Yêu Thần Lục

Chương 566: Thần Kỳ




"Nhưng mà theo em được biết Mân Việt Học Viện không cho phép người vượt quá hai mươi tuổi tham gia, Hàn Mục trưởng lão liệu..!" Trần Tố Nga khá là ái ngại lên tiếng.

Mân Việt Học Viện tiêu chuẩn chọn học viên là không được vượt qua hai mươi tuổi, trừ những trường hợp đặt thù như Yêu Hồn quá cao hay chức nghiệp thiên tài ra, trước giờ đều không có ngoại lệ.

Nhìn lại Cổ Hàn Mục này đi, bộ mặt âm nhu không có râu thật, nhưng khá già dặn, nhìn qua ai cũng có thể nhận ra được ông ta đã trên bốn mươi tuổi.

Còn tu gi kia nữa, nàng khẳng định Cổ Hàn Mục sẽ không qua khỏi sàn lọc của những vị trưởng lão bên trong Mân Việt học viện đâu.

"Hàn Mục Trưởng Lão..! Ông hãy biểu diễn một chút cho Tố Nga nhìn xem đi..!"

"Vâng..! Nhị thiếu gia..!"

Cổ Hàn Mục trong lòng thật không thoải mái cho lắm, hắn đường đường là Yêu Sư lục trọng cường giả, lại phải đi làm trò mua vui trước mắt của một con nhóc Yêu Sĩ nhất trọng, thật không có tư vị gì cả. Nhưng Cổ Cự Cao đã lên tiếng, hắn là không dám không nghe.

"Xẹt..! Xoạt..!"

"Thật là thần kỳ..!"

Trần Tố Nga nhìn đã biến hóa thành một người hoàn toàn khác Cổ Hàn Mục không khỏi kinh ngạc về tài dịch dung của Cổ Hàn Mục không thôi.

Hiện tại Cổ Hàn Mục đã hoàn toàn trở thành một tên thiếu niên mười chín hai mươi tuổi, trông còn đẹp trai hơn Cổ Cự Cao khá nhiều, còn tu vi của Cổ Hàn Mục biểu hiện đi ra bên ngoài cũng chỉ là Yêu Sĩ lục trọng sơ kỳ cảnh giới, cảnh giới này tuy là cao, nhưng không phải là thuộc hàng đứng đầu nhất, cũng sẽ ít người chú ý đến.

Như Cổ Hàn Mục đi vào bên trong, thể hiện ra tu vi kinh khủng của mình, còn có người nào có thể chống lại, nàng nghe nói giả heo ăn hổ khá nhiều.

Nhưng giả heo ăn hổ như Cổ Hàn Mục này, dùng tu vi Yêu Sư lục trọng đi ức hiếp một đám Yêu Sĩ vãn bối, thì thật sự là đỉnh cao giả heo ăn hổ, nàng không có muốn bội phục cũng là không được rồi.

Hiện tại nàng cũng đã hiểu, vì sao trong mỗi một lần Mân Việt Học Viện khảo hạch, các thế gia luôn luôn chiếm lấy áp đảo danh ngạch đi vào Mân Việt Học Viện, dù tu vi của những người này không phải là quá cao.

Có những tôn đại thần như Cổ Hàn Mục này đi theo trấn thủ, những con em thế gia muốn bị loại cũng rất khó khăn a.

"Bây giờ em đã an tâm rồi chứ..!"

Cổ Mục Hàn mỉm cười, đây là thủ đoạn thường làm của Cổ gia bọn họ mỗi lần Mân Việt Học Viện mở ra khảo hạch.

Không chỉ mình Cổ gia làm như thế này, mấy thế lực lớn như Mạnh gia, Ngô gia cũng làm theo cách tương tự thôi.

Nên mấy tên Tán Tu hay gia tộc nhỏ các loại muốn cạnh tranh với lại những thế lực lớn như bọn họ, đây là nằm mơ giữa ban ngày, không mấy thực tế.

"Yên tâm..! Em thật sự rất yên tâm.!"

Trần Tố Nga cười duyên một tiếng, đây có thể là nụ cười vui vẻ nhất của nàng kể từ ngày cha nàng mất đến nay.

