Yêu Thần Lục

Chương 595: Vào Nội Viện




Nhìn kỹ lại, bên mình đúng là không còn những Yêu Sư cường giả trưởng lão đi theo bảo hộ, nhưng trước mắt mình đây còn có Thường Tại Thiên mấy người a.

Những người này ai nấy tu vi đều vượt qua gia tộc trưởng lão nhà mình, đều là Yêu Sư hậu kỳ cường giả cả, cá biệt Thường Tại Thiên tôn đại thần kia, đây là Yêu Sư cửu trọng hậu kỳ cường giả, sắp bước chân vào Yêu Tông cảnh giới hàng ngủ.

Có người như vậy ra mặt hảo hộ, đám người mình còn sợ mấy con Tam Giai Lục phẩm yêu lang cái lông a.

Trừ khi là toàn bộ Yêu Lang bên trong Phong Lang Sơn đồng loạt rời núi tấn công bọn họ.

Không thì đám người mình sẽ không cần lo lắng sinh mạng an toàn, mà khả năng đám Yêu Lang toàn bộ xuất sơn tỷ lệ thật sự là quá thấp một chút.

"Rầm rầm!"

"U..!u..u..!"

Phong Lang từ bên trong Phong Lang Sơn đi ra mới không quan tâm đến lo sợ trong lòng của đám đệ tử mới được nhận vào Mân Việt Học Viện không lâu này.

Bọn chúng đôi mắt rất là đỏ, ẩn dấu bên trong là sát ý ngập trời, lấy Tam Giai Bát Phẩm Yêu Lang cầm đầu, một đường tiến tới, thề phải đem đám nhân tộc dám xâm phạm vào lãnh thổ của bọn nó tiêu diệt sạch sẽ.

"Các học viên..! Các người chắc cũng đã hiểu sơ qua về điểm cống hiến bên trong Mân Việt Học Viện, đây là cơ hội khó có được để các người tích lũy điểm cống hiến cho mình, đừng nên bỏ qua a..!"

Thường Tại Thiên quay xuống đài đối với lại hơn tám trăm người còn lại bên dưới nói một câu, theo sau hắn là dẫn đầu mấy người Yêu Sư trưởng lão của Mân Việt Học Viện tiến đến đối với lại đám Yêu Lang vừa ra ngoài kia đại khai sát giới.

"Ong..! Ầm..!"

"Tiến lên, đem đám súc sinh này giết hết đi..!"

Thường Tại Thiên lời nói như là đánh thức người trong mộng, bên dưới đâm người bao gồm Trần Vân Thanh bên trong, liền là lao cả đi vào Phong Lang Yêu Thú chém giết, lòng tin vô hạn.

Ai cũng hiểu điểm cống hiến đối với lại đệ tử mới như đám người bọn họ quan trọng như thế nào.

Không lâu trước đây đám người mình đã là bỏ lỡ một lần rồi, vì bảo toàn mạng sống bọn họ chỉ biết chạy là chạy, bỏ qua quá nhiều cơ hội nhặt lấy Yêu Đan của Phong Lang.

Hiện tại cơ hội đã đến, bên mình có những đại cường giả như Thường Tại Thiên trấn thủ, Tam Giai Yêu Lang đã được những người Thường Tại Thiên giải quyết giúp, dư lại đám cấp thấp Yêu Lang kia, đó là phần của bọn họ, tuyệt đối không thể nào bỏ qua một cơ hội tốt đẹp như thế này thêm một lần nữa a.

"Ong..! Rầm.. ! Rầm..! Rống...!"

"Yêu Sư hậu kỳ thật sự quá khủng bố rồi..!"

Giết xong một con Nhị giai cửu phẩm Yêu Lang, đem Yêu Đan của bọn nó thu lại sau, Trần Vân Thanh liếc mắt qua đâm người Thường Tại Thiên bên kia, trong lòng không khỏi rung động thật mạnh.

Hắn từng nghĩ qua Yêu Sư hậu kỳ sẽ rất là mạnh, nhưng khi tận mắt chứng kiến thực lực của đám người này, hắn cũng không khỏi kinh sợ một chút.

Đặt biệt là Thường Tại Thiên, tên này chỉ đưa ra một quyền liền có có thể đem một con Tam Giai lục phẩm Yêu Lang đánh cho tan xác, ngay cả Yêu Đan cũng không còn lại được chút gì, quả là đáng sợ.

Hắn thử tưởng tượng đưa bản thân mình thay thế vào vị trí của con Phong Lang kia cùng Thường Tại Thiên giao thủ, kết quả hắn bi ai phát hiện ra mình còn chết nhanh hơn cả con Tam Giai lục phẩm Yêu Lang kia nữa kìa.

Quả thật với cấp bậc cường giả như thế kia, hiện tại không phải là Trần Vân Thanh hắn có thể chống lại được.

Nghĩ lại Trần Vân Thanh chỉ mới đột phá Yêu Sư không bao lâu mà thôi, còn dám đi so sánh với lại Yêu Sư hậu kỳ cường giả, đúng là không biết tự lượng sức của mình.

"Ân..! Đám người Tam Đại Gia Tộc kia..!"

Để ý đến mấy con cá lọt lưới của Ngô gia cùng mấy gia tộc lớn có thù oán với mình kia, Trần Vân Thanh không khỏi nhíu mày một cái.

Những người như Trần Tố Nga, Thiệu Mỹ Mỹ, hay Ngô Mãnh Thành hiện tại đều tập trung lại thành một chỗ, đi khá sát với lại đám người Thường Tại Thiên, bọn chúng không hề có ý định ra bên ngoài giết Yêu Lang để lấy điểm cống hiến như đám người mình, mục đích của bọn chúng quá rõ ràng, chỉ muốn dựa vào sự bảo hộ của Thường Tại Thiên đám người, bảo toàn tính mạng cho mình.

Cách làm chết nhát của đám người này, làm cho một chút kế hoạch nhỏ trong lòng của hắn liền đã rơi vào phá sản mất rồi.

Không sai..! Trần Vân Thanh hắn trong lòng có dự tính, nhân lúc hỗn loạn hiện tại, người người cùng Yêu Lang chém giết để đạt được đến thật nhiều điểm cống hiến, hắn sẽ nhân cơ hội này đem đám người kia âm thầm xử lý đi luôn.

Để lại mấy người như là Trần Tố Nga hay Thiệu Mỹ Mỹ, dù sao cũng là một tai họa ngầm với mình.

Tiếc cái là hắn không có cơ hội, đám người này xem ra sau khi hắn hiển lộ ra Yêu Sư thực lực, đã trở nên cẩn trọng hơn trước khá nhiều.

....

Một ngày sau..!

Mân Việt Quận Thành..!

Mân Việt Học Viện..!

"Vân Thanh sư huynh..! Đây là chìa khóa của số ba trăm lẽ hai biệt viện, kể từ hôm nay nó là thuộc về anh..!"

Hoàng Tử Du đưa Trần Vân Thanh đến một căn biệt viện thật là khang trang, không kém gì biệt viện tại Lệ Phú Hoa Viên là mấy, sau đó cung kính hai tay đưa chìa khóa mở cổng ra vào cho Trần Vân Thanh, nhìn kỹ ánh mắt bên trong không thiếu đi vài phần khát vọng.

Nội Viện biệt viện, đây là ước mơ của không biết bao nhiêu đệ tử khi đặt chân vào Mân Việt Học Viện, Hoàng Tử Du hắn cũng là không có ngoại lệ.

Hắn gia nhập Mân Việt Học Viện đến nay đã bốn năm, từ một Yêu Sĩ lục trọng đạt đến Yêu Sĩ cửu trọng như hiện tại, còn là được làm việc tại Nội Viện Đường, đó là thành tích vượt bậc, không ít Ngoại Viện đệ tử ước ao.

Có điều hắn vẫn là không có hài lòng chi lắm, Yêu Hồn của hắn thuộc tốp cao, Không kém các thiếu gia tiểu thư của những gia tộc lớn.

Những năm qua tận mắt nhìn thấy đám thế gia đệ tử kia hết người này đến người khác đột phá Yêu Sư, đi vào Nội Viện, trong khi Hoàng Tử Du hắn dù có nhiều cố gắng vẫn không thể nào bước qua đạo khảm Yêu Sư này, trong lòng hắn không thoải mái phải biết.

Đến bây giờ, ngay cả một tên tiểu tử đến từ thôn trấn xa xôi Chấn Nam Thành cũng đột phá Yêu Sư, còn ngay lập tức gia nhập Nội Viện, tuổi lại quá trẻ, nó lại làm cho hắn cảm thấy không thật, càng là hoài nghi về thiên phú tu hành của mình, có khi nào mình thật sự không có tư chất để tu hành hay là không đây.

"Ba trăm lẽ hai..! Mân Việt Học Viện thật quá nhiều thiên tài.!"

Trần Vân Thanh nhận lấy chìa khóa, đẩy ra cửa biệt viện đi vào, quan sát xung quanh một chút hắn không khỏi cảm thán một câu.

Theo như hắn biết được, Mân Việt Học Viện bên trong chỉ nhận học viên ba mươi tuổi trở xuống, quá hạn tuổi này nếu còn không đột phá được Yêu Sư, vậy thì phải chủ động rời khỏi Mân Việt Học Viện, nếu không sẽ bị đuổi thẳng cổ đi ra bên ngoài. Cũng bên trong, Nội Viện khu vực từng căn biệt viện này sẽ dành cho người đột phá Yêu Sư đi vào ở.

Nói cách khác nơi đây Yêu Sư cường giả là tại ba mươi tuổi bên dưới.

Ở tuổi tác này tại những tòa thành thị bên dưới, đạt được Yêu Sĩ thất trọng cũng là đã tốt lắm rồi, cảm ơn trời đất thật lâu, nhưng nơi đây đã là Yêu Sư cường giả, theo sắp xếp thứ tự còn là hơn ba trăm người, con số thật sự khủng bố, hắn không khỏi kinh ngạc hồi lâu.

Thiên tài xem ra cũng không phải là một mình Trần Vân Thanh hắn đây a.

"Vân Thanh sư huynh..! Mân Việt Học Viện cao điểm có khi lên đến năm trăm vị Yêu Sư Nội Viện Đệ Tử..!"

Cũng có ý đã kích Trần Vân Thanh một chút, Hoàng Tử Du báo ra con số kinh người.

Hắn đây cũng không hề nói ngoa, thời kỳ cực thịnh, Mân Việt Học Viện đúng là xuất hiện trên năm trăm vị thiên tài Yêu Sư cường giả.

Nó cũng làm cho Học Viện cao tầng rất là vui mừng, quyết định mở rộng Nội Viện từ năm trăm căn biệt viện lên một ngàn căn, với hy vọng đệ tử thiên tài của bổn viện có thể đạt được con số một ngàn người kia.

Chỉ là có chút đáng tiếc, kể từ ngày Học Viện quyết định mở rộng Nội Viện khu vực lên, thiên tài Yêu Sư bên trong Học Viện không những không tăng, ngược lại còn giảm, đến hiện tại chỉ duy trì ba trăm trên dưới nhân số, còn chưa tính đến những người đã đến tuổi, sắp phải rời khỏi Mân Việt Học Viện, nếu tính bọn họ vào, Mân Việt Học Viện sẽ còn không đến hai trăm năm mươi người đâu.

"Vân Thanh sư huynh..! Anh không cần tự ti, Mân Việt Học Viện thiên kiêu có thể đạt được cảnh giới này đại đa số liền là có gia tộc lớn của mình ở phía sau lưng bồi dưỡng, tính ra nếu cùng một điểm xuất phát, bọn họ còn kém anh nhiều lắm..!"



Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.