Đây là một quân bài tốt, tục như nói kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, nếu đã là bạn thì nên giúp đỡ lẫn nhau, đây là nguyên nhân chính làm cho hai người bọn họ có mặt tại nơi đây.
Dĩ nhiên bọn họ cũng phải xem người bạn này thực lực thế nào, có đáng để đầu tư hay là không?
Qua mấy tiếng đồng hồ đêm nay, hai người bọn họ đều là có chung nhận định, Trần Vân Thanh này rất xứng đáng cho hai người mình bỏ vốn đi vào.
...
"Bình thường Chấn Nam Đạo Phỉ một điểm..! Cao cấp đạo phỉ mười điểm..! Chấp Sự đạo phỉ ba mươi điểm..! Đà Chủ sáu mươi điểm..! Đường Chủ tám mươi điểm...!Đương gia một trăm điểm..! Riêng Bang Chủ Tiếu Nhất Hồng một ngàn điểm...! Quy tắc này...!" Trần Vân Thanh hơi ngạc nhiên nhìn Mạo Hanh một cái.
"Vân Thanh huynh đệ! Đây chính là thông báo thứ hai mà Thành Chủ Phủ dự định thông báo đi ra vào sáng mai, khi chúng ta xuất phát đi vào Chấn Nam Đại Sơn.!" Mạo Hanh gật đầu một cái xác nhận.
Tin tức này là do Thành Chủ cùng Thiên Phu Trưởng đại nhân bàn luận đưa ra không lâu.
Kề sát ngày đưa ra cái thông báo tuyển chọn tán tu tham gia chiến dịch tiêu diệt Chấn Nam Đạo.
Nó vốn chưa được truyền rộng rãi ra bên ngoài, nhưng cái gì cũng có ngoại lệ mà, nhất là tin tức này cũng không phải dạng cơ mật gì.
Những người có tu vi Yêu Sĩ thất trọng cảnh giới trở lên như hắn đây được ưu tiên biết trước.
Nơi đâu cũng là như vậy thôi, nắm đấm mạnh luôn là có lợi thế.
"Cách phân chia điểm cống hiến này có chút không ổn a..!" Trần Vân Thanh nhíu mày thật sâu.
Theo như hắn biết, cấp bậc đạo phỉ bên trong Chấn Nam Đạo cũng không khác mấy đại gia tộc là mấy, trừ những tên Yêu Giả là bình thường đạo phỉ ra, bên trên đều là Yêu Sĩ trở lên cường giả.
Tuy nhiên không nói đến Chấp Sự đạo phỉ, chỉ nói cao cấp đạo phỉ bên trong cũng có phân chia mạnh yếu rất lớn, thực lực sẽ giao động từ Yêu Sĩ nhất trọng cho đến Yêu Sĩ tam trọng.
Giết đám cao cấp đạo phỉ này, bất kể là Yêu Sĩ nhất trọng hay Yêu Sĩ tam trọng, điểm cống hiến cũng chỉ được đồng nhau là mười điểm.
Như gặp phải Yêu Sĩ nhất trọng thì cũng may, có thể đem tên đó giết đi một cách dễ dàng, nếu là Yêu Sĩ tam trọng cảnh giới, như vậy ngoài những người có thực lực Yêu Sĩ trung kỳ ra, Yêu Sĩ tam trọng trở xuống sẽ khá là khó nhằn.
Trong khi điểm số đạt được khi giết Yêu Sĩ tam trọng cảnh giới chả khác Yêu Sĩ nhất trọng là mấy, như thế sao có thể gọi là công bằng cho được.
Lên đến Chấp Sự hàng ngũ cũng là như thế, bên trong đó cũng có mạnh yếu phân chia, yếu thì là Yêu Sĩ tứ trọng, mạnh thì lên đến Yêu Sĩ lục trọng hậu kỳ, tán tu mà gặp phải những tên Yêu Sĩ lục trọng kia, chỉ có nước ăn hành.
Nên nhớ gia nhập Liệp Đạo Quân lần này, trừ một số ít là Yêu Sĩ trung kỳ cùng rải rác vài ba tên Yêu Sĩ thất trọng như tên Mạo Hanh này ra, đại đa số là Yêu Sĩ sơ kỳ cả.
Tán tu thì có được bao nhiêu tài nguyên, làm sao có thể sánh ngang với các gia tộc người được.
"Vân Thanh huynh đệ..! Vấn đề này ta cũng không được rõ cho lắm..!"
Mạo Hanh cũng gật đầu, hắn dĩ nhiên đã nhìn ra được sự không hợp lý về cách phân chia điểm cống hiến khi tiêu diệt Chấn Nam Đạo Phỉ lần này.
Như hắn tính không sai, sáng mai khi tin tức này truyền ra bên ngoài, đại đa số người chỉ nhắm đến những tên có thực lực thấp kém trong hàng đạo phỉ để chém giết, mạnh hơn sẽ được nhiều người tránh xa.
Đương nhiên rồi, cùng một số tiền thưởng như nhau, trong khi công việc nặng nhẹ khác nhau, ai cũng sẽ chọn công việc nhẹ nhàng mà vẫn có tiền thưởng bằng người phải làm nhiệm vụ nặng nhọc hơn rồi.
"Vân Thanh huynh đệ..! Cậu thấy lời đề nghị của tôi vừa rồi như thế nào..?"
Chờ cho hỏa hầu cũng đã đủ, Mạo Hanh nhìn qua mười tám người anh em còn lại của Cái Răng Liệp Yêu Đoàn của mình một cái, sau đó đối với lại Trần Vân Thanh mỉm cười lên tiếng.
Mục đích hắn đến đây ngoài chuyện đưa cho Trần Vân Thanh xem cái thông báo này ra, còn một chuyện nữa là muốn mời Trần Vân Thanh nhập bọn chung với Cái Răng Liệp Yêu Đoàn bọn họ.
Nguyên nhân không có gì khác hơn ngoài trừ hai mươi cái danh ngạch mà Thành Chủ Phủ ban thưởng lần này.
Quy tắc lần này rất đơn giản, nếu như người nào đem Chấn Nam Đạo Phỉ diệt nhiều hơn, điểm số nhiều hơn, người đó sẽ được ban thưởng một cái danh ngạch.
Tổng cộng có hai mươi cái, được ban ra cho hai mươi người có điểm số cao nhất.
Thế nên đám Tán Tu bây giờ, đều là tìm người tổ đội lại với nhau, một nhóm thường sẽ có hai mươi người, tính ra cũng có vài chục nhóm rồi.
Cái Răng Liệp Yêu Đoàn bọn họ cũng không muốn đứng bên ngoài cuộc chơi này, vì bọn họ biết thực lực mình tuy mạnh, nhưng quân số không phải quá nhiều, nên cần người để tương trợ.
Rất may mắn, Cái Răng Liệp Yêu Đoàn bọn họ danh tiếng tốt, chỉ mới đưa ra lời hiệu triệu, đã có thêm năm người gia nhập, không những là gia nhập vào lần này chiến dịch, mà là gia nhập luôn Cái Răng Liệp Yêu Đoàn.
Thành viên chính của bọn họ hiện tại đã có mười chín người, như vậy còn thiếu một người nữa sẽ đủ bộ, thế nên đêm hôm khuya khoắt bọn họ mới tìm đến Trần Vân Thanh nơi đây, đơn giản vì bọn họ đánh giá cao thực lực của tên Trần Vân Thanh này.
"Xin lỗi..! Từ trước đến nay tôi chỉ quen làm việc một mình, ý tốt của các vị tôi chỉ có thể để trong lòng..!"
Trần Vân Thanh gấp tờ giấy thông báo mà Mạo Hanh vừa mới đưa cho trả lại cho y, sau đó lắc đầu từ chối tham gia cùng Cái Răng Liệp Yêu Đoàn cho chiến dịch lần này.
Hắn có kế hoạch riêng của mình, cũng hết sức tự tin vào thực lực bản thân, nên sẽ không cần đi tham gia vào bất kỳ tổ chức nào khác.
Huống chi trên người của hắn cũng có chứa bí mật không hề nhỏ, càng nhiều người thì bí mật trên người của hắn sẽ có nguy cơ lộ ra, thế nên hắn vẫn từ chối lời mời của Mạo Hanh thì là hợp lý hơn.
"Nếu đã như vậy..! Mày nên đi chết đi..!"
"Xẹt..!"
Nhân lúc nhận lại tờ giấy từ trong tay của Trần Vân Thanh, Mạo Hanh quyết đoán ra tay, trong tay của hắn không biết khi nào đã xuất hiện một thanh chủy thủ dài tầm hai mươi cm, ánh sáng trên cây chủy thủ này khá xanh.
Như ai am hiểu thì sẽ nhận ra được ngay, trên cây chủy thủ này vốn đã thoa sẵn một loại cực độc hết sức khủng bố.
Chỉ cần chạm nhẹ đi vào, cũng có thể làm cho người ta phải chết ngay lập tức.
Rõ ràng Mạo Hanh dùng chiêu này, là không muốn cho Trần Vân Thanh có bất kỳ con đường sống nào cả.
"Không..! Không trúng sao..?"
Kiếm đâm ra, đáng lý phải có âm thanh va chạm vào thân thể, tuy nhiên thanh kiếm nhỏ của hắn không phát ra âm thanh gì, dù nó rõ ràng đã đâm xuyên qua thân thể của Trần Vân Thanh.
Kinh nghiệm bao năm vào sinh ra tử nói cho hắn, nhiều khả năng thứ mà hắn đâm trúng chỉ là cái bóng của Trần Vân Thanh mà thôi, đối phương di chuyển quá mức nhanh chóng, làm cho hắn có ảo giác mình vừa rồi đã đâm trúng đối phương rồi.
"Xẹt..!"
"Các anh em..! Vì một trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, chúng ta cùng nhau xông lên đem Trần Vân Thanh chém giết đi..!"
Mạo Hanh không hổ là Đoàn Trưởng của một Liệp Yêu Đoàn có tiếng bao nhiêu năm qua ở Chấn Nam Thành này, ngay khi nhận ra được sự không ổn, hắn không có kinh hãi lâu, lập tức làm ra phản ứng.
Trước tiên rút thanh kiếm mà mình mang trên người ra, chỉ về phía Trần Vân Thanh, đồng thời hô hào mười tâm người anh em còn lại, hiệp lực với mình đem Trần Vân Thanh diệt sát.
Mục đích của hắn đến đây quá rõ ràng, không phải là vì đưa tờ thông báo này cho Trần Vân Thanh, cũng không phải là muốn mời Trần Vân Thanh gia nhập vào trận doanh của Cái Răng Liệp Yêu Đoàn bọn họ, mục đích chính của hắn chỉ có một, đó là cái đầu trên cổ của Trần Vân Thanh mà thôi.
Đương nhiên rồi, Tù gia hứa sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này liền sẽ trao tận tay một trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch cho bọn họ.
Số tài nguyên này trước đây mình xó nằm mơ cũng không thể nghĩ đến, dù có Liệp Sát Yêu Thú cả đời, cũng chưa chắc dư được số tiên lớn đến như thế kia.
Vì số tài nguyên đó, bọn họ rất là xứng đáng để mà thử một lần.
Cơ hội bây giờ đã đến, dù Trần Vân Thanh có thoát được chiêu đánh lén vừa rồi của hắn thì có thể thế nào.
Nơi đây bọn họ có mười chín người, ai cũng là tinh anh trong giới Tán Tu, thực lực yếu nhất cũng có Yêu Sĩ tứ trọng hậu kỳ, cao thì Yêu Sĩ lục trọng hậu kỳ có mấy người, thêm vào Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ hắn đây, không tin không thể đem Trần Vân Thanh giết đi.
"Các anh em..! Các người làm sao vậy..?"
Mạo Hanh ngạc nhiên, mình đã ra hiệu cho mười tám người này hơn mười giây rồi mà, đám người mình trước khi vào nơi đây đã bàn bạc xong xuôi.
Nếu mà hắn đánh lén thất bại, tất cả mọi người sẽ liên hợp lại ùa lên tấn công Trần Vân Thanh ngay lập tức, sao bây giờ bọn họ vẫn cứ ngồi yên bất động như thế kia, còn nhìn hắn với ánh mắt bất đắc dĩ nữa...
Không lẽ.. Không đâu..
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại