"Trần Túng Quyền! Hôm nay Trần Vân Thanh tôi rơi xuống tay của ông không có gì để nói, nhưng mà Ngô Tiểu Diễm là một cô gái vô tội, xin ông bỏ qua cho cô ấy một lần!"
Trần Vân Thanh có thể thông suốt nói chuyện với lại Trần Túng Quyền, cái này hắn cũng không hiểu nguyên nhân do đâu, có khả năng là bộ áo giáp kia ngăn cản phần lớn lực đạo, cũng có khả năng Dung Thiên Thần Ngọc năng lượng hiện tại thần diệu hơn trước.
Hắn cảm nhận được, mình hiện tại tuy không thể cử động được nhiều, nhưng là nói chuyện vẫn là không có vấn đề gì lớn lắm.
"Thiếu gia...!".
Không thể nào được đâu, nàng cố gắng chịu đựng lâu như vậy, mục đích duy nhất cũng chỉ muốn thiếu gia bình an vô sự mà thôi, hiện tại sao lại ra nông nỗi này kia chứ.
Nếu thật sự không qua khỏi, nàng cũng tuyệt đối không để cho thiếu gia đi chết một mình đâu.
"Xẹt..! Cạch.. A!"
"Tiểu Diễm..! Em ngủ vẫn là tốt nhất..!"
Trần Vân Thanh cố gắng dùng tay điểm nhẹ vào hôn huyệt của Ngô Tiểu Diễm, để cho cô gái này nằm ngủ một giấc thật say, cô ta thời gian qua thật sự là đã quá mệt mỏi.
Làm xong đâu đấy, hắn ngước lên nhìn Trần Túng Quyền, trong ánh mắt có một tia cầu xin.
Hắn là không muốn xin cho mình, vì hắn hiểu, với hành động vừa rồi của mình, hắn chỉ sợ có cầu xin tên này, cũng không có kết quả, hắn chỉ hy vọng y có thể bỏ qua cho Ngô Tiểu Diễm một lần, cô gái này từ nhỏ đã rất khổ, hắn không muốn nhìn thấy nha đầu này cùng hắn đi xuống bên dưới địa phủ.
"Trần Vân Thanh! Cậu truyền cho Ngô Tiểu Diễm Trần gia Yêu Quyết! Theo như Trần gia tộc quy, cô ta sẽ phải chịu hình phạt phế bỏ tu vi, tự đoạn Nội Mạch, cắt bỏ gân tay, cắt bỏ đi lưỡi!"
Trần Túng Quyền không có mang một tia cảm xúc nào trong lời nói của mình cả, vẫn lad một bộ lạnh như băng đưa ra hình phạt dành cho Ngô Tiểu Diễm.
Đoạn Nội Mạch, từ đây không thể nào tu hành, cắt bỏ gân tay, là để cho người đó sau này không thể đem Yêu Quyết của Trần gia truyền ra bên ngoài, cắt đi lưỡi là để cho người đó không thể đem những gì mình biết nói cho bất kì ai.
Đây là hình phạt mà Trần gia đưa ra cho những ngoại nhân dám học trộm Yêu Quyết hay Yêu Kỹ của Trần gia, từ trước đến nay, không có bất kỳ ngoại lệ nào.
Đây xem như là nhẹ nhất, nặng thì đã trực tiếp xử tử người đó đi mất rồi.
Hắn lần này xem như nhân từ mở cho con a hoàn này một con đường sống.
"Trần Túng Quyền..! Ông...! Phốc..!"
Trần Vân Thanh nghe đến lời nói kia của Trần Túng Quyền, từc giận đến nỗi không kìm được phun ra một ngụm máu tươi.
Tên khốn kiếp Trần Túng Quyền này thật sự quá độc ác, phế đi Nội Mạch, cắt đi gân tay, cắt đi cả lưỡi, chuyện như vậy mà tên này vẫn có thể nói ra được.
Chỉ sợ chưa dùng đến hình phạt cắt gân tay hay là cắt lưỡi, chỉ một quan ải phế đi Nội Mạch, Ngô Tiểu Diễm cũng đã không thể nào chịu nỗi chết đi rồi.
Tên này nói như thế, so với lại trực tiếp giết Ngô Tiểu Diễm còn tàn nhẫn, hôm nay hắn xem như là đã lãnh hội đầy đủ Vô Tình Độc Thủ Trần Túng Quyền thủ đoạn độc ác chi danh rồi....Ân..Khoan đã..
