Xác thật, Diệp Hàn sở hữu điều kiện đều là ưu tú nhất, đúng là không thể xoi mói gì nữa. Hơn nữa đối với Diệp Hàn, khi Hô Diên Lan Nhược mười ba tuổi đã từng thấy qua, trong lòng cũng đã âm thầm hâm mộ, nhưng hiện tại vì cái gì nàng ngược lại lùi bước? (phái anh chàng 14 tuổi Nhiếp Ly rồi trai trẻ vẫn phê hơn mà)
“Con người sẽ thay đổi mà!”
Hô Diên Lan Nhược trong đầu lóe qua một thân ảnh, từ lần trước, Hô Diên Lan Nhược khó mà quên, chẳng qua Nhiếp Ly vẫn trốn tránh nàng, làm nàng rất là buồn bực. Sau đó lại nghe nói, Nhiếp Ly vào ở bên trong phủ thành chủ.
“Nhất định là con tiểu hồ ly Diệp Tử Vân bắt cóc hắn, ta không tin, Hô Diên Lan Nhược ta coi trọng nam nhân nào thì hắn làm sao có thể chạy thoát!” Hô Diên Lan Nhược hầm hừ nghĩ, ngạo nghễ ưỡn ưỡn ngực. @@
Đúng rồi phủ thành chủ?
Không biết Nhiếp Ly có hay không sẽ tham gia yến hội lần này?
“Đi xem cũng không sao!” Hô Diên Lan Nhược suy nghĩ một chút, quay đầu đối Hô Diên Hùng nói,“Hảo, ta đi, bất quá ta muốn làm cái gì người không được xen vào!”
“Nữ nhi, ngươi sẽ không chuẩn bị đi tàn phá yến hội chứ? Ngươi đừng có manh thôi hay là yến hội này chúng ta ở nhà vậy.” Hô Diên Hùng không nghĩ tới Hô Diên Lan Nhược chuyển biến được nhanh như vậy, thấy có chút kỳ quái, nghĩ đến cái gì đó liền nhanh chóng nói.
Đối với tính tình Hô Diên Lan Nhược, hắn cũng không phải là không biết, đem thành chủ yến hội phá tan nát loại chuyện này, nàng thật đúng là có thể làm được.
“Phá nát yến hội trong phủ thành chủ? Người xem nữ nhi của người có giống một mụ đàn bà chanh chua không?” Hô Diên Lan Nhược trừng mắt nhìn Hô Diên Hùng.
Hô Diên Hùng thiếu chút nữa gật đầu, lại nhanh chóng lắc lắc đầu, tính cách Hô Diên Lan Nhược, cùng mẹ nàng giống nhau như đúc.
Mới một lát, Hô Diên Lan Nhược liền từ bộ dáng bưu hãn chuyển biến thành bộ dáng chim nhỏ nép vào người, kiều nhu làm nũng:“Lão gia ngươi như thế nào có thể nói như vậy với ta? Ta đi gặp người ta thích… là con gái hôm nay ta cũng phải trang điểm cho thật đẹp khiến cho toàn bộ nam nhân khi nhìn thấy ta đều không thể đem ánh mắt nhìn người khác.”
Nói xong, Hô Diên Lan Nhược tiểu khúc, hướng khuê phòng chính mình đi.
Nhìn bóng dáng Hô Diên Lan Nhược, Hô Diên Hùng hơi hơi giật mình kinh ngạc một chút, lập tức cười khổ, hắn chỉ cầu Hô Diên Lan Nhược đừng đem yến hội phủ thành chủ làm náo loạn lên đã là tốt, nữ nhi này dù sao hắn cũng quản không được.
Hô Diên Hùng cùng Diệp Tông là huynh đệ từ bé cùng nhau lớn lên, cùng nhau ra vào sinh tử, là đắc lực phụ tá Diệp Tông, toàn bộ Hô Diên thế gia là lực lượng ủng hộ kiên định đối với Phong Tuyết thế gia, Hô Diên Hùng cũng không quá lo lắng.
Trải qua hỗn chiến phía trước, toàn bộ Quang Huy chi thành đều ở trạng thái rất khẩn trương, các khu vực trọng yếu lực lượng thủ vệ đều tăng lên mấy lần, biết được tin tức Hắc Ám công hội tập kích vào phủ thành chủ, cư dân Quang Huy chi thành đều có chút khủng hoảng, bởi vì trước đây Hắc Ám công hội không dám giống như hiện tại. Trừ người bình thường ra, các thế gia đều ở trạng thái đè phòng cao nhất, Diệp Tông lần này triệu tập các thế gia để tổ chức yến hội, một là xoa dịu không khí trước mắt, phương diện khác là hướng đến các thế gia truyền đạt một ít tin tức.
Cho nên yến hội lần này, từng thế gia đều nhất định phái nhân vật rất trọng yếu tham dự.
Thành chủ phủ.
bên trong biệt viện của Diệp Tử Vân.
Nhiếp Ly đã thức tỉnh lại, tuy rằng còn có chút vô lực, nhưng cơ bản không có vấn đề gì, Nhiếp Ly đối với tình huống chính mình rất rõ ràng, linh hồn lực bị hút khô, nhanh nhất cũng phải vài chục ngày mới có thể chậm rãi trở về, một lần này chỉ cần ba đến năm ngày là khôi phục lại.
Cảm giác linh hồn lực trong cơ thể tuy rằng so với trước thiếu đi rất nhiều, nhưng càng thêm tinh thuần.
“Có lẽ là do Thời Không Yêu Linh chi thư tàn trang.” Nhiếp Ly nghĩ nghĩ, Thời Không Yêu Linh chi thư có được lực lượng phi thường thần kỳ, cho tới nay hắn đều mang Thời Không Yêu Linh chi thư tàn trang bên người, khi chém giết Thâm Uyên cự ma, Nhiếp Ly cũng cảm giác được Thời Không Yêu Linh chi thư tàn trang phóng thích năng lượng ôn nhuận bù đắp bảo vệ linh hồn hải của mình.
thời điểm Nhiếp Ly tỉnh lại, Diệp Tử Vân cùng Tiêu Ngưng Nhi đều ở bên cạnh, điều này khiến Nhiếp Ly có chút xấu hổ đồng thời cũng có một ít cảm động.
“Ha ha, buổi sáng tốt lành, ngủ một giấc dài làm cơ thể khô cứng cả lên.” Nhiếp Ly hướng Diệp Tử Vân cùng Tiêu Ngưng Nhi phất phất tay, cười hắc hắc nói.
“Còn sớm, hiện tại trời đã tối.” Diệp Tử Vân trợn mắt nhìn Nhiếp Ly, hừ hừ một tiếng nói, bất quá nhìn thấy Nhiếp Ly bộ dáng khỏe mạnh, tâm tư Diệp Tử Vân cuối cùng cũng đã có thể giãn ra.
Nhìn thấy Nhiếp Ly tỉnh lại, Tiêu Ngưng Nhi rất vui vẻ, chỉ là mỉm cười ngóng nhìn Nhiếp Ly. Tuy rằng đã hôn mê, nhưng Nhiếp Ly lại biét rõ thời gian trôi qua bao lâu, có lẽ đây là một loại thói quen của kiếp trước, cái loại cảm giác siêu phàm này, không thể dùng lẽ thường để giải thích. Nhiếp Ly từ trên giường nhảy xuống tới, hoạt động tay chân một chút.
“Thực lực đã khôi phục được hơn tám thành, linh hồn lực ngưng luyện dã không có vấn đề gì.” Nhiếp Ly âm thầm nghĩ nói.
Nếu Nhiếp Ly vui vẻ như vậy, hẳn là không có vấn đề gì, trầm mặc một lát, Diệp Tử Vân mở miệng nói:“Tối nay Diệp Hàn ca ca ta trở về, ta muốn đi tham gia yến hội vì hắn tẩy trần, Ngưng Nhi sẽ lưu lại chăm sóc cho ngươi.” Nói xong, Diệp Tử Vân liền xoay người chuẩn bị rời đi, chỉ là nghĩ đến kế tiếp Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngưng Nhi ở chung, trong lòng hơi hơi có chút chua xót.
Vì cái gì mình lại muốn tránh đi? Diệp Tử Vân trong lòng hỏi lại bản thân mình, nhưng nàng không có đáp án.
Diệp Hàn? Nhiếp Ly cẩn thận hồi ức lại kiếp trước cùng Diệp Tử Vân trao đổi, trong đó tin tức về Diệp Hàn có thể nói là cực ít, Nhiếp Ly chỉ biết là, Diệp Hàn là con nuôi Diệp Tông, ngoài điều đó ra thì tất cả đều không biết.
Nhiếp Ly không rõ, vì cái gì kiếp trước Diệp Tử Vân đối sự tình về Diệp Hàn một mực không đề cập tới?
Hồi ức kiếp trước về trận chiến cuối cùng tại Quang Huy chi thành một, Nhiếp Ly lại không có một xíu ký ức nào về Diệp Hàn, người này dường như chưa từng xuất hiện qua!
Một gia hỏa thần bí!
“Một yến hội náo nhiệt Như vậy, lại không để chúng ta tham gia, Diệp Tử Vân ngươi không có một tí nghĩa khí nào cả.” Nhiếp Ly tay trái ôm lấy cổ tay Ngưng Nhi, tay phải ôm lấy cổ tay Diệp Tử Vân,“Hì hì, đi, mọi người cùng nhau đi mới náo nhiệt!”
Tiêu Ngưng Nhi có vẻ mất tự nhiên, thế nhưng lập tức liền thản nhiên tiếp nhận, Nhiếp Ly chính là một người như vậy.
“Nhiếp Ly, ngươi buông tay ra, bằng không ta liều mạng với ngươi.” Đây là thanh âm giận dữ của Diệp Tử Vân.
“Uy, ngươi cũng quá keo kiệt đi. A......” Nhiếp Ly cảm giác được trên thắt lưng tê rần, hét thảm một tiếng.
phủ Thành chủ, đại sảnh tiếp khách.
Ăn uống linh đình, Diệp Tông cùng vài đỉnh phong thế gia, hào môn thế gia các cao tầng tại đại sảnh thấp giọng trò chuyện, những người trẻ tuổi kia thì tại đại sảnh trung gian tâm tình, các thiếu gia, tiểu thư đều đến, chừng hơn năm sáu, mươi người.
Đại sảnh trung gian nhân trung trẻ tuổi, Diệp Hàn không thể nghi ngờ người chói mắt nhất được mọi người xúm lại.
“Diệp Hàn, đã lâu không gặp a!” Trần Lâm Kiếm hai tay ôm ngực, nhìn Diệp Hàn nói, tuy rằng hắn so với Diệp Hàn niên kỉ nhỏ một ít, nhưng lại là người duy nhất có khí thế không kém gì Diệp Hàn.
“Đúng vậy, đã hai năm!” Diệp Hàn lễ phép mỉm cười. (cái dạng con trai cứ ra vẽ lễ phép là có vấn đề rồi đó hẻ - lão ghét nhất loại con trai này cứ ra vẽ lịch sự lễ phép nhưng lại là loại vô lại nhất)
“Hai năm, từ Hoàng Kim một sao tấn giai đến Hoàng Kim ba sao, thật sự là khó lường!” Bên cạnh Thẩm Phi lấy lòng nói.
“Thẩm thiếu gia quá khen.” Tuy rằng bị mọi người vây quanh, Diệp Hàn thủy chung giữ bộ dáng bình tĩnh lạnh nhạt, ánh mắt hắn đảo qua mọi người, như đang tìm cái gì.
Không thể không nói, Diệp Hàn luôn là niềm mơ ước của các thiếu nữ muốn được làm bạn lữ. Bởi Diệp Hàn vẫn không có ý trung nhân, Bình thường ở tuổi của Diệp Hàng là đã có gia đình cả rồi.
