"Đa tạ Vân Thanh công tử..!" Trần Hộc trong lòng thở dài một cái, khẽ ôm quyền với Trần Vân Thanh, liền là rời đi số hai trăm lẻ ba biệt viện nơi đây.
Hắn biết Trần Vân Thanh nói như thế, chuyện ân oán của hai người bọn họ có thể kết thúc được rồi.
Thú thật hắn không muốn cùng người như Trần Vân Thanh là địch, đây là một người mà ngay lần gặp đầu tiên hắn đánh giá tên này rất là cao, như cùng y đối địch, hắn nắm lấy thất bại vô cùng cao, mà đã thất bại, sẽ không thể nào thoát khỏi cái chết.
Hắn rất sợ chết, nhất là khi nghe được tin phu nhân của hắn mang thai, đây là tin vui cực đại với hắn, Trần gia hắn sau khi Trần Lạc Phong chết đi đã rơi vào nỗi bi thương tuyệt vọng không có người nối dõi bây giờ đã có hy vọng...
Thật sự hắn muốn trông thấy con mình chào đời mà..
"Vân Thanh sư huynh...! Chúc mừng anh xuất quan..!"
Trần Hộc rời đi biệt viện của Trần Vân Thanh không lâu, Trần Tú ngay lập tức chạy đi vào, cứ như là hắn đã tính kỹ càng thời gian rồi một dạng.
"Ngồi xuống uống chung trà đi!"
Trần Vân Thanh phát tay, ý bảo Trần Tú không cần quá khách khí, hắn ra hiệu cho Trần Tú ngồi xuống liền là bảo A Hồng dâng lên một chung trà.
Trần Tú là người rất đặc biệt, Trần Vân Thanh hắn ngay cả để cho Trần Hộc ngồi cũng không cho liền đuổi y đi, trong khi Trần Tú được tiếp đãi trà thơm với phong cách khách quý, như thế đủ thấy Trần Vân Thanh đối với lại Trần Tú cực tốt.
Trong lòng Trần Vân Thanh, Trần Tú xứng đáng được đối xử như thế này, người này đã giúp đỡ cho hắn quá nhiều chuyện.
Không có Trần Tú mà nói, Trần Vân Thanh hắn tại bên trong Trần Phủ này không đến nỗi một bước khó đi, nhưng cũng vô cùng là khó khăn.
"Vân Thanh sư huynh..! Nơi đây là thu nhập tháng này của việc bán Bồi Khí Đan, mời anh kiểm tra qua..!"
Trần Tú cũng không dám vì Trần Vân Thanh đối xử đặc biệt với mình mà lên mặt, ngược lại trước mặt Trần Vân Thanh, hắn cực kỳ cung kính, đãi vị trí của mình xuống cực kì thấp.
"Hai mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch...? Công việc buôn bán Bồi Khí Đan thật sự kiếm được nhiều tiền như vậy sao?" Kiểm tra Linh Thạch có trong túi Không Gian, Trần Vân Thanh không khỏi bất ngờ.
Với thân gia gần cả triệu viên Hạ Phẩm Linh Thạch trong tay hiện tại, hai mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch đối với Trần Vân Thanh hắn là không có đáng nhắc đến, chỉ như mưa bụi mà thôi.
Nhưng đây là đối với lại bình thường Yêu Sĩ sơ kỳ cũng là một cái tài sản không nhỏ, nhìn vừa rồi Trần Hộc đưa cho hắn hơn ba trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch mà lòng đau như cắt là hắn đã đủ hiểu.
Số tiền này có được, tất cả đều là dựa vào bán cái cấp thấp Bồi Khí Đan mà có được.
Bồi Khí Đan theo hắn biết được giá trị không phải cao lắm, một viên hiện tại thị trường chỉ trên dưới vài chục đồng vàng, để có được hai mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch như hiện tại, Trần Tú là phải bán bao nhiêu viên Hạ Phẩm Linh Thạch mới có được.
Đây là còn chưa tính đến chuyện chia phần trăm cho mấy người Trần Tú này nữa, tính cả lên, đó là một con số rất khổng lồ a.
