"Két..!"
"Muốn biết rõ hơn, chỉ cần đi vào bên trong, không phải là đã biết được tất cả hay sao?"
Trần Vân Thanh lắc đầu, đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Luyện Đan Thất nay hắn nghĩ đến chủ nhân nơi đây rất nhiều khả năng là một vị Luyện Đan Sư ẩn thế, không thì cũng là một người rất đam mê môn Luyện Đan.
Không chắc suy đoán của mình thế nào, chỉ cần đi vào bên trong đó, sẽ biết hết cả rồi, đâu cần ở đây đoán già đoán non.
"Bộ xương kia..?"
Mở cửa ra, ập vào mắt Trần Vân Thanh cũng là một không gian rộng rãi tràn đầy ánh sáng Dạ Minh Châu như những căn phòng khác, tuy nhiên, bên trong nơi đây nhiều hơn một chiếc đỉnh cùng một bộ xương khô, nhìn lại bộ xương này đã chết từ lâu rồi, nhưng những đốt xương vẫn còn rất trắng sáng, cũng có thể nói là bóng bẩy, vì ánh sáng Dạ Minh Châu chiếu vào nó còn có phát ra được ánh sáng cơ mà. Nhiều khả năng đây là một vị cường giả, lúc còn sống tu vi có thể rất là cao.
Trần Vân Thanh nhìn thấy được bên trong Nam Hoang Kỳ Thư có nói, tu luyện giả một khi tu luyện đến cảnh giới rất cao, xương cốt bọn họ sẽ thuế biến, trông không khác gì với lại Yêu Binh, không gặp phải công kích lợi hại mà nói, những bộ xương cốt như vậy có thể tồn tại thời gian rất lâu mà không có bị mục nát.
Yêu Vương cường giả có khả năng bảo trì xương cốt của mình hai đến ba trăm năm mà không hủy, dưới điều kiện bên ngoài hoàn cảnh khắc nghiệt, có thể trụ lại ít hơn một chút, nhưng nhìn chung, vài trăm năm là không có vấn đề.
Còn Yêu Hoàng cường giả, Trần Vân Thanh nghe nói xương cốt của những người này còn được nhiều vị Luyện Khí Sư thu mua, lấy làm tài liệu chính để luyện chế các loại Yêu Binh có uy năng mạnh mẽ.
Thật giả thế nào thì Trần Vân Thanh hắn chưa được kiểm chứng qua, nhưng nếu Nam Hoang Kỳ Thư đã nói như vậy, chắc cũng không giả.
Có điều trên đời này có mấy tên Luyện Khí Sư dám đi lấy xương cốt của Yêu Hoàng đi luyện chế Yêu Binh.
Yêu Hoàng là một tồn tại chí cao tại Nam Hoang Chi Địa nơi đây. Cho đến bây giờ, Trần Vân Thanh chưa nghe nói qua có một lực lượng nào có thể giết chết được Yêu Hoàng cường giả.
Thế nên chuyện Luyện Khí Sư lấy xương cốt của Yêu Hoàng luyện chế Yêu Binh, dù có thể là được, nhưng rất khó có thể xảy ra.
"Cái này là Ngọc Giản đây sao..?"
Bên cạnh bộ xương cốt này ngoài chiếc đỉnh to ông ta dựa vào, còn có hai vật mà y đang đặt trong tay, bên phải là một chiếc nhẫn có vẽ cổ xưa, Trần Vân Thanh không để ý lắm, ánh mắt của hắn khóa chặc một cái thẻ ngọc mà bộ xương khô này đang cầm trong tay trái.
Thẻ ngọc nhìn rất quen, hoa văn họa tiết bên ngoài của nó làm cho Trần Vân Thanh biết đây là Ngọc Giản mà Nam Hoang Kỳ Thư có ghi lại.
Ngọc Giản chỉ là một cái thẻ ngọc, được các vị Luyện Khí Sư làm ra từ một loại ngọc đặc thù nào đó, đánh lên một chút cấm chế, sau đó có thể đưa ra bên ngoài sử dụng được rồi.
Ngọc Giản ở Nam Hoang Chi Địa là dùng để lưu trữ tin tức, cũng có thể lưu trữ Yêu Kỹ hay Yêu Quyết nhiều loại, nói chung chỉ cần đưa tin tức vào bên trong, nó liền có thể lưu trữ lại, nó giống như những quyển sách di động không khác mấy.
Tuy nhiên, Ngọc Giản giá cả rất cao, toàn dùng hàng ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch đến mua, nó cũng chỉ có mỗi công dụng lưu trữ thông tin, nên ít phổ biến đến tầng lớp thấp bên dưới thế giới tu luyện.
Nơi khác thế nào Trần Vân Thanh hắn không có biết, nhưng ở Chấn Nam Thành nơi đây, hắn chưa từng thấy qua ai dùng Ngọc giản cả, có thể cũng có nhưng mà hắn không có biết.
Trên Mân Việt Quận Thành, nghe nói cũng có khá ít loại ngọc giản này, nó chỉ thịnh hành tại những địa phương như Cổ Loa Thành một dạng thôi.
Nói chung, chỉ có những thế lực lớn lắm tiền, mới hay dùng Ngọc Giản, người bình thường sẽ không có ai đi bỏ ra mấy ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch để mua một miếng ngọc không có mấy công dụng cả.
"Bản Tôn Phương Hùng! Thất Phẩm Luyện Đan Sư, đồng thời cũng là Thái Thượng Trưởng Lão của Huyền Đan Tông tại Thiên Nam Đại Lục. Trong lúc vô tình đi đến Chủ Đại Lục, vì tranh dành một đóa Linh Hỏa, không may bị người khác ám toán, thân bị trọng thương nặng, dùng tất cả thủ đoạn vốn có trong tay, may mắn chạy được đến nơi này. Mặc dù vậy, thương thế do kẻ gian gây ra quá nặng, bản Tôn không thể xoay chuyển được trời đất, biết mình không thể qua được tai kiếp lần này, Bản Tôn cũng không oán trách ai, đây là tu luyện thế giới, bản Tôn phải chấp nhận. Duy chỉ có một chuyện làm Bản Tôn không an tâm, đó là truyền thừa của bản tôn, cùng an nguy của Huyền Đan Tông. Vậy nên, nếu người nào tìm đến được nơi này, xem như là truyền nhân của bản tôn, là đệ tử của Bản Tôn. Tất cả tài nguyên truyền thừa cùng Linh Hỏa của vi sư đều ở bên trong Nhẫn Trữ Vật đeo ở bên trái, chỉ cần dùng tinh thần lực đi vào, sẽ nhận lấy được tất cả. Sau khi tu luyện thành tài, hãy tìm đến Thiên Nam Đại Lục Huyền Đan Tông, giúp đỡ cho môn phái một hai. Sau cùng, một khi đột phá được Tôn Cảnh, phải tìm một người tên Ngu Tử Thành, đem người đó giết đi, trả thù cho vi sư..! Sư phụ của con.. Thất Phẩm Đan Tôn Phương Hùng ghi lại..!"
"Gì cơ..! Khi nào tôi nhận ông làm sư phụ vậy..?"
Đọc xong tin tức mà Phương Hùng ghi lại bên trong chiếc Ngọc Giản này, Trần Vân Thanh nhìn kỹ lại bộ hài cốt của Phương Hùng một lần nữa, hắn không biết là nên khóc hay là nên cười nữa.
Phương Hùng người này khá là vô sĩ, cũng rất là biết cách nhận vơ, Trần Vân Thanh hắn có duyên đi đến nơi đây của ông ta là sự thật, đọc được thư của ông ta cũng là không hề sai, nhưng hắn có khi nào nói sẽ nhận Phương Hùng làm thầy bao giờ.
Lão già này nghĩ mình là Thất Phẩm Luyện Đan Sư, như vậy tất cả người trong thiên hạ đều phải nghe theo lời lão, tôn kính lão như thần linh, phải nói gì nghe nấy chắc.
Xin lỗi nha, Trần Vân Thanh hắn không phải là người thích để cho người khác bày bố sắp đặc như một con rối đâu.
"Ân..! Thất Giai Luyện Đan Sư..? Đây là cấp bậc gì..?" Nhìn kỹ lại trong Ngọc Giản tin tức, Trần Vân Thanh lông mày có chút nhíu lại.
Luyện Đan Sư trên Nam Hoang Chi Địa này bây giơ cao nhất chỉ có ngũ giai, cao nhất ghi nhận được là Lục Giai Luyện Đan Sư, vị Luyện Đan Sư kia tên là Lạc Tốn, cũng là người của Lạc Thị hoàng tộc.
