Như sau này Mang Huyền Phong cơ may phát hiện ra chuyện này, thảm cảnh của Hồ Phi bên kia chính là kết cục của Trần Vân Thanh hắn ngày mai, thế nên Mang Huyền Phong vẫn nên đi chết đi là tốt nhất.
"Trần Vân Thanh..?"
Nhìn thấy tên thanh niên này xuất hiện, mấy trăm tên Chấn Nam Đạo không tự chủ được lùi về phía sau mấy bước, ánh mắt bên trong đều là có sự kiên kỵ sâu đậm, dù là quân số của bọn họ ở tại đây quá nhiều đi.
Không có cách nào, Trần Vân Thanh tên này danh tiếng quá mức vang dội bên trong Chấn Nam Đạo, đây không phải là danh tiếng tốt gì, mà là hung danh hiển hách.
Hồng Côn đi tìm Trần Vân Thanh tiêu diệt, là bị Trần Vân Thanh giết chết, đến lượt Hắc Cẩu đem một trăm binh sĩ đi diệt Trần Vân Thanh, kết quả cũng tương tự, không có một ai sống sót trở lại.
Ngay cả Bang Chủ của bọn họ Tiếu Nhất Hồng, Yêu Sư tam trọng hậu kỳ cường giả, đích thân đi giết Trần Vân Thanh, kết quả là mất đi một cánh tay, lê tấm thân đầy thương tích trở lại Đại Cao Phong Sơn.
Chấn Nam Thành cùng Chấn Nam Đạo đại chiến mấy ngày nay bên mình thiệt hại không biết bao nhiêu người, cũng là chết trong tay của Trần Vân Thanh.
Bao nhiêu tin tức xấu như thế, nên cái tên Trần Vân Thanh này liền là làm cho bọn họ nhớ rất kỹ, cũng là kiên kỵ sâu đậm, là người mà bọn họ không người nào muốn gặp nhất.
Thậm chí trong lòng bọn họ, bọn họ sợ hãi gặp tên Trần Vân Thanh này còn hơn cả Nguyễn Anh Đức cùng quân đội của Chấn Nam Thành do ông ta lãnh đạo nữa kìa.
Trần Vân Thanh hiện tại đơn thân độc mã đi lên nơi này, còn quang minh chính đại xuất hiện trước mắt bọn tất cả đều chung ý nghĩ, không phải mãnh long sẽ không qua sông, tên hung thần này chắc chắn đã có chuẩn bị đầy đủ mới đi lên nơi này tìm bọn họ.
"Thiên Sơn Đao Pháp..! Giết..!"
Người phản ứng đầu tiên chính là Hồ Phi, hắn là người ra tay trước, một đao khai sơn phá thạch, uy lực kinh thiên chém về phía Trần Vân Thanh.
Trần Vân Thanh xuất hiện, điều này làm cho hắn khá là bất ngờ, nhưng không hơn, ngược lại hắn còn đôi chút vui mừng.
Tình cảnh của hắn hiện tại hắn biết mình không sống được bao lâu, cứ tức tưởi mà chết thế này hắn không có cam tâm, trước khi chết, hắn cũng cần phải kéo theo một người đến đệm lưng, tên Trần Vân Thanh này xuất hiện quá đúng lúc, cũng quá đúng thời điểm, giết chết tên này sau đó chết đi hắn cũng có lời rồi.
"Ảnh Nhạn Kiếm Pháp..!"
"Phong Hình Bộ..!"
Trần Vân Thanh vẫn đang chú ý nhất cử nhất động của đám người Chấn Nam Đạo này, khi nhìn thấy Hồ Phi ra tay trước, đã chuẩn bị từ lâu hắn cũng là xuất thủ đánh trả.
Có thể nói so với lại trước đây chỉ có tu vi Yêu Sĩ cửu trọng sơ kỳ, đến hiện tại Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ đỉnh phong, thực lực của hắn tâng lên quá nhiều, chiêu thức vì vậy cũng nhanh nhẹn cùng cường đại hơn trước quá nhiều.
"Keng...Keng..! Rầm..!"
"Có nhầm hay không..? Người thua là Trần Vân Thanh..?"
Sầm Ngọc Sơn đám người vẫn luôn quan sát trận chiến của Trần Vân Thanh cùng Hồ Phi, ngay khi Trần Vân Thanh không tiếp nỗi một đao của Hồ Phi bị đánh bay, bọn tất cả đều là trợn mắt ngoác mồm.
Trần Vân Thanh không nên yếu như vậy mới đúng, theo như bọn họ nghĩ, có thể đem Hắc Cẩu giết đi, đem Bang Chủ Tiếu Nhất Hồng đánh bại, thực lực của Trần Vân Thanh chí ít cũng có Yêu Sư tam trọng cảnh giới.
Với cảnh giới đó, đem một tên Yêu Sư nhị trọng sơ kỳ như là Hồ Phi đánh bại là không có chuyện gì khó, hơn nữa Hồ Phi còn đang bị trúng độc tại thân, thực lực chưa chắc có thể phát huy ra đến bảy thành, nhưng tên Trần Vân Thanh này vẫn không thể nào chống lại được, thật quá vô dụng đi một chút.
"Hừ..! Có thể đánh lui được Bang Chủ mấy người, chẳng qua Trần Vân Thanh này dùng thủ đoạn mờ ám mà thôi..!" Bách Mạ hừ lạnh một tiếng, nói ra suy đoán của mình.
Lời của Bách Mạ nhận được vô số cái gật đầu từ những người yêu xung quanh, ai cũng hiểu Tiếu Nhất Hồng lợi hại hơn Hồ Phi quá nhiều lần, Trần Vân Thanh nếu ngay cả Hồ Phi còn đánh không lại, sao có thể là đối thủ của Tiếu Nhất Hồng cho được.
Nhiều khả năng là tên này đã dùng thủ đoạn mờ ám gì, hay dựa vào ai đó trợ giúp, mới có thể đánh lui được Bang Chủ bọn họ vậy.
"Nếu chỉ có nhiêu đó thực lực..!"
Không biết ai vừa mới lên tiếng, nhưng không cần y nói hết câu, mọi người cũng hiểu y muốn nói cái gì.
Trước đây bọn họ đều nghĩ Trần Vân Thanh là một người có thực lực mạnh như thế này, mạnh như thế nọ, nên bên trong tâm lý sinh ra sự e dè cùng kiên kỵ thật sâu.
Nhưng hiện tại bây giờ, thực lực của Trần Vân Thanh đã lộ ra, có thể nói không hơn đám người mình quá nhiều, như vậy bọn họ còn kiên kỵ Trần Vân Thanh làm cái gì.
Như không phải muốn để cho Hồ Phi có cơ hội giết Trần Vân Thanh trả thù trước khi chết, đám người mình đã lao lên đem Trần Vân Thanh phanh thây xẻ thịt mất rồi.
Nói chung hiện tại trong lòng mọi người bóng ma về Trần Vân Thanh đã không còn nữa, không có người nào đi sợ Trần Vân Thanh nữa cả.
"Trần Vân Thanh..? Như mày chỉ có nhiêu đó bản lĩnh..! Vậy thì nạp mạng đi..!".
"Ong..Ào....Ào..!"
Hồ Phi cũng thật sự rất là ngạc nhiên, không ngờ Trần Vân Thanh này thực lực lại yếu kém như thế, hắn có cảm nhận Trần Vân Thanh chiến lực có thể sánh ngang Yêu Sư nhất trọng sơ kỳ, tuy nhiên tu vi còn chưa có đột phá Yêu Sư cảnh giới thì phải.
Như đã là thế, hắn không cần giữ lại thêm nhiều, phải nhanh chóng ra tay trước khi mình bị Hắc Tri Chu độc dược bộc phát chết đi.
"Ong..! Rầm..! Ầm..!"
"Ân..! Chuyện gì..?"
Trần Vân Thanh đang ở nơi nào, đây là vấn đề không chỉ Hồ Phi muốn biết, mà rất nhiều người cũng đang quan tâm đến.
Theo lẽ thường, một đao vừa rồi của Hồ Phi sẽ không thể nào để cho Trần Vân Thanh có cơ hội trốn tránh đi mới phải, nhưng hiện tại bên kia chỉ còn một đống đất đá hỗn loạn, cái này không khỏi làm nhiều người hoài nghi.
"Các vị mau nhìn lên trên...!"
"Nhìn lên trên..?"
Theo âm thanh của người vừa nói, nhiều người nhìn lên không trung, đúng là nhìn thấy Trần Vân Thanh đang tại bên trên thật.
"Ong..!"
" Đây...! Đây là Yêu Kỹ gì..?"
Nhiều người kinh ngạc thật sâu, chỉ thấy bên trên kia Trần Vân Thanh đang được bao bọc bởi một hư ảnh hình rồng màu xám, khí tức của Trần Vân Thanh càng lúc càng lên cao, hiện tại đã không kém gì Yêu Sư nhất trọng trung kỳ cường giả, còn là đang kéo lên thêm, nhìn cảnh này, không có người nào có thể đoán định đâu là đỉnh điểm của Trần Vân Thanh cả..
"Trần Vân Thanh trước đây ẩn dấu tu vi của mình sao..?" Không ít người có quan điểm tương đồng vì lại người vừa lên tiếng.
Trên đời đúng thật có vài loại Đan Dược hay thủ đoạn đặc biệt để gia tăng thực lực của mình trong một thời gian ngắn, nhưng cái gì cũng có hạn độ của nó.
Như Trần Vân Thanh vậy, từ Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ kéo lên đến Yêu Sư nhất trọng hậu kỳ như thế này. Đây là điều không thể, nên nhớ giữa Yêu Sĩ cửu trọng cùng Yêu Sư chính là một đại cấp độ vô cùng lớn khó có thể vượt qua được a.
Tất cả bọn họ ở nơi này đều chưa hề nghe qua loại thủ như thế này, thế cho nên, ai cũng nghĩ Trần Vân Thanh trước đây vốn là Yêu Sư cường giả, chẳng qua là dùng liễm Tức công pháp để che giấu tu vi của mình mà thôi, khi mà bị Hồ Phi làm nhục, mới lấy ra chân chính thủ đoạn của mình.
Chỉ như vậy mới có thể giải thích được, Hắc Cẩu đám người vì sao lại chết trở lại tay của Trần Vân Thanh, Bang Chủ bọn họ sao lại thất bại quay về.
Nếu Trần Vân Thanh là Yêu Sĩ cửu trọng, tuyệt đối không thể nào làm được những chuyện động trời như thế kia.
"Tao không tin..!"
"Phá Sơn Đao Pháp..! Chết đi cho tao..?"
Hồ Phi ánh mắt chứa đựng quá nhiều sự khủng hoảng.
Hắn cũng như bao người, đều cho là Trần Vân Thanh này che giấu thực lực lúc vừa rồi cùng hắn đối chiến.
Tuy nhiên hắn phải xuất thủ, vì hắn không có con đường nào khác.
Trần Vân Thanh thực lực càng ngày càng mạnh, trong khi thực lực của hắn càng ngày càng yếu dần đi, cán cân thực lực đôi bên đã thay đổi, nếu hắn không nhân cơ hội này ra tay, chỉ sợ mình đến khi độc tố bộc phát cũng không có cơ hội nữa rồi.
"Xẹt..! Ong..! Long...!"
Đao khí của Hồ Phi cực kỳ mãnh liệt, như muốn xé tan bầu trời trên cao, có cảm giác như một đao của Hồ Phi vừa rồi có thể đem không gian gian chém ra làm hai, nhưng đáng tiếc, nó lại không đánh trúng được thân ảnh của Trần Vân Thanh đang ở trên cao, chỉ thấy trên không trung Trần Vân Thanh dùng ra một loại thân pháp huyền ảo, đã tránh thoát được một đao tuyệt mệnh kia của Hồ Phi, người ngoài nhìn vào trông thấy Trần Vân Thanh tránh được đao khí của Hồ Phi rất là nhẹ nhàng, không tốn bao nhiêu sức lực một dạng.
"Thổ Long Ấn..! Giết ..!"
"Ong...! Ong..! Ầm..!".
Như cũng đã tích đủ sức mạnh đầy đủ rồi, Trần Vân Thanh liền ra tay, chỉ thấy trong tay của hắn không biết thế nào xuất hiện một con hư ảnh rồng nhỏ, hướng Hồ Phi vị trí đánh đến.
Chưởng ấn vừa xuất, không gian xung quanh âm thanh ảnh hưởng, khí tức ép cho đám người Sầm Ngọc Sơn phía sau không chống lại nỗi, lùi lại phía sau liên tục.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.