"Vân Thanh sư huynh..! Thời gian qua ta cùng Trần Phục hai người thuê bên ngoài thành một cái công xưởng, dùng nhiều người chế tạo Bồi Khí Đan, còn đem tiêu thụ ra bên ngoài Chấn Nam Thành, nên kinh doanh công việc có chút tốt lên..!" Trần Tú hắn nói đây là khiêm tốn, buôn bán Bồi Khí Đan này đâu phải chỉ có chút tốt lên thôi đâu, mà còn quá tốt là đằng khác.
Hiện tại mỗi ngày phân xưởng của hắn sản xuất ra rất nhiều Bồi Khí Đan, nhiều đến nỗi không bao lâu nữa Chấn Nam Thành sẽ không có khả năng tiêu thụ, hắn liền mở rộng thị trường ra mấy tòa thành xung quanh, trong đó Mạc Vân Thành cùng Lô Thai Thành là hai tòa Thành Trì mà hắn nhắm đến đầu tiên, đơn giản vì hai tòa thành này khá gần với lại Chấn Nam Thành, đi lại giao thông cũng thuận lợi, nhưng hiện tại chỉ đang cất bước.
Hắn dám bảo đảm, mấy chục ngàn Hạ Phẩm Linh Thạch một tháng nhập số chỉ là bước đầu tiên, chờ một thời gian nữa, khi hắn mở rộng công cuộc kinh doanh Bồi Khí Đan ra toàn bộ Mân Việt Quận mấy trăm ngàn hay mấy triệu viên Hạ Phẩm Linh Thạch một tháng bọn họ vẫn có thể kiếm ra được đến.
Nhưng hắn sẽ không có nói ra với lại Trần Vân Thanh bây giờ, chờ khi thành công, hắn sẽ để cho Trần Vân Thanh một cái kinh hỷ không nhỏ.
"Chuyện tôi giao cho anh tìm hiểu đến đâu rồi..?" Trần Vân Thanh đem Hạ Phẩm Linh Thạch chuyển qua Túi Không Gian của mình, sau đó thần sắc rất là nghiêm túc hỏi.
"Vân Thanh sư huynh...! Theo tôi tìm hiểu được, Trần Túng Quyền Trưởng Lão trước đây rất là ít khi rời khỏi Trần Phủ, nhưng một năm trở lại đây, y là thường ra bên ngoài khá thường xuyên!" Nghe Trần Vân Thanh hỏi như thế, Trần Tú ngồi thẳng lưng lại, thần sắc nghiêm nghị đối với Trần Vân Thanh trả lời.
Chuyện xảy ra tại ba ngày trước tại Chấp Pháp Đường, Trần vân Thanh người này vẫn là nhớ mãi không quên, dù là y đã đem chủ mưu Mang Cán đám người diệt sạch, còn là diệt luôn cả Phó Đường Chủ Chấp Pháp Đường Trần Hạm Bân, nhưng như thế vẫn còn chưa đủ.
Khi trở về nơi đây Trần Vân Thanh muốn hắn đi điều tra hành tung của Trần Túng Quyền, hắn là hiểu đến, mục tiêu tiếp theo của Trần Vân Thanh, chắc chắn sẽ là Trần Túng Quyền, không diệt được người này để trả thù cho Ngô Tiểu Diễm, chỉ e là Trần Vân Thanh sẽ không có bỏ qua.
"Hắn thường xuyên ra bên ngoài để làm gì..?"
Trần Túng Quyền là thành viên dòng chính của Trần gia, tổ tiên chính là con cháu của người sáng lập Trần gia, thế nên luôn có một vị trí quan trọng tại Trần Phủ nơi này, được ban cho một tòa biệt viện lớn cùng một khu vực không nhỏ bên trong Trần Phủ, chi mạch này của Trần Túng Quyền chính là ở tại nơi đây.
Đây là những gì hắn nghe được về Trần Túng Quyền lưu truyền bên trong Trần Phủ.
Khi muốn Trần Tú điều tra Trần Túng Quyền tất cả tư liệu, Trần Vân Thanh hắn là đã có ý định chắc chắn phải diệt trừ đi Trần Túng Quyền.
Ngô Tiểu Diễm gặp tai nạn một chuyện, Trần Túng Quyền không phải là chủ mưu, nhưng vì sự hồ đồ của ông ta làm cho Ngô Tiểu Diễm chút nữa đã mất mạng, hắn làm sao có thể bỏ qua cho Trần Túng Quyền người này.
Vốn chỉ cần Trần Tú tra ra vị trí chính xác của Trần Túng Quyền bên trong Trần Phủ nơi ở cũng như những người liên quan đến y, Trần Vân Thanh hắn cũng đủ hài lòng, sẽ nghĩ cách đem Trần Túng Quyền diệt đi.
Nhưng hắn không chắc động thủ tại bên trong Trần Phủ mình có thể an toàn thoát thân như lúc đối phó với lại Trần Hạm Bân mấy tên kia.
Trần Túng Quyền người này là tại một cấp bậc khác so với Trần Hạm Bân, chưa tính bên trong biệt viện của ông ta còn những cao thủ khác, dù nắm trong tay nhiều át chủ bài, Trần Vân Thanh hắn cũng không có tự tin cho lắm.
Nhưng nếu mà Trần Túng Quyền rời khỏi Trần Phủ thì lại là chuyện khác, khi đó hắn chỉ cần tập trung vào đối phó với lại một mình Trần Túng Quyền mà thôi, có khó khăn thật, nhưng nguy hiểm sẽ được hạ thấp đi rất là nhiều.
"Hồi Vân Thanh sư huynh! Trần Túng Quyền sở dĩ rời đi Trần Phủ thời gian gần đây, đó là vì bên ngoài Trần Túng Quyền có một người thiếp, không những vậy, người thiếp này còn sinh cho hắn một đứa con trai..!"
"Có chuyện như vậy thật sao...?" Trần Vân Thanh trở nên cực kỳ là hứng thú, hơn nữa hắn cũng khá nghi hoặc.
Truyền là Trần Túng Quyền ở Trần Phủ là một người vô cùng nghiêm túc, cũng rất là thương yêu thê tử của mình, qua mấy chục năm trời, chưa có tin đồn thổi nào về chuyện Trần Túng Quyền có người mới, cũng chưa ai nghe nói hắn có ý định lập thiếp.
Ai mà nghĩ được một người nghiêm túc cùng chung tình như Trần Túng Quyền cũng có lúc ra bên ngoài tòm tem, còn là có con riêng tại bên ngoài nữa, nói ra sẽ không có người nào tin được. Như không phải tin tức này là do chính miệng Trần Tú nói, cả Trần Vân Thanh hắn cũng là nghi ngờ không thôi.
"Vân Thanh sư huynh! Không thể nào sai được..!" Trần Tú chắc như đinh đóng cột nói.
Trần Túng Quyền nghiêm túc cùng chung tình là không có sai, nhưng y vẫn có một yếu điểm đó là về người thừa kế chi mạch của mình.
Thê tử của Trần Túng Quyền lấy về sinh ra cho hắn bốn đứa con, nhưng cả bốn đều là con gái, không có một mụn con trai, vì chuyện này mà Trần Túng Quyền bị người trong gia tộc âm thầm bàn ra tán vào rất là nhiều.
Có người còn muốn tại những buổi họp mặt gia tộc, cho Trần Túng Quyền ngồi tại vị trí cuối, chuyện này làm cho Trần Túng Quyền áp lực rất là lớn.
Không có cách nào khác hắn chỉ có thể nghĩ cách kiếm lấy một đứa con trai, ra bên ngoài là không thể nào tránh khỏi.
Ai cũng hiểu tại thế giới này, hương hỏa truyền thừa nó là quan trọng đến như thế nào, không có con trai nối dõi mà nói, dòng họ đó xem như là đã vứt đi.
"Trần Túng Quyền vì sao không đưa con trai cùng người thiếp kia của mình đi vào Trần Phủ?" Đây là vấn đề mà Trần Vân Thanh khá là nghi hoặc.
Thế giới này trọng nam khinh nữ còn cao hơn địa cầu thời cổ đại, nam nhân, nhất là nam nhân có địa vị trong gia đình sẽ có quyền uy tuyệt đối.
