu chuẩn suốt bao năm nay, không thể bị hủy hoại được.
Ngay tối hôm đó cậu theo Thích Tầm lên phòng thể dục ở tầng ba để luyện tập.
Nhưng sau hơn 1 tiếng Thích Tầm vẫn rất dễ dàng hít thở.
Mà cậu mới chạy trên máy được hơn nửa tiếng đã mệt đến nỗi nằm bẹp ở trên đất không dậy nổi, mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà thở dốc.
Thích Tầm cúi đầu cười nói, " còn tập nữa không?"
Cậu thở hổn hển, ánh mắt đang ở trên trần nhà di chuyển lên người Thích Tầm.
Vừa tập thể dục xong, Thích Tầm mặc áo ba lỗ, trên trán lấm tấm mồ hôi, so với bộ dạng tây trang giày da hằng ngày thì trẻ trung hơn nhiều, tỏa ra hooc-mon vô cùng gợi cảm.
Bách Tây ậm ừ nói, " hôm nay không tập nữa, ngày mai lại tái chiến."
Nhưng cậu cũng không muốn nhúc nhích, vươn tay về phía Thích Tầm, uể oải nói, " em đi không nổi, anh ôm em xuống đi."
Cậu vừa mới vận động xong, tóc vẫn còn dính ở trên mặt, mặt đỏ hồng cùng với bộ dạng vươn tay đòi bế nhìn vô cùng đáng yêu.
Thích Tầm bế bổng cậu lên, rõ ràng là rất thỏa mãn bộ dạng làm nũng của cậu nhưng vẫn cố ý nói, " người em toàn là mồ hôi."
Bách Tây không phục, " người anh cũng toàn mồ hôi mà."
Hai người một thân mồ hôi dính sát vào nhau, cũng không ai ghét bỏ ai, cùng nhau trở lại phòng ngủ tiến vào phòng tắm.