"Ông vừa rồi nói tôi truyền Yêu Quyết của Trần gia cho Ngô Tiểu Diễm là có bằng chứng gì?" Khi đã không còn để giận dữ lấn át đi lý trí, Trần Vân Thanh đầu óc cũng là tương đối dễ sử dụng.
Khi vừa mới đến nơi đây, hắn là không có biết nguyên nhân vì cái gì Ngô Tiểu Diễm bị người của Chấp Pháp Đường đưa đến nơi đây, cũng là không có đi tìm hiểu nguyên nhân gốc rễ của vấn đề.
Nhìn thấy Ngô Tiểu Diễm bị thương nặng trong tay đám người Chấp Pháp Đường, Trần Vân Thanh máu nóng đã xông lên trí não, không hơi đâu đi tìm hiểu những chuyện khác làm gì cho mất công, trong đầu của hắn khi ấy chỉ có một cái ý niệm, đó là phải đem đám người Chấp Pháp Đường này diệt hết đi, đem bọn chúng diệt đi để mà trả thù cho những đau khổ mà Ngô Tiểu Diễm vừa rồi phải chịu đựng, đem chúng giết đi là phương pháp tốt nhất.
Hiện tại đã bình tĩnh, còn nghe tên Trần Túng Quyền này nói ra những lời nói như thế này, hằn là đã mường tượng ra được phần nào cốt lõi trong tai họa lần này của Ngô Tiểu Diễm, rất lớn khả năng chính là nằm tại công pháp mà cô ta đang tu hành.
"Bằng chứng..? Cô ta là một nha hoàn, Không phải là Trần gia người, thân lại mang tu vi hơn người, lại ở bên cạnh của cậu, cô ta không phải do cậu truyền thụ Yêu Quyết, thì còn có thể là ai? Cô ta không học Trần gia Yêu Quyết, thì có thể học được của nhà nào? Trần Vân Thanh cậu thân là đệ tử Trần gia, lại truyền công pháp của bổn gia cho người ngoài, cậu biết mình tội gì?" Trần Túng Quyền liên tục chất vấn Trần Vân Thanh rất nhiều vấn đề, nhưng không hiểu thế nào, hắn lại cảm thấy một tia không ổn đâu đây.
Hắn được người hội báo cho là Ngô Tiểu Diễm nha hoàn của Trần Vân Thanh có một thân tu vi kinh người, rất có thể tu vi của Ngô Tiểu Diễm có được, chính là do Trần Vân Thanh truyền thụ lại công pháp, nhưng chưa chắc chắn lắm, vì sợ đổ oan cho người vô tội, nên là hắn đang là muốn dùng hình phạt nặng để Ngô Tiểu Diễm khai ra sự thật.
Nhưng đến hiện tại, cô ta chỉ nói ba chữ mình không biết làm cho hắn chắc chắn Trần Vân Thanh là người truyền công pháp cho cô ta không thể nghi ngờ.
Nhưng nhìn lại thần sắc của Trần Vân Thanh hiện tại, trong này có phải có ẩn tình gì hay là không?
Không lẽ...Không có khả năng, Trần Vân Thanh người này hắn đã cho người điều tra qua, là một tên nghèo kiết xác, làm sao có tiền mua bên ngoài Yêu Quyết cho Ngô Tiểu Diễm tu hành được...?
"Xẹt....!"
"Mở to con mắt của ông ra xem đây có phải là công pháp của Trần gia hay không đi!" Trần Vân Thanh lấy từ bên trong Nhẫn Trữ Vật ra một quyển Yêu Quyết cồng pháp, ném thẳng vào mặt của Trần Túng Quyền, lạnh lẽo lên tiếng.
"Nha đầu ngốc! Em khi đó chỉ cần đưa ra quyển này Yêu Quyết cho bọn chúng là được rồi, cần gì phải cố chấp như vậy chứ?"
Trần Vân Thanh ôm lấy Ngô Tiểu Diễm, hắn thật sự là rất muốn tát cho nha đầu này vài cái cho tỉnh ra, rõ ràng chỉ cần đưa quyển này công pháp cho Trần Túng Quyền.
Nói là Trần Vân Thanh hắn đưa cho, mọi chuyện liền có thể giải quyết êm đẹp, cần gì phải kín miệng đến nỗi chết cũng không chịu khai kia chứ.
