Biết được sự thật như thế, Ngô Tiểu Diễm nàng rất là thương tâm, ai cũng hiểu Nam Hồng Viện nơi kia là một nơi như thế nào mà, vào trong đó xem như đời người con gái liền sẽ bị hủy bỏ.
Nàng thật sự là không nhẫn tâm, rất muốn ra tay giúp đỡ hai người thoát ly bể khổ, đáng tiếc nàng trong tay không có nhiều tiền như thế để chuộc thân cho hai người này.
Nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ có thiếu gia mới có khả năng giúp đỡ nàng, nàng biết thiếu gia hiện tại là Nội Viện đệ tử, còn là tại bên ngoài có làm buôn bán nhỏ, chắc sẽ không có thiếu tiền, vấn đề là chuyện như thế này nàng thật sự rất là khó mở miệng a.
"Hai người vào đi...!" Trần Vân Thanh nhìn Ngô Tiểu Diễm này một chút khá là im lặng, rất nhanh liền là gọi hai người A Hồng cùng A Đào bên ngoài cửa đi vào.
"Gặp qua Vân Thanh công tử..!" A Hồng hai người đi vào, mang theo tâm trạng lo sợ bất an.
Hai nàng bên ngoài nên là những lời nói của Trần Vân Thanh cả hai đều nghe rất rõ, lúc nghe Trần Vân Thanh nói đến đoạn đuổi hai người bọn họ trở lại Nghênh Thanh Các, cả hai tâm trạng như là chìm xuống tận vực sâu, hai người đều hiểu như trở lại Nghênh Thanh Các mà nói, đó không khác gì đi vào cõi địa ngục cả.
Cũng may, lời cầu xin kia của Ngô Tiểu Diễm làm sống lại hy vọng của hai nàng.
Hiện tại giây phút quyết định đã đến, như Trần Vân Thanh vị công tử này không đồng ý chuộc thân cho hai nàng, cả hai chỉ có thể mặc cho số phận, còn nếu như chiều ngược lại, đó sẽ là cánh cửa đi đến thiên đường, ai cũng hiểu tại bên cạnh một tôn Nội Viện đệ tử như Trần Vân Thanh sẽ được lợi ích to lớn như thế nào.
"Ta không cần biết hai người các ngươi trong lòng tính toán cái gì, từ nay về sau, liền phải chăm sóc cho Ngô Tiểu Diễm thật tốt, xem nàng ta như chủ tử của mình đến đối đãi...Có biết hay không..?" Trần Vân Thanh nhàn nhạt lên tiếng.
"Đa tạ Vân Thanh công tử..! Hai người chúng tôi thề chết trung thành với lại Tiểu Diễm tiểu thư..!"
A Hồng hai người vui mừng quá đỗi, Trần Vân Thanh lời nói tuy không phải là hứa chắc chuộc thân cho hai nàng, nhưng ý nghĩa trong đó là không có gì khác nhau cả, bọn họ hai người không cần phải trở lại Nghênh Thanh Các nữa, đồng nghĩa với lại việc cũng sẽ có tương lai tươi sáng.
"Chụp...!"
"Thiếu gia...! Anh thật là tốt...! Tiểu Diễm cảm tạ anh..?" Ngô Tiểu Diễm hôn Trần Vân Thanh một cái lên tiếng cảm ơn, như cảm thấy hành động của mình vừa rồi có chút xấu hổ, liền là chạy đi ra bên ngoài, trước khi đi, không quên nắm lấy tay của hai người A Hồng, tỏ vẻ cả ba người tình cảm rất là tốt một dạng.
"Hừ..! Bị người ta bán còn giúp đỡ đối phương đếm tiền...! Ngốc hết chỗ nói..!" Đem tấm khăn nhẹ lau đi dấu son môi vừa rồi của Ngô Tiểu Diễm để lại, Trần Vân Thanh hắn phải làm ngay, như để người khác nhìn thấy, sẽ rất là xấu hổ.
Theo sau, hắn không khỏi lắc đầu hừ lạnh một cái chê trách Ngô Tiểu Diễm. Hai người A Hồng kia, rõ ràng là đang lừa gạt Ngô Tiểu Diễm, muốn lợi dụng Ngô Tiểu Diễm lòng từ bi đã động đến hắn để không phải trở lại Nghênh Thanh Các, cái tiểu kế này có thể qua mặt được Ngô Tiểu Diễm, nhưng với Trần Vân Thanh hắn thì còn lâu.
Biết thì biết, hắn đây cũng không muốn vạch trần, hai tiểu nha đầu thôi, để bọn họ ở lại chăm sóc chơi đùa cùng Ngô Tiểu Diễm cũng là tốt, từ nhỏ nha đầu này đã chịu nhiều khổ, cũng không có bằng hữu gì thân quen, khó khăn lắm mới tìm được hai người tâm đầu ý hợp, cũng không nên phá vỡ đi niềm vui của cô ta, điều kiện là A Hồng hai người này nên biết điều một chút, không cần làm ra tiếp cái gì hoa chiêu, nếu không...
"Thật hoài niệm về nụ hôn vừa rồi nha!" Trần Vân Thanh khẽ sờ lại trên mặt của mình, vẫn còn vương lại độ ấm chưa tan, không khỏi mơ màng lên.
Tiểu Diễm không biết hiện tại mình đã có bao nhiêu mị lực rồi, hành động như thế này, nam nhân đang tại thanh xuân như hắn đây sao có thể chịu nỗi cám dỗ kia.
Không được nha, lần sau mình là nên chủ động một chút mới được, như vậy liền sẽ không chịu thiệt thòi rồi.
"Đạp...Đạp...Đạp....!".
"Lão tam....Lão Tam..!....Có đại sự...Có đại sự....!"
"Con heo chết tiệt này là cố ý...!" Nhìn đến Trần Kim Tiền cước bộ đem gạch lát bên ngoài sân đạp cho phá toái, Trần Vân Thanh hai hàng lông mày kiếm khẽ nhíu lại.
Mọi ngày tên Trần Kim Tiền này chạy đến nơi đây tìm hắn, bộ pháp tuy cũng nhanh, nhưng là rất nhẹ nhàng thanh thoát, ba trăm cân thịt mỡ kia bình thường vẫn bay lượn như chim, làm gì có chuyện mạnh chân làm cho gạch lát nền của hắn tan hoang như thế kia.
Chắc chắn là qua lần bị hắn giã cho một trận ra xương lần thứ, tên này là cố ý muốn trả hận hắn đây mà.
"Lão Tam..Lão Tam.....!".
"Dừng lại...Dừng lại...! Tiến thêm một bước nữa, có tin ta đoạn đi hai chân heo của chú hay là không..?"
Lam Hình Lục Ảnh tiểu thành sử dụng, Trần Vân Thanh rất nhanh chặn ngay đường đi của Trần Kim Tiền, không cho tên này tiến thêm một bước, nếu như không mà nói, tiếp khách phòng của hắn liền là sẽ tan hoang không khác gì chiếc sân nhỏ bên ngoài kia.
'Nhanh như vậy.?' Trần Kim Tiền đánh một cái giật mình.
Hắn là cố ý làm như thế theo như lời của Trần Vân Thanh. Đây là vì hắn đã đột phá Yêu Sĩ nhị trọng cảnh giới, cũng tu luyện nhập môn một bộ Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ, nên là muốn tìm Trần Vân Thanh tính cả vốn lẫn lãi tên này đã vay của hắn mấy ngày trước.
Nhưng giờ đây loại tâm tư kia không còn trong suy nghĩ của hắn nữa, Trần Vân Thanh đưa ra chiêu thức vừa rồi, đó là Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ đạt đến tiểu thành cảnh giới, còn là Yêu Sĩ nhị trọng hậu kỳ tại thân, Trần Kim Tiền hắn là không có khả năng chống lại, xem ra lão tứ vị trí này còn phải theo hắn dài dài rồi.
"Hắc...Hắc...Lão tam...Đừng có nóng giận...Tôi là có chuyện qua trọng muốn cùng anh nói mà!"
Đánh là đánh không lại, cũng không thể nào nhận bãi chiến trường ngoài sân này là hắn cố tình gây ra cho được, không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể xấu hổ sờ mũi đánh lạc hướng qua chuyện khác.
"Đương nhiên là ta biết chú có chuyện quan trọng...Nếu như không.....Hắc hắc...!"
Trần Vân Thanh ánh mắt cũng là âm trầm lợi hại, hướng tay chỉ khu vực phía sau Trần Kim Tiền, dụng ý không cần nói cũng là hiểu.
"Tam ca...! Trần Phủ phát sinh đại sự...Hóa ra Trần Cán Trưởng Lão cùng Trần Thái Thành đều là Mang gia nội gián, tất cả bọn họ đều là người của Mang gia cài đi vào, ý đồ muốn lật đổ Trần gia của chúng ta a!" Trần Kim Tiền rất nhanh liền lên tiếng nói ra tin tức kinh thiên mà mình vừa nghe được đến.
Vốn đây cũng không phải là cái tin tức nóng sốt gì, nó là tại ba ngày hôm trước truyền lưu rộng rãi bên trong Trần Phủ, hiện tại bên trong Trần Phủ, cao đến các Trưởng Lão, thấp đến hàng tạp dịch, đâu đâu cũng nghe người bàn luận đến chuyện này, nó đã là chuyện cũ rồi.
Có điều cũ người mới ta, hắn biết Trần Vân Thanh mấy hôm nay đang tại tu luyện thất bế quan không đi ra bên ngoài, những tin tức động trời này chỉ sợ y là không có biết đến, nhân lần này mình phá hủy cái sân của Trần Vân Thanh, đem nó nói ra chuộc tội là hợp lí nhất.
"Chỉ có chuyện này...?"
Không giống như Trần Kim Tiền nghĩ Trần Vân Thanh sẽ kinh ngạc thất thố gấp rút hỏi hắn chi tiết tin tức, chỉ thấy Trần Vân Thanh nhàn nhạt quăng một câu không gia vị gì, thần sắc của Trần Vân Thanh hắn hiện lên hai chữ không vui.
Đây đâu phải là tin tức sốt dẻo gì, Mang Cán đám người chính là do Trần Vân Thanh hắn dùng Trận Pháp hại chết ba hôm trước, có thể nói hắn mới là người biết được tin tức này sớm nhất, trong Trần Phủ không có ai rõ ràng hơn hắn cả.
"Anh biết tin tức này...Không có khả năng a.!" Trần Kim Tiền trố mắt nhìn lại.
Người nào khác tại Trần Phủ này nói mình đã nghe được tin tức này thì Trần Kim Tiền hắn không nói làm gì, nhưng Trần Vân Thanh tên này mấy hôm nay chui rúc trong nhà tu luyện không ra, hắn cũng cho người nhìn chằm chằm, xác định Trần Vân Thanh không ra ngoài nên mới đến khoe khoang chuyện này.
Bây giờ nhìn lại Trần Vân Thanh đã biết, không lẽ tên này là Yêu Hoàng trong truyền thuyết, chỉ cần ngồi một chỗ, thả ra tinh thần lực liền là đã biết chuyện xảy ra quanh mình cả mấy dặm trường.
"Trước chú đã có người đến nói cho ta biết.!" Trần Vân Thanh trong lòng lộp độp một chút.
Thầm trách mình sơ xuất, ra ràng mấy ngày hôm nay hắn chưa ra khỏi cửa, chỉ tại Tu luyện thất bế quan, sao có thể biết được chuyện xảy ra bên ngoài Trần Phủ cho được.
Nếu như người khác nghe vậy liền nghi ngờ, xa hơn nữa là liên hệ chuyện Mang Cán đám người bị diệt có liên quan đến hắn, như vậy cũng thật sự là rất không ổn.
Cũng may người đến lần này là Trần Kim Tiền tên này, hắn có thể ứng phó qua loa được, như mà một người đa nghi, mình đã lộ tẩy, xem ra sau này mỗi lời nói cùng hành động của mình cần phải cẩn trọng hơn mới được, chứ vô tư như hiện tại, thế nào cũng liền mang đến họa sát thân.
"Tôi biết là như thế mà...!".
Trần Kim Tiền gật đầu, phải như thế này mới hợp lý chứ, như không có người nào báo cho liền biết được tất cả mọi chuyện, cái này cũng quá thần kỳ, tên tiểu tử Trần Vân Thanh nhìn xuôi nhìn ngược cũng không thấy giống Yêu Hoàng cường giả cho lắm.
"Lão Tam..! Vậy anh nói xem trận chiến này giữa Trần gia cùng Mang gia ai sẽ dành chiến thắng.?"
Như Trần Vân Thanh đã biết rõ chuyện này rồi, Trần Kim Tiền cũng không có ấp mở chi cho mất công, như thế mình chỉ tự chuốc lấy nhục, đi thẳng vào vấn đề chính thì hay hơn.
"Cái gì là Mang gia cùng Trần gia trận chiến?" Lần này Trần Vân Thanh đúng là không biết gì về tin tức này cả.
"Cái gì...? Anh không biết tin tức này..?" Trần Kim Tiền như nhìn quái vật đối với Trần Vân Thanh nói.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại
Nàng thật sự là không nhẫn tâm, rất muốn ra tay giúp đỡ hai người thoát ly bể khổ, đáng tiếc nàng trong tay không có nhiều tiền như thế để chuộc thân cho hai người này.
Nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ có thiếu gia mới có khả năng giúp đỡ nàng, nàng biết thiếu gia hiện tại là Nội Viện đệ tử, còn là tại bên ngoài có làm buôn bán nhỏ, chắc sẽ không có thiếu tiền, vấn đề là chuyện như thế này nàng thật sự rất là khó mở miệng a.
"Hai người vào đi...!" Trần Vân Thanh nhìn Ngô Tiểu Diễm này một chút khá là im lặng, rất nhanh liền là gọi hai người A Hồng cùng A Đào bên ngoài cửa đi vào.
"Gặp qua Vân Thanh công tử..!" A Hồng hai người đi vào, mang theo tâm trạng lo sợ bất an.
Hai nàng bên ngoài nên là những lời nói của Trần Vân Thanh cả hai đều nghe rất rõ, lúc nghe Trần Vân Thanh nói đến đoạn đuổi hai người bọn họ trở lại Nghênh Thanh Các, cả hai tâm trạng như là chìm xuống tận vực sâu, hai người đều hiểu như trở lại Nghênh Thanh Các mà nói, đó không khác gì đi vào cõi địa ngục cả.
Cũng may, lời cầu xin kia của Ngô Tiểu Diễm làm sống lại hy vọng của hai nàng.
Hiện tại giây phút quyết định đã đến, như Trần Vân Thanh vị công tử này không đồng ý chuộc thân cho hai nàng, cả hai chỉ có thể mặc cho số phận, còn nếu như chiều ngược lại, đó sẽ là cánh cửa đi đến thiên đường, ai cũng hiểu tại bên cạnh một tôn Nội Viện đệ tử như Trần Vân Thanh sẽ được lợi ích to lớn như thế nào.
"Ta không cần biết hai người các ngươi trong lòng tính toán cái gì, từ nay về sau, liền phải chăm sóc cho Ngô Tiểu Diễm thật tốt, xem nàng ta như chủ tử của mình đến đối đãi...Có biết hay không..?" Trần Vân Thanh nhàn nhạt lên tiếng.
"Đa tạ Vân Thanh công tử..! Hai người chúng tôi thề chết trung thành với lại Tiểu Diễm tiểu thư..!"
A Hồng hai người vui mừng quá đỗi, Trần Vân Thanh lời nói tuy không phải là hứa chắc chuộc thân cho hai nàng, nhưng ý nghĩa trong đó là không có gì khác nhau cả, bọn họ hai người không cần phải trở lại Nghênh Thanh Các nữa, đồng nghĩa với lại việc cũng sẽ có tương lai tươi sáng.
"Chụp...!"
"Thiếu gia...! Anh thật là tốt...! Tiểu Diễm cảm tạ anh..?" Ngô Tiểu Diễm hôn Trần Vân Thanh một cái lên tiếng cảm ơn, như cảm thấy hành động của mình vừa rồi có chút xấu hổ, liền là chạy đi ra bên ngoài, trước khi đi, không quên nắm lấy tay của hai người A Hồng, tỏ vẻ cả ba người tình cảm rất là tốt một dạng.
"Hừ..! Bị người ta bán còn giúp đỡ đối phương đếm tiền...! Ngốc hết chỗ nói..!" Đem tấm khăn nhẹ lau đi dấu son môi vừa rồi của Ngô Tiểu Diễm để lại, Trần Vân Thanh hắn phải làm ngay, như để người khác nhìn thấy, sẽ rất là xấu hổ.
Theo sau, hắn không khỏi lắc đầu hừ lạnh một cái chê trách Ngô Tiểu Diễm. Hai người A Hồng kia, rõ ràng là đang lừa gạt Ngô Tiểu Diễm, muốn lợi dụng Ngô Tiểu Diễm lòng từ bi đã động đến hắn để không phải trở lại Nghênh Thanh Các, cái tiểu kế này có thể qua mặt được Ngô Tiểu Diễm, nhưng với Trần Vân Thanh hắn thì còn lâu.
Biết thì biết, hắn đây cũng không muốn vạch trần, hai tiểu nha đầu thôi, để bọn họ ở lại chăm sóc chơi đùa cùng Ngô Tiểu Diễm cũng là tốt, từ nhỏ nha đầu này đã chịu nhiều khổ, cũng không có bằng hữu gì thân quen, khó khăn lắm mới tìm được hai người tâm đầu ý hợp, cũng không nên phá vỡ đi niềm vui của cô ta, điều kiện là A Hồng hai người này nên biết điều một chút, không cần làm ra tiếp cái gì hoa chiêu, nếu không...
"Thật hoài niệm về nụ hôn vừa rồi nha!" Trần Vân Thanh khẽ sờ lại trên mặt của mình, vẫn còn vương lại độ ấm chưa tan, không khỏi mơ màng lên.
Tiểu Diễm không biết hiện tại mình đã có bao nhiêu mị lực rồi, hành động như thế này, nam nhân đang tại thanh xuân như hắn đây sao có thể chịu nỗi cám dỗ kia.
Không được nha, lần sau mình là nên chủ động một chút mới được, như vậy liền sẽ không chịu thiệt thòi rồi.
"Đạp...Đạp...Đạp....!".
"Lão tam....Lão Tam..!....Có đại sự...Có đại sự....!"
"Con heo chết tiệt này là cố ý...!" Nhìn đến Trần Kim Tiền cước bộ đem gạch lát bên ngoài sân đạp cho phá toái, Trần Vân Thanh hai hàng lông mày kiếm khẽ nhíu lại.
Mọi ngày tên Trần Kim Tiền này chạy đến nơi đây tìm hắn, bộ pháp tuy cũng nhanh, nhưng là rất nhẹ nhàng thanh thoát, ba trăm cân thịt mỡ kia bình thường vẫn bay lượn như chim, làm gì có chuyện mạnh chân làm cho gạch lát nền của hắn tan hoang như thế kia.
Chắc chắn là qua lần bị hắn giã cho một trận ra xương lần thứ, tên này là cố ý muốn trả hận hắn đây mà.
"Lão Tam..Lão Tam.....!".
"Dừng lại...Dừng lại...! Tiến thêm một bước nữa, có tin ta đoạn đi hai chân heo của chú hay là không..?"
Lam Hình Lục Ảnh tiểu thành sử dụng, Trần Vân Thanh rất nhanh chặn ngay đường đi của Trần Kim Tiền, không cho tên này tiến thêm một bước, nếu như không mà nói, tiếp khách phòng của hắn liền là sẽ tan hoang không khác gì chiếc sân nhỏ bên ngoài kia.
'Nhanh như vậy.?' Trần Kim Tiền đánh một cái giật mình.
Hắn là cố ý làm như thế theo như lời của Trần Vân Thanh. Đây là vì hắn đã đột phá Yêu Sĩ nhị trọng cảnh giới, cũng tu luyện nhập môn một bộ Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ, nên là muốn tìm Trần Vân Thanh tính cả vốn lẫn lãi tên này đã vay của hắn mấy ngày trước.
Nhưng giờ đây loại tâm tư kia không còn trong suy nghĩ của hắn nữa, Trần Vân Thanh đưa ra chiêu thức vừa rồi, đó là Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ đạt đến tiểu thành cảnh giới, còn là Yêu Sĩ nhị trọng hậu kỳ tại thân, Trần Kim Tiền hắn là không có khả năng chống lại, xem ra lão tứ vị trí này còn phải theo hắn dài dài rồi.
"Hắc...Hắc...Lão tam...Đừng có nóng giận...Tôi là có chuyện qua trọng muốn cùng anh nói mà!"
Đánh là đánh không lại, cũng không thể nào nhận bãi chiến trường ngoài sân này là hắn cố tình gây ra cho được, không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể xấu hổ sờ mũi đánh lạc hướng qua chuyện khác.
"Đương nhiên là ta biết chú có chuyện quan trọng...Nếu như không.....Hắc hắc...!"
Trần Vân Thanh ánh mắt cũng là âm trầm lợi hại, hướng tay chỉ khu vực phía sau Trần Kim Tiền, dụng ý không cần nói cũng là hiểu.
"Tam ca...! Trần Phủ phát sinh đại sự...Hóa ra Trần Cán Trưởng Lão cùng Trần Thái Thành đều là Mang gia nội gián, tất cả bọn họ đều là người của Mang gia cài đi vào, ý đồ muốn lật đổ Trần gia của chúng ta a!" Trần Kim Tiền rất nhanh liền lên tiếng nói ra tin tức kinh thiên mà mình vừa nghe được đến.
Vốn đây cũng không phải là cái tin tức nóng sốt gì, nó là tại ba ngày hôm trước truyền lưu rộng rãi bên trong Trần Phủ, hiện tại bên trong Trần Phủ, cao đến các Trưởng Lão, thấp đến hàng tạp dịch, đâu đâu cũng nghe người bàn luận đến chuyện này, nó đã là chuyện cũ rồi.
Có điều cũ người mới ta, hắn biết Trần Vân Thanh mấy hôm nay đang tại tu luyện thất bế quan không đi ra bên ngoài, những tin tức động trời này chỉ sợ y là không có biết đến, nhân lần này mình phá hủy cái sân của Trần Vân Thanh, đem nó nói ra chuộc tội là hợp lí nhất.
"Chỉ có chuyện này...?"
Không giống như Trần Kim Tiền nghĩ Trần Vân Thanh sẽ kinh ngạc thất thố gấp rút hỏi hắn chi tiết tin tức, chỉ thấy Trần Vân Thanh nhàn nhạt quăng một câu không gia vị gì, thần sắc của Trần Vân Thanh hắn hiện lên hai chữ không vui.
Đây đâu phải là tin tức sốt dẻo gì, Mang Cán đám người chính là do Trần Vân Thanh hắn dùng Trận Pháp hại chết ba hôm trước, có thể nói hắn mới là người biết được tin tức này sớm nhất, trong Trần Phủ không có ai rõ ràng hơn hắn cả.
"Anh biết tin tức này...Không có khả năng a.!" Trần Kim Tiền trố mắt nhìn lại.
Người nào khác tại Trần Phủ này nói mình đã nghe được tin tức này thì Trần Kim Tiền hắn không nói làm gì, nhưng Trần Vân Thanh tên này mấy hôm nay chui rúc trong nhà tu luyện không ra, hắn cũng cho người nhìn chằm chằm, xác định Trần Vân Thanh không ra ngoài nên mới đến khoe khoang chuyện này.
Bây giờ nhìn lại Trần Vân Thanh đã biết, không lẽ tên này là Yêu Hoàng trong truyền thuyết, chỉ cần ngồi một chỗ, thả ra tinh thần lực liền là đã biết chuyện xảy ra quanh mình cả mấy dặm trường.
"Trước chú đã có người đến nói cho ta biết.!" Trần Vân Thanh trong lòng lộp độp một chút.
Thầm trách mình sơ xuất, ra ràng mấy ngày hôm nay hắn chưa ra khỏi cửa, chỉ tại Tu luyện thất bế quan, sao có thể biết được chuyện xảy ra bên ngoài Trần Phủ cho được.
Nếu như người khác nghe vậy liền nghi ngờ, xa hơn nữa là liên hệ chuyện Mang Cán đám người bị diệt có liên quan đến hắn, như vậy cũng thật sự là rất không ổn.
Cũng may người đến lần này là Trần Kim Tiền tên này, hắn có thể ứng phó qua loa được, như mà một người đa nghi, mình đã lộ tẩy, xem ra sau này mỗi lời nói cùng hành động của mình cần phải cẩn trọng hơn mới được, chứ vô tư như hiện tại, thế nào cũng liền mang đến họa sát thân.
"Tôi biết là như thế mà...!".
Trần Kim Tiền gật đầu, phải như thế này mới hợp lý chứ, như không có người nào báo cho liền biết được tất cả mọi chuyện, cái này cũng quá thần kỳ, tên tiểu tử Trần Vân Thanh nhìn xuôi nhìn ngược cũng không thấy giống Yêu Hoàng cường giả cho lắm.
"Lão Tam..! Vậy anh nói xem trận chiến này giữa Trần gia cùng Mang gia ai sẽ dành chiến thắng.?"
Như Trần Vân Thanh đã biết rõ chuyện này rồi, Trần Kim Tiền cũng không có ấp mở chi cho mất công, như thế mình chỉ tự chuốc lấy nhục, đi thẳng vào vấn đề chính thì hay hơn.
"Cái gì là Mang gia cùng Trần gia trận chiến?" Lần này Trần Vân Thanh đúng là không biết gì về tin tức này cả.
"Cái gì...? Anh không biết tin tức này..?" Trần Kim Tiền như nhìn quái vật đối với Trần Vân Thanh nói.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại