Yêu Thần Lục

Chương 507: Gặp Lại Tiếu Nhất Hồng




Trên Huyền Giai Yêu Hồn chính là Địa Giai, trên Địa Giai là Thiên Giai, đây là những cấp bậc Yêu Hồn mà Trần Vân Thanh hắn đã biết được thông qua một vài ký ức nhỏ lẽ của Phương Hùng.

Tại Thiên Nam Đại Lục bên kia, là có xuất hiện Địa Giai Yêu Hồn, nhưng không thực sự nhiều lắm, chỉ khi đến Chủ Đại Lục, mới có nhiều Thiên Kiêu sở hữu Địa Giai Yêu Hồn, thậm chí là Địa Giai Cửu Phẩm Yêu Hồn.

Còn Thiên Giai Yêu Hồn, nó thuộc về hàng hiếm, không biết có ai sở hữu nó hay không, Phương Hùng cũng không có biết. Nếu có chắc cũng chỉ tồn tại ở những cái thế lực cổ lão thâm căn cố đế nào đó.

Dù sao y cũng chỉ là Yêu Tôn cường giả, Yêu Hồn cũng không phải quá cao, hiểu biết cũng là có hạn mà thôi.

"Xẹt..!"

"Tỉnh lại đi..! Đừng có nghĩ mày giả vờ chết mà tao không có biết..!" Trần Vân Thanh khẽ di chuyển thân hình một cái, ngay lập tức đến gần một cái thân thể lem luốc đầy máu tươi cách đó không có xa, nhàn nhạt lên tiếng.

Tên giả chết này theo như hắn biết là Bách Mạ, tên Đương Gia thứ sáu của Chấn Nam Đạo, cũng là người duy nhất còn sót lại của Chấn Nam Đạo bên trong nghị sự phòng này.

Không phải là Trần Vân Thanh hắn vừa rồi bỏ qua cho y, mà là vì hắn thôn phệ người kế cuối, đã cảm giác được thời cơ đột phá đã đến, thế cho nên mới tạm bỏ qua cho tên này một lúc, chuyên tâm đột phá, bây giờ hắn đã đột phá xem như thành công, cũng nên tính toán với tên này một chút .

"Vân Thanh... Công tử..! Tôi còn giá trị lợi dụng..! Xin đừng giết tôi..!" Bách Mạ biết mình giả chết là không thể nào qua cửa của Trần Vân Thanh được nữa, cũng chỉ có thể ngoi đầu lên cầu khẩn.

"Giá trị..? Nói xem mày còn giá trị nào..?" Trần Vân Thanh có chút thú vị.

Một tên Yêu Sĩ cửu trọng trung kỳ như Bách Mạ, nói thật hiện tại đem tên này cắn nuốt hắn cảm thấy có chút không thú vị nữa, nó cũng không làm cho bản thân của mình tăng lên bao nhiêu thực lực, nhưng muốn để hắn bỏ qua cũng không thể, tất cả người của Chấn Nam Đạo đều đáng chết.

Nhưng nếu y cho hắn biết được tin tức giá trị gì, có thể bỏ qua cho tên này cũng không có chuyện gì.

"Vân Thanh công tử..! Tôi có thể đưa cậu đến mật thất nơi Tiếu Nhất Hồng bế quan..!" Bách Mạ nhanh nhẩu lên tiếng.

Ân oán của Trần Vân Thanh cùng Tiếu Nhất Hồng hắn biết quá rõ ràng, tên Trần Vân Thanh này muốn giết nhất chính là Tiếu Nhất Hồng, bây giờ nếu mà hắn đưa Trần Vân Thanh đi tìm Tiếu Nhất Hồng, xem như đã lập được một công lớn, dựa vào cái này, hắn hy vọng Trần Vân Thanh có thể bỏ qua cho mình một mạng.

"Không cần thiết..! Tiếu Nhất Hồng vị trí ta tự mình có thể đi tìm..!" Trần Vân Thanh có chút thất vọng rồi, tưởng đâu tên này có tin tức gì hay ho, hóa ra là tin tức không mấy giá trị này.

Vị trí mà Tiếu Nhất Hồng bế quan, là căn mật thất trong biệt viện của y, cách nghị sự phòng nơi đây một km về hướng đông, chỉ cần đi theo hướng đó, tìm được Tiếu Nhất Hồng sẽ không có mấy khó khăn, tin tức này chính là Mang Huyền Phong đêm hôm qua đã đưa cho hắn, nên hắn vốn không cần Bách Mạ dẫn đường, tên này vẫn là đi chết đi là hợp lý nhất.

"Vân Thanh công tử..! Mật thất của Tiếu Nhất Hồng cửa ra vào được làm từ Bách Luyện Tinh Kim tạo thành, cứng rắn vô song, nếu không biết cơ quan mở cửa, dù là Yêu Tông cường giả có đến, cũng không thể nào đem nó phá hủy..!" Bách Mạ trong lòng khá khinh thường Trần Vân Thanh.

Tự nghĩ mình có thể tìm được vị trí mật thất của Tiếu Nhất Hồng liền có thể đi vào được bên trong, thực ra tên này là không hề biết.

Mật thất kia nó tồn tại từ thời Bang Chủ đầu tiên của Chấn Nam Đạo, cách đây đã hơn bốn trăm năm, ông ta chính là một vị Yêu Tông sơ kỳ cường giả, vì trốn tránh sự đuổi giết của Lạc Việt Vương Quốc quan lại nên mới trốn đến nơi đây.

Mật thất do ông ấy làm ra chính là để cho mình tu luyện, dĩ nhiên phải làm kiên cố nhất có thể.

"Bách Luyện Tinh Kim..?" Trần Vân Thanh trầm mặc.

Loại thép này hắn cũng đã nghe nói qua bên trong Nam Hoang Kỳ Thư, đây là một loại thép hết sức cứng rắn, thuộc về hàng Tứ Giai Linh Tài, chuyên dùng để chế tạo Tứ Giai Yêu Binh các loại.

Như khối lượng lớn, dù là Yêu Tông cường giả cũng không thể nào phá hủy thật sự.

Trong tay hắn có Nghịch Phong Kiếm, nhưng nó chỉ là Tam Giai Trung Phẩm Yêu Binh, muốn đem Bách Luyện Tinh Kim phá đi, là không có khả năng.

"Dẫn đường đi..!"

Quan ải Bách Luyện Tinh Kim này đúng là Trần Vân Thanh hắn không có nghĩ đến, muốn tìm được Tiếu Nhất Hồng, xem ra phải cần đến sự trợ giúp của Bách Mạ này thật.

...

"Cạch..!"

"Vân Thanh công tử..! Tiếu Nhất Hồng đang ở bên trong kia..!"

Tại một nơi bí mật bên ngoài, sau khi đem cơ quan khởi động, cửa mật thất đã mở đi ra, Bách Mạ cung kính đối với lại Trần Vân Thanh lên tiếng.

"Mày làm sao biết được cơ quan ra vào..?" Đem Bát Phương Hổ Trận bố trí quanh khu vực biệt viện của Tiếu Nhất Hồng này xong, Trần Vân Thanh quay sang hỏi tên Bách Mạ một tiếng.

Mật thất là một vị trí vô cùng trọng yếu, thường chỉ có mỗi chủ nhân mật thất mới biết cơ quan ra vào, không thể nào để lộ ra cho người khác biết được.

Nếu như không, không khá gì giao cái mạng của bản thân cho người khác nắm giữ.

Một khi mình tu luyện đến đoạn quan trọng, có người đi vào bên trong phá đám, như vậy rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma. Với một người thông minh như Tiếu Nhất Hồng, không lý nào y không biết được điểm này, thế nên chuyện Bách Mạ biết được cơ quan ra vào mật thất, là chuyện không thể nào tưởng tượng ra được.

"Vân Thanh công tử..! Tôi là vô tình nhìn thấy Hồ Phi từng mở cánh cửa mật thất, còn vì sao Hồ Phi biết được cơ quan, tôi thật sự không có được rõ ràng..!"

Bách Mạ hắn vì thấy Hồ Phi đi đến nơi này của Tiếu Nhất Hồng khá thường xuyên, kể từ sau khi Tiếu Nhất Hồng đi giết Trần Vân Thanh thất bại trở về, nên hắn đâm ra sinh nghi, muốn biết Hồ Phi đến nơi này làm cái gì.

Theo dõi Hồ Phi một thời gian, hắn mới phát hiện ra được cơ quan ra vào mật thất nơi đây, cũng may trước khi gia nhập Chấn Nam Đạo, hắn từng là sát thủ một thời gian, Liễm Tức công pháp của hắn cũng không biết chừng có tệ, nên liền đã qua mặt được Hồ Phi, nếu là người khác, đã bị phát hiện ra từ lâu rồi.

"Mày đi vào trong kia bảo Tiếu Nhất Hồng ra đây đi.!" Trần Vân Thanh không có quan tâm đến chuyện Bách Mạ làm sao biết được cơ quan ra vào mật thất nơi này nữa.

Thứ hắn muốn là phải làm cho Tiếu Nhất Hồng rời khỏi căn mật thất kia, sau đó dùng Bát Phương Hổ Trận đem tên đó trấn sát.


Không thể trách Trần Vân Thanh hắn không cẩn thận, dù hiện tại hắn đã đột phá Yêu Sĩ thập trọng, có Linh Lực tại thân, cũng có tuyệt học Thổ Long Ấn, tự tin Yêu Sư Nhị trọng hắn không ngán, thế nhưng Tiếu Nhất Hồng là Yêu Sư tam trọng hậu kỳ cường giả, còn nghe nói tên này đang bế quan muốn đột phá Yêu Sư tứ trọng cảnh giới, nếu tên đó đột phá thành công, dù nắm trong tay Bát Phương Hổ Trận, hắn cũng không có lòng tin có thể làm gì được Tiếu Nhất Hồng, nên sẽ không có điên dại gì đi vào bên trong, dùng mạng sống của mình đến đánh cược cả.

"Vân Thanh công tử..! Tôi....! Vâng..!" Bách Mạ rùng mình một cái, rất nhanh liền đi vào bên trong mật thất kia.

Ánh mắt của Trần Vân Thanh nói cho hắn biết, nếu như hắn dám nói một chữ không, ngay lập tức hắn sẽ bị Trần Vân Thanh cắn nuốt sạch sẽ như bao anh em trước đây không lâu.

Đi vào bên trong, gặp Tiếu Nhất Hồng tuy là nguy hiểm, nhưng nghĩ đến đều là anh em trong Chấn Nam Đạo lâu năm, thêm vào hoàn cảnh hiện tại Chấn Nam Đạo đang nguy kịch, Tiếu Nhất Hồng có thể bỏ qua cho hắn, khi đó hắn đưa Tiếu Nhất Hồng ra bên ngoài, đem cái tên tiểu tử khốn kiếp Trần Vân Thanh này giết đi, như vậy tất cả đều vui vẻ rồi.

"Ân..! Tiếu Nhất Hồng ở nơi nào..?" Trần Vân Thanh nhíu mày.

Thằng khốn Bách Mạ này, hắn đã bảo y đi vào bên trong đưa Tiếu Nhất Hồng ra đây để quyết đấu, thế nhưng đi vào bên trong một vòng, lại đi ra một mình, người mà hắn muốn gặp Tiếu Nhất Hồng không có thấy, Bách Mạ tên này đang là giở trò gì..

"Vân Thanh công tử..! Tiếu Nhất Hồng hắn..!" Bách Mạ cũng không biết nói làm sao, chỉ tay về cánh cửa phía sau lưng mình, khá là lúng túng.

"Tiếu Nhất Hồng..?"

Nhìn lại kỹ một chút, phía sau cánh cửa mật thất kia đúng là có một bóng người đang nhoài đầu đi ra, nhìn người này, Trần Vân Thanh liền lập tức nhận ra ngay đây là kẻ thù mà hắn muốn tìm Tiếu Nhất Hồng, nhưng mà tên này..



Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.