Đúng lúc này, đột nhiên truyền đến một trận rối loạn, một thiếu nữ người mặc trang phục hoa lệ lộng lẫy, từ vị trí cổng đi tới, một khắc này toàn bộ đại mắt, đều tụ lại trên người nàng.
một khuôn mặt tinh trí xinh đẹp, giống như được trời xanh tạo ra, cao quý thanh lịch váy dài uốn lượn quanh người, đôi vai trần lõa lồ trong không khí, trắng ngần da thịt vô cùng mịn màng.
Một ít thế gia đệ tử nhìn nàng đều đã chào cờ. (nguyên si lời tác giả đó nha)
“Ai cũng tiểu thư Hô Diên dữ như cọp mẹ, bất quá lại là một con cọp mẹ khêu gợi!”
Tuy rằng Hô Diên Lan Nhược bị gọi là cọp mẹ, thế nhưng ngẫu nhiên toát ra khí chất thanh lịch, làm người khác vô cùng kinh diễm.
“Nếu có thể cưới được con cọp mẹ như thế này, nếu có giống như Hô Diên Hùng bị quản thúc nghiêm ngặt… cũng rất xứng đáng!”
Ngay cả Diệp Hàn luôn luôn lạnh nhạt, ánh mắt cũng không khỏi sáng lên, toát ra từng tia thưởng thức.
Hô Diên Lan Nhược chậm rãi ưu nhã đi tới đại sảnh trung gian, chung quanh các thế gia đệ tử lần lượt nhường đường đi cho Hô Diên Lan Nhược. Thế hệ trẻ, vài người có lực ảnh hưởng như Diệp Hàn, Trần Lâm Kiếm, Thẩm Phi, xếp hạng 4 chính là Hô Diên Lan Nhược. Trừ bản thân thực lực thiên phú, bọn họ vẫn là người kế thừa gia tộc, đại biểu cho bọn họ là một gia tộc sau lưng đầy quyền thế lực lượng.
“Diệp Hàn ca, đã lâu không gặp.” Hô Diên Lan Nhược đối với Diệp Hàn khẽ gật đầu nói.
“Đã lâu không gặp, ta nhớ rõ thời điểm ta đi, Lan Nhược vẫn là một cô bé non nớt ngây ngô, không nghĩ tới hai năm không gặp, cũng đã trưởng thành đến như vậy.” Diệp Hàn ha ha lãng cười một tiếng nói.
Chung quanh vài thế gia nữ nhân nhìn về phía Hô Diên Lan Nhược, không khỏi quẳng đến ánh mắt ghen tị, mặc kệ là dung mạo vẫn hay là gia thế, cùng so sánh với Hô Diên Lan Nhược, các nàng đều kém vài phần.
Nhớ rõ cái năm mười hai mười ba tuổi kia, Hô Diên Lan Nhược còn từng biểu đạt qua tình yêu tới Diệp Hàn, chỉ là mối tình đầu mông lung của thiếu nữ, rất nhanh liền biến mất vô tung.
“Diệp Hàn ca quá khen.” thời điểm Hô Diên Lan Nhược cùng Diệp Hàn nói chuyện, có một chút không yên lòng, ánh mắt nàng không ngừng hướng bên cạnh xung quanh mà nhìn, như đang tìm cái gì.
Cảm giác được thái độ Hô Diên Lan Nhược, Diệp Hàn có chút thất vọng, lúc còn rất nhỏ, Hô Diên Lan Nhược còn hướng hắn thổ lộ tình cảm, tuy rằng cho tới bây giờ, Diệp Hàn không có thích Hô Diên Lan Nhược, thế nhưng thái độ Hô Diên Lan Nhược lãnh đạm, vẫn làm cho hắn có chút mất mát(ngu chưa con).
Có nam nhân nào, đều không muốn trở thành tiêu điểm của các nữ nhân hưởng thụ cái cảm giác được nư nhân ái mộ một cảm giác trên cao nhìn xuống