Nhưng đó đã cách đây bốn ngàn năm trăm năm về trước, cái thời của Lạc Hoàng Đại Đế rồi. Ngay sau đó Lạc Hoàng Đại Đế biến mất, vị Lục Giai Luyện Đan Sư Lạc Tốn kia cũng biến mất theo, kể từ thời đó đến nay, Nam Hoang Chi Địa không hề xuất hiện thêm bất kỳ một cái Lục Giai Luyện Đan Sư nào nữa...
Trong Ngọc Giản này Phương Hùng tự nhận mình là Thất Giai Luyện Đan Sư, nếu tính con số, chắc chắn là cao hơn Lục Giai Luyện Đan Sư Lạc Tốn rất nhiều, có khả năng là cấp bậc phía trên Lục Giai Luyện Đan Sư.
Nhưng mà chuyện này có thể xảy ra được hay là sao? Thật khó để cho Trần Vân Thanh tin tưởng, khi trong lòng của hắn, Lục Giai Luyện Đan Sư chính là tuyệt đỉnh tồn tại.
"Cũng không phải là không có khả năng đó.!"
Trần Vân Thanh nhai nuốt lại một lần nữa tin tức mà Phương Hùng để lại, trong đó tên này có nói, mình là đến từ một nơi gọi là Thiên Nam Đại Lục, mà không phải là Nam Hoang Chi Địa nơi đây.
Có thể, Thiên Nam Đại Lục chính là nơi mà rất nhiều tu luyện giả ở Nam Hoang Chi Địa muốn đến, ở nơi đó, thế giới vốn rộng lớn hơn Nam Hoang Chi Địa, nếu có Thất Giai Luyện Đan Sư cũng không phải là điều gì đó quá ghê gớm lắm.
Điều mà Trần Vân Thanh hắn không tim, không có nghĩa là nó không có thật, không thể xảy ra. Trần Vân Thanh hắn đây là đang lấy ánh mắt của Nam Hoang Chi Địa để nhìn thế giới bên ngoài, tương tụ như là ếch ngồi đáy giếng một dạng.
"Tôn Cảnh cường giả...! Đây là cảnh giới gì vậy..?" Trần Vân Thanh lần này không đi phản bác những luận điệu bên trong Ngọc Giản này viết nữa, mà là hắn đang tự hỏi lại mình.
Thiên Nam Đại Lục nếu có Thất Giai Luyện Đan Sư, nói như vậy không ai có thể chắc chắn được không có cảnh giới tu luyện cao hơn.
Nam Hoang Chi Địa tu luyện cảnh giới từ thấp đến cao lần lượt là Yêu Giả, Yêu Sĩ, Yêu Sư, Yêu Tông, Yêu Hoàng sáu cái cảnh giới.
Nếu theo logic thông thường, vậy Yêu Tôn là đang giới thứ bảy, cũng là cảnh giới tiếp theo của Yêu Hoàng cảnh giới rồi. Nhiều khả năng nó sẽ như là Trần Vân Thanh hắn nghĩ như thế.
"Đến bây giờ ta vẫn còn khó hiểu..! Linh Hỏa mà Phương Hùng nhắc tới là vật gì vậy kìa..?"
Ở tu luyện giới này, tu luyện giả chỉ cần tu luyện một môn Hỏa Hệ Yêu Quyết, khi đột phá đến Yêu Sĩ hậu khì, dùng Chân Khí chuyển hóa ra bên ngoài, biến thành hỏa diễm, công kích địch nhân, đây bình thường người ta gọi là Chân Hỏa.
Loại Hỏa Diễm chỉ dùng Chân Khí tạo thành này, Trần Vân Thanh bây giờ cũng có thể làm được. Thứ hai là Linh Hỏa, đó là khi Yêu Sĩ đột phá được Yêu Sư cảnh giới, trong cơ thể Chân Khí đã chuyền hóa thành Linh Lực, vận chuyển Linh Lực hóa Hỏa Diễm.
Như vậy lửa mà Yêu Sư tạo ra, người ta gọi đó là Linh Hỏa, Triệu Yên Đà mấy tháng trước từ thân thể xuất ra hỏa diễm luyện đan, ông ta dùng chính là Linh Hỏa này.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.