'Trần Vân Thanh..! Lần này tôi xem anh làm sao có thể sống sót..!' Bên trong nụ cười của Trần Tố Nga là đôi mắt đầy rẫy sát ý cùng thù hận.

Nàng hiểu quá rõ, lần này Cổ Cự Cao để Cổ Hàn Mục đi cùng tham gia lần này khảo hạch, không chỉ là muốn trợ giúp mình cùng Cổ gia chiếm lấy danh ngạch, mà còn muốn giúp nàng đem tên Trần Vân Thanh kia tiêu diệt đi nữa.

Yêu Sư lục trọng cường giả, dù Trần Vân Thanh có bản lĩnh đến đâu cũng khó mà có thể thoát được cái chết, tên khốn kia không tham gia khảo hạch vài hai ngày sau thì cũng thôi, nếu mà tham gia, thế nào cũng chỉ có một kết cục, đó là chết.

...

Mân Việt Quận Thành..! Mạnh gia..!

"Vào thông báo với đại thiếu gia một tiếng, ta có chuyện muốn gặp ngài ấy..!"

"Vâng..! Mỹ Mỹ tiểu thư...!" Mạnh Kỳ cung kính tuân lệnh một cái, sau đó vào bên trong hội báo.

"Mỹ Mỹ tiểu thư..! Đại thiếu gia cho mời..!"

Không bao lâu, Mạnh Kỳ liền quay trở lại vị trí gác cổng, cung kính đối với cô gái tên Mỹ Mỹ này lên tiếng.

"Được rồi..! Hai người tiếp tục công việc..!"

Thiệu Mỹ Mỹ gương mặt không vui không buồn lên tiếng nói một câu, hiên ngang đi vài bên trong.

"Mạnh Kỳ..! Cô ta là ai..! Sao anh lại khách khí với cô ta như vậy.?"

Mạnh Hạo nhìn Thiệu Mỹ Mỹ đã đi vào bên trong khá xa, liền là nhỏ giọng lên tiếng hỏi.

Hắn là mới từ nhánh núi được điều động đến chủ gia nơi đây làm một chân gác cổng cho Mạnh Thường Quân không bao lâu, đối với chuyện xảy ra bên trong Mạnh Phủ không phải là quá quen thuộc.

Nhưng hắn chú ý đến, Mạnh Kỳ người này rất ít khách khí với lại người khác, nhất là nữ nhân, bây giờ lại tỏ thái độ khiêm cung với người con gái tên Mỹ Mỹ này, hắn thấy khá là không bình thường a.

"Nhỏ giọng một chút..! Cô ta là nữ nhân của đại thiếu gia..!"

Quan sát xung quanh không có ai, Mạnh Kỳ mới thờ ra một hơi, cùng Mạnh Hạo nhỏ giọng giải thích.

Thiệu Mỹ Mỹ này mấy tháng trước đến Mạnh gia, hắn chính là người đã ngăn cổng không cho cô ta vào, còn đắc tội với lại người con gái này không ít.

Sau khi Thiệu Mỹ Mỹ lấy ra lệnh bài của Đại thiếu gia, nói mình là người của ngài ấy, hắn mới giật mình đưa cô ta đi vào bên trong.

Vì sợ người con gái này tính sổ, nên trước giờ hắn khá khách khí với cô ta, cũng may Thiệu Mỹ Mỹ này không có để ý đến tên gác cổng nho nhỏ như hắn, nếu không mình liền đã có nguy hiểm.

"Nữ nhân của đại thiếu gia..? Sao trước giờ không nghe thấy ai nhắc đến..?" Mạnh Hạo giật mình không nhẹ.

Mạnh gia là một trong những thế lực bá chủ của Mân Việt Quận Thành nơi đây, Mạnh Thường Quân là người thừa kế của Mạnh gia trong tương lai, nhất cử nhất động của Mạnh Thường Quân chắc chắn là sẽ rất được nhiều người quan tâm đến.

Mạnh Thường Quân có người yêu, chuyện lớn như thế này nên truyền ra bên ngoài từ lâu rồi mới phải, mấy cái chi thứ bọn họ cũng nên nghe thấy qua.