Còn là được phép lấy bao nhiêu vợ cũng được, không giống hạn chế một vợ một chồng thời hiện đại hắn trước đây sống.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.
Hắn biết Trần Vân Thanh nói như thế, chuyện ân oán của hai người bọn họ có thể kết thúc được rồi.
Thú thật hắn không muốn cùng người như Trần Vân Thanh là địch, đây là một người mà ngay lần gặp đầu tiên hắn đánh giá tên này rất là cao, như cùng y đối địch, hắn nắm lấy thất bại vô cùng cao, mà đã thất bại, sẽ không thể nào thoát khỏi cái chết.
Hắn rất sợ chết, nhất là khi nghe được tin phu nhân của hắn mang thai, đây là tin vui cực đại với hắn, Trần gia hắn sau khi Trần Lạc Phong chết đi đã rơi vào nỗi bi thương tuyệt vọng không có người nối dõi bây giờ đã có hy vọng...
Thật sự hắn muốn trông thấy con mình chào đời mà..
"Vân Thanh sư huynh...! Chúc mừng anh xuất quan..!"
Trần Hộc rời đi biệt viện của Trần Vân Thanh không lâu, Trần Tú ngay lập tức chạy đi vào, cứ như là hắn đã tính kỹ càng thời gian rồi một dạng.
"Ngồi xuống uống chung trà đi!"
Trần Vân Thanh phát tay, ý bảo Trần Tú không cần quá khách khí, hắn ra hiệu cho Trần Tú ngồi xuống liền là bảo A Hồng dâng lên một chung trà.
Trần Tú là người rất đặc biệt, Trần Vân Thanh hắn ngay cả để cho Trần Hộc ngồi cũng không cho liền đuổi y đi, trong khi Trần Tú được tiếp đãi trà thơm với phong cách khách quý, như thế đủ thấy Trần Vân Thanh đối với lại Trần Tú cực tốt.
Trong lòng Trần Vân Thanh, Trần Tú xứng đáng được đối xử như thế này, người này đã giúp đỡ cho hắn quá nhiều chuyện.
Không có Trần Tú mà nói, Trần Vân Thanh hắn tại bên trong Trần Phủ này không đến nỗi một bước khó đi, nhưng cũng vô cùng là khó khăn.
"Vân Thanh sư huynh..! Nơi đây là thu nhập tháng này của việc bán Bồi Khí Đan, mời anh kiểm tra qua..!"
Trần Tú cũng không dám vì Trần Vân Thanh đối xử đặc biệt với mình mà lên mặt, ngược lại trước mặt Trần Vân Thanh, hắn cực kỳ cung kính, đãi vị trí của mình xuống cực kì thấp.
"Hai mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch...? Công việc buôn bán Bồi Khí Đan thật sự kiếm được nhiều tiền như vậy sao?" Kiểm tra Linh Thạch có trong túi Không Gian, Trần Vân Thanh không khỏi bất ngờ.
Với thân gia gần cả triệu viên Hạ Phẩm Linh Thạch trong tay hiện tại, hai mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch đối với Trần Vân Thanh hắn là không có đáng nhắc đến, chỉ như mưa bụi mà thôi.
Nhưng đây là đối với lại bình thường Yêu Sĩ sơ kỳ cũng là một cái tài sản không nhỏ, nhìn vừa rồi Trần Hộc đưa cho hắn hơn ba trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch mà lòng đau như cắt là hắn đã đủ hiểu.
Số tiền này có được, tất cả đều là dựa vào bán cái cấp thấp Bồi Khí Đan mà có được.
Bồi Khí Đan theo hắn biết được giá trị không phải cao lắm, một viên hiện tại thị trường chỉ trên dưới vài chục đồng vàng, để có được hai mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch như hiện tại, Trần Tú là phải bán bao nhiêu viên Hạ Phẩm Linh Thạch mới có được.
Đây là còn chưa tính đến chuyện chia phần trăm cho mấy người Trần Tú này nữa, tính cả lên, đó là một con số rất khổng lồ a.
"Vân Thanh sư huynh..! Thời gian qua ta cùng Trần Phục hai người thuê bên ngoài thành một cái công xưởng, dùng nhiều người chế tạo Bồi Khí Đan, còn đem tiêu thụ ra bên ngoài Chấn Nam Thành, nên kinh doanh công việc có chút tốt lên..!" Trần Tú hắn nói đây là khiêm tốn, buôn bán Bồi Khí Đan này đâu phải chỉ có chút tốt lên thôi đâu, mà còn quá tốt là đằng khác.
Hiện tại mỗi ngày phân xưởng của hắn sản xuất ra rất nhiều Bồi Khí Đan, nhiều đến nỗi không bao lâu nữa Chấn Nam Thành sẽ không có khả năng tiêu thụ, hắn liền mở rộng thị trường ra mấy tòa thành xung quanh, trong đó Mạc Vân Thành cùng Lô Thai Thành là hai tòa Thành Trì mà hắn nhắm đến đầu tiên, đơn giản vì hai tòa thành này khá gần với lại Chấn Nam Thành, đi lại giao thông cũng thuận lợi, nhưng hiện tại chỉ đang cất bước.
Hắn dám bảo đảm, mấy chục ngàn Hạ Phẩm Linh Thạch một tháng nhập số chỉ là bước đầu tiên, chờ một thời gian nữa, khi hắn mở rộng công cuộc kinh doanh Bồi Khí Đan ra toàn bộ Mân Việt Quận mấy trăm ngàn hay mấy triệu viên Hạ Phẩm Linh Thạch một tháng bọn họ vẫn có thể kiếm ra được đến.
Nhưng hắn sẽ không có nói ra với lại Trần Vân Thanh bây giờ, chờ khi thành công, hắn sẽ để cho Trần Vân Thanh một cái kinh hỷ không nhỏ.
"Chuyện tôi giao cho anh tìm hiểu đến đâu rồi..?" Trần Vân Thanh đem Hạ Phẩm Linh Thạch chuyển qua Túi Không Gian của mình, sau đó thần sắc rất là nghiêm túc hỏi.
"Vân Thanh sư huynh...! Theo tôi tìm hiểu được, Trần Túng Quyền Trưởng Lão trước đây rất là ít khi rời khỏi Trần Phủ, nhưng một năm trở lại đây, y là thường ra bên ngoài khá thường xuyên!" Nghe Trần Vân Thanh hỏi như thế, Trần Tú ngồi thẳng lưng lại, thần sắc nghiêm nghị đối với Trần Vân Thanh trả lời.
Chuyện xảy ra tại ba ngày trước tại Chấp Pháp Đường, Trần vân Thanh người này vẫn là nhớ mãi không quên, dù là y đã đem chủ mưu Mang Cán đám người diệt sạch, còn là diệt luôn cả Phó Đường Chủ Chấp Pháp Đường Trần Hạm Bân, nhưng như thế vẫn còn chưa đủ.
Khi trở về nơi đây Trần Vân Thanh muốn hắn đi điều tra hành tung của Trần Túng Quyền, hắn là hiểu đến, mục tiêu tiếp theo của Trần Vân Thanh, chắc chắn sẽ là Trần Túng Quyền, không diệt được người này để trả thù cho Ngô Tiểu Diễm, chỉ e là Trần Vân Thanh sẽ không có bỏ qua.
"Hắn thường xuyên ra bên ngoài để làm gì..?"
Trần Túng Quyền là thành viên dòng chính của Trần gia, tổ tiên chính là con cháu của người sáng lập Trần gia, thế nên luôn có một vị trí quan trọng tại Trần Phủ nơi này, được ban cho một tòa biệt viện lớn cùng một khu vực không nhỏ bên trong Trần Phủ, chi mạch này của Trần Túng Quyền chính là ở tại nơi đây.
Đây là những gì hắn nghe được về Trần Túng Quyền lưu truyền bên trong Trần Phủ.
Khi muốn Trần Tú điều tra Trần Túng Quyền tất cả tư liệu, Trần Vân Thanh hắn là đã có ý định chắc chắn phải diệt trừ đi Trần Túng Quyền.
Ngô Tiểu Diễm gặp tai nạn một chuyện, Trần Túng Quyền không phải là chủ mưu, nhưng vì sự hồ đồ của ông ta làm cho Ngô Tiểu Diễm chút nữa đã mất mạng, hắn làm sao có thể bỏ qua cho Trần Túng Quyền người này.
