Yêu Thần Lục

Chương 617: Lan Và Điệp




"Minh Chủ..!".

"Ấy..! Chú quên rồi sao, khi không có người ngoài, gọi ta là Thành Phong đại ca được rồi..!"

"Thành Phong đại ca..! Chúng ta đi vào bên trong trước đi..!"

Cuống họng của Hướng Hoa Minh gợn gợn, hắn là muốn nôn mửa lắm rồi.

Một người bình thường như hắn, lại phải cố tình giả làm người có giới tính khác để chiều ý Lăng Thành Phong, hắn làm sao có thể chấp nhận được kia chứ.

Tuy nhiên khó chịu cách mấy hắn cũng phải chôn sâu nó vào tận sâu đáy lòng, Lăng Thành Phong bên trong Mân Việt Học Viện thế lực có thể nói một tay che trời, làm trái ý của Lăng Thành Phong, đây không khác gì đưa bản thân mình vào chỗ chết cả.

Hướng Hoa Minh hắn cũng không có Phát Chính Nam đại trưởng Lão phía sau chống lưng như Trần Vân Thanh.

Thêm nữa nói thật từ khi làm sủng nam cho Lăng Thành Phong, tên này đối xử với hắn không tệ, tài nguyên hay là võ học y cũng dốc sức truyền thụ không bỏ sót thứ gì cả.

Rời khỏi Lăng Thành Phong cái mạng của mình không giữ được không nói, bao nhiều tài nguyên cũng sẽ không còn, phải quay lại cuộc sống cằn cỗi trước đây, đối với Hướng Hoa Minh hắn không khác gì là một cực hình cả.

Thế nên dù rất khó cảm thụ, hắn vẫn phải tiếp tục đi trên cái con đường này thôi.

"Được! Được! Nhanh lên một chút!"

Lăng Thành Phong mới không quan tâm đến Hướng Hoa Minh trong lòng cam tâm tình nguyện hay là có ý nghĩ gì khác.

Chỉ cần Lăng Thành Phong hắn thích, hắn chấm trúng, như vậy là được rồi mà.

...

Viện Trưởng biệt viện..!

"Đại trưởng lão..! Đây là trà từ Cổ Loa Thành đưa đến, ngài dùng thử xem thế nào..!"

"Viện Trưởng..! Như vậy ta không có khách khí..!"

Phát Chính Nam có chút bần thần, tiếp nhận chung trà từ tay của Nguyễn Thư Dung.

Hắn nghĩ đến nếu mà vừa rồi Nguyễn Thư Dung pha trà chậm một chút thì tốt biết mấy, hắn có thể tiếp tục chiêm ngưỡng dung nhan, thần thái như tiên nữ giáng trần, không nhiễm nhân gian khí tức của Nguyễn Thư Dung.

Quả vậy, Nguyễn Thư Dung quá là xinh đẹp, dung nhan của nàng không hề kém chút nào so với lại Lăng Tĩnh Y cô gái kia.

Thêm vào phong vận của người trưởng thành, đối với nam nhân có thể nói là có lực hấp dẫn chí mạng.

Nói thật ra nếu Nguyễn Thư Dung không phải là viện trưởng, không phải là Yêu Tông trung kỳ cường giả, người người kính sợ.

Chỉ e người mà các thanh niên bên trong Mân Việt Học Viện theo đuổi nhiều nhất là Nguyễn Thư Dung, mà không phải là Lăng Tĩnh Y đâu.

Phát Chính Nam hắn đây, trước giờ chỉ một lòng hướng đến võ đạo đỉnh cao, từ khi đột phá Yêu Tông, vốn đã không còn mặn mà với lại Mân Việt Học Viện hay Mân Việt Quận Thành nơi này nữa.

Tuy nhiên chỉ vì Mân Việt Học Viện nơi này có Nguyễn Thư Dung, làm cho hắn mãi vẫn không hạ được quyết tâm rời khỏi nơi này, thấm thoắt thời gian cũng đã trôi qua mười năm rồi còn đâu.

"Đại trưởng lão dùng tự nhiên..!"

Nguyễn Thư Dung nỡ nụ cười, dung nhan của nàng khi cười lên càng là xinh đẹp không thể tả.

Thật sự rất hiếm khi Nguyễn Thư Dung cười, càng là không có bao nhiêu người tại Mân Việt Học Viện này có thể chiêm ngưỡng được nụ cười nghiên nước nghiên thành của Nguyễn Thư Dung.

Nếu không dù cho tổn thọ mười năm cũng hoàn toàn xứng đáng.

"Viện Trưởng.! Tháng sau Cổ Loa Kinh Kịch sẽ đến chúng ta Mân Việt Quận Thành biểu diễn!"

"Vỡ kịch lần này họ đưa đến là Lan và Điệp, ta đã có mua hai vé trước, nếu Viện Trưởng có rãnh, có thể cùng nhau đến xem nhạc kịch cho vui..!"

Phát Chính Nam đưa đến một đôi tấm vé đưa đến trước bàn, ánh mắt bên trong tràn đầy chờ mong.

Bao nhiêu năm ở Mân Việt Học Viện này của Phát Chính Nam hắn cũng không phải là ở không, những sở thích của Nguyễn Thư Dung hắn đều đã điều tra rõ ràng, hắn thấy Nguyễn Thư Dung thích nhất chính là loại kịch hát này, nên dù khó khăn, hắn cũng phải kiếm đến hai tấm vé để mời Nguyễn Thư Dung đi xem.

"Cổ Loa Kinh Kịch..! Lan và Điệp..?"

Nguyễn Thư Dung hô hấp không khỏi dồn dập một tiếng.

Cổ Loa Kinh Kịch đoàn kịch này không chỉ nỗi tiếng tại Lạc Việt Vương Quốc, mà tại Nam Hoang Chi Địa các quốc gia bên trong cũng rất nỗi danh.

Nhiều nước ra giá tiền khá cao muốn mời Cổ Loa Kinh Kịch về biểu diễn trong nước mình, phục vụ cho quý tộc cùng bình dân bách tính.

Những năm qua bọn họ là đi chu du biểu diễn rất nhiều quốc gia, hiếm khi trở lại Lạc Việt Vương Quốc, đến Mân Việt Quận Thành này biểu diễn cũng là lần đầu tiên.

Còn vỡ kịch Lan và Điệp kia, là một vỡ kịch đặc sắc nhất của Cổ Loa Kinh Kịch, nói về chuyện tình đầy nước mắt của Nguyệt Ngư Lan cùng Vân Thành Điệp, kết cục rất là bi thảm, nỗi tiếng nhất nhì Nam Hoang Chi Địa nơi đây.

Cùng sự tham gia diễn xuất của hai nghệ nhân nỗi tiếng xa gần Kim Thiếu Long cùng Thoại Thanh Mỹ. Hai nghệ nhân này cả đời cũng chỉ diễn vỡ kịch này, càng tăng lên độ thuần thục cũng như sự hấp dẫn của nó.

Nguyễn Thư Dung nàng là đã muốn xem vỡ kịch này từ lâu lắm rồi, tiếc là đến bây giờ vẫn là không có cơ hội, đến hiện tại vẫn chưa được chính mắt thưởng thức.

"Đại Trưởng Lão..! Thời gian tới ta là không có rãnh, ông đem nó thu lại mời người khác cùng đi đi..!"

Nguyễn Thư Dung là rất muốn nhận lấy tấm vé kia, chỉ là khi nhìn đến ánh mắt si mê của Phát Chính Nam, nàng thở dài một tiếng trong lòng, lắc đầu từ chối.

Mời năm qua Phát Chính Nam si mê nàng, toàn Mân Việt Học Viện thậm chí Mân Việt Quận Thành người đều biết, nàng không có bị mù, cũng không bị điếc, đương nhiên là biết đến.

Tiếc là đối với Phát Chính Nam người này nàng không có chút cảm giác gì, ông ta mười năm qua giúp nàng ổn định lại thế cục bên trong Mân Việt Học Viện, nàng chỉ có cảm kích trong lòng, lại không có tình cảm gì đặc biệt.

Quá nhiều lần nàng là đã khuyên Phát Chính Nam nên rời khỏi nơi đây, đi tìm lấy con đường võ đạo thuộc về mình, hoặc tìm người con gái thích hợp hơn, tiếc là đến hiện tại Phát Chính Nam cũng quá cố chấp, mãi không nhận ra, nàng cũng là hết cách với ông ta.

"Viện Trưởng.! Không có sao..! Nàng thu lại trước đi, khi nào làm xong liền đi cũng không muộn..!"

Phát Chính Nam trong lòng có đôi chút thất vọng, nhưng hắn cũng là không thu lại hai tấm vé mời kia, dụng tâm là Nguyễn Thư Dung không có cùng hắn đi cũng có thể một mình đến xem.

Chuyện Nguyễn Thư Dung từ chối hắn, trong vòng mười năm qua hắn đã gặp quá nhiều, cũng đã thành thói quen mất rồi, lần này bị từ chối nữa, hắn là không quá bất ngờ.

Hắn cũng hiểu quá rõ ràng Nguyễn Thư Dung không có tình cảm với hắn.

Nhưng hắn không có bỏ cuộc, nước chảy đá mòn, hắn tin tưởng chỉ cần mình quyết tâm, dùng tất cả sự chân thành của mình đến theo đuổi, sớm muộn gì cũng có một ngày Nguyễn Thư Dung sẽ cảm động.

Phát Chính Nam hắn là Yêu Tông cường giả, có đến hơn một trăm năm thọ nguyên nữa, hắn không tin thời gian dài như vậy không thể nào làm cho Nguyễn Thư Dung cảm động được.

"Viện Trưởng.! Chúc mừng nàng đã nhận thêm được một thiên tài đệ tử nữa..!"

Để hóa giải tình cảnh có chút khó xử hiện tại, Phát Chính Nam liền di chuyển chủ đề sang một hướng khác.

Nguyễn Thư Dung vừa mới công bố cho toàn thể Mân Việt Học Viện người đều biết, nàng ta mới thu nhận thêm một đệ tử nữa, người này cũng là một cô gái thì phải.

Nguyễn Thư Dung ánh mắt xưa nay rất tốt, còn tốt hơn hắn nhiều lần, nếu cô ta mà đã nhận đệ tử, người này cũng không kém đi nơi nào, chắc cũng liền là một Lăng Tĩnh Y thứ hai.

Ân..! Nhắc đến Lăng Tĩnh Y này hắn mới nhớ, cô ta hình như đã đột phá Yêu Sư cảnh giới rồi thì phải.

Mười bảy tuổi Yêu Sư cường giả, thành tích thật đáng nể, sau này thành tựu chỉ sợ là cả hắn hay là Nguyễn Thư Dung cũng khó có thể theo kịp đó a.

"Cũng là có chút may mắn thôi.!"

Nghĩ đến Dương Tư Tư cô nàng kia, Nguyễn Thư Dung trên môi liền nỡ một nụ cười hài lòng.

Thiên phú nha đầu kia không hề kém hơn Lăng Tĩnh Y, thậm chí còn hơn, Giác Hồn Thạch của nàng có thể phát hiện ra Huyền Giai Cửu Phẩm cấp bậc Yêu Hồn, tuy nhiên lại trắc nghiệm không ra Yêu Hồn của Dương Tư Tư, nói cách khác Dương Tư Tư Yêu Hồn rất đặt dị, hoặc một khả năng nữa là Yêu Hồn của Dương Tư Tư vượt qua Huyền Giai Cửu Phẩm.


Dù Dương Tư Tư nằm tại khả năng nào, đây cũng là một thiên tài hiếm có.

Quả thật là như vậy, nàng đưa công pháp cho con ta tu luyện, cô gái này đột phá rất là nhanh, như vậy thể chất cùng Yêu Hồn của cô gái này rất thích hợp với lại môn Yêu Quyết Băng Hệ mà nàng lấy được tại một di tích thời Viễn Cổ kia.

Theo tốc độ tu luyện kinh khủng mà Dương Tư Tư thể hiện ra, không có gì bất ngờ cô gái này sẽ sớm vượt mặt sư tỷ của nó là Lăng Tĩnh Y ngay thôi.

'Haiz.!' Tuy vậy không phải là nàng không có sự nuối tiếc.

Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.