"Muốn biết rõ hơn, chỉ cần đi vào bên trong, không phải là đã biết được tất cả hay sao?"
Trần Vân Thanh lắc đầu, đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Luyện Đan Thất nay hắn nghĩ đến chủ nhân nơi đây rất nhiều khả năng là một vị Luyện Đan Sư ẩn thế, không thì cũng là một người rất đam mê môn Luyện Đan.
Không chắc suy đoán của mình thế nào, chỉ cần đi vào bên trong đó, sẽ biết hết cả rồi, đâu cần ở đây đoán già đoán non.
"Bộ xương kia..?"
Mở cửa ra, ập vào mắt Trần Vân Thanh cũng là một không gian rộng rãi tràn đầy ánh sáng Dạ Minh Châu như những căn phòng khác, tuy nhiên, bên trong nơi đây nhiều hơn một chiếc đỉnh cùng một bộ xương khô, nhìn lại bộ xương này đã chết từ lâu rồi, nhưng những đốt xương vẫn còn rất trắng sáng, cũng có thể nói là bóng bẩy, vì ánh sáng Dạ Minh Châu chiếu vào nó còn có phát ra được ánh sáng cơ mà. Nhiều khả năng đây là một vị cường giả, lúc còn sống tu vi có thể rất là cao.
Trần Vân Thanh nhìn thấy được bên trong Nam Hoang Kỳ Thư có nói, tu luyện giả một khi tu luyện đến cảnh giới rất cao, xương cốt bọn họ sẽ thuế biến, trông không khác gì với lại Yêu Binh, không gặp phải công kích lợi hại mà nói, những bộ xương cốt như vậy có thể tồn tại thời gian rất lâu mà không có bị mục nát.
Yêu Vương cường giả có khả năng bảo trì xương cốt của mình hai đến ba trăm năm mà không hủy, dưới điều kiện bên ngoài hoàn cảnh khắc nghiệt, có thể trụ lại ít hơn một chút, nhưng nhìn chung, vài trăm năm là không có vấn đề.
Còn Yêu Hoàng cường giả, Trần Vân Thanh nghe nói xương cốt của những người này còn được nhiều vị Luyện Khí Sư thu mua, lấy làm tài liệu chính để luyện chế các loại Yêu Binh có uy năng mạnh mẽ.
Thật giả thế nào thì Trần Vân Thanh hắn chưa được kiểm chứng qua, nhưng nếu Nam Hoang Kỳ Thư đã nói như vậy, chắc cũng không giả.
Có điều trên đời này có mấy tên Luyện Khí Sư dám đi lấy xương cốt của Yêu Hoàng đi luyện chế Yêu Binh.
Yêu Hoàng là một tồn tại chí cao tại Nam Hoang Chi Địa nơi đây. Cho đến bây giờ, Trần Vân Thanh chưa nghe nói qua có một lực lượng nào có thể giết chết được Yêu Hoàng cường giả.
Thế nên chuyện Luyện Khí Sư lấy xương cốt của Yêu Hoàng luyện chế Yêu Binh, dù có thể là được, nhưng rất khó có thể xảy ra.
"Cái này là Ngọc Giản đây sao..?"
Bên cạnh bộ xương cốt này ngoài chiếc đỉnh to ông ta dựa vào, còn có hai vật mà y đang đặt trong tay, bên phải là một chiếc nhẫn có vẽ cổ xưa, Trần Vân Thanh không để ý lắm, ánh mắt của hắn khóa chặc một cái thẻ ngọc mà bộ xương khô này đang cầm trong tay trái.
Thẻ ngọc nhìn rất quen, hoa văn họa tiết bên ngoài của nó làm cho Trần Vân Thanh biết đây là Ngọc Giản mà Nam Hoang Kỳ Thư có ghi lại.
Ngọc Giản chỉ là một cái thẻ ngọc, được các vị Luyện Khí Sư làm ra từ một loại ngọc đặc thù nào đó, đánh lên một chút cấm chế, sau đó có thể đưa ra bên ngoài sử dụng được rồi.
Ngọc Giản ở Nam Hoang Chi Địa là dùng để lưu trữ tin tức, cũng có thể lưu trữ Yêu Kỹ hay Yêu Quyết nhiều loại, nói chung chỉ cần đưa tin tức vào bên trong, nó liền có thể lưu trữ lại, nó giống như những quyển sách di động không khác mấy.
Tuy nhiên, Ngọc Giản giá cả rất cao, toàn dùng hàng ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch đến mua, nó cũng chỉ có mỗi công dụng lưu trữ thông tin, nên ít phổ biến đến tầng lớp thấp bên dưới thế giới tu luyện.
Nơi khác thế nào Trần Vân Thanh hắn không có biết, nhưng ở Chấn Nam Thành nơi đây, hắn chưa từng thấy qua ai dùng Ngọc giản cả, có thể cũng có nhưng mà hắn không có biết.
Trên Mân Việt Quận Thành, nghe nói cũng có khá ít loại ngọc giản này, nó chỉ thịnh hành tại những địa phương như Cổ Loa Thành một dạng thôi.
Nói chung, chỉ có những thế lực lớn lắm tiền, mới hay dùng Ngọc Giản, người bình thường sẽ không có ai đi bỏ ra mấy ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch để mua một miếng ngọc không có mấy công dụng cả.
"Bản Tôn Phương Hùng! Thất Phẩm Luyện Đan Sư, đồng thời cũng là Thái Thượng Trưởng Lão của Huyền Đan Tông tại Thiên Nam Đại Lục. Trong lúc vô tình đi đến Chủ Đại Lục, vì tranh dành một đóa Linh Hỏa, không may bị người khác ám toán, thân bị trọng thương nặng, dùng tất cả thủ đoạn vốn có trong tay, may mắn chạy được đến nơi này. Mặc dù vậy, thương thế do kẻ gian gây ra quá nặng, bản Tôn không thể xoay chuyển được trời đất, biết mình không thể qua được tai kiếp lần này, Bản Tôn cũng không oán trách ai, đây là tu luyện thế giới, bản Tôn phải chấp nhận. Duy chỉ có một chuyện làm Bản Tôn không an tâm, đó là truyền thừa của bản tôn, cùng an nguy của Huyền Đan Tông. Vậy nên, nếu người nào tìm đến được nơi này, xem như là truyền nhân của bản tôn, là đệ tử của Bản Tôn. Tất cả tài nguyên truyền thừa cùng Linh Hỏa của vi sư đều ở bên trong Nhẫn Trữ Vật đeo ở bên trái, chỉ cần dùng tinh thần lực đi vào, sẽ nhận lấy được tất cả. Sau khi tu luyện thành tài, hãy tìm đến Thiên Nam Đại Lục Huyền Đan Tông, giúp đỡ cho môn phái một hai. Sau cùng, một khi đột phá được Tôn Cảnh, phải tìm một người tên Ngu Tử Thành, đem người đó giết đi, trả thù cho vi sư..! Sư phụ của con.. Thất Phẩm Đan Tôn Phương Hùng ghi lại..!"
"Gì cơ..! Khi nào tôi nhận ông làm sư phụ vậy..?"
Đọc xong tin tức mà Phương Hùng ghi lại bên trong chiếc Ngọc Giản này, Trần Vân Thanh nhìn kỹ lại bộ hài cốt của Phương Hùng một lần nữa, hắn không biết là nên khóc hay là nên cười nữa.
Phương Hùng người này khá là vô sĩ, cũng rất là biết cách nhận vơ, Trần Vân Thanh hắn có duyên đi đến nơi đây của ông ta là sự thật, đọc được thư của ông ta cũng là không hề sai, nhưng hắn có khi nào nói sẽ nhận Phương Hùng làm thầy bao giờ.
Lão già này nghĩ mình là Thất Phẩm Luyện Đan Sư, như vậy tất cả người trong thiên hạ đều phải nghe theo lời lão, tôn kính lão như thần linh, phải nói gì nghe nấy chắc.
Xin lỗi nha, Trần Vân Thanh hắn không phải là người thích để cho người khác bày bố sắp đặc như một con rối đâu.
"Ân..! Thất Giai Luyện Đan Sư..? Đây là cấp bậc gì..?" Nhìn kỹ lại trong Ngọc Giản tin tức, Trần Vân Thanh lông mày có chút nhíu lại.
Luyện Đan Sư trên Nam Hoang Chi Địa này bây giơ cao nhất chỉ có ngũ giai, cao nhất ghi nhận được là Lục Giai Luyện Đan Sư, vị Luyện Đan Sư kia tên là Lạc Tốn, cũng là người của Lạc Thị hoàng tộc.
Nhưng đó đã cách đây bốn ngàn năm trăm năm về trước, cái thời của Lạc Hoàng Đại Đế rồi. Ngay sau đó Lạc Hoàng Đại Đế biến mất, vị Lục Giai Luyện Đan Sư Lạc Tốn kia cũng biến mất theo, kể từ thời đó đến nay, Nam Hoang Chi Địa không hề xuất hiện thêm bất kỳ một cái Lục Giai Luyện Đan Sư nào nữa...
Trong Ngọc Giản này Phương Hùng tự nhận mình là Thất Giai Luyện Đan Sư, nếu tính con số, chắc chắn là cao hơn Lục Giai Luyện Đan Sư Lạc Tốn rất nhiều, có khả năng là cấp bậc phía trên Lục Giai Luyện Đan Sư.
Nhưng mà chuyện này có thể xảy ra được hay là sao? Thật khó để cho Trần Vân Thanh tin tưởng, khi trong lòng của hắn, Lục Giai Luyện Đan Sư chính là tuyệt đỉnh tồn tại.
"Cũng không phải là không có khả năng đó.!"
Trần Vân Thanh nhai nuốt lại một lần nữa tin tức mà Phương Hùng để lại, trong đó tên này có nói, mình là đến từ một nơi gọi là Thiên Nam Đại Lục, mà không phải là Nam Hoang Chi Địa nơi đây.
Có thể, Thiên Nam Đại Lục chính là nơi mà rất nhiều tu luyện giả ở Nam Hoang Chi Địa muốn đến, ở nơi đó, thế giới vốn rộng lớn hơn Nam Hoang Chi Địa, nếu có Thất Giai Luyện Đan Sư cũng không phải là điều gì đó quá ghê gớm lắm.
Điều mà Trần Vân Thanh hắn không tim, không có nghĩa là nó không có thật, không thể xảy ra. Trần Vân Thanh hắn đây là đang lấy ánh mắt của Nam Hoang Chi Địa để nhìn thế giới bên ngoài, tương tụ như là ếch ngồi đáy giếng một dạng.
"Tôn Cảnh cường giả...! Đây là cảnh giới gì vậy..?" Trần Vân Thanh lần này không đi phản bác những luận điệu bên trong Ngọc Giản này viết nữa, mà là hắn đang tự hỏi lại mình.
Thiên Nam Đại Lục nếu có Thất Giai Luyện Đan Sư, nói như vậy không ai có thể chắc chắn được không có cảnh giới tu luyện cao hơn.
Nam Hoang Chi Địa tu luyện cảnh giới từ thấp đến cao lần lượt là Yêu Giả, Yêu Sĩ, Yêu Sư, Yêu Tông, Yêu Hoàng sáu cái cảnh giới.
Nếu theo logic thông thường, vậy Yêu Tôn là đang giới thứ bảy, cũng là cảnh giới tiếp theo của Yêu Hoàng cảnh giới rồi. Nhiều khả năng nó sẽ như là Trần Vân Thanh hắn nghĩ như thế.
"Đến bây giờ ta vẫn còn khó hiểu..! Linh Hỏa mà Phương Hùng nhắc tới là vật gì vậy kìa..?"
Ở tu luyện giới này, tu luyện giả chỉ cần tu luyện một môn Hỏa Hệ Yêu Quyết, khi đột phá đến Yêu Sĩ hậu khì, dùng Chân Khí chuyển hóa ra bên ngoài, biến thành hỏa diễm, công kích địch nhân, đây bình thường người ta gọi là Chân Hỏa.
Loại Hỏa Diễm chỉ dùng Chân Khí tạo thành này, Trần Vân Thanh bây giờ cũng có thể làm được. Thứ hai là Linh Hỏa, đó là khi Yêu Sĩ đột phá được Yêu Sư cảnh giới, trong cơ thể Chân Khí đã chuyền hóa thành Linh Lực, vận chuyển Linh Lực hóa Hỏa Diễm.
Như vậy lửa mà Yêu Sư tạo ra, người ta gọi đó là Linh Hỏa, Triệu Yên Đà mấy tháng trước từ thân thể xuất ra hỏa diễm luyện đan, ông ta dùng chính là Linh Hỏa này.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.