Vốn chỉ cần Trần Tú tra ra vị trí chính xác của Trần Túng Quyền bên trong Trần Phủ nơi ở cũng như những người liên quan đến y, Trần Vân Thanh hắn cũng đủ hài lòng, sẽ nghĩ cách đem Trần Túng Quyền diệt đi.
Nhưng hắn không chắc động thủ tại bên trong Trần Phủ mình có thể an toàn thoát thân như lúc đối phó với lại Trần Hạm Bân mấy tên kia.
Trần Túng Quyền người này là tại một cấp bậc khác so với Trần Hạm Bân, chưa tính bên trong biệt viện của ông ta còn những cao thủ khác, dù nắm trong tay nhiều át chủ bài, Trần Vân Thanh hắn cũng không có tự tin cho lắm.
Nhưng nếu mà Trần Túng Quyền rời khỏi Trần Phủ thì lại là chuyện khác, khi đó hắn chỉ cần tập trung vào đối phó với lại một mình Trần Túng Quyền mà thôi, có khó khăn thật, nhưng nguy hiểm sẽ được hạ thấp đi rất là nhiều.
"Hồi Vân Thanh sư huynh! Trần Túng Quyền sở dĩ rời đi Trần Phủ thời gian gần đây, đó là vì bên ngoài Trần Túng Quyền có một người thiếp, không những vậy, người thiếp này còn sinh cho hắn một đứa con trai..!"
"Có chuyện như vậy thật sao...?" Trần Vân Thanh trở nên cực kỳ là hứng thú, hơn nữa hắn cũng khá nghi hoặc.
Truyền là Trần Túng Quyền ở Trần Phủ là một người vô cùng nghiêm túc, cũng rất là thương yêu thê tử của mình, qua mấy chục năm trời, chưa có tin đồn thổi nào về chuyện Trần Túng Quyền có người mới, cũng chưa ai nghe nói hắn có ý định lập thiếp.
Ai mà nghĩ được một người nghiêm túc cùng chung tình như Trần Túng Quyền cũng có lúc ra bên ngoài tòm tem, còn là có con riêng tại bên ngoài nữa, nói ra sẽ không có người nào tin được. Như không phải tin tức này là do chính miệng Trần Tú nói, cả Trần Vân Thanh hắn cũng là nghi ngờ không thôi.
"Vân Thanh sư huynh! Không thể nào sai được..!" Trần Tú chắc như đinh đóng cột nói.
Trần Túng Quyền nghiêm túc cùng chung tình là không có sai, nhưng y vẫn có một yếu điểm đó là về người thừa kế chi mạch của mình.
Thê tử của Trần Túng Quyền lấy về sinh ra cho hắn bốn đứa con, nhưng cả bốn đều là con gái, không có một mụn con trai, vì chuyện này mà Trần Túng Quyền bị người trong gia tộc âm thầm bàn ra tán vào rất là nhiều.
Có người còn muốn tại những buổi họp mặt gia tộc, cho Trần Túng Quyền ngồi tại vị trí cuối, chuyện này làm cho Trần Túng Quyền áp lực rất là lớn.
Không có cách nào khác hắn chỉ có thể nghĩ cách kiếm lấy một đứa con trai, ra bên ngoài là không thể nào tránh khỏi.
Ai cũng hiểu tại thế giới này, hương hỏa truyền thừa nó là quan trọng đến như thế nào, không có con trai nối dõi mà nói, dòng họ đó xem như là đã vứt đi.
"Trần Túng Quyền vì sao không đưa con trai cùng người thiếp kia của mình đi vào Trần Phủ?" Đây là vấn đề mà Trần Vân Thanh khá là nghi hoặc.
Thế giới này trọng nam khinh nữ còn cao hơn địa cầu thời cổ đại, nam nhân, nhất là nam nhân có địa vị trong gia đình sẽ có quyền uy tuyệt đối.
Còn là được phép lấy bao nhiêu vợ cũng được, không giống hạn chế một vợ một chồng thời hiện đại hắn trước đây sống.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.