Thế nhưng hắn không ra tay được, hắn biết cô gái này sợ làm liên lụy hắn, cô ta là không có tin tưởng vào những gì hắn nói, cô gái này trong lòng luôn nghĩ thứ mà mình tu luyện là công pháp Trần gia chính thống, là Trần Vân Thanh hắn lén người Trần gia truyền thụ lại cho mình, sợ một khi nói ra liền sẽ hại hắn phải chết.
Hắn hiện tại trong lòng không có cái tư vị gì, cũng không biết là nên giận hay thương cô gái này nữa.
"Đại Hành Huyền Khí Kinh này...?". Trần Túng Quyền mở ra xem công pháp bên trong xong, hắn là rung động toàn thân.
Đây không phải là Đại Hành Quyết, môn Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Quyết căn bản của Trần gia, mà là Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Quyết, nó là tinh thâm hơn Đại Hành Quyết quá nhiều.
Thậm chí lấy ánh mắt của một tôn Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ cường giả như hắn, đang tu hành là Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Quyết, có nhiều chỗ bên trong Đại Hành Huyền Khí kinh này hắn cũng là chưa nghĩ ra thấu đáo.
Nhưng mà hắn có thể nắm chắc, bộ này Đại Hành Huyền Khí Kinh là thuộc loại cực tốt trong hàng Nhị Giai Yêu Quyết, tu luyện nó, tu luyện giả không chỉ là đột phá cảnh giới rất nhanh, Nội Lực hay Chân Khí bên trong còn rất tinh thuần, xứng đáng thuộc hàng tinh phẩm.
Nói thật, sau khi xem qua loại này Đại Hành Huyền Khí Kinh, hắn còn có ý nghĩ từ bỏ công pháp mình đang tu hành, chuyển tu bộ công pháp này luôn ý niệm.
Linh cảm nói cho hắn biết, nếu mình tu hành môn công pháp này, rất nhanh mình có thể đột phá Yêu Sĩ cửu trọng, làm một cái chân chính cự đầu của Chấn Nam Thành.
Theo như hắn thấy, Trần Vân Thanh lấy Hoàng Giai nhị phẩm Yêu Hồn rác rưởi, có thể trong một thời gian ngắn đột phá nhanh đến như thế này, đại đa số là dựa vào cơ duyên có được quyển Yêu Quyết này.
Có thể nói đây là bộ công pháp mà không có bất kỳ một cái Yêu Sĩ nào có thể từ chối.
"Trần Vân Thanh..! Cái này...!"
Lần này hắn thật sự là đã trách oan cho Trần Vân Thanh cùng Ngô Tiểu Diễm, như có loại Đại Hành Huyền Khí Kinh tinh thâm như vậy, ai lại đi tu luyện một bộ rác rưởi công pháp Đại Hành Quyết của Trần gia bọn họ làm cái gì.
Lần này là sai lầm của hắn, nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, nếu không phải cô gái Ngô Tiểu Diễm này một mực không chịu khai ra, cũng đâu đến nỗi chuyện phải lâm vào hoàn cảnh như bây giờ.
Có điều lấy kinh nghiệm lâu năm của hắn, hắn dường như cũng là đã đoán ra được phần nào lý do vì cái gì Ngô Tiểu Diễm phải làm.như thế, đây đúng là một người trung thành hiếm thấy.
"Túng Quyền Đường Chủ? Ngô Tiểu Diễm không có học trộm Yêu Quyết của Trần gia, như vậy cô ta không cần phải chịu hình phạt phế Nội Mạch cắt gân tay cùng cắt lưỡi chứ?" Trần Vân Thanh ôm Ngô Tiểu Diễm đứng lên, nhìn thẳng vào Trần Túng Quyền, nhàn nhạt lên tiếng hỏi.
"Không cần..! Cô ta không cần thiết chịu hình phạt này!" Trần Túng Quyền gương mặt hết sức là nóng sốt.
Hắn đương nhiên là hiểu Trần Vân Thanh lời nói vừa rồi chính là có ý trách cứ hắn không phân rõ trắng đen đã vội dùng hình phạt cực nặng với Ngô Tiểu Diễm đâu.
Biết quy biết, nhưng hắn không thể làm gì, ai bảo hắn chỉ nghe lời một phía của người khác, đem người ta bắt về, cũng không đi sâu vào nghiên cứu Nội Lực Ngô Tiểu Diễm vận hành đường lối liền phán định cô ta học trộm Yêu Quyết của Trần gia làm gi giờ bị đối phương đánh mặt, âu cũng là chuyện quá mức bình thường mà.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại
Trần Vân Thanh có thể thông suốt nói chuyện với lại Trần Túng Quyền, cái này hắn cũng không hiểu nguyên nhân do đâu, có khả năng là bộ áo giáp kia ngăn cản phần lớn lực đạo, cũng có khả năng Dung Thiên Thần Ngọc năng lượng hiện tại thần diệu hơn trước.
Hắn cảm nhận được, mình hiện tại tuy không thể cử động được nhiều, nhưng là nói chuyện vẫn là không có vấn đề gì lớn lắm.
"Thiếu gia...!".
Không thể nào được đâu, nàng cố gắng chịu đựng lâu như vậy, mục đích duy nhất cũng chỉ muốn thiếu gia bình an vô sự mà thôi, hiện tại sao lại ra nông nỗi này kia chứ.
Nếu thật sự không qua khỏi, nàng cũng tuyệt đối không để cho thiếu gia đi chết một mình đâu.
"Xẹt..! Cạch.. A!"
"Tiểu Diễm..! Em ngủ vẫn là tốt nhất..!"
Trần Vân Thanh cố gắng dùng tay điểm nhẹ vào hôn huyệt của Ngô Tiểu Diễm, để cho cô gái này nằm ngủ một giấc thật say, cô ta thời gian qua thật sự là đã quá mệt mỏi.
Làm xong đâu đấy, hắn ngước lên nhìn Trần Túng Quyền, trong ánh mắt có một tia cầu xin.
Hắn là không muốn xin cho mình, vì hắn hiểu, với hành động vừa rồi của mình, hắn chỉ sợ có cầu xin tên này, cũng không có kết quả, hắn chỉ hy vọng y có thể bỏ qua cho Ngô Tiểu Diễm một lần, cô gái này từ nhỏ đã rất khổ, hắn không muốn nhìn thấy nha đầu này cùng hắn đi xuống bên dưới địa phủ.
"Trần Vân Thanh! Cậu truyền cho Ngô Tiểu Diễm Trần gia Yêu Quyết! Theo như Trần gia tộc quy, cô ta sẽ phải chịu hình phạt phế bỏ tu vi, tự đoạn Nội Mạch, cắt bỏ gân tay, cắt bỏ đi lưỡi!"
Trần Túng Quyền không có mang một tia cảm xúc nào trong lời nói của mình cả, vẫn lad một bộ lạnh như băng đưa ra hình phạt dành cho Ngô Tiểu Diễm.
Đoạn Nội Mạch, từ đây không thể nào tu hành, cắt bỏ gân tay, là để cho người đó sau này không thể đem Yêu Quyết của Trần gia truyền ra bên ngoài, cắt đi lưỡi là để cho người đó không thể đem những gì mình biết nói cho bất kì ai.
Đây là hình phạt mà Trần gia đưa ra cho những ngoại nhân dám học trộm Yêu Quyết hay Yêu Kỹ của Trần gia, từ trước đến nay, không có bất kỳ ngoại lệ nào.
Đây xem như là nhẹ nhất, nặng thì đã trực tiếp xử tử người đó đi mất rồi.
Hắn lần này xem như nhân từ mở cho con a hoàn này một con đường sống.
"Trần Túng Quyền..! Ông...! Phốc..!"
Trần Vân Thanh nghe đến lời nói kia của Trần Túng Quyền, từc giận đến nỗi không kìm được phun ra một ngụm máu tươi.
Tên khốn kiếp Trần Túng Quyền này thật sự quá độc ác, phế đi Nội Mạch, cắt đi gân tay, cắt đi cả lưỡi, chuyện như vậy mà tên này vẫn có thể nói ra được.
Chỉ sợ chưa dùng đến hình phạt cắt gân tay hay là cắt lưỡi, chỉ một quan ải phế đi Nội Mạch, Ngô Tiểu Diễm cũng đã không thể nào chịu nỗi chết đi rồi.
Tên này nói như thế, so với lại trực tiếp giết Ngô Tiểu Diễm còn tàn nhẫn, hôm nay hắn xem như là đã lãnh hội đầy đủ Vô Tình Độc Thủ Trần Túng Quyền thủ đoạn độc ác chi danh rồi....Ân..Khoan đã..
"Ông vừa rồi nói tôi truyền Yêu Quyết của Trần gia cho Ngô Tiểu Diễm là có bằng chứng gì?" Khi đã không còn để giận dữ lấn át đi lý trí, Trần Vân Thanh đầu óc cũng là tương đối dễ sử dụng.
Khi vừa mới đến nơi đây, hắn là không có biết nguyên nhân vì cái gì Ngô Tiểu Diễm bị người của Chấp Pháp Đường đưa đến nơi đây, cũng là không có đi tìm hiểu nguyên nhân gốc rễ của vấn đề.
Nhìn thấy Ngô Tiểu Diễm bị thương nặng trong tay đám người Chấp Pháp Đường, Trần Vân Thanh máu nóng đã xông lên trí não, không hơi đâu đi tìm hiểu những chuyện khác làm gì cho mất công, trong đầu của hắn khi ấy chỉ có một cái ý niệm, đó là phải đem đám người Chấp Pháp Đường này diệt hết đi, đem bọn chúng diệt đi để mà trả thù cho những đau khổ mà Ngô Tiểu Diễm vừa rồi phải chịu đựng, đem chúng giết đi là phương pháp tốt nhất.
Hiện tại đã bình tĩnh, còn nghe tên Trần Túng Quyền này nói ra những lời nói như thế này, hằn là đã mường tượng ra được phần nào cốt lõi trong tai họa lần này của Ngô Tiểu Diễm, rất lớn khả năng chính là nằm tại công pháp mà cô ta đang tu hành.
"Bằng chứng..? Cô ta là một nha hoàn, Không phải là Trần gia người, thân lại mang tu vi hơn người, lại ở bên cạnh của cậu, cô ta không phải do cậu truyền thụ Yêu Quyết, thì còn có thể là ai? Cô ta không học Trần gia Yêu Quyết, thì có thể học được của nhà nào? Trần Vân Thanh cậu thân là đệ tử Trần gia, lại truyền công pháp của bổn gia cho người ngoài, cậu biết mình tội gì?" Trần Túng Quyền liên tục chất vấn Trần Vân Thanh rất nhiều vấn đề, nhưng không hiểu thế nào, hắn lại cảm thấy một tia không ổn đâu đây.
Hắn được người hội báo cho là Ngô Tiểu Diễm nha hoàn của Trần Vân Thanh có một thân tu vi kinh người, rất có thể tu vi của Ngô Tiểu Diễm có được, chính là do Trần Vân Thanh truyền thụ lại công pháp, nhưng chưa chắc chắn lắm, vì sợ đổ oan cho người vô tội, nên là hắn đang là muốn dùng hình phạt nặng để Ngô Tiểu Diễm khai ra sự thật.
Nhưng đến hiện tại, cô ta chỉ nói ba chữ mình không biết làm cho hắn chắc chắn Trần Vân Thanh là người truyền công pháp cho cô ta không thể nghi ngờ.
Nhưng nhìn lại thần sắc của Trần Vân Thanh hiện tại, trong này có phải có ẩn tình gì hay là không?
Không lẽ...Không có khả năng, Trần Vân Thanh người này hắn đã cho người điều tra qua, là một tên nghèo kiết xác, làm sao có tiền mua bên ngoài Yêu Quyết cho Ngô Tiểu Diễm tu hành được...?
"Xẹt....!"
"Mở to con mắt của ông ra xem đây có phải là công pháp của Trần gia hay không đi!" Trần Vân Thanh lấy từ bên trong Nhẫn Trữ Vật ra một quyển Yêu Quyết cồng pháp, ném thẳng vào mặt của Trần Túng Quyền, lạnh lẽo lên tiếng.
"Nha đầu ngốc! Em khi đó chỉ cần đưa ra quyển này Yêu Quyết cho bọn chúng là được rồi, cần gì phải cố chấp như vậy chứ?"
Trần Vân Thanh ôm lấy Ngô Tiểu Diễm, hắn thật sự là rất muốn tát cho nha đầu này vài cái cho tỉnh ra, rõ ràng chỉ cần đưa quyển này công pháp cho Trần Túng Quyền.
Nói là Trần Vân Thanh hắn đưa cho, mọi chuyện liền có thể giải quyết êm đẹp, cần gì phải kín miệng đến nỗi chết cũng không chịu khai kia chứ.
Thế nhưng hắn không ra tay được, hắn biết cô gái này sợ làm liên lụy hắn, cô ta là không có tin tưởng vào những gì hắn nói, cô gái này trong lòng luôn nghĩ thứ mà mình tu luyện là công pháp Trần gia chính thống, là Trần Vân Thanh hắn lén người Trần gia truyền thụ lại cho mình, sợ một khi nói ra liền sẽ hại hắn phải chết.
Hắn hiện tại trong lòng không có cái tư vị gì, cũng không biết là nên giận hay thương cô gái này nữa.
"Đại Hành Huyền Khí Kinh này...?". Trần Túng Quyền mở ra xem công pháp bên trong xong, hắn là rung động toàn thân.
Đây không phải là Đại Hành Quyết, môn Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Quyết căn bản của Trần gia, mà là Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Quyết, nó là tinh thâm hơn Đại Hành Quyết quá nhiều.
Thậm chí lấy ánh mắt của một tôn Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ cường giả như hắn, đang tu hành là Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Quyết, có nhiều chỗ bên trong Đại Hành Huyền Khí kinh này hắn cũng là chưa nghĩ ra thấu đáo.
Nhưng mà hắn có thể nắm chắc, bộ này Đại Hành Huyền Khí Kinh là thuộc loại cực tốt trong hàng Nhị Giai Yêu Quyết, tu luyện nó, tu luyện giả không chỉ là đột phá cảnh giới rất nhanh, Nội Lực hay Chân Khí bên trong còn rất tinh thuần, xứng đáng thuộc hàng tinh phẩm.
Nói thật, sau khi xem qua loại này Đại Hành Huyền Khí Kinh, hắn còn có ý nghĩ từ bỏ công pháp mình đang tu hành, chuyển tu bộ công pháp này luôn ý niệm.
Linh cảm nói cho hắn biết, nếu mình tu hành môn công pháp này, rất nhanh mình có thể đột phá Yêu Sĩ cửu trọng, làm một cái chân chính cự đầu của Chấn Nam Thành.
Theo như hắn thấy, Trần Vân Thanh lấy Hoàng Giai nhị phẩm Yêu Hồn rác rưởi, có thể trong một thời gian ngắn đột phá nhanh đến như thế này, đại đa số là dựa vào cơ duyên có được quyển Yêu Quyết này.
Có thể nói đây là bộ công pháp mà không có bất kỳ một cái Yêu Sĩ nào có thể từ chối.
"Trần Vân Thanh..! Cái này...!"
Lần này hắn thật sự là đã trách oan cho Trần Vân Thanh cùng Ngô Tiểu Diễm, như có loại Đại Hành Huyền Khí Kinh tinh thâm như vậy, ai lại đi tu luyện một bộ rác rưởi công pháp Đại Hành Quyết của Trần gia bọn họ làm cái gì.
Lần này là sai lầm của hắn, nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, nếu không phải cô gái Ngô Tiểu Diễm này một mực không chịu khai ra, cũng đâu đến nỗi chuyện phải lâm vào hoàn cảnh như bây giờ.
Có điều lấy kinh nghiệm lâu năm của hắn, hắn dường như cũng là đã đoán ra được phần nào lý do vì cái gì Ngô Tiểu Diễm phải làm.như thế, đây đúng là một người trung thành hiếm thấy.
"Túng Quyền Đường Chủ? Ngô Tiểu Diễm không có học trộm Yêu Quyết của Trần gia, như vậy cô ta không cần phải chịu hình phạt phế Nội Mạch cắt gân tay cùng cắt lưỡi chứ?" Trần Vân Thanh ôm Ngô Tiểu Diễm đứng lên, nhìn thẳng vào Trần Túng Quyền, nhàn nhạt lên tiếng hỏi.
"Không cần..! Cô ta không cần thiết chịu hình phạt này!" Trần Túng Quyền gương mặt hết sức là nóng sốt.
Hắn đương nhiên là hiểu Trần Vân Thanh lời nói vừa rồi chính là có ý trách cứ hắn không phân rõ trắng đen đã vội dùng hình phạt cực nặng với Ngô Tiểu Diễm đâu.
Biết quy biết, nhưng hắn không thể làm gì, ai bảo hắn chỉ nghe lời một phía của người khác, đem người ta bắt về, cũng không đi sâu vào nghiên cứu Nội Lực Ngô Tiểu Diễm vận hành đường lối liền phán định cô ta học trộm Yêu Quyết của Trần gia làm gi giờ bị đối phương đánh mặt, âu cũng là chuyện quá mức bình thường mà.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại