Đáng tiếc chờ suốt cả đêm dài chỉ nhận lại một chuỗi thấy vọng não nề. Người đi tìm Trần Vân Thanh tất cả đều chết sạch hết, những người còn lại cũng không có người nào dám ra tay nữa. Hắn đã là thất vọng toàn tập rồi.
"Không thể dựa vào quân đội..! Như vậy mình liền dựa vào Chấn Nam Đạo vậy..!" Trần A Phủ ánh mắt lóe lên một vết độc ác.
Không biết trong lòng của hắn dự tính làm cái gì, chỉ là ngay sau câu nói đó, hắn liền rời khỏi nơi này, rời khỏi Liệp Đạo Quân, nhắm hướng Chấn Nam Đại Sơn thẳng tiến.
...
"Trận Pháp..! Lại là Trận Pháp..! Cũng may Trần Hàn Xương ta không có mạo hiểm ra tay..!" Người có thù oán với lại Trần Vân Thanh không chỉ có Trần A Phủ, mà còn có Trần Hàn Xương hắn đây.
Dù đã khôi phục thương thế, thực lực hiện tại cũng đã đột phá Yêu Sĩ cửu trọng sơ kỳ, nhưng hắn lại không có dám đi tìm Trần Vân Thanh tính sổ, mặt dù bọn họ hai người cách nơi ở của nhau cũng không quá xa.
Đến tận bây giờ, hắn vẫn cảm thấy vô cùng may mắn vì quyết định không đi tìm Trần Vân Thanh thanh toán ân oán của mình, dù hắn nhìn ra được Trần Vân Thanh vốn trong người có thương thế.
Đừng có nên nhìn căn lều vải nơi vị trí của Trần Vân Thanh ở là nơi hẻo lánh không có gì lạ mà xem thường.
Nơi đó vốn là được bao quanh bởi một loại Trận Pháp cực cao, loại Trận Pháp đã làm cho hắn chút nữa mất mạng tại Trần Phủ bên đó, nó được ẩn vài bên trong một cái Ảo Trận tinh vi nữa, tên nào ngu ngốc đi vào, trừ khi có Yêu Sư tam trọng trở lên mới may ra thoát thân, còn lại chỉ có một con đường chết.
Nhận ra được Trần Vân Thanh sắp xếp sát cục khủng bố thế này, nơi đây trừ hắn là Thánh Giả trùng sinh mới nhận ra được ra, những người khác đoán chắc không có ai biết.
"Trần Vân Thanh có mặt tại nơi đây..! Như vậy mình có chút phiền toái rồi..!" Trần Hàn Xương nhìn lại căn lều nhỏ của Trần Vân Thanh thêm một lần nữa, trong ánh mắt chứa khá nhiều điều phức tạp.
Hai người bọn họ đều là có mục tiêu tham gia Liệp Đạo Quân lần này để lấy Mân Việt Học Viện tu hành danh ngạch.
Sẽ cùng nhau đồng hành thời gian cũng không có ngắn, xác suất mà cả hai chạm mặt vẫn là có chứ không phải không. Khi đó sẽ không thể tránh được một phen động thủ.
Vấn đề ở đây là hắn trong lòng không có nắm chắc có thể thắng được Trần Vân Thanh, nội Thổ Long Yêu Kỹ của tên đó cũng đủ cho hắn uống một hồ rồi, đừng nói đến Trận Pháp xuất thần nhập hóa của y.
"Đám khốn kiếp ngu xuẩn Trần gia kia vì sao lại muốn đi tìm đường chết đến như vậy chứ..!" Trần Hàn Xương tâm trạng vô cùng bực mình.
Muốn tránh Trần Vân Thanh nên hắn phải chui vào Liệp Đạo Quân này để chiếm lấy một cái danh ngạch.
Theo như lệ thường, Trần Vân Thanh có được danh ngạch của Trần gia sẽ không đến nơi đây tham gia Liệp Đạo Quân làm cái gì.
Nhưng đám người Trần gia ngu ngốc kia một hai phải ép tên đó đến đây.
Bây giờ thì hay rồi, Trần gia không bao lâu sẽ khó tồn tại, còn về phần Trần Hàn Xương hắn, lúc nào cũng phải lo lắng đề phòng tên Trần Vân Thanh này phát hiện ra bản thân đang ở đây, thật sự là quá khốn kiếp đi mà.
"Được rồi..! Đến khi nào thì hay khi đó đi..!" Trần Hàn Xương lắc nhẹ đầu, rời khỏi nơi này.
Hắn đã quyết định, vẫn sẽ tiếp tục tham gia Liệp Đạo Quân lần này, cũng sẽ tận lực tránh cùng Trần Vân Thanh tiếp xúc, như không may hai người chạm mặt, xảy ra động thủ, dù phần thắng của hắn không cao.
Nhưng muốn rời đi, Trần Vân Thanh cũng không có khả năng ngăn cản, tạm thời cứ tiếp tục như vậy đi.
...
Sáng sớm quảng trường..
"Ong..!"
"Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ..! Xem ra chỉ cần một ngày nữa mình liền có thể khôi phục lại thực lực như lúc trước..!"
Trần Vân Thanh từ bên trong trạng thái tu luyện mở mắt ra, cảm nhận được đường Chân Mạch thứ tám đã hoàn toàn thông suốt, hắn trên miệng không khỏi nở một nụ cười tự tin.
"Lần này xem như Trần Vân Thanh ta nợ hai gia tộc các người một cái nhân tình đi..!" Trần Vân Thanh đứng lên, ánh mắt nhìn về phương xa, nhàn nhạt lên tiếng nói nhỏ.
Trong vòng có bốn tiếng đồng hồ, hắn từ Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ khôi phục lại Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ cảnh giới, đây hoàn toàn là dựa vào một trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch mà hai người Kỷ Hàn cùng Tiều Thang đưa đến.
Mục đích của những người đứng sau hai người này đó là không có gì khác ngoài chuyện lợi dụng hắn đi đối phó với lại Trần gia, từ đó hai gia tộc này có thể đứng phía sau ngư ong đắc lợi thôi.
Dù biết trong lòng đám người đó tính toán, nhưng Trần Vân Thanh hắn cũng không ngại, không có hai gia tộc này phía sau giở trò, hắn cũng sẽ không có bỏ qua cho Trần gia, thêm nữa chuyện này đối với hắn không có thiệt hại gì, còn thêm được một trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch để khôi phục tu vi, tội gì mà không làm.
Sau này chỉ cần hai gia tộc đó không có ý định tìm hắn gây phiền toái, vậy thì cứ mặc xác bọn chúng thôi.
"Trần Tiêu Thiên..! Ân oán của chúng ta nên kết thúc rồi..!"
Trần Vân Thanh nhìn về hướng Trần gia, ánh mắt hết sức là âm trầm, sát khí phát ra bốn phía xung quanh.
Trước đây hắn nhẫn nhục chịu đựng sự ức hiếp đến từ Trần Tiêu Thiên, thậm chí bị tên này truy sát suýt nữa thì toi mạng, không dám đánh trả.
Đó là vì từ trước đó hắn đã bị Tiếu Nhất Hồng đánh trọng thương, thực lực đã bị suy giảm đến mức độ thấp nhất, nên không thể làm gì.
Tuy nhiên bây giờ mọi chuyện đã khác, thực lực của hắn còn chưa thể khôi phục lại như lúc cao nhất trước đây, nhưng cũng không kém quá xa, thêm vào Yêu Kỹ cùng những thủ đoạn khác, mười tên Trần Tiêu Thiên cũng không thể nào làm đối thủ của hắn cho được.
Cũng là đã đến lúc đi tìm tên khốn kiếp kia cùng Trần gia tính sổ rồi.
"Thùng..! Thùng..! Thùng..!"
"Tiếng trống tập hợp..!"
Vừa muốn bước chân rời khỏi quảng trường nơi đây, âm thanh phát ra từ tiếng trống làm cho Trần Vân Thanh tạm dừng bước chân.
"Thôi được..! Để cho ông sống thêm ít ngày đi..!"
Trần Vân Thanh thu hồi lại ý muốn muốn đến Trần gia vào lúc này, thay vào đó hắn quay xe, đi đến quảng trường trung tâm tập hợp theo hiệu lệnh từ tiếng trống kia.
Chấn Nam Đạo cùng Trần gia, cả hai Trần Vân Thanh hắn đều có thù oán thâm sâu, nhưng Chấn Nam Đạo kia hắn hận nhiều hơn một chút.
Vì bọn chúng hắn mới cùng Ngô Tiểu Diễm chia tay, cũng là vì Tiếu Nhất Hồng mới hại Dương Tư Tư nhà tan cửa nát, còn vô số tội danh trời đất không tha Chấn Nam Đạo đã làm ra trong suốt thời gian tồn tại của mình.
Nên trong lòng hắn, diệt Chấn Nam Đạo vẫn là ưu tiên lớn hơn.
Đây là một cái cơ hội quá lớn, thật hiếm khi Thành Chủ Phủ lại có quyết tâm muốn tiêu diệt Chấn Nam Đạo một cách lớn lao đến như thế này, bỏ qua cơ hội lần này, cũng phải mất một thời gian khá lâu mới có thể tiêu diệt được Chấn Nam Đạo, chắc phải đến lúc hắn từ Mân Việt Quận Thành trở lại cũng nên.
Thế nên thôi, trước hết đem Chấn Nam Đạo tiêu diệt, còn Trần gia khi trở lại sẽ tính toán sau với bọn chúng vậy.
...
Trưa ngày hôm sau.! Chấn Nam Đại Sơn!
"Giết..! Giết..!"
"Bên kia có người của Chấn Nam Đạo.! Chúng ta giết đi lên..!"
Hơn tám Tán Tu sau khi đi vào bên trong Chấn Nam Đại Sơn liền có thể mặc sức tìm Chấn Nam Đạo người để mà tiêu diệt.
Đây là chủ ý của Thiên Phu Trưởng đại nhân Nguyễn Anh Đức.
Ông ta muốn trước tiên dọn dẹp mọi chướng ngại tại phần phía bên ngoài trước, chặt đi mọi tai mắt của Chấn Nam Đạo.
Từ đó tổng tấn công lên Đại Cao Phong Sơn, đem toàn bộ đám người còn lại của Chấn Nam Đạo tiêu diệt sạch sẽ.
Tán Tu hội nhóm hay riêng rẽ cũng rất là ưa thích chuyện này, bọn họ tư do tự tại đã quen.
Giờ đi theo bên cạnh Nguyễn Anh Tài, phải chịu đủ mọi sự quản thúc của quân đội, rất là không được thoải mái.
Cứ như vậy, hơn tám ngàn người từng nhóm nhỏ tản đi ra, tìm kiếm những nơi có Chấn Nam Đạo người ở đem bọn chúng tiêu diệt.
Đây là cơ hội kiếm lấy điểm cống hiến, những nhóm Chấn Nam Đạo bên ngoài này thực lực cũng không có cao lắm, giết bọn chúng là dễ dàng, nếu đi lên hang ổ Đại Cao Phong Sơn, sẽ không còn đơn giản như thế này nữa.
Khoan hãy nói về kết quả cuối cùng, nói về hiệu quả hiện tại nhiều người sẽ bội phục quyết định sáng sớm của Nguyễn Anh Đức.
Tán Tu đám người thường ra vào Chấn Nam Đại Sơn săn bắt Yêu Thú, đối với lại Chấn Nam Đại Sơn bên ngoài nhiều nơi bọn chúng còn thông thuộc hơn tình báo quân đội quá nhiều.
Thêm vào nữa trước đây luôn bị Chấn Nam Đạo ức hiếp, ép phải giao ra tài nguyên nếu muốn được thuận lợi ra vào Chấn Nam Đại Sơn.
Nên Tán Tu vốn đã khốn lại càng khó, nhiều người trước đây trong lòng đối với Chấn Nam Đạo oán hận chồng chất, nhưng vì kiên kỵ dâm uy của Chấn Nam Đạo, không nhiều người dám phản kháng.
Hiện tại cơ hội đã đến, Tán Tu của Chấn Nam Thành phần lớn tụ lại dưới sự hiệu triệu của Thành Chủ Phủ, làm ra một thế lực quá lớn không gì cản nổi, giờ cũng là lúc mà bọn họ tính toán cả vốn cùng lãi với đám người Chấn Nam Đạo này rồi.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại