"Chiếp...? Chiếp..!"
"Một người đàn bà lớn tuổi ra tay với mày..?"
Tiểu Bạch nói rất rõ ràng, nó sau khi lên tiếng nói chuyện với Trần Vân Thanh một cái, cảm nhận được nguy hiểm liền rời khỏi nơi đó, nhưng giữa đường là gặp phải một cái bà lão.
Chính bà ta đã ra tay đem nó đánh bị thương, Tiểu Bạch vốn là Yêu Thánh ngũ trọng cảnh giới, còn có Không Gian thiên phú trong người, nhưng vẫn không thể nào chống nỗi bà lão kia một chiêu.
Thực lực kia chỉ sợ cũng chỉ có Yêu Thánh Hậu kỳ trở lên mới có thể làm được đến, may mắn bà ta không có ý định giết Tiểu Bạch, cũng có thể bà ta bị thương nơi người, nếu không chỉ sợ Tiểu Bạch là đã toi mạng rồi.
Nam Hoang Chi Địa nơi đây thật sự rất là kỳ lạ, nó hoàn toàn không hề đơn giản như nàng nghĩ ban đầu khi đến đây, ngay cả Yêu Thánh cường giả cũng xuất hiện, chứng minh nó là hiểm địa khủng bố như thế nào rồi.
“Chiếp! Chiếp!”
“Mày vẫn cho đó là Yêu Thần Tam Lão ra tay sao?”
Không đúng lắm nha, Yêu Thần Tam Lão theo như nàng biết đều là nam nhân, có người nào là nữ nhân đâu.
“Chiếp! Chiếp!”
“Biến hóa!”
Như vậy cũng không phải là không có khả năng xảy ra, ngay cả Thái Na Trát còn bị biến thành yêu thì một người nam nhân hóa trang thành nữ nhân cũng không có gì lạ.
Vấn đề là Yêu Thần Tam Lão là những người tâm cao khí ngạo, với thực lực của bọn họ, muốn làm chuyện gì thì quang minh chính đại làm là được rồi, cần gì phải giấu giấu giếm giếm như thế kia.
Còn nữa, Tiểu Bạch nói người đó bị thương, không thì mình khó thoát khỏi tay đối phương.
Bộ trên đời này còn có người làm cho Tam Lão bị thương được sao ta?
“Chiếp! Chiếp!”
“Ngươi nói đúng! Không phải không có khả năng này!”
Chu Tử Yên gật đầu, tuy nói Yêu Thần Tam Lão thực lực thông thiên, nhưng còn chưa có đến trình độ thiên hạ vô địch thủ.
Ở Chủ Đại Lục có thể thắng được ba người kia vẫn còn mấy người nữa.
"Chiếp..! Chiếp..!".
"Người này không muốn mày đi theo Trần Vân Thanh..?"
Tiểu Bạch nói rất rõ ràng, người đó tuy rằng bị thương, vẫn dư sức đem Tiểu Bạch giết, bà ta không có làm như thế, chỉ uy hiếp Tiểu Bạch không được đi theo 'bảo hộ' Trần Vân Thanh nữa, lại thêm một điều kỳ quái, điều kỳ quái này lại liên quan đến Trần Vân Thanh kia rồi.
"Chiếp ..! Chiếp..!".
"Rời khỏi nơi đây sao.?"
Chu Tử Yên trâm ngâm một chút, nàng là nghiêm túc suy nghĩ lời đề nghị vừa rồi của Tiểu Bạch.
Chu Tử Yên nàng không sợ trời cũng không sợ đất, đến Nam Hoang Chi Địa nơi đây mặt dù bị thương nặng, tu vi đại hàng, nhưng nàng cũng không sợ, vì bên cạnh nàng vẫn luôn có Tiểu Bạch giúp đỡ.
Nó là Yêu Thánh ngũ trọng hậu kỳ cường giả, dù bị áp chế bởi địa phương quỷ quái này, nhưng chỉ cần lộ ra một tia khí tức, cũng đủ diệt đi tất cả Yêu Vương cường giả nơi đây.
Chu Tử Yên nàng không tin nơi cằn cỗi này có loại lực lượng nào có thể ngăn cản nàng.
Nhưng giờ đây niềm tin của nàng đã lung lay giữ dội, Tiểu Bạch đang bị thương nặng.
Nơi đây có thực lực có thể uy hiếp được Yêu Thánh hậu kỳ cường giả, nếu ở lại, nhiều khả năng cái mạng của mình cũng sẽ không còn nữa.
"Không được..! Chưa hoàn thành được mục đích, Chu Tử Yên ta sẽ không có rời khỏi đây..!"
Suy nghĩ nghiêm túc một thời gian sau, Chu Tử Yên liền ngay lập tức lắc đầu từ chối.
Trước khi đến đây, nàng đã có hứa với lại mụ đàn bà điên Ngu Thư Ân kia, phải cùng con trai của bà ta kết hôn, làm vợ của nó, hiện tại nàng còn chưa thực hiện được ý định, sao có thể bỏ về như thế được.
Chu Tử Yên nàng là một người rất trọng lời hứa, cũng là vô cùng cố chấp, nếu không đạt được mục đích của mình, nàng sẽ là không có bỏ qua đâu.
"Chiếp! Chiếp!"
"Ta biết ở đây nguy hiểm, nhưng ta cũng đâu có sự lựa chọn nào khác!"
Chu Tử Yên thở dài.
Thật đó là một trong Yêu Thần Tam Lão, thì sẽ chẳng có nể mặt Viễn Cổ gia tộc như nàng chút nào, không nghe lời người ta, chỉ có con đường chết, tiếc là...
Haiz..!
Khi không đi quen biết với Ngu Thư Ân kia làm quái gì thế không biết, giờ này rơi xuống hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan .
"Chiếp..! Chiếp..!"
"Mày nói tao bây giờ đi tìm Trần Vân Thanh..?"
"Chiếp! Chiếp!"
Tiểu Bạch gật đầu.
Bà già khủng bố kia từng nói cấm nó đi theo Trần Vân Thanh, nhưng không có nói cấm Chu Tử Yên, nha đầu này bây giờ thực lực rất kém, không có ảnh hưởng gì đến kế hoạch của bà già đó.
"Chuyện này."
Chu Tử Yên nhíu mày, không phải nàng không muốn tìm Trần Vân Thanh để thực hiện cái yêu cầu này rồi trở lại Chủ Đại Lục, vấn đề là hiện tại nàng đang bị thương.
Thương thế không có chút nào suy giảm, nàng muốn chờ đợi Mông Vũ Thành kia đưa đến Ngũ Giai Đan Dược trị thương trợ giúp nàng khôi phục lại Yêu Vương cảnh rồi mới khởi hành, chút ít thực lực hiện tại của nàng, ra bên ngoài cũng là có chút nguy hiểm.
"Chiếp..! Chiếp..!"
"Rầm..!"
"Mày nói cái gì..?"
Chu Tử Yên giận quá, đem con Tiểu Bạch này ném qua đi một bên.
Nói cái gì là chờ nàng khôi phục chút thương thế đi tìm Trần Vân Thanh chỉ sợ tên kia đã thê thiếp đầy đàn, nàng sẽ chỉ làm được vợ bé.
Còn nói khi đó Trần Vân Thanh con cháu đã đầy đàn, không cần đến một người như nàng nữa, có đến cũng chỉ như a hoàn chăm con cho người ta.
Nàng thật sự giận a, tên đó có thê thiếp thì liên quan gì đến nàng, nàng đâu thật sự sẽ chọn y làm chồng của nàng đâu, cần gì phải quan tâm đến những vấn đề này.
Đúng vậy, sau khi thành hôn nàng lập tức liền đi ngay, không hề muốn ở lại nơi này dù chỉ một giây, không cần phải quan tâm đến những chuyện khác làm gì cho đau đầu.
"Chiếp! Chiếp! "
"Hết Ngô Tiểu Diễm đến Dương Tư Tư, Lại Tinh Tinh..! Tên khốn này còn có bao nhiêu nữ nhân nữa chứ..?"
Chu Tử Yên mày liễu nhíu lại, tuyệt mỹ gương mặt hiện lên hai chữ không vui.
Nói là không hề quan tâm đến Trần Vân Thanh có bao nhiêu thê thiếp, nhưng không hiểu sao, nghe đến bên cạnh Trần Vân Thanh có nhiều nữ nhân bên cạnh, Chu Tử Yên nàng lại có chút không được thoải mái chút nào cả, theo đó có chút khó chịu ra mặt.
Háo sắc như thế kia, bình sinh nàng là căm ghét nhất, may mắn nàng là không có ý định gì với lại Trần Vân Thanh, không thì suốt ngày ghen tuông cũng mệt chết rồi.
"Cốc..! Cốc..! Cốc..!"
"Tử Yên cô nương.! Ta có thể vào bên trong một chút được không.?"
"Ân..! Mông Vũ Thành..? Hắn đến đây để làm gì..? Không phải đến đưa Ngũ Giai Đan dược cho ta đó chứ..?"
Chu Tử Yên đem thần niệm thả ra bên ngoài, rất nhanh nàng là nhìn thấy người đứng bên ngoài là Mông Vũ Thành, cũng là người chủ của cái Mông gia này.
"Vũ Thành tướng quân..! Không phải nói trước liền xưng hô ta là Tử Yên là được rồi hay sao?"
Để cho Mông Vũ Thành đi vào, Chu Tử Yên vẫn là lên tiếng nhắc nhở một chút.
Ai trong Mông Phủ này đều biết, Chu Tử Yên nàng là cháu bên ngoại của Mông Vũ Thành, theo như thông thường xưng hô, nàng phải gọi người này là cậu mới đúng, như Mông Vũ Thành cứ hay gọi loạn như thế, người bên ngoài nghe thấy không hay, còn nghi ngờ đủ kiếu, nàng ứng phó cũng thật mệt mỏi.
"Tử Yên..! Là cậu sơ ý..!"
Mông Vũ Thành giật mình, không dám nhìn quá nhiều Chu Tử Yên nữa, hắn sợ càng nhìn mình sẽ càng thất lễ, càng không kiềm chế được bản thân của mình.
Hắn thật sự là có chút hối hận vì đã để cho Chu Tử Yên giả làm cháu gái của mình rồi, trước đó tu vi của hắn thấp cũng không sao, nhưng hiện tại hắn đã đột phá Yêu Vương cảnh, dã tâm của hắn cũng đã ngày một lớn hơn, là muốn theo đuổi Chu Tử Yên nhiều hơn.
Nhưng với cách xưng hô cùng thân phận hiện tại của hai người, đó là điều không thể nào xảy ra.
"Tử Yên..! Tin tức ta vừa nhận được không lâu, mười tháng sau La Lâm Thương Hội tại Lạc Dương Thành này sẽ tổ chức một cái đại hình đấu giá hội, khi đó sẽ có Ngũ Giai Đan Dược đưa ra đấu giá, ta sẽ tận lực mua nó trở về cho cô sử dụng..!"
Đây chẳng phải là tin tức gì mới cả, như ai cũng hiểu mười tháng sau là thời điểm cuối năm, vào thời gian đó định kỳ, La Lâm Thương Hội thường sẽ tổ chức đấu giá hội trên phạm vi toàn Nam Hoang Chi Địa này, tin tức này không hề mới mẻ gì cả.
Ngũ Giai Đan Dược mà Chu Tử Yên đang cần là Huyền Nguyên Đan..!
Đan Dược dành cho Yêu Vương cường giả tu hành, phân ra thượng, trung cùng hạ. Hạ Phẩm Huyền Nguyên Đan là dành cho Yêu Vương nhất trọng đến tam trọng sử dụng, Chu Tử Yên chính là đang cần đến loại Ngũ Giai Hạ Phẩm Huyền Nguyên Đan Dược này.
Nói thật ra trong tay của hắn cũng có một vài viên Huyền Nguyên Đan, là sau khi hắn đột phá Yêu Vương, gia tộc lão tổ cùng với lại chủ tử của hắn là Lạc Dương Vương trao tặng cho hắn một ít.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại