"Hoan nghênh cô đến tìm..! Chỉ là cô nên nhớ, lần sau sẽ không có Trần Phụng Minh giúp mình thêm một lần nữa đâu..!"
Trần Vân Thanh dừng lại bước chân, cũng không quay đầu lại, nói xong câu kia, hắn liền cất bước tiếp tục đi thẳng.
Trần Tố Nga muốn tìm hắn báo thù là không sai, cô ta không báo thù, đó mới là có vấn đề.
Hai người bọn họ hiện tại sinh tử chi thù đã kết, khó có thể quay lại được nữa.
Hắn cũng cảm nhận Trần Tố Nga không đơn giản, sau này sẽ gây thật nhiều phiền toái cho hắn.
Tuy nhiên hắn cũng không hề sợ hãi, hắn tin vào khả năng của mình, tin vào thực lực của mình sẽ ngày một tiến nhanh đến trình độ Trần Tố Nga không thể nào tưởng tượng được.
Như cô ta đến tìm hắn thêm một lần nữa, hắn đây cũng sẽ không có nương tay.
...
"Rầm..!"
"Trần Tuyết Tùng..! Chúng ta rời đi thôi..!"
Đem cửa nhà lao phá hủy đi, Trần Vân Thanh mỉm cười nhẹ nhàng lên tiếng.
"Ha ha ha..! Lão đại..! Tôi biết thế nào anh cũng sẽ đến đây tìm tôi mà..!"
Trước ánh mắt hâm mộ của bao nhiêu tù nhân khác, Trần Tuyết Tùng cất tiếng cười lớn, vô cùng sảng khoái.
Nhìn ra tâm trạng của Trần Tuyết Tùng là rất tốt, dường như bị giam ở nơi này mười ngày thời gian, không có làm cho Trần Tuyết Tùng lo lắng quá nhiều.
"Ân..! Chú có lòng tin với tôi như vậy hay sao..?"
Thật là thú vị, Trần Phủ nơi này có đến mấy trăm Yêu Sĩ hậu kỳ, dù có là Yêu Sư trung kỳ cường giả cũng chưa dám tự xưng đi vào nơi đây có thể toàn mạng trở ra, không hiểu tên Trần Tuyết Tùng này lấy đâu ra căn cứ, cho là Trần Vân Thanh hắn sẽ trở lại Trần Phủ nơi đây cứu y đi ra vậy kìa.
"Lão đại.! Đây là trực giác, loại chuyện này rất khó có thể nói rõ ràng, nhưng tôi vẫn luôn tin trong trận chiến của anh cùng Trần gia, người chiến thắng cuối cùng vẫn là anh...!"
Trần Tuyết Tùng đi đến, ôm nhẹ Trần Vân Thanh một cái, như cảm ơn y đã đến đây cứu mình trong lúc này.
Khi bị người của Trần Phủ tống giam vào nơi đây, cũng được bọn chúng nói cho nguyên nhân là vì Trần Vân Thanh cùng Trần Tiêu Thiên ân oán nên hắn bị liên lụy. Ban đầu hắn thật có chút lo lắng, nhưng nó không có tồn tại được bao lâu.
Vì tận sâu trong đáy lòng của hắn, luôn có một cái cảm giác, lần này Trần Vân Thanh cùng Trần gia đại chiến, người thắng cuối cùng vẫn là Trần Vân Thanh.
Loại cảm giác này xuất hiện kể từ khi hắn bị Trần Vân Thanh đánh bại tại cổng thành lúc trước, khi đó hắn đã hiểu, thực lực của Trần Vân Thanh hơn hắn quá xa, cũng là hiểu được, Trần Vân Thanh vẫn còn che giấu thực lực của mình, đây là một người không hề đơn giản, sâu không lường được.
Khi cùng Trần Tiêu Thiên đối mặt, nhiều khi hắn vẫn còn có thể nhìn ra sâu cạn của Trần Tiêu Thiên, nhưng khi cùng Trần Vân Thanh đối mặt, hắn lại không nhìn được cái gì cả.
Kết luận lại, hắn cảm thấy Trần Vân Thanh lợi hại hơn, phần thắng cuối cùng cũng sẽ thuộc về Trần Vân Thanh mà thôi.
Duy nhất một điều hắn không dự đoán được, đó là Trần Vân Thanh đến nơi này quá sớm đi một chút.
"Được rồi..! Đừng nịnh bợ nữa..! Chúng ta rời đi nơi này thôi..!"
Trần Vân Thanh rất nhanh thoát khỏi vòng tay của Trần Tuyết Tùng tên này, hai người đàn ông đi ôm nhau, người ngoài nhìn vào thấy cũng kỳ, như hiểu lầm hắn có đam mê biến thái kia, như vậy thì thật sự không ổn một chút nào.
"Lão đại..! Chúng ta đi đâu..!"
Trần Tuyết Tùng đuổi theo, bây giờ Trần gia nơi đây đã không còn là địa phương mà hắn có thể dựa vào nữa, đi theo Trần Vân Thanh vẫn là hợp lý hơn cả.
"Mân Việt Quận Thành..!" Trần Vân Thanh chỉ thốt ra bốn chữ, sau đó liền đi thẳng.
Mọi chuyện ân oán tình thù tại Chấn Nam Thành này hắn đã giải quyết xong, cần trả thù cũng trả thù, cần trả ân cũng đã trả, cần có danh ngạch hắn cũng đã nắm nó trong tay, giờ cũng là lúc Trần Vân Thanh hắn rời khỏi nơi này, đi đến địa phương rộng lớn hơn để tu hành rồi.
"Lão đại..! Đừng đi nhanh quá..! Chờ tôi một chút..!"
...
Sáng hôm sau..! Chấn Nam Tửu Lâu..!
"Kỷ huynh..! Anh đã nhận được tin tức rồi chứ..?"
Tiều Thủ nâng lên chung trà, mỉm cười đối với lại Kỷ Nguyên lên tiếng hỏi, nhìn ra được, hiện tại hắn đang rất là vui vẻ.
"Chuyện lớn như vậy, sao tôi có thể không nhận được tin tức..!"
Kỷ Nguyên cũng mỉm cười, đây có thể là nụ cười thoải mái nhất của hắn từ khi hắn tiếp nhận chức vị tộc trưởng của Kỷ gia đến nay.
Tiều Thủ không nói rõ, nhưng hắn quá hiểu Tiều Thủ muốn nói đến tin tức gì..!
Trong vòng một đêm, Trần gia cao tầng từ Yêu Sĩ thất trọng cho đến Yêu Sĩ cửu trọng Trần Tiêu Thiên tất cả đều là bị người ta giết sạch, trừ một hai con cá lọt lưới tại bên ngoài làm nhiệm vụ ra, tất cả không ai còn sống.
Giờ đây, tuy nói Trần gia vẫn còn tồn tại, nhưng ai cũng hiểu đó chỉ là vẻ bên ngoài, khi không còn cường giả chống lưng, Trần gia sẽ không thể nào chống lại được những thế lực mạnh khác nhòm ngó.
Tin tức này quá lớn như thế, chấn động đến như thế, luôn quan tâm đến nhất cử nhất động của Trần gia, hắn sao có thể không biết cho được.
"Chúng ta vẫn là đánh giá thấp thực lực của người đó..!"
Tiều Thủ đứng lên, nhìn về phương xa, trên gương mặt hiện lên vẻ ngưng trọng hiếm thấy.
"Đúng là như vậy.! Người này quá không đơn giản..!" Kỷ Nguyên đi đến bên cạnh, rất là đồng ý với cách nói của Tiều Thủ.
Khi nhắc đến người này, cả hắn cũng như Tiều Thủ không dám nói ra tên họ, cũng là đủ hiểu người này khủng bố như thế nào.
Người mà hai người bọn họ muốn ám chỉ đây là Trần Vân Thanh chứ không phải ai khác.
Ngay sau khi Trần Vân Thanh đi ra từ thư phòng của Trần Tiêu Thiên kia, mật thám của bọn họ cài vào bên trong Trần Phủ đã nhìn thấy thân ảnh của y, dù khá mờ nhạt, nhưng vẫn có thể nhận ra.
Thêm vào âm thanh rất lớn muốn báo thù của Trần Tố Nga, không còn ai hoài nghi người diệt Trần gia không phải là Trần Vân Thanh cả.
Lấy sức một người, đem đệ nhất gia tộc của Chấn Nam Thành này tiêu diệt, còn không làm ra chấn động quá lớn, loại thủ đoạn này quá mức kinh thế hãi tục, dù là Yêu Sư trung kỳ cường giả, cũng chỉ làm được đến thế là cùng.
Nhưng cũng không thể so sánh Trần Vân Thanh với lại Yêu Sư trung kỳ cường giả được, Trần Vân Thanh chắc chắn không có loại thực lực kia, diệt được Trần gia, phần lớn là do quen thuộc địa hình, hiểu rõ toàn cảnh của Trần gia bên trong, hành động mới lưu loát được đến như thế này.
Như đổi lại là một người khác, dù có là Yêu Sư trung kỳ, muốn đem Trần gia diệt cũng phải bỏ ra một cái giá hết sức thảm trọng.
Tuy nhiên, Trần Vân Thanh có thể tiêu diệt được Trần gia, dù là quen thuộc tình cảnh duyên cớ, thực lực của y cũng không thể nào xem thường, không có Yêu Sư sơ kỳ, chắc chắn sẽ không thể làm nỗi.
Mới mười bảy tuổi Yêu Sư sơ kỳ cảnh giới, loại yêu nghiệt này từ trước đến nay Chấn Nam Thành chưa bao giờ xuất hiện qua, không ai có thể đoán định được tương lai sau này của Trần Vân Thanh sẽ trưởng thành đến trình độ nào.
Chỉ biết hiện tại tên tuổi của Trần Vân Thanh nơi Chấn Nam Thành này đã trở thành một cái cấm kỵ, người không hiểu chuyện không nói, mấy cái gia tộc đứng đầu như bọn họ, không người nào dám nói thẳng ra tên của Trần Vân Thanh.
"Hiện tại những thế lực khác chắc đang lo lắng lắm đây..!" Nghĩ đến chuyện gì, Tiều Thủ liền nhàn nhạt cất tiếng cười nhẹ.
Những thế lực mà hắn vừa nói, chính là đám thế lực nương tựa vào Trần gia kiếm ăn trong những năm qua, bây giờ Trần gia đã sụp đổ, cây ngã bầy khỉ tan, mọi người đều không biết tương lai sau này của mình sẽ đi về đâu.
Nghiêm trọng hơn, có vài chục cái gia tộc trước đây cho người đuổi giết Trần Vân Thanh rất lợi hại như Minh gia các loại, hiện tại đang là kiến bò trên chảo.
Bọn người đó không biết khi nào Trần Vân Thanh sẽ ra tay đem bọn họ diệt đi, trả thù chuyện nghe lời Trần Tiêu Thiên truy sát Trần Vân Thanh.
Những gia tộc đó chỉ sợ sống một ngày bằng cả năm ấy chứ.
"Cũng không có dấu anh, đêm qua có vài cái gia tộc muốn đến nương nhờ vào Kỷ gia, nhưng đều tôi cự tuyệt cả..!" Kỷ Nguyên cũng nhàn nhạt mỉm cười.
Không thể không nói, tin tức của đám thế lực kia khá là linh thông, chuyện hắn cho người đưa tặng Trần Vân Thanh mấy chục ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, bọn chúng cũng mò được ra.
Trần gia không còn, những thế lực kia phần vì không có chỗ dựa, phần thì sợ Trần Vân Thanh tính toán nợ củ, nên là chạy đến Kỷ gia hắn muốn nương nhờ.
Ai cũng hiểu hiện tại Chấn Nam Thành, ngoài Kỷ gia hắn cùng Tiều gia ra, không có nơi nào an toàn được cả.
Chỉ là trong cái hoàn cảnh như hiện tại, không hiểu Trần Vân Thanh bước tiếp theo sẽ làm gì, Kỷ Nguyên hắn làm sao dám đi tiếp nhận đám người kia.
Trước đây hắn có đầu tư cho Trần Vân Thanh là sự thật.
Nhưng mục đích chính cũng chỉ là muốn Trần Vân Thanh thay bọn họ đối phó với lại Trần gia, hai bên lưỡng bại câu thương thì càng tốt, cũng không thực sự thật lòng muốn giúp đỡ Trần Vân Thanh.
Bây giờ dựa vào mấy chục ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch kia mà muốn Trần Vân Thanh nể mặt của mình, hắn còn không có mắc bệnh hoang tưởng đến như thế.
Hiện tại hắn vẫn còn sợ Trần Vân Thanh sẽ vì chuyện này tìm đến hắn tính toán đâu, dù khả năng này có chút không cao.
Tóm lại hiện tại khi chưa rõ hướng đi tiếp theo của Trần Vân Thanh là gì, hắn tuyệt đối không giám làm chuyện thiếu suy nghĩ.
"Két..!"
"Gia chủ..! Có tin tức truyền đến..! Vân Thanh công tử đã rời khỏi Chấn Nam Thành..!"
Kỷ Hàn đi vào bên trong gian phòng, cung kính ôm quyền đối với lại Kỷ Nguyên báo cáo tin tức mới nhận được.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.