Nhưng đến hiện tại vẫn trời yên biển lặng, không có tin tức gì truyền ra, hắn không hiểu đây là có chuyện gì nữa.

Với lại hắn nghe thiên hạ bên ngoài đồn đại, đại thiếu gia nhà mình không phải là si mê Mân Việt Học Viện đệ nhất mỹ nhân Lăng Tĩnh Y một cách điên cuồng hay là sao?

Rất khó để tin tưởng đại thiếu gia có thể động lòng với lại người con gái khác được.

"Nữ nhân của đại thiếu gia cũng có rất nhiều loại, một loại công khai, còn một loại không công khai, Thiệu Mỹ Mỹ chính là một loại không công khai kia..!" Mạnh Kỳ ý vị thâm trường lên tiếng nói.

Đại đa số con em thế gia hay người có quyền lực đều là như thế, bên ngoài tuy có một vợ hay đeo đuổi duy nhất một người, nhưng bên trong lại cất chứa bao nhiêu tình nhân, ngoài những người đó ra, không ai có thể biết được cả.

Trong trường hợp này, Thiệu Mỹ Mỹ chính là thuộc hạng thứ hai, thuộc loại không công bố tin tức loại kia.

Chỉ sợ là Thiệu Mỹ Mỹ này chỉ là một món hàng hóa của đại thiếu gia, còn không tính là tình nhân, chơi xong thời gian liền sẽ bỏ. Đây là vì Thiệu Mỹ Mỹ xuất phát điểm quá thấp kém, một cái gia tộc hạng bét tại Chấn Nam Thành.

Truyền đi ra không làm cho đại thiếu gia mất hết mặt mũi là không thể, trong tộc cũng sẽ không có người chấp nhận một người xuất thân thấp kém như Thiệu Mỹ Mỹ làm vợ của Đại thiếu gia, dù là thiếp thất cũng không có khả năng.

"Nha..! Tôi đã hiểu rõ..!"

Mạnh Hạo nhìn vào bên trong biệt viện, không khỏi khinh thường Thiệu Mỹ Mỹ một chút.

Hạng người thấp kém như thế này còn muốn làm thiếu phu nhân của Mạnh gia, thật là quá ảo tưởng.

Chắc cô ta chỉ thấy đại thiếu gia quan tâm mình một chút, liền nghĩ mình là nhân vật quan trọng, hắn nhổ vào.

Nhưng hắn cũng chỉ trong lòng khinh bỉ một chút mà thôi, nào dám thể hiện ra bên ngoài.

Thiệu Mỹ Mỹ nói thế nào bây giờ cũng là người của Đại thiếu gia, thân phận kia muốn đối phó với lại một tên canh cổng như hắn là quá sức dễ dàng đi, vẫn nên cẩn thận một chút là hơn.


...

"Ân..!"

Bên trong gian phòng, dù là ban ngày, nhưng hai cổ thân thể vẫn cứ ôm lấy nhau thật chặt, sau một hồi chiến đấu hăng sau, theo âm thanh thỏa mãn thật lớn, cuối cùng cũng mây tan mưa nghĩ, chỉ còn lại tiếng thở mạnh của hai người Mạnh Thường Quân cùng Thiệu Mỹ Mỹ.

"Đại thiếu gia..! Hôm nay anh là có chuyện gì vui hay sao..?"

Ôm lấy Mạnh Thường Quân, Thiệu Mỹ Mỹ bây giờ gương mặt khá là yêu mị, hạnh phúc lên tiếng hỏi.


Đi theo Mạnh Thường Quân mấy tháng nay, khả năng của Mạnh Thường Quân như thế nào, nàng cũng hết sức hiểu rõ, đây có thể nói là lần đầu tiên nàng thấy Mạnh Thường Quân chiến đấu dẻo dai đến như thế này, loại cảm giác thỏa mãn, đây là từ trước đến nay nàng chưa hề gặp qua.


"Bản thiếu gia đã đột phá Yêu Sư tứ trọng cường giả, em nói xem anh có vui hay không..?"

Mạnh Thường Quân trong lòng đang vui, cũng không hề giấu gì Thiệu Mỹ Mỹ.


Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.