Yêu Thần Lục

Chương 578: Te Tua Quá




Nhìn Tiểu Xà Yêu Hồn của mình có biến hóa rất lớn bên trên, hắn cũng tạm thời bỏ qua cái cảm giác mất mát do Chân Mạch mang lại.

Tiểu Xà Yêu Hồn của hắn vừa rồi cắn nuốt rất nhiều Yêu Lang Yêu Đan, hiện tại cũng đã đột phá Hoàng Giai cửu phẩm.

Với tốc độ này, sau khi rời khỏi nơi đây, nó thuế biến thành Huyền Giai cũng không phải là chuyện khó khăn gì cả, đây cũng xem như một cái thu hoạch không nhỏ chuyến đi vào trong này.

"Nên ra bên ngoài kiếm tìm mục tiêu mới, ở lại nơi đây mãi cũng không phải là cách hay..!"

Trần Vân Thanh đứng lên, ánh mắt di chuyển về một hướng, sâu bên trong Phong Lang Sơn, đây là mục tiêu mà hắn nhắm đến, chỉ có vào bên trong càng sâu, hắn mới có thể đem thật nhiều Phong Lang thôn phệ, mới có cơ hội đột phá Yêu Sư cường giả.

"Vân Thanh sư huynh..! Cứu mạng..! Cứu mạng..!"

"Khương Duy..?"

Đi ra bên ngoài được hơn trăm km, Trần Vân Thanh liền gặp được đám người quen cầu cứu, đây không phải là Khương Duy, thuộc về tán tu trận doanh kêu Đạo Minh gì đó, trước đó muốn chiêu mộ hắn gia nhập hay là sao..

"Cũng thế..! Gặp được xem.như có duyên, cứu y một mạng cũng không sao..!"

Trần Vân Thanh lắc đầu nhẹ một cái, căn bản đối với Khương Duy tên này hắn vẫn là rất có cảm tình, trước đó dù biết hắn bị các thế lực lớn để ý, vẫn không ngại đưa tay ra giúp đỡ, điều này cũng làm cho Trần Vân Thanh hắn khá là hảo cảm.

"Hỏa Vân Tàm Thiên..! Sát..!"

"Xẹt..!".

"Ong..! Rống..! Rầm rầm..!"

Hỏa Vân Kiếm pháp vừa xuất ra, hơn mười con Yêu Lang đuổi theo Khương Duy mấy người đều là đã chết thảm dưới kiếm của Trần Vân Thanh.

Trong đó có một con Tam Giai nhất phẩm Yêu Lang, hành động mau lẹ, không cấm làm cho đám người Khương Duy trố mắt.

"Yêu Sư cường giả..!"

Một trong số ba người vừa mới được Trần Vân Thanh cứu thoát xong nhìn về Trần Vân Thanh ánh mắt có một tia kinh ngạc.

"Thư thúc.! Chú nói y là Yêu Sư cường giả..? Không lẽ..!"

Đường Thái Phật đến giờ vẫn còn mơ hồ, không biết mình làm sao có thể còn sống, hắn chính là đã nhắm mắt chờ chết từ lâu, ai nghĩ đến mình lại được người khác cứu, nghe chú của mình nói, người ra tay là Yêu Sư cường giả.

Nhìn lại một chút thì đây là thanh niên không hơn mình bao nhiêu tuổi, giống như thí sinh tham gia khảo hạch lần này một dạng, sao có thể là Yêu Sư.

Trừ phi đối phương cũng giống như chú của mình, dùng một loại Liễm Tức thủ đoạn cao minh để qua mặt mọi người, nhiều khả năng chính là như thế.


"Thái Phật huynh .! Theo tôi nghĩ không giống..!"

Khương Duy hiểu ý của Đường Thái Phật muốn nói đến chuyện gì, chỉ là ý nghĩ cua hắn hoàn toàn trái ngược với lại Đường Thái Phật.

Trần Vân Thanh người này hắn cũng có tìm hiểu qua đôi chút, biết được y là từng là người của Chấn Nam Thành Trần gia, sau vì một chút nguyên nhân trở mặt thành thù.

Tin tức nội bộ hắn biết được Cổ gia Thiếu Gia tìm Trần Vân Thanh không bao lâu trước đây cũng liền chứng minh được đến.

Thân thế cũng lai lịch của Trần Vân Thanh đều là có công khai rõ ràng, không thể giả đi đâu được, tuổi tác cũng là như thế, không hề giống như người có tuổi dùng Dịch Dung thủ đoạn qua cửa chút nào.

"Nếu như vậy người này....!"

"Đại thiên kiêu..!"

Cả ba người đồng loạt kêu lên.

Không phải Dịch Dung cùng dùng Liễm Tức công pháp, lại có Yêu Sư cường giả thực lực, tuổi lại còn quá trẻ, như vậy đây thật sự là thiên kiêu yêu nghiệt chân chính.

Phải biết là Mân Việt Quận Thành nơi này đã thật lâu lắm không có xuất hiện qua dưới hai mươi tuổi Yêu Sư cường giả a.

"Như tôi đoán không sai, vị đại ca đây là Yêu Sư ngũ trọng của Đạo Minh đi.!"


Thu thập xong xuôi chiến lợi phẩm mà mình vừa mới kiếm được, Trần Vân Thanh quay trở lại ôm quyền khách khí với lại Đường Thư lên tiếng.

Đối phương là Yêu Sư ngũ trọng cường giả, cái này tại bên ngoài Phong Lang Sơn hắn đã nhìn ra được rồi.

Dù Đường Thư dùng Liễm Tức công pháp rất cao minh, nhưng Trần Vân Thanh hắn tu hành chính là Dung Thiên Quyết, chỉ cần không vượt qua bản thân hắn một đại cấp độ cảnh giới, đối phương có sử dụng thủ đoạn gì che giấu, cũng không qua được pháp nhãn của hắn đây.

Không chỉ là Đường Thư người này, mấy người đi theo bảo hộ của các thế lực lớn, hắn cũng đều nhìn ra cả.

Chỉ là hắn cũng không tốt vạch trần đối phương mà thôi.

"Không dám..! Tại hạ Đường Thư, gặp qua Vân Thanh công tử..!"

Đường Thư hơi ngẩn người, mình cần gì phải ôm quyền cúi đầu với đối phương vậy kìa, Trần Vân Thanh này là Yêu Sư cũng chỉ là Yêu Sư nhất trọng mà thôi, trong khi mình là Yêu Sư ngũ trọng hậu kỳ, nói khách khí cũng là trần Vân Thanh nói mới đúng, mình đâu cần phải khom lưng uốn gối thế kia.

Chỉ là nghĩ lại một chút, Đường Thư cũng cảm thấy thoải mái một chút, người ta tuy là Yêu Sư nhất trọng, nhưng tuổi còn rất trẻ, tương lai sau này không thể hạn lượng được.

Trong khi mình là Yêu Sư ngũ trọng, nhưng cũng đã hơn năm mươi rồi, tiềm năng không còn bao nhiêu nữa, đương nhiên không thể so sánh với đối phương được, chưa tính đến chuyện đối phương vừa rồi còn ra tay cứu mạng mình một phen a.

"Đường Thư đại ca..! Không biết các vị là gặp phải chuyện gì..? Sao.."

Sao lại te tua như thế kia, đây là câu hoàn chỉnh mà Trần Vân Thanh muốn hỏi.

Nhìn lại cảnh giới của Đường Thư, thật khó để có thể tưởng tượng được y lại có thể ra nông nổi này, thương tích đầy mình, y phục nhếch nhác rách rưới, còn tệ hơn cả một tên ăn mày nữa, chút nữa đã chết trong tay đám cấp thấp Yêu Lang rồi, còn đâu là uy phong của Yêu Sư ngũ trọng cường giả nữa.

Hắn quá hiếu kỳ, không biết ai lại có bản lĩnh đánh tên này thê thảm bộ dáng này, nhìn vết thương trên người y, có tám chín phần là Yêu Lang gây ra, tạm thời chỉ suy đoán y gặp phải Yêu Lang tập kích.

Nhưng nơi đây khá sát với rìa bên ngoài Phong Lang Sơn, chỉ tồn tại một ít Tam Giai nhất Phẩm Phong Lang là tối cao, một Yêu Sư Ngũ trọng của nhân tộc lại không chống lại Tam Giai nhất phẩm Yêu Thú, có phải quá vô dụng một chút hay không..?

"Vân Thanh công tử..! Không giấu gì cậu, tôi là phải Tam Giai lục phẩm Yêu Lang tộc đàn công kích..!"

Đường Thư nhìn ra được ánh mắt bên trong của Trần Vân Thanh có đôi chút ngụ ý, hắn hiểu được đó là ý gì mà, nghĩ lại mặt của hắn cũng là nóng ran lên.

"Tôi dẫn theo Đạo Minh một đám người đi vào Phong Lang Sơn tìm một chút Phong Lang tộc đàn cấp thấp tiêu diệt, kiếm một chút điểm số..!"

Theo đó Đường Thu cũng liền kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Trần Vân Thanh biết.

Hắn hiểu thực lực của mình có bao nhiêu, nên không dám dẫn mọi người đi vào quá sâu bên trong Phong Lang Sơn, chỉ tại bên ngoài lăn lộn một chút, kiếm lấy điểm số đủ để cháu của hắn cùng một ít thành viên quan trọng bên trong Đạo Minh qua được khảo hạch.

Hắn chọn lựa tộc đàn không sai, bên trong hơn hai mươi ngàn Phong Lang, con đầu đàn tu vi cao nhất cũng chỉ là Tam Giai nhất phẩm Yêu Thú, là con mà Trần Vân Thanh vừa mới giết vừa rồi kia.

Nào ngờ giữa đường sinh biến, không biết từ đâu xuất hiện Tam Giai lục phẩm Phong Lang dẫn theo gần cả trăm ngàn con kéo đến truy sát hắn, phải dùng hết mọi thủ đoạn hắn mới có thể mang theo cháu mình thoát thân, nhưng cũng bị thương nặng.

Trên đường chạy trốn còn là bị Yêu Lang truy sát gắt gao, nếu không gặp được Trần Vân Thanh, nhiều khả năng hắn cùng cháu mình đã làm mồi ngon cho đám Yêu Lang này rồi.

"Lạ thật...!"

Nghe qua lời thuật của Đường Thư, Trần Vân Thanh mày kiếm không khỏi nhíu lại.

Phong Lang Sơn này có Tam Giai Lục Phẩm Yêu Lang, thậm chí là Tam Giai Thất Phẩm cũng có, nhưng đám này là ở tận sâu bên trong Phong Lang Sơn, không có người tới khiêu khích với bọn chúng.

Thường bọn chúng cũng sẽ không có đi ra bên ngoài nhiều, bây giờ lại đưa cả tộc đàn đi ra truy sát thí luyện giả, tình cảnh rất là không bình thường a.

"Đúng vậy....! Ta cũng thấy lạ..!"

Đường Thư gật đầu đồng ý với lại Trần Vân Thanh, chuyện này quá đỗi lạ kỳ.

Nói ra cũng thật sự quá xấu hổ, hắn là đã hứa dẫn dắt Đạo Minh đám người diệt sát Phong Lang, kiếm nhiều điểm cống hiến để gia nhập Mân Việt Học Viện.

Nhưng chỉ vì sự xuất hiện của Tam Giai lục phẩm Yêu Lang, mọi thứ đều thay đổi, hắn may mắn lắm mới có thể thoát nạn, còn đám thí sinh Đạo Minh đi theo, chỉ sợ đã lành ít dữ nhiều rồi.


"Vân Thanh công tử..! Không chỉ là chúng ta, đám người của mấy đại gia tộc lớn dường như cũng gặp phải tập kích của Tam Giai lục phẩm Yêu Lang như thường..!"

Khương Duy nhớ lại một chi tiết, đó là trên đường tháo chạy, bọn họ cũng gặp không ít người của các đại thế lực lớn bị đuổi giết, trong đó có Mạnh Thường Minh đám người.

Những người từng đến gây phiền toái cho Trần Vân Thanh cũng là nằm trong số đó, bọn người kia còn chật vật hơn cả bên mình nữa, không có thủ đoạn đặc biệt hay may mắn, chỉ sợ khó chống được bao lâu.


Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.