"Tôi có thể thề với trời đất, sẽ không có ra tay làm hại anh, nếu như trái lời thề, tôi sẽ bị thiên lôi đánh chết...!"
Thái Na Trát đương nhiên là hiểu trong lòng Trần Vân Thanh đang suy nghĩ cái gì.
Nàng cũng không có trách hắn, nếu như nàng ở vào hoàn cảnh của hắn, cũng sẽ làm như vậy mà thôi.
Vấn đề bây giờ là làm cách nào để thằng nhóc này tin tưởng nàng, yên tâm về nàng, có như vậy nàng mới thoát khỏi cái chết được, chuyện sau đó sẽ tình sau vậy.
"Tôi không có tin vào mấy lời thề này..! Nếu như cô không nghĩ ra biện pháp gì khác, như vậy thì lên đường đi thôi."
Trần Vân Thanh lắc đầu, gương mặt dần chuyển qua không có cảm tình gì cả, như chực chờ một khi Thái Na Trát này không lên được phương án khác, hắn sẽ ra tay làm thịt cô ta một dạng.
Thề ước..!
Đây là thứ không hề đáng tin nhất, con người hôm nay lâm nguy có thể đưa ra hứa hẹn, nhưng một khi qua khỏi nguy hiểm, chính bọn chúng là những người phá đi lời thề một cách nhanh chóng nhất.
Trên Địa Cầu hay nơi đây Nam Hoang Chi Địa hắn đã gặp cũng không ít tình cảnh như thế này rồi, thế nên hắn sẽ không ngu si gì đi nghe lời của con Hồ Ly này.
Hơn nữa hắn đã nhìn ra được, con Hồ Ly này là một người âm hiểm xảo trá thuộc bậc nhất thiên hạ, là kẻ lươn lẹo nhất mà hắn từng gặp, tin lời cô ta mà nói, chỉ sợ hắn ngay cả quần cũng không có mang.
"Tôi...! Tôi có thể nhận anh làm chủ nhân..!" Thái Na Trát cắn răng nói ra điều kiện này.
Trần Vân Thanh ánh mắt quá khắc nghiệt, không giống một tên thiếu niên mười mấy tuổi gì cả.
Kinh nghiệm nói cho nàng biết tên này là sẽ không có nói đùa, chỉ cần uy hiếp đến sự an nguy của mình, tên này rất lạnh lùng đem nguy cơ giải quyết tử trong trứng nước.
Nó vô cùng giống với lại tính cách của nàng, có thể nàng cùng hắn là chung một loại người.
"Nói ra biện pháp của cô xem thế nào..?" Trần Vân Thanh quyết tâm cho Thái Na Trát thêm một lần cơ hội.
Nếu hai người là chủ tớ, Thái Na Trát như là nô lệ của mình, sẽ không thể nào gây được uy hiếp cho mình, như thế bỏ qua cho cô ta cũng không có sao, dù thế nào Thái Na Trát này giá trị lợi dụng cũng còn rất lớn.
"Tôi có biết một loại sinh tử tinh thần cấm Chế..! Chỉ cần anh gieo nó vào bên trong Thức Hải của tôi, sinh tử của tôi sẽ do anh khống chế, như vậy sẽ không thể nào làm hại anh được nữa..!"
"Sinh Tử Cấm Chế sao..?" Trần Vân Thanh nhớ lại.
Hắn từng có nghe qua loại Sinh Tử Cấm Chế này ở Trận Pháp cơ sở học được từ Nghiêm Linh Nhi.
Trong đó có ghi lại cả cấm Chế Trận Văn, nhưng khi đó Trần Vân Thanh không hiểu làm sao mở ra Thức Hải của một người, nên dù có biết, hắn cũng chỉ để nơi đó, không dùng đến nó làm gì.
Không ngờ hôm này mình lại nghe có người nhắc đến loại Cấm Chế này, đúng thật là có duyên.
"Không sai..! Bây giờ tôi sẽ dạy cho anh loại Cấm Chế Trận Văn này..! Sau khi học xong, anh lập tức có thể vận hành, như vậy sinh tử của tôi sẽ nằm trong sự khống chế của anh..!"
Thái Na Trát nhìn bản mặt mờ mịt của Trần Vân Thanh, trong ánh mắt có một tia đắt ý xẹt qua, nhưng rất là nhanh, nàng đã ẩn dấu đi, nếu không phải người quá mức tinh ý, sẽ chẳng bao giờ nhận ra cái chi tiết này cả.
Tiếp theo sau, Thái Na Trát rất là tận tình chỉ dạy cho Trần Vân Thanh Sinh Tử Cấm Chế Trận văn cách thức chế tạo cũng như nguyên lý vận hành.
Môn Cấm Chế này thật ra cũng không có khó khăn gì, cần một người có tinh thần lực cường đại, cùng am hiểu đôi chút Trận Pháp căn cơ, như vậy liền có thể làm ra được đến.
"Xẹt..!".
"Thái Na Trát..! Cô thấy tôi họa ra Cấm Chế Trận Văn này đã hợp cách chưa..?"
Qua hơn nữa tiếng đồng hồ được Thái Na Trát tận tình chỉ dạy, thêm vào Trần Vân Thanh cũng không phải ngu lắm, thế cho nên y đã miễn cưỡng dùng tinh thần lực của mình tạo ra một cái Cấm Chế Trận Văn, tuy nhiên, có lẽ vì lực lượng linh hồn không đủ, nên Trần Vân Thanh chỉ họa ra ở không trung chưa đến ba giây, Trận Văn đã tan biến mất rồi.
'Tinh thần lực của thằng nhóc này thật sự rất khủng bố..!' Thái Na Trát trong lòng kinh hãi không thôi.
Nàng giảng bài, nhìn Trần Vân Thanh chăm chú lắng nghe như thế, nàng cũng nghĩ tên này khá là có thiên phú về Cấm Chế Trận Đạo, nhưng khi tên này thật sự vẽ được đi ra, nàng phát hiện mình đã đánh giá quá thấp thiên phú cũng như tinh thần lực của tên này.
Như theo bình thường, có thể dùng Tinh thần lực họa ra Cấm Chế Trận Văn này bên ngoài không gian đã là không có tệ, nhưng để nói cỏ thể để Tinh Thần Trận Văn tồn tại ba giây, đều đỏ rất khó.
Chỉ những tên Yêu Sư hậu kỳ cường giả trở lên, tinh thần lực cường đại, mới có thể được như thế.
Tên Trần Vân Thanh này rõ ràng chưa đột phá cảnh giới đó, nhưng lực lượng tinh thần của y thật quá đáng nể.
Người như thế này, không gian phát triển phía sau là vô cùng lớn, y không đi học Luyện Đan, Luyện Khí cũng quá phí phạm của trời đi một chút.
"Trần Vân Thanh..! Bây giờ anh hãy nhận giọt máu này của tôi, đánh ra Tinh Thần Cấm Chế, sau đó điểm vào mi tâm của tôi, như vậy anh có thể khống chế được sống chết của tôi rồi..!"
Thái Na Trát không có lên tiếng nói với lại Trần Vân Thanh về màn thể hiện quá mức kinh thế của Trần Vân Thanh vừa rồi, thay vào đó, nàng khẽ cắn lưỡi của mình một cái, từ bên trong chảy ra một giọt máu, dùng Chân Khí bao bọc tại, đưa đến trước mặt của Trần Vân Thanh.
Nghi thức này thật ra không cần phải dùng tinh huyết phiền phức như vậy, chỉ cần đem Cấm Chế trực tiếp gieo vào đầu của đối phương là được rồi.
Nhưng đó là việc làm mà chỉ có cường giả chân chính mới có thể làm được, đồng thời, đối phương cũng phải tự nguyện mở ra Thức Hải của mình, thiếu một trong hai hai cái đó đều là không được.
Nhìn cảnh giới bây giờ của Trần Vân Thanh, đừng có nên nghĩ đến phương pháp này làm cái gì cho mất công.
"Được..!"
Trận Vân Thanh gật đầu một cái, cũng không có nói nhiều, tập trung tinh thần lực của mình, vẽ ra một cái Cấm Chế như vừa rồi mình mới vẽ đi ra, lo sợ nó biến mất, thế là hắn lấy tốc độ như một tia chớp, điểm giọt tinh huyết này vào trên trán của Thái Na Trát.
Làm xong mọi chuyện, hắn đứng ra xa một chút, tập trung tinh thần như là Thái Na Trát vừa nói, cảm ứng Cấm Chế của mình bên trong Thức Hải của đối phương.
'Kỳ lạ..! Sao mình lại không thể điều khiển được sống chết của cô ta..?' Trần Vân Thanh sau khi tập trung tinh thần.
Đúng là cảm ứng được Thức Hải của Thái Na Trát tồn tại, Cấm Chế của hắn còn đi vào Linh Hồn của cô ta, nhưng khi hắn muốn sử dụng một chút Cấm Chế thủ đoạn, cho Thái Na Trát một bài học nhỏ, lại có cảm giác mình không thể nào sử dụng được lực lượng của Cấm Chế, nó cứ lù lù bất động một dạng.
"Ha ha ha ...! Con kiến hôi nhà mày..! Bây giờ có phải mày đang có cảm giác không thể điều khiển được Cấm Chế hay không..?"
Thái Na Trát bỗng nhiên cất tiếng cười to, trong tiếng cười chứa đầy đắc ý cùng sảng khoái, đồng thời, lời nói của Thái Na Trát bây giờ không hề còn tôn trọng Trần Vân Thanh như trước đây nữa, thay vào đó là tư thái cao cao tại thượng cùng khinh thường.
"Cô đã giở trò bên trong Cấm Chế...?"
Trần Vân Thanh là người rất thông minh, nghe tiếng cười cùng lời nói của Thái Na Trát, hắn đương nhiên là hiểu, mình không thể sử dụng Cấm Chế để khống chế Thái Na Trát, hoàn toàn là do Thái Na Trát giở trò rồi.
"Không có sai..! Là do bà cô của mày giở trò..! Mày cũng không có lấy nước tiểu soi lại cái bản mặt của mình, xem thử xem mình là cái mặt hàng súc vật gì.! Xứng đáng làm chủ nhân của Thái Na Trát tao sao..!" Thái Na Trát gật đầu thừa nhận.
Nàng Thái Na Trát ở tại Chủ Đại Lục cũng là một nhân vật cái thế, một cử động nhỏ cũng có thể làm cho cả triệu sinh linh tan thành mây khói, nắm trong tay quyền lực vô thượng.
Một nhân vật kiêu hùng như thế kia, làm sao có thể khuất thân nhận người khác làm chủ, người này còn là một tên Yêu Sĩ sâu kiến nữa.
Dù cho đem nàng giết đi, cũng không có thể bắt nàng làm cái chuyện nhục nhã này.
"Cô làm sao có thể làm được như vậy..?"
Cấm Chế mà Thái Na Trát truyền cho Trần Vân Thanh hắn là không có sai, hắn đã thử qua nhiều lần rồi, cảm thấy nó không có vấn đề gì cả, thêm.vào ngay cả Tinh huyết mà Thái Na Trát cũng có thể đem ra, những chuyện này rất là hợp logic, nhưng sao kết quả nhận lại nó lại khác biệt quá xa thế này.
"Sâu kiến..! Sinh Tử Cấm Chế mà bản cô nương dạy cho mày là không có sai..! Duy chỉ có một điều là ta đã sữa lại đôi chút, biến nó thành người chủ sinh là ta, còn mày là chủ tử...!" Thái Na Trát nàng đã nắm toàn bộ thắng lợi trong tay, tâm trạng hiện tại của nàng cũng rất là tốt, thế nên cũng không cần dấu cái tên sâu kiến này làm cái gì.
"Cô chủ Sinh.! Tôi chủ Tử..! Vậy không phải là..!".
Trần Vân Thanh như nghĩ đến một cái khả năng, mặt của hắn càng ngày càng trắng xám, khi nói lên câu cuối cùng, trên gương mặt đã không còn một chút máu.
"Mày nghĩ đúng rồi..! Bản cô nương bây giờ chính là chủ nhân của mày, có thể nắm toàn bộ sống chết của mày trong tay..!" Thái Na Trát tràn đầy đắc ý trên gương mặt.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.
Thái Na Trát đương nhiên là hiểu trong lòng Trần Vân Thanh đang suy nghĩ cái gì.
Nàng cũng không có trách hắn, nếu như nàng ở vào hoàn cảnh của hắn, cũng sẽ làm như vậy mà thôi.
Vấn đề bây giờ là làm cách nào để thằng nhóc này tin tưởng nàng, yên tâm về nàng, có như vậy nàng mới thoát khỏi cái chết được, chuyện sau đó sẽ tình sau vậy.
"Tôi không có tin vào mấy lời thề này..! Nếu như cô không nghĩ ra biện pháp gì khác, như vậy thì lên đường đi thôi."
Trần Vân Thanh lắc đầu, gương mặt dần chuyển qua không có cảm tình gì cả, như chực chờ một khi Thái Na Trát này không lên được phương án khác, hắn sẽ ra tay làm thịt cô ta một dạng.
Thề ước..!
Đây là thứ không hề đáng tin nhất, con người hôm nay lâm nguy có thể đưa ra hứa hẹn, nhưng một khi qua khỏi nguy hiểm, chính bọn chúng là những người phá đi lời thề một cách nhanh chóng nhất.
Trên Địa Cầu hay nơi đây Nam Hoang Chi Địa hắn đã gặp cũng không ít tình cảnh như thế này rồi, thế nên hắn sẽ không ngu si gì đi nghe lời của con Hồ Ly này.
Hơn nữa hắn đã nhìn ra được, con Hồ Ly này là một người âm hiểm xảo trá thuộc bậc nhất thiên hạ, là kẻ lươn lẹo nhất mà hắn từng gặp, tin lời cô ta mà nói, chỉ sợ hắn ngay cả quần cũng không có mang.
"Tôi...! Tôi có thể nhận anh làm chủ nhân..!" Thái Na Trát cắn răng nói ra điều kiện này.
Trần Vân Thanh ánh mắt quá khắc nghiệt, không giống một tên thiếu niên mười mấy tuổi gì cả.
Kinh nghiệm nói cho nàng biết tên này là sẽ không có nói đùa, chỉ cần uy hiếp đến sự an nguy của mình, tên này rất lạnh lùng đem nguy cơ giải quyết tử trong trứng nước.
Nó vô cùng giống với lại tính cách của nàng, có thể nàng cùng hắn là chung một loại người.
"Nói ra biện pháp của cô xem thế nào..?" Trần Vân Thanh quyết tâm cho Thái Na Trát thêm một lần cơ hội.
Nếu hai người là chủ tớ, Thái Na Trát như là nô lệ của mình, sẽ không thể nào gây được uy hiếp cho mình, như thế bỏ qua cho cô ta cũng không có sao, dù thế nào Thái Na Trát này giá trị lợi dụng cũng còn rất lớn.
"Tôi có biết một loại sinh tử tinh thần cấm Chế..! Chỉ cần anh gieo nó vào bên trong Thức Hải của tôi, sinh tử của tôi sẽ do anh khống chế, như vậy sẽ không thể nào làm hại anh được nữa..!"
"Sinh Tử Cấm Chế sao..?" Trần Vân Thanh nhớ lại.
Hắn từng có nghe qua loại Sinh Tử Cấm Chế này ở Trận Pháp cơ sở học được từ Nghiêm Linh Nhi.
Trong đó có ghi lại cả cấm Chế Trận Văn, nhưng khi đó Trần Vân Thanh không hiểu làm sao mở ra Thức Hải của một người, nên dù có biết, hắn cũng chỉ để nơi đó, không dùng đến nó làm gì.
Không ngờ hôm này mình lại nghe có người nhắc đến loại Cấm Chế này, đúng thật là có duyên.
"Không sai..! Bây giờ tôi sẽ dạy cho anh loại Cấm Chế Trận Văn này..! Sau khi học xong, anh lập tức có thể vận hành, như vậy sinh tử của tôi sẽ nằm trong sự khống chế của anh..!"
Thái Na Trát nhìn bản mặt mờ mịt của Trần Vân Thanh, trong ánh mắt có một tia đắt ý xẹt qua, nhưng rất là nhanh, nàng đã ẩn dấu đi, nếu không phải người quá mức tinh ý, sẽ chẳng bao giờ nhận ra cái chi tiết này cả.
Tiếp theo sau, Thái Na Trát rất là tận tình chỉ dạy cho Trần Vân Thanh Sinh Tử Cấm Chế Trận văn cách thức chế tạo cũng như nguyên lý vận hành.
Môn Cấm Chế này thật ra cũng không có khó khăn gì, cần một người có tinh thần lực cường đại, cùng am hiểu đôi chút Trận Pháp căn cơ, như vậy liền có thể làm ra được đến.
"Xẹt..!".
"Thái Na Trát..! Cô thấy tôi họa ra Cấm Chế Trận Văn này đã hợp cách chưa..?"
Qua hơn nữa tiếng đồng hồ được Thái Na Trát tận tình chỉ dạy, thêm vào Trần Vân Thanh cũng không phải ngu lắm, thế cho nên y đã miễn cưỡng dùng tinh thần lực của mình tạo ra một cái Cấm Chế Trận Văn, tuy nhiên, có lẽ vì lực lượng linh hồn không đủ, nên Trần Vân Thanh chỉ họa ra ở không trung chưa đến ba giây, Trận Văn đã tan biến mất rồi.
'Tinh thần lực của thằng nhóc này thật sự rất khủng bố..!' Thái Na Trát trong lòng kinh hãi không thôi.
Nàng giảng bài, nhìn Trần Vân Thanh chăm chú lắng nghe như thế, nàng cũng nghĩ tên này khá là có thiên phú về Cấm Chế Trận Đạo, nhưng khi tên này thật sự vẽ được đi ra, nàng phát hiện mình đã đánh giá quá thấp thiên phú cũng như tinh thần lực của tên này.
Như theo bình thường, có thể dùng Tinh thần lực họa ra Cấm Chế Trận Văn này bên ngoài không gian đã là không có tệ, nhưng để nói cỏ thể để Tinh Thần Trận Văn tồn tại ba giây, đều đỏ rất khó.
Chỉ những tên Yêu Sư hậu kỳ cường giả trở lên, tinh thần lực cường đại, mới có thể được như thế.
Tên Trần Vân Thanh này rõ ràng chưa đột phá cảnh giới đó, nhưng lực lượng tinh thần của y thật quá đáng nể.
Người như thế này, không gian phát triển phía sau là vô cùng lớn, y không đi học Luyện Đan, Luyện Khí cũng quá phí phạm của trời đi một chút.
"Trần Vân Thanh..! Bây giờ anh hãy nhận giọt máu này của tôi, đánh ra Tinh Thần Cấm Chế, sau đó điểm vào mi tâm của tôi, như vậy anh có thể khống chế được sống chết của tôi rồi..!"
Thái Na Trát không có lên tiếng nói với lại Trần Vân Thanh về màn thể hiện quá mức kinh thế của Trần Vân Thanh vừa rồi, thay vào đó, nàng khẽ cắn lưỡi của mình một cái, từ bên trong chảy ra một giọt máu, dùng Chân Khí bao bọc tại, đưa đến trước mặt của Trần Vân Thanh.
Nghi thức này thật ra không cần phải dùng tinh huyết phiền phức như vậy, chỉ cần đem Cấm Chế trực tiếp gieo vào đầu của đối phương là được rồi.
Nhưng đó là việc làm mà chỉ có cường giả chân chính mới có thể làm được, đồng thời, đối phương cũng phải tự nguyện mở ra Thức Hải của mình, thiếu một trong hai hai cái đó đều là không được.
Nhìn cảnh giới bây giờ của Trần Vân Thanh, đừng có nên nghĩ đến phương pháp này làm cái gì cho mất công.
"Được..!"
Trận Vân Thanh gật đầu một cái, cũng không có nói nhiều, tập trung tinh thần lực của mình, vẽ ra một cái Cấm Chế như vừa rồi mình mới vẽ đi ra, lo sợ nó biến mất, thế là hắn lấy tốc độ như một tia chớp, điểm giọt tinh huyết này vào trên trán của Thái Na Trát.
Làm xong mọi chuyện, hắn đứng ra xa một chút, tập trung tinh thần như là Thái Na Trát vừa nói, cảm ứng Cấm Chế của mình bên trong Thức Hải của đối phương.
'Kỳ lạ..! Sao mình lại không thể điều khiển được sống chết của cô ta..?' Trần Vân Thanh sau khi tập trung tinh thần.
Đúng là cảm ứng được Thức Hải của Thái Na Trát tồn tại, Cấm Chế của hắn còn đi vào Linh Hồn của cô ta, nhưng khi hắn muốn sử dụng một chút Cấm Chế thủ đoạn, cho Thái Na Trát một bài học nhỏ, lại có cảm giác mình không thể nào sử dụng được lực lượng của Cấm Chế, nó cứ lù lù bất động một dạng.
"Ha ha ha ...! Con kiến hôi nhà mày..! Bây giờ có phải mày đang có cảm giác không thể điều khiển được Cấm Chế hay không..?"
Thái Na Trát bỗng nhiên cất tiếng cười to, trong tiếng cười chứa đầy đắc ý cùng sảng khoái, đồng thời, lời nói của Thái Na Trát bây giờ không hề còn tôn trọng Trần Vân Thanh như trước đây nữa, thay vào đó là tư thái cao cao tại thượng cùng khinh thường.
"Cô đã giở trò bên trong Cấm Chế...?"
Trần Vân Thanh là người rất thông minh, nghe tiếng cười cùng lời nói của Thái Na Trát, hắn đương nhiên là hiểu, mình không thể sử dụng Cấm Chế để khống chế Thái Na Trát, hoàn toàn là do Thái Na Trát giở trò rồi.
"Không có sai..! Là do bà cô của mày giở trò..! Mày cũng không có lấy nước tiểu soi lại cái bản mặt của mình, xem thử xem mình là cái mặt hàng súc vật gì.! Xứng đáng làm chủ nhân của Thái Na Trát tao sao..!" Thái Na Trát gật đầu thừa nhận.
Nàng Thái Na Trát ở tại Chủ Đại Lục cũng là một nhân vật cái thế, một cử động nhỏ cũng có thể làm cho cả triệu sinh linh tan thành mây khói, nắm trong tay quyền lực vô thượng.
Một nhân vật kiêu hùng như thế kia, làm sao có thể khuất thân nhận người khác làm chủ, người này còn là một tên Yêu Sĩ sâu kiến nữa.
Dù cho đem nàng giết đi, cũng không có thể bắt nàng làm cái chuyện nhục nhã này.
"Cô làm sao có thể làm được như vậy..?"
Cấm Chế mà Thái Na Trát truyền cho Trần Vân Thanh hắn là không có sai, hắn đã thử qua nhiều lần rồi, cảm thấy nó không có vấn đề gì cả, thêm.vào ngay cả Tinh huyết mà Thái Na Trát cũng có thể đem ra, những chuyện này rất là hợp logic, nhưng sao kết quả nhận lại nó lại khác biệt quá xa thế này.
"Sâu kiến..! Sinh Tử Cấm Chế mà bản cô nương dạy cho mày là không có sai..! Duy chỉ có một điều là ta đã sữa lại đôi chút, biến nó thành người chủ sinh là ta, còn mày là chủ tử...!" Thái Na Trát nàng đã nắm toàn bộ thắng lợi trong tay, tâm trạng hiện tại của nàng cũng rất là tốt, thế nên cũng không cần dấu cái tên sâu kiến này làm cái gì.
"Cô chủ Sinh.! Tôi chủ Tử..! Vậy không phải là..!".
Trần Vân Thanh như nghĩ đến một cái khả năng, mặt của hắn càng ngày càng trắng xám, khi nói lên câu cuối cùng, trên gương mặt đã không còn một chút máu.
"Mày nghĩ đúng rồi..! Bản cô nương bây giờ chính là chủ nhân của mày, có thể nắm toàn bộ sống chết của mày trong tay..!" Thái Na Trát tràn đầy đắc ý trên gương mặt.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.