Tuy nhiên, Trần Vân Thanh hắn không có vì được rót mật ngọt liền say, không vì mấy câu nói ngọt của Thái Na Trát mà quên đi đề phòng.
Hắn cũng có điểm mấu chốt của mình, nếu như Trần Hàn Xương một hai muốn cùng Trần Vân Thanh hắn đối đầu, như vậy thì không cẩn trách Trần Vân Thanh hắn ra tay độc ác rồi.
...
Chấn Nam Đại Sơn..! Hàn Sa Sơn..
Hàn Sa Sơn! Khu vực này tuy được gọi là núi, nhưng thực tế là không có phải, khắp chu vi hai ngàn km của Hàn Sa Sơn hoàn toàn là cát, không hiểu nguyên nhân gì.
Khu vực này thời tiết rất là khắc nghiệt, không có một cành cây hay ngọn cỏ gì có thể sống nỗi ở đây, nói chung là một màu cát trắng, thế nên khu vực này mới được đặt cho cái tên là Hàn Sa Sơn.
Hàn Sa Sơn địa thế cũng khá là đặc thù, nó thuộc về địa phận của Chấn Nam Đại Sơn, nhưng lại có một phần giáp ranh với Khái Đao Đại Sơn, nơi đây còn có một con đường bí mật đi đến Mân Việt Quận Thành.
Có điều nó có chút hiểm trở, đường đi dốc núi rất cao, lại hay bị các loại cầm điểu yêu Thú tập kích.
Phải kiên kỵ Khái Đao Đạo Phỉ lắm, nhiều người mới chọn đi con đường này đến Mân Việt Quận Thành.
Bây giờ ở nơi đẩu nguồn của Hàn Sa Sơn, có một nhóm hơn một trăm người, thân mặt đồ đen, gương mặt đeo khăn che mặt kín mít, xếp thành mười hàng ngăn nắp.
Khí tức trên người đám người này phát ra, tất cả đều là Yêu Sĩ hậu kỳ cảnh giới.
Cá biệt mười tên đứng xếp hàng đầu tiên, đều là Yêu Sư cảnh giới.
Trên tay người nào người nấy đều có cầm một thanh Trãm Hỗ Đao.
Đây là đao chuyên dùng cho Quân Đội các quốc gia trên Nam Hoang Chi Địa này hay dùng.
Cấp bậc của những thanh đao này lên đến Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Binh, chém sắt như chém bùn. Nhìn qua đội hình cực khủng như thế này, người nào có chút hiểu biết, chắc chắn sẽ nhận ra ngay được đây là một chi Quân Đội được huấn luyện vô cùng bài bản, toàn là những tinh anh trong hàng ngũ binh sĩ chọn ra được đến.
Khí thế sát phạt trên người từng tên phát ra cực kỳ khủng bố, điều đó chứng tỏ những người này trên tay đã không ít lần nhiễm phải máu tươi, tóm lại đây là một chi Quân Đội rất là đáng sợ.
"Xẹt..!"
"Báo cáo Chu Ma tướng quân..! Đã phát hiện ra được Nguyễn Dư Khúc tại cách đây vị chúng ta đứng hai trăm km về hướng Nam..!"
Một tên Yêu Sỹ cửu trọng chuyên về mặt tình báo chạy nhanh đến, cung kính hướng hai người đang đứng ở vị trí trước tiên, đặt biệt là người dẫn đầu một bước, lớn tiếng báo cáo.
Chu Ma tướng quân, tên này đối với lại bình thường dân chúng ở Chấn Nam Thành hay Lô Thai Thành các loại có lẽ không có người nào biết.
Nhưng lên đến Mân Việt Quận Thành, đặc biệt là Trường Sa Quân Doanh, không người nào là không biết đến danh tiếng của y.
Thiếu tướng quân của Quân đội Chân Lạp Quốc đóng tại Trường Sa Sơn Mạch, từng dẫn đầu một chi chỉ hơn ngàn người quân đội, đã đánh cho mười ngàn quân đội của Lạc Việt Vương Quốc thua xiểng liểng xiểng, phải chạy tứ tán để mong thoát thân.
Năm nay Chu Ma Chốc chỉ mới ba mươi tuổi, nhưng y cũng đã là Yêu Sư thất trọng cường giả, thực lực cao không nói, tài thao lược quân sự cũng cao không kém, kể từ khi xuất hiện tại quân doanh của Chân Lạp Vương Quốc đến nay, cứ mỗi lần Chu Ma Chốc cầm quân, y như rằng sẽ khải hoàn chiến thắng để trở về, từ trước đến nay chưa bao giờ thua trận.
Có thể nói Chu Ma Chốc chính là người thừa kế xứng đáng nhất trong tương lai của Chu Ma gia tộc, một đại tộc lớn, chưởng quản binh quyền của toàn bộ Chân Lạp Vương Quốc.
Một vài tháng gần đây, chỉ đến khi Lạc Việt Vương Quốc phái Nguyễn Dư Khúc đến Trường Sa Sơn Mạch trấn thủ, mọi chuyện mới có phần tốt hơn với lại Lạc Việt Vương Quốc, cũng từ đây.
Hai đại thiên tài cả về quân sự lẫn tu luyện của hai nước đã đối đầu trực tiếp với nhau, kết quả vẫn là chưa bên nào tuyệt đối dành chiến thắng.
Tuy nhiên trong lần này giao trang ở Khái Đao Đại Sơn, Chu Ma Chốc sử dụng kế sách dương đông kích tây rất thành công, ngay khi đêm tối mưa bão đã quay lại cho đám người Nguyễn Dư Khúc một trận, lấy quân số chỉ hơn trăm người, đã đem hơn năm trăm người của Nguyễn Dư Khúc đánh tan nát.
May mắn trong đêm tối, Nguyễn Dư Khúc đã được thuộc hạ trung thành liều chết bảo hộ, nên mới chạy ra được ngoài vòng vây, hiện bây giờ, Chu Ma Chốc chính là cho người truy sát Nguyễn Dư Khúc rất gắt gao, không giết được Nguyễn Dư Khúc, thề không bỏ qua một dạng.
"Được..! Chúng ta lập tức đi đến nơi đó..!"
Chu Ma Chốc nhận được tin báo chính xác sau, cũng không muốn chậm chân một chút, ngay lập tức ra lệnh cho toàn quân đuổi theo.
"Tướng quân..! Cẩn thận..Đây có thể là bẫy..!"
Đi bên cạnh của Chu Ma Chốc là một người trung niên gần năm mươi tuổi lên tiếng can ngăn.
Người trung niên này, nếu mà Trần Vân Thanh có mặt tại đây, nhất định có thể nhận ra được người này là ai.
Đây không phải là Triệu Yên Đà, Triệu Đan Sư, người mà mấy tháng trước đây vì muốn luyện thành Nhị Giai Hạ Phẩm Đan Dược Uẩn Khí Đan, đã bắt Trần Vân Thanh làm Đan Nô, ép dùng rất nhiều Đan Dược, sau khi thành công tấn thăng Nhị Giai Đan Sư sơ kỳ, Triệu Yên Đà đã không một chút do dự ép Trần Vân Thanh phải uống một lượng lớn Uẩn Khí Đan tự sát hay là sao?
Bây giờ Triệu Yên Đà thoắt một cái đã biến thân thành một vị quân sư tài ba bên cạnh Chu Ma Chốc, vấn đề này thật sự rất đáng ngờ đây.
"Triệu quân sư..! Xin hãy nói rõ ràng hơn một chút..!" Chu Ma Chốc rất là khiêm tốn thỉnh giáo.
Triệu Yên Đà này là người của Đại Hán Vương Quốc phái đến Lạc Việt Vương Quốc nằm vùng, trong một lần trao đổi tin tức, hắn có ấn tượng vô cùng tốt với tài trí cùng mưu lược của Triệu Yên Đà này, nên mới ra sức mời Triệu Yên Đà về làm quân sư cho mình.
Kết quả Chu Ma Chốc hắn tính đúng, từ ngày có Triệu Yên Đà bên cạnh, hắn làm việc gì cũng thông thuận hơn rất nhiều, nhờ vào mưu kế mà Triệu Yên Đà đưa cho, cũng không ít lần hắn chuyển nguy thành an, dành được chiến thắng trong tay của địch thủ số một của hắn là Nguyễn Dư Khúc.
Như lần này cũng vậy, nhờ có mưu kế của Triệu Yên Đà, hắn đã đem mấy trăm tên binh sĩ do Nguyễn Dư Khúc dẫn đầu đánh cho bọn chúng như chó nhà có tang.
Tất cả thành tựu mấy tháng qua của hắn đều là có sự giúp đỡ của Triệu Yên Đà, nên hắn rất là tôn trọng lời nói của ông ta.
"Tướng quân..! Chúng ta đuổi theo Nguyễn Dư Khúc đã ba ngày nay, nhưng mà hành tung của hắn chúng ta rất khó nắm bắt, lần này lại để cho chúng ta biết được vị trí chính xác cụ thể, ngài không thấy đây là nghi ngờ lớn nhất hay sao..?"
Triệu Yên Đà ánh mắt cực sáng, nhìn về phía xa xa Hàn Sa Sơn nơi này, lên tiếng nói.
Thần thái của hắn bây giờ thật rất giống với lại một vị quân sư tài ba, ngồi một chỗ lập kế hoạch quyết thắng ngoài ngàn km, so với lại bộ dáng nóng nãy bồn chồn trước đây là khác xa một trời một vực.
"Thật sự đúng là có nhiều điểm khả nghi..!" Chu Ma Chốc ngẫm nghĩ một chút, thật sự đúng như lời Triệu Yên Đà nói thật.
Ba ngày hôm nay hắn thả ra gần năm mươi tên thám tử điều tra Nguyễn Dư Khúc lẫn trốn vị trí, tuy nhiên tình báo trở về rất mơ hồ, lúc có tin tức bên này, lúc lại có tin tức bên kia, lần nào đến cũng chỉ là không công, làm cho hắn tức đến hộc máu.
Lần này thám báo trở về báo cáo vị trí quá chính xác, thật sự có nghi ngờ rất lớn.
Vấn đề này Chu Ma Chốc hắn nên nghĩ ra từ trước, nếu là những lần trước lãnh binh đối địch, hắn sẽ không có điên gì đi phạm vào những lỗi lầm cơ bản như vậy, nhưng kể từ khi đến Trường Sa Sơn Mạch Hồ Huyền Quan nơi này, hắn đã đánh mất đi sự bình tĩnh vốn có, đây có thể là do thời gian gần đây hắn bị Nguyễn Dư Khúc ép cho có chút thở không ra hơi, nên mới không thể đưa ra phán đoán chính xác nhất.
Cũng may là có Nguyễn Dư Khúc này bên cạnh, nếu như không lần này mình đã phải trúng kế của đối phương mất rồi.
"Nhưng chúng ta cũng không thể để cho Nguyễn Dư Khúc chạy được trở lại Mân Việt Quận Thành được..!"
Tuy cũng đã nhìn ra được, lần này Nguyễn Dư Khúc ở nơi này cách hai trăm km chỉ là một âm mưu dẫn hắn vào bẫy, nhưng để có thể nói bỏ qua cho Nguyễn Dư Khúc là chuyện không thể nào.
Rất khó khăn hắn mới có thể ép được Nguyễn Dư Khúc rời xa Trường Sa Quân Doanh, rời xa Hồ Huyền Quan.
Bây giờ hắn đã làm được, Nguyễn Dư Khúc hiện tại cũng đang thất thế, thời cơ thật sự quá tốt đối với lại Chu Ma Chốc hắn, một khi Nguyễn Dư Khúc mà trở về Mân Việt Quận Thành, hay là chạy được đến Chấn Nam Thành thôi, hắn cũng khó có thể làm gì được đối phương rồi.
Cơ hội lần này là quá tốt, hắn không hề muốn để nó trôi qua một cách lãng nhách như vậy được.
"Tướng quân..! Tôi có một cách có thể giúp đỡ ngài giết đi Nguyễn Dư Khúc..! Tuy nhiên cần phải có một chút hy sinh..!"
Triệu Yên Đà đầu óc xoay chuyển một chút, rất nhanh, hắn liền đã nghĩ ra một cái kế sách khá là lưỡng toàn kỳ mỹ, vừa không rơi vào bẫy rập mà Nguyễn Dư Khúc bố trí sẵn, lại vừa có thể đem Nguyễn Dư Khúc ngược sát.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.
Hắn cũng có điểm mấu chốt của mình, nếu như Trần Hàn Xương một hai muốn cùng Trần Vân Thanh hắn đối đầu, như vậy thì không cẩn trách Trần Vân Thanh hắn ra tay độc ác rồi.
...
Chấn Nam Đại Sơn..! Hàn Sa Sơn..
Hàn Sa Sơn! Khu vực này tuy được gọi là núi, nhưng thực tế là không có phải, khắp chu vi hai ngàn km của Hàn Sa Sơn hoàn toàn là cát, không hiểu nguyên nhân gì.
Khu vực này thời tiết rất là khắc nghiệt, không có một cành cây hay ngọn cỏ gì có thể sống nỗi ở đây, nói chung là một màu cát trắng, thế nên khu vực này mới được đặt cho cái tên là Hàn Sa Sơn.
Hàn Sa Sơn địa thế cũng khá là đặc thù, nó thuộc về địa phận của Chấn Nam Đại Sơn, nhưng lại có một phần giáp ranh với Khái Đao Đại Sơn, nơi đây còn có một con đường bí mật đi đến Mân Việt Quận Thành.
Có điều nó có chút hiểm trở, đường đi dốc núi rất cao, lại hay bị các loại cầm điểu yêu Thú tập kích.
Phải kiên kỵ Khái Đao Đạo Phỉ lắm, nhiều người mới chọn đi con đường này đến Mân Việt Quận Thành.
Bây giờ ở nơi đẩu nguồn của Hàn Sa Sơn, có một nhóm hơn một trăm người, thân mặt đồ đen, gương mặt đeo khăn che mặt kín mít, xếp thành mười hàng ngăn nắp.
Khí tức trên người đám người này phát ra, tất cả đều là Yêu Sĩ hậu kỳ cảnh giới.
Cá biệt mười tên đứng xếp hàng đầu tiên, đều là Yêu Sư cảnh giới.
Trên tay người nào người nấy đều có cầm một thanh Trãm Hỗ Đao.
Đây là đao chuyên dùng cho Quân Đội các quốc gia trên Nam Hoang Chi Địa này hay dùng.
Cấp bậc của những thanh đao này lên đến Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Binh, chém sắt như chém bùn. Nhìn qua đội hình cực khủng như thế này, người nào có chút hiểu biết, chắc chắn sẽ nhận ra ngay được đây là một chi Quân Đội được huấn luyện vô cùng bài bản, toàn là những tinh anh trong hàng ngũ binh sĩ chọn ra được đến.
Khí thế sát phạt trên người từng tên phát ra cực kỳ khủng bố, điều đó chứng tỏ những người này trên tay đã không ít lần nhiễm phải máu tươi, tóm lại đây là một chi Quân Đội rất là đáng sợ.
"Xẹt..!"
"Báo cáo Chu Ma tướng quân..! Đã phát hiện ra được Nguyễn Dư Khúc tại cách đây vị chúng ta đứng hai trăm km về hướng Nam..!"
Một tên Yêu Sỹ cửu trọng chuyên về mặt tình báo chạy nhanh đến, cung kính hướng hai người đang đứng ở vị trí trước tiên, đặt biệt là người dẫn đầu một bước, lớn tiếng báo cáo.
Chu Ma tướng quân, tên này đối với lại bình thường dân chúng ở Chấn Nam Thành hay Lô Thai Thành các loại có lẽ không có người nào biết.
Nhưng lên đến Mân Việt Quận Thành, đặc biệt là Trường Sa Quân Doanh, không người nào là không biết đến danh tiếng của y.
Thiếu tướng quân của Quân đội Chân Lạp Quốc đóng tại Trường Sa Sơn Mạch, từng dẫn đầu một chi chỉ hơn ngàn người quân đội, đã đánh cho mười ngàn quân đội của Lạc Việt Vương Quốc thua xiểng liểng xiểng, phải chạy tứ tán để mong thoát thân.
Năm nay Chu Ma Chốc chỉ mới ba mươi tuổi, nhưng y cũng đã là Yêu Sư thất trọng cường giả, thực lực cao không nói, tài thao lược quân sự cũng cao không kém, kể từ khi xuất hiện tại quân doanh của Chân Lạp Vương Quốc đến nay, cứ mỗi lần Chu Ma Chốc cầm quân, y như rằng sẽ khải hoàn chiến thắng để trở về, từ trước đến nay chưa bao giờ thua trận.
Có thể nói Chu Ma Chốc chính là người thừa kế xứng đáng nhất trong tương lai của Chu Ma gia tộc, một đại tộc lớn, chưởng quản binh quyền của toàn bộ Chân Lạp Vương Quốc.
Một vài tháng gần đây, chỉ đến khi Lạc Việt Vương Quốc phái Nguyễn Dư Khúc đến Trường Sa Sơn Mạch trấn thủ, mọi chuyện mới có phần tốt hơn với lại Lạc Việt Vương Quốc, cũng từ đây.
Hai đại thiên tài cả về quân sự lẫn tu luyện của hai nước đã đối đầu trực tiếp với nhau, kết quả vẫn là chưa bên nào tuyệt đối dành chiến thắng.
Tuy nhiên trong lần này giao trang ở Khái Đao Đại Sơn, Chu Ma Chốc sử dụng kế sách dương đông kích tây rất thành công, ngay khi đêm tối mưa bão đã quay lại cho đám người Nguyễn Dư Khúc một trận, lấy quân số chỉ hơn trăm người, đã đem hơn năm trăm người của Nguyễn Dư Khúc đánh tan nát.
May mắn trong đêm tối, Nguyễn Dư Khúc đã được thuộc hạ trung thành liều chết bảo hộ, nên mới chạy ra được ngoài vòng vây, hiện bây giờ, Chu Ma Chốc chính là cho người truy sát Nguyễn Dư Khúc rất gắt gao, không giết được Nguyễn Dư Khúc, thề không bỏ qua một dạng.
"Được..! Chúng ta lập tức đi đến nơi đó..!"
Chu Ma Chốc nhận được tin báo chính xác sau, cũng không muốn chậm chân một chút, ngay lập tức ra lệnh cho toàn quân đuổi theo.
"Tướng quân..! Cẩn thận..Đây có thể là bẫy..!"
Đi bên cạnh của Chu Ma Chốc là một người trung niên gần năm mươi tuổi lên tiếng can ngăn.
Người trung niên này, nếu mà Trần Vân Thanh có mặt tại đây, nhất định có thể nhận ra được người này là ai.
Đây không phải là Triệu Yên Đà, Triệu Đan Sư, người mà mấy tháng trước đây vì muốn luyện thành Nhị Giai Hạ Phẩm Đan Dược Uẩn Khí Đan, đã bắt Trần Vân Thanh làm Đan Nô, ép dùng rất nhiều Đan Dược, sau khi thành công tấn thăng Nhị Giai Đan Sư sơ kỳ, Triệu Yên Đà đã không một chút do dự ép Trần Vân Thanh phải uống một lượng lớn Uẩn Khí Đan tự sát hay là sao?
Bây giờ Triệu Yên Đà thoắt một cái đã biến thân thành một vị quân sư tài ba bên cạnh Chu Ma Chốc, vấn đề này thật sự rất đáng ngờ đây.
"Triệu quân sư..! Xin hãy nói rõ ràng hơn một chút..!" Chu Ma Chốc rất là khiêm tốn thỉnh giáo.
Triệu Yên Đà này là người của Đại Hán Vương Quốc phái đến Lạc Việt Vương Quốc nằm vùng, trong một lần trao đổi tin tức, hắn có ấn tượng vô cùng tốt với tài trí cùng mưu lược của Triệu Yên Đà này, nên mới ra sức mời Triệu Yên Đà về làm quân sư cho mình.
Kết quả Chu Ma Chốc hắn tính đúng, từ ngày có Triệu Yên Đà bên cạnh, hắn làm việc gì cũng thông thuận hơn rất nhiều, nhờ vào mưu kế mà Triệu Yên Đà đưa cho, cũng không ít lần hắn chuyển nguy thành an, dành được chiến thắng trong tay của địch thủ số một của hắn là Nguyễn Dư Khúc.
Như lần này cũng vậy, nhờ có mưu kế của Triệu Yên Đà, hắn đã đem mấy trăm tên binh sĩ do Nguyễn Dư Khúc dẫn đầu đánh cho bọn chúng như chó nhà có tang.
Tất cả thành tựu mấy tháng qua của hắn đều là có sự giúp đỡ của Triệu Yên Đà, nên hắn rất là tôn trọng lời nói của ông ta.
"Tướng quân..! Chúng ta đuổi theo Nguyễn Dư Khúc đã ba ngày nay, nhưng mà hành tung của hắn chúng ta rất khó nắm bắt, lần này lại để cho chúng ta biết được vị trí chính xác cụ thể, ngài không thấy đây là nghi ngờ lớn nhất hay sao..?"
Triệu Yên Đà ánh mắt cực sáng, nhìn về phía xa xa Hàn Sa Sơn nơi này, lên tiếng nói.
Thần thái của hắn bây giờ thật rất giống với lại một vị quân sư tài ba, ngồi một chỗ lập kế hoạch quyết thắng ngoài ngàn km, so với lại bộ dáng nóng nãy bồn chồn trước đây là khác xa một trời một vực.
"Thật sự đúng là có nhiều điểm khả nghi..!" Chu Ma Chốc ngẫm nghĩ một chút, thật sự đúng như lời Triệu Yên Đà nói thật.
Ba ngày hôm nay hắn thả ra gần năm mươi tên thám tử điều tra Nguyễn Dư Khúc lẫn trốn vị trí, tuy nhiên tình báo trở về rất mơ hồ, lúc có tin tức bên này, lúc lại có tin tức bên kia, lần nào đến cũng chỉ là không công, làm cho hắn tức đến hộc máu.
Lần này thám báo trở về báo cáo vị trí quá chính xác, thật sự có nghi ngờ rất lớn.
Vấn đề này Chu Ma Chốc hắn nên nghĩ ra từ trước, nếu là những lần trước lãnh binh đối địch, hắn sẽ không có điên gì đi phạm vào những lỗi lầm cơ bản như vậy, nhưng kể từ khi đến Trường Sa Sơn Mạch Hồ Huyền Quan nơi này, hắn đã đánh mất đi sự bình tĩnh vốn có, đây có thể là do thời gian gần đây hắn bị Nguyễn Dư Khúc ép cho có chút thở không ra hơi, nên mới không thể đưa ra phán đoán chính xác nhất.
Cũng may là có Nguyễn Dư Khúc này bên cạnh, nếu như không lần này mình đã phải trúng kế của đối phương mất rồi.
"Nhưng chúng ta cũng không thể để cho Nguyễn Dư Khúc chạy được trở lại Mân Việt Quận Thành được..!"
Tuy cũng đã nhìn ra được, lần này Nguyễn Dư Khúc ở nơi này cách hai trăm km chỉ là một âm mưu dẫn hắn vào bẫy, nhưng để có thể nói bỏ qua cho Nguyễn Dư Khúc là chuyện không thể nào.
Rất khó khăn hắn mới có thể ép được Nguyễn Dư Khúc rời xa Trường Sa Quân Doanh, rời xa Hồ Huyền Quan.
Bây giờ hắn đã làm được, Nguyễn Dư Khúc hiện tại cũng đang thất thế, thời cơ thật sự quá tốt đối với lại Chu Ma Chốc hắn, một khi Nguyễn Dư Khúc mà trở về Mân Việt Quận Thành, hay là chạy được đến Chấn Nam Thành thôi, hắn cũng khó có thể làm gì được đối phương rồi.
Cơ hội lần này là quá tốt, hắn không hề muốn để nó trôi qua một cách lãng nhách như vậy được.
"Tướng quân..! Tôi có một cách có thể giúp đỡ ngài giết đi Nguyễn Dư Khúc..! Tuy nhiên cần phải có một chút hy sinh..!"
Triệu Yên Đà đầu óc xoay chuyển một chút, rất nhanh, hắn liền đã nghĩ ra một cái kế sách khá là lưỡng toàn kỳ mỹ, vừa không rơi vào bẫy rập mà Nguyễn Dư Khúc bố trí sẵn, lại vừa có thể đem Nguyễn Dư Khúc